Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 9 (2)

Phiên bản Dịch · 409 chữ

"Tráng miệng nào."

Anh khẽ mỉm cười.

"Ăn tối xong muốn đi nơi nào?"

"Đâu cũng được."

Cô không chuyên tâm miệng ăn caramen, mắt lơ đãng chống lại ánh nhìn của cô nàng phục vụ, ánh mắt của đối phương giống như muốn nói cô không xứng với Tịch Hoa Nguyệt.

Không, tương, xứng? Ngọn lửa tức giận bùng lên, xông thẳng lên não, cô đặt caramen mới ăn được một nửa xuống, hướng anh vẫy vẫy tay.

"Hả?"

Anh nghiêng người về phía trước.

Cô bất ngờ tiến lên hôn một cái trên môi anh, công khai tuyên bố chủ quyền hết sức nồng nàn.

Tịch Hoa Nguyệt ngơ ngác ngẩn người, ngay sau đó trong lòng hiểu rõ liền bật cười, đây chính là lần đầu tiên Hoàng Nhạc Nhạc chủ động hôn anh !

Ăn xong bữa ăn tối, bọn họ lại đi xem phim, đi dạo xung quanh một lúc, về đến nhà đã sắp mười một giờ.

Cô vừa mới móc chìa khóa ra mở cửa, chuông điện thoại lại đúng lúc vang lên.

Đồng nghiệp công ty cùng bạn bè của cô đều liên lạc với cô thông qua điện thoại di động, điện thoại bàn của cô rất ít người biết, thời điểm này gọi tới cũng chỉ có thể là bố mẹ của cô.

Đèn còn chưa sáng lên, cô đã nhanh chóng cởi giày bỏ chạy vào trong nhà.

"Nhạc Nhạc, đi từ từ, đừng. . . . . ."

Lời của anh còn chưa nói xong, liền nghe được "Cốp" một tiếng.

"Oh!”

Cô không cẩn thận đá phải chân bàn, cơn đau lập tức từ đầu ngón chân truyền lên, chân rã rời ngay tại chỗ.

Bên trong nhà đèn điện sáng lên, chuông điện thoại cũng ngừng reo.

Anh đến gần, ôm cô lên trên ghế sofa.

Nghe thấy âm thanh thanh thúy vang dội cũng đã cảm thấy rất đau rồi.

Anh ngồi xổm trước cô.

"Có nặng lắm không? Để anh xem nào."

Cô ngoan ngoãn vươn chân ra.

"Thật là đau. . . . . ."

Nước mắt cũng ứa ra.

Anh nâng lên chân của cô xem kỹ, quả nhiên nhìn thấy ngón út chân phải đỏ một mảng, khẽ sưng lên. Anh nhẹ nhàng xoa bóp.

Cô oai oái kêu lên,

"Nhẹ một chút, nhẹ một chút, đau quá. . . . . ."

"Cũng may, không gãy, anh đi lấy đá lạnh chườm cho em, sẽ không đau như vậy nữa đâu."

Bạn đang đọc Quẹo Cua Đụng Phải Quỷ Lưu Manh của Mộ Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.