Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trang thứ 24

Phiên bản Dịch · 1191 chữ

Đúng rồi, anh làm sao lại không nghĩ tới! Tịch Hoa Nguyệt chợt hiểu ra, nếu Tây Tây bằng lòng như thế, Hoàng Nhạc Nhạc cũng không còn lý do không cho anh một danh phận rồi.

"Vậy cô có bằng lòng hay không . . . . . ."

"Nhưng mà tôi vẫn rất thích anh, chứng kiến anh ở cùng một chỗ với người khác sẽ làm lòng tôi đau như cắt. . . . . ."

Cô trình diễn câu hát hay nhất địa cầu.

Đáp án chính là NO.

Anh từ chối cô, cô còn lâu mới để cho anh được dễ chịu, giày vò anh đau khổ vài ngày sẽ tốt hơn.

Cho anh hi vọng lại tự tay đánh nát, cô là cố ý.

"Triệu, Tây, Tây!"

Anh kêu cả tên lẫn họ, giận đến nghiến răng.

Triệu Tây Tây bật cười, thì ra Hoa Nguyệt cũng có một mặt nóng nảy dễ giận như vậy!

Mặc dù không phải là người yêu của anh, không được anh yêu, sẽ là điều sâu sắc mà cô tiếc nuối nhất trên đời này, nhưng ít ra, cô và anh còn là bạn bè, cô hi vọng anh. . . . . . Hạnh phúc.

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------

Thật vất vả, bạn trai bí mật là anh mới được mang lên đài, có danh có phận.

Anh cuối cùng cũng có thể quang minh chính đại đưa đón cô đi làm, không cần phải lén lén lút lút, giống như đang làm chuyện mờ ám, buổi trưa có thể ở bên trong phòng làm việc của anh cùng nhau dùng cơm, bồi dưỡng tình cảm, mặc dù Tây Tây thỉnh thoảng sẽ có ý xấu chạy tới làm kỳ đà cản mũi cực kì lớn, tuy vậy vẫn không ảnh hưởng đến tình cảm của bọn họ.

Trên cơ bản, anh đều rất hài lòng.

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ -------

Nữ phục vụ liên tiếp đưa lên vài món ăn đều là món Hoàng Nhạc Nhạc thích ăn,

"Xin chậm rãi dùng."

Trước khi xoay người lui đi, còn len lén hướng Tịch Hoa Nguyệt đá lông nheo.

Chính chủ bị quyến rũ —— Tịch Hoa Nguyệt không nhìn thấy, Hoàng Nhạc Nhạc lại thấy rất rõ ràng, trong lòng rất khó chịu, nữ phục vụ đó có thể không trắng trợn như thế được không hả? Liếc sơ một cái cũng biết cô ta đang mơ ước Tịch Hoa Nguyệt.

Cô ta là coi cô như người tàng hình, hay là coi cô như người mù hả!

"Em không đói sao? Có thể ăn rồi."

Anh đưa đũa cho cô.

Hoàng Nhạc Nhạc nhận lấy đôi đũa, lại chậm chạp không động tay.

Từ lúc vừa bước vào bên trong nhà hàng, gần như hơn một nửa phái nữ, mặc kệ già, trẻ, đều len lén liếc nhìn Tịch Hoa Nguyệt.

Anh xuất sắc là điều không cần hoài nghi, cô cũng vẫn luôn rất rõ ràng, chỉ là lần đầu tiên cô mãnh liệt cảm nhận được anh "Có lực điện khác người" quyến rũ.

Anh buồn cười nhìn cô,

"Không cần anh phải nhắc nhở em, đem thức ăn này vô miệng chứ."

Chỉ nhìn chắc chắn không thể no bụng.

"Đương nhiên em biết."

Cô gắp một miếng thịt gà vào trong miệng tỉ mỉ nhai, làm như vô tình nhắc tới,

"Nữ phục vụ diễm quang tứ xạ* vừa mới lúc nãy liếc mắt đưa tình với anh!"

*diễm quang tứ xạ: ánh sáng rực rỡ nóng bỏng tỏa ra bốn phía => ý câu đại khái là chỉ người nữ phục vụ này đẹp :3

Nữ phục vụ diễm quang tứ xạ? Có nhân vật này sao?

"Thật sao?"

Anh thuận miệng hỏi, tiếp tục gắp thức ăn vào trong bát của cô.

"Bên tay trái cũng có một mỹ nữ rất đẹp lén nhìn anh nãy giờ."

Khóe miệng của anh lặng lẽ giương lên, tạo thành vòng cung mê người.

"Thật? Ở nơi nào?"

Không ngờ đôi mắt của cô trông nhỏ vậy, nhưng mà rất sắc bén đấy.

Cô chẳng qua chỉ là buột miệng nhắc tới muốn thử thăm dò anh, anh, thật sự là anh muốn xem à?

"Đang ở bên tay trái của anh đó."

Cô tức giận buồn bực cúi thấp đầu mãnh liệt và cơm.

"Ưmh. . . . . . Thực sự là rất đẹp, đôi mắt kia vừa tròn vừa lớn giống như biết nói. . . . . ."

Đúng rồi, đúng rồi, ánh mắt của cô chính là khá nhỏ á!

"Đôi môi nở nang vừa hấp dẫn lại mê người, rất thích hợp để hôn. . . . . ."

Hoàng Nhạc Nhạc mấp máy môi, bây giờ là như thế nào? Cái câu này có nghĩa là muốn hôn người ta sao?

"Làn da mềm mại như nước không tì vết, khi sờ nhất định sẽ có cảm giác rất tốt, hơn nữa vóc người thật nóng bỏng. . . . . ."

Cô gái đẹp kia mắt biết nói, đôi môi thích hợp để hôn, làn da có cảm giác rất tốt, vóc người thật nóng bỏng. . . . . . Tất cả mọi mặt đều rất tốt!

"Anh có muốn trực tiếp qua đó ngồi luôn hay không ——"

Cô tức giận ngẩng đầu lên, lại vội vàng không kịp chuẩn bị tiến vào một đôi mắt tràn đầy nụ cười.

Anh gắp một viên tôm viên đút vào trong miệng của cô,

"Nếu như mà em vẫn không có một chút phản ứng nào, anh cũng không còn nghĩ ra được lời nào để khen cô ấy."

Cô dùng sức cắn tôm viên cho hả giận,

"Nếu như anh có gan bảo em giúp anh nghĩ ra lời khen ngợi người phụ nữ khác, em tuyệt đối tuyệt đối không thèm để ý đến anh nữa."

Cô dùng hai từ tuyệt đối để biểu hiện sự bất mãn của cô.

Anh vui vẻ hớn hở cười nhẹ bật ra tiếng.

"Anh còn cười!"

Hoàng Nhạc Nhạc càng tức giận.

Nụ cười trên mặt Tịch Hoa Nguyệt chỉ có tăng không có giảm, trong giọng nói có nhiều thêm sự cưng chiều.

"Từ đầu đến cuối, trong mắt của anh cũng chỉ có em, nữ phục vụ liếc mắt đưa tình, mỹ nữ nhìn chăm chú đều là do em phát hiện."

Một câu nói của anh liền dễ dàng tiêu diệt lửa nóng trong lòng cô, trong nháy mắt đưa tâm trạng của cô cuốn lên cao.

Anh nói, từ đầu đến cuối, trong mắt của anh cũng chỉ có cô.

Cho nên, chỉ cần cô không để ý tới những thứ cử động nhàm chán kia, chuyện gì cũng sẽ không có. Tâm trạng Hoàng Nhạc Nhạc biến chuyển tốt, cảm giác ngon miệng cũng đã được biến đổi tốt, mãi cho đến khi cô đi ra từ khu vệ sinh, vừa đúng lúc nhìn thấy ——

Cái người nữ phục vụ kia muốn len lén nhét tờ giấy nhỏ cho Tịch Hoa Nguyệt, có điều bị trả lại rồi.

Mặc dù phản ứng của anh làm cho cô rất hài lòng, tuy nhiên nữ phục vụ quyến rũ cùng những ánh mắt si mê khác khiến trong lòng cô rất không thoải mái.

Bạn đang đọc Quẹo Cua Đụng Phải Quỷ Lưu Manh của Mộ Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.