Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc Chiến Đỉnh Cao – Thiên Kiếm Tam Thức

Phiên bản Dịch · 2860 chữ

Team: Vạn Yên Chi Sào.

Nguồn: Truyenyy.com

- Thiên Kiếm tam thức?

Giác quan thứ sáu của người man rợ nói cho Tôn Phi biết, giữa Krasic và Iaquinta từng xảy ra chuyện gì đó phức tạp hơn nhiều so với sự tưởng tượng của mọi người. Thiên Kiếm tam thức hiển nhiên là một loại võ học rất hiển hách, bởi vì với thần thái phong khinh vân đạm của Krasic mà khi nói ra Thiên Kiếm tam thức, trên mặt ông ta không ngờ lại thoáng hiện ra một tia kiêu ngạo.

Tôn Phi rất nhạy cảm nên nhận thấy được, lúc nghe Krasic nhắc đến Thiên Kiếm tam thức, không chỉ sắc mặt Iaquinta hơi đổi, ngay cả ba người đang quan chiến là Huntelaar, Costacurta và Ghilaro cũng đều kinh ngạc.

Đương nhiên, những điều này chỉ chợt lóe lên rồi biến mất ngay.

- Thiên Phán Tội? Ha ha ha, phán tội? Được được được, ta rất muốn xem, ngươi dùng Thiên Kiếm tam thức đánh bại bản tọa như thế nào?

Iaquinta lắc mình đến trên đỉnh đầu Hỏa Diễm Hạt Hùng, lửa dưới chân hắn bốc lên, lập tức bảo phủ cả cơ thể hắn và Hỏa Diễm Hạt Hùng. Một người một gấu hóa thành ngọn lửa khổng lồ cao đến mấy chục thước, phóng thích nhiệt độ nóng kinh người. Ngọn lửa xoay tròn, gào thét như tự nó có sinh mệnh vậy, từ từ bao vây Krasic.

Krasic bình tĩnh nắm chặt Thiên Kiếm, cổ kiếm to đến hai thước đối lập hẳn với thân hình gầy gò của Krasic, thế nhưng chẳng hiểu sao lại tạo ra khí thế mạnh mẽ chẳng thể nói nên lời. Tay phải Krasic nắm chuôi kiếm, thân kiếm chỉ về phía đối thủ, ngón trỏ và ngón áp út song song vuốt ve thân kiếm. Bốn âm thanh nhẹ nhàng vang lên, theo đó là bốn tia kiếm màu xanh nhanh như chớp bắn ra, xuyên qua vòng lửa đang hình thành thế vây, đâm tới ngọn lửa hai ba chục thước khổng lồ kia.

Hưu!

Rất bất ngờ, bốn đường kiếm cứ như không hề đụng phải chướng ngại, xuyên qua lửa mà bay vào trong màn đêm, như sao chổi lóe lên rồi tắt lịm.

Rất hiển nhiên, bốn đường kiếm vừa rồi không thể làm gì được Iaquinta và Hỏa Diễm Hạt Hùng, một người một gấu hợp lại dường như đã hóa thành hư vô, hoàn toàn miễn dịch thương tổn vật lý.

- Ha ha ha, ngươi làm ta quá thất vọng rồi. Krasic, đây là Thiên Phán Tội của ngươi sao?

Trong ngọn lửa truyền ra tiếng cười đầy vẻ chế nhạo của Iaquinta:

- Nếu như Thiên Kiếm tam thức chỉ có chút xíu uy lực như vậy thì thật sự làm cho ta thất vọng quá mức rồi!

Nhưng mà, chiêu thức thất bại dường như đã nằm trong dự tính của Krasic.

Cổ tay phải Krasic xoay một vòng, trong bầu trời đêm đột nhiên hình thành một đồ án thật lớn lấy Thiên Kiếm làm trung tâm, gần giống như ma pháp trận. Trong lúc mọi người ở đây còn chưa kịp phản ứng, một thanh quang kiếm màu xanh rực rỡ chui ra từ đồ án, chỉ cần chốc lát, cả bầu trời đã ngập tràn ánh sáng màu xanh, một cổ năng lượng hủy thiên diệt địa từ trong thanh kiếm đó khuếch tán ra.

Năng lượng chấn động dữ dội chẳng kém gì lốc xoáy, thổi khắp bầu trời, mặt trăng chiếu rọi vào thanh quang kiếm màu xanh trên màn đêm làm cho nó phảng phất có thêm sát khí.

Mái tóc dài tùy ý tung bay, Krasic khẽ ngẩng đầu, hai mắt như bắn ra sát khí, nhẹ nhàng thốt ra ba chữ:

- Thiên —— Phán —— Tội!!!

Lời còn chưa dứt, tay phải ông ta đã đánh vào chuôi Thiên Kiếm, ánh sáng màu xanh khắp bầu trời biến động, quang kiếm xẹt qua trời cao, chỉ để lại tiếng gào thét vô cùng sắc bén, khí thế như bão tố nhắm thẳng tới ngọn lửa cao mấy chục thước.

Chớp mắt một cái, quang kiếm màu xanh đâm vào trong ngọn lửa, chẳng hề đâm thủng nó mà lại như trâu đất rơi xuống biển, không biết đã biến đi đâu.

- A a a...

Trong ngọn lửa truyền tới tiếng gầm rú phẫn nộ:

- Hỏa Diễm Hạt Hùng!

Tiếng gầm rú rất to và rõ, người quan chiến đồng loạt biến sắc, rất hiển nhiên, lần này Spartak Vũ Thánh đã gặp phải phiền toái không nhỏ.

Ánh sáng màu xanh lóe lên, Zenit Vũ Thánh phóng đi như sao băng, theo ngay sau kiếm quang, thanh Thiên Kiếm thật sự trong tay ông ta đâm vào Iaquinta được bao phủ trong ngọn lửa.

- A... Không!

Lại là một tiếng rống to truyền đến.

Iaquinta trong trạng thái ngọn lửa có thể miễn dịch vật lý thương tổn hiển nhiên đã khinh thường đối thủ, không thể ngờ kiếm của Krasic lại chém được hắn.

May là Iaquinta phản ứng cực nhanh.

Nương theo tiếng gầm phẫn nộ, ngọn lửa đỏ như máu phút chốc bốc lên thật cao. Thiên Kiếm chỉ đâm không vào chưa đến hai mươi phân đã gặp phải trở ngại, chẳng thể nào tiến tới dù chỉ một ly. Hai tay Krasic đều cầm kiếm, thân thể ông ta song song với mặt đất, trên thân tràn ngập ánh sáng màu xanh, cách ly hoàn toàn lửa ở ngoài một thước.

Ngọn lửa khổng lồ đột nhiên phân hóa ra hai nắm đấm thật lớn, mang theo nhiệt độ đủ để nung chảy cả kim loại mà đập thẳng về Krasic đang lơ lửng trên không trung.

Mắt thấy Zenit Vũ Thánh sẽ bị nắm đấm đập trúng, Krasic chỉ quát khẽ, sau đó thân thể ông ta bắt đầu xoay tròn.

Thiên Kiếm giống như mũi khoan thật lớn, hai luồng năng lượng kinh khủng va chạm nhất thời tạo ra chấn động, khuếch tán ra xung quanh. Người quan chiến ở phía nếu thực lực dưới tứ tinh thì đều đứng không vững, bị thổi cho lăn lông lốc trên mặt đất, miễn cưỡng nắm được đá tảng hay ôm được đại thụ mới tránh được cảnh bị cuốn bay đi mất.

Hưu!

Ánh sáng lóe lên rồi nhanh chóng tắt ngóm.

Trên không trung truyền đến tiếng gào thét làm nao cả lòng người.

Kiếm của Krasic đã xuyên thủng Iaquinta, sau đó ông ta xuất hiện ở cách đó vài chục mét, để lại một lỗ thủng chừng hai ba mét trên ngọn lửa khổng lồ, thật lâu rồi mà lỗ thủng vẫn chưa khép lại.

Tiếng rống giận dữ của dã thú bị thương truyền ra, nương theo đó là ngọn lửa đỏ tươi dần dần uể oải. Thân hình của Iaquinta từ trong ngọn lửa hiển hiện ra, trên thắt lưng vị Spartak Vũ Thánh thình lình xuất hiện một vết thương to bằng miệng chén xuyên từ trước ra sau. Máu tươi từ đó chảy ra như suốt, chạm vào đất đá bên dưới liền phát ra mùi khét và từng đợt khói xanh nóng bức.

- A... Ta nguyện ý vâng theo khế ước cổ xưa, vết thương trên thân thể ta hãy dời đi, máu bị mất của ta được bù đắp, linh hồn của ta được ổn định, ta là con của thần, vị thần tôn quý và nhân từ...

Ngôn ngữ cổ xưa liên tiếp được thốt lên từ trong miệng Iaquinta.

Chuyện kì dị xảy ra ——

Hỏa Diễm Hạt Hùng dưới chân hắn tiếng thống khổ tru lên, thân thể to như núi của nó đột nhiên xuất hiện một lỗ máu, còn vết thương của Iaquinta lại biến mất. Hiển nhiên là vết thương trên người Iaquinta đã chuyển tới cơ thể Hỏa Diễm Hạt Hùng, khuôn mặt vốn trắng bệch mặt trong nháy mắt đã khôi phục lại, hắn lợi dụng khế ước thú hồn cổ xưa để di dời thương thế của mình, bắt ma thú khế ước phải nhận thay.

Đây là chỗ đáng sợ của thú hồn Vũ sĩ.

Nếu như nhân loại mà chịu thương thế như vậy thì quả thật trí mạng. Nhưng đổi lại là cơ thể khổng lồ của ma thú mà chịu thương thế đó thì chỉ cảm thấy hơi nhói một chút. Đối với Hỏa Diễm Hạt Hùng thập giai, trên thân thể xuất hiện một cái lỗ máu lớn bằng miệng chén quả thực chỉ như bị kim đâm. Ngoại trừ hơi đau đớn thì hoàn toàn không nguy hiểm đến tính mạng, nó gánh chịu thương thế của Iaquinta, giúp Spartak Vũ Thánh trong nháy mắt đã khôi phục trạng thái đỉnh phong.

- Ngươi khiến ta phẫn nộ rồi!

Lại lần nữa bị thương cho nên Spartak Vũ Thánh vô cùng tức giận:

- Thừa nhận thú hồn Vũ sĩ rống giận đi! Viêm thần tiên!!

Từng ngọn roi bằng lửa chứa năng lượng kinh người lần lượt hiện ra trong không trung, tuy chỉ to bằng ngón tay nhưng có màu đỏ tươi rất gai mắt. Mỗi cái đều đang giãy dụa tạo thành cảnh tượng thật huyền ảo trong màn đêm, tất cả ngọn roi đan xen vào nhau thành một tấm lưới, dần dần quấn tới Krasic.

- Thiên Kiếm thức thứ hai... Thiên —— Vấn—— Hình!

Đồng thời điểm, công kích của Krasic cũng ập đến, ông ta giơ kiếm lên cao, thanh kiếm màu xanh khổng lồ đầy phí khách dựng thẳng đứng ngay giữa bầu trời, trở thành trung tâm vạn vật, sau đó lưỡi kiếm mang theo ánh sáng đáng sợ trảm xuống.

Kiếm thế tuy không nhanh nhưng lại tạo cho người khác cảm giác chẳng thể tránh né.

Từng ngọn roi lửa bị chém đứt, biến mất không hề để lại dấu vết. Mặc dù Iaquinta ra sức chống lại, không ngừng huyễn hóa ra nhiều viêm thần tiên hơn, thế nhưng những ngọn rơi kinh khủng vốn đảo qua thôi đã đủ lấy mạng cao thủ lục tinh hiện giờ chẳng khác nào đậu hũ dưới mũi thanh kiếm xanh khổng lồ, chẳng hề có nổi chút kháng cự nào.

- Ghê tởm!

Iaquinta không thể chống đỡ, đành phải lắc mình tránh né, Hỏa Diễm Hạt Hùng cũng cảm nhận được nguy hiểm, cấp tốc nhảy dựng lên...

Phốc!!

Thanh kiếm tưởng chậm mà lại rất nhanh, trong nháy mắt lướt qua đã chặt một chi trước của Hỏa Diễm Hạt Hùng.

Tiếng rống giận dữ vang lên kèm theo máu tươi nóng rực rơi xuống đất, Spartak Vũ sĩ tránh né không kịp, bị máu tưới lên đầu chỉ kịp rên la vài tiếng rồi hóa thành đống tro tàn.

Ầm ầm!!

Thế kiếm vẫn chưa chịu dừng, bổ vào trên đỉnh núi, khiến cả ngọn núi rung chuyển, từng tảng đá cực lớn rơi từ trên đỉnh núi xuống, tạo thành một khe nứt rộng hơn mười thức!

Kiếm chiêu thật đáng sợ!

Quả thật là “Thiên Vấn Hình"!! (Hình phạt của trời)

Không hổ danh Thiên Kiếm!

Mọi người đồng loạt ngưỡng mộ, thực lực Krasic vượt xa khỏi dự tính của rất nhiều người. Cứ tưởng hai đại cường giả sẽ quyết đấu ngang bằng, tạo ra thế bất phân thắng bại, nhưng hiện tại xem ra, Iaquinta ở Krasic trước mặt hoàn toàn không đủ khả năng trả đòn. Tuy rằng hắn thu phục được thập giai ma thú Hỏa Diễm Hạt Hùng, thế nhưng đối mặt Thiên Kiếm tam thức của Krasic thì chỉ có thể chạy trối chết như chó hoang, chẳng thể nào tạo thành uy hiếp cho Zenit Vũ Thánh.

Krasic đứng giữa bầu trời, chẳng hề nương tình, tay cầm Thiên Kiếm, thân hình lóe lên đã đến sát cạnh Iaquinta, xoay người chém một nhát, kiếm phong rít gào như thề giết bằng được kẻ thù.

Iaquinta siết chặt tay mình, ngọn lửa ngưng tụ ra hai thanh trường đao, lưỡi đao đỏ tươi nghênh tiếp Thiên Kiếm.

Leng keng leng keng!!

Đốm lửa và kiếm khí bắn ra bốn phía, trận quyết đấu giữa hai đại Vũ Thánh đã đến hồi gay cấn, Thiên Kiếm và Hỏa đao liên tục va chạm, thân hình hai người dây dưa cùng một chỗ, sát ý bao phủ bầu trời, không gian lập lòe hai màu xanh đỏ, tuy đẹp mắt nhưng ẩn chứa nguy hiểm vô tận cho những kẻ bất cẩn bước vào vòng chiến của hai người.

Đao khí phóng ra, không ngừng có đá tảng sụp đổ, đỉnh núi cao chót vót được khắc vô số vết đao, cứ như một bức tượng điêu khắc dang dở vậy.

Kiếm quang màu xanh xẹt qua trời cao, kèm theo kiếm khí hủy diệt, tuy là cận thân bác đấu thế nhưng kiếm khí sắc bén vẫn liên tục được phóng ra, làm cho cả không gian tràn ngập sát cơ.

Những người quan chiến hoàn toàn đắm chìm vào trong cảnh tượng hoành tráng trước mắt.

- Iaquinta, dùng toàn lực cố giữ lại mạng sống của ngươi đi!

Chiến ý của Krasic đã lên đến mức cuồng bạo.

Zenit Vũ Thánh rốt cục không còn nữa giữ được vẻ trầm mặc nữa, Thiên Kiếm hoành không xuyên thấu hỏa đao, để lại trên thân Spartak Vũ Thánh vô số vết kiếm sâu hoắm.

- Ha ha ha, Krasic, thực đáng tiếc, Thiên Kiếm của ngươi giết không chết ta!

Iaquinta điên cuồng cười mỉa mai, đao thức biến đổi, thế nhưng không hề truy cầu phòng thủ mà toàn sử dụng đao chiêu lưỡng bại cầu thương. Trong lúc thân thể Iaquinta bị kiếm quang xuyên thủng, hỏa đao cũng xẹt qua, để lại một vết đao nhìn thấy mà giật mình trên vai Krasic.

Có ma thú khế ước gánh chịu thương thế, Vũ sĩ thuộc thú hồn nhất hệ như Iaquinta tùy thời có thể khôi phục, bảo trì chiến lực như lúc ban đầu.

Còn Krasic thân là đấu binh Vũ sĩ nhất hệ, không cách nào chia sẻ thương thế như Iaquinta, cho nên mỗi một lần bị thương, sức chiến đấu của Krasic sẽ giảm sút.

- Ha ha ha, Krasic, người nên giữ lại mạng sống phải là ngươi mới đúng, ha ha ha!

Vai, cánh tay và chân của Krasic đều bị thương không nhẹ, ngọn lửa xâm nhập từ miệng vết thương, ảnh hưởng tới việc vận hành đấu khí của ông ta.

- Một chiêu quyết thắng bại, tiếp kiếm cuối cùng của ta đi!

Krasic đánh bật Iaquinta ra rồi lập tức lui nhanh trăm mét, đứng sừng sững giữa không trung. Thiên Kiếm phát ra tiếng gào thét rợn người, ánh sáng màu xanh lấp lóe trên mũi kiếm. Hai tay Krasic bắt kiếm quyết, Thiên Kiếm xoay tít tạo ra một cơn lốc xoáy.

- Thiên Kiếm đệ tam thức... Thiên —— Xá —— Tội!!!

Phong vân biến sắc, sấm động sét rền, mây trên trời xoay vần rồi dần dần hội tụ xung quanh Krasic. Cổ kiếm tạo thành một lốc xoáy thẳng lên không trung, dường như nó đang câu thông với bầu trời.

Krasic nhẹ nhàng đưa tay cầm Thiên Kiếm vẫn đang liên tục xoay tròn, âm thanh phiêu tán:

- Vô tư vô dục, vô minh vô tồn, quên mình tồn kiếm... Thiên xá tội lỗi vạn vật, đi!!

Thiên Kiếm nhẹ nhàng phóng ra, mang theo cả mây mù và gió lốc ập đến.

Iaquinta bị một lớp mây bao phủ, mặc dù đã điên cuồng vận thế chống đối, thế nhưng chẳng hề tạo nên chút tác dụng. Hắn phun máu rồi bay ngược đi, Hỏa Diễm Hạt Hùng khổng lồ cũng bị bao phủ trong ánh sáng màu xanh, phát ra rống sợ hãi, liều mạng giãy dụa, kết quả là giống như bong bóng phát nổ, thân thể to như ngọn núi vỡ vụn, máu và xương cốt văng tung tóe.

- A, Hỏa Diễm Hạt Hùng...

Iaquinta kinh hãi gần chết.

Thiên Kiếm đệ tam thức Thiên Xá Tội chém giết Hỏa Diễm Hạt Hùng thập giai, một chiêu này đã chứng tỏ thực lực Krasic nhỉnh hơn Iaquinta nửa bậc.

Hỏa Diễm Hạt Hùng vừa chết, thắng bại xem như đã định.

Iaquinta bị Thiên Xá Tội trảm cho trọng thương, vô lực tiếp tục đối kháng Krasic, trận Vũ Thánh quyết đấu rốt cuộc đã có kết quả. Được tận mắt thấy kết quả, cả đám cao thủ trẻ tuổi Zenit đang quan chiến đang chật vật vạn phần không hẹn mà cùng hoan hô...

Nhưng mà, ngay tại một khắc này, đột nhiên ——

Hưu!

Một ánh kiếm màu bạc xuyên qua không trung như sao băng, trong nháy mắt đã xuyên thủng ngực phải Krasic vẫn còn đang suy yếu vì thi triển tất sát kỹ, máu tươi chảy ra như lũ, Krasic run rẩy rồi từ từ rơi xuống.

Bạn đang đọc Quốc Vương Vạn Tuế (Dịch) của Loạn Thế Cuồng Đao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 193

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.