Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Địa Ngục thành - Mở đầu trận chiến

Tiểu thuyết gốc · 4086 chữ

Đôi long thủ của Quân Bá tỏ ra vô cùng hiệu nghiệm và đầy uy lực, nói đúng hơn là muốn bao nhiêu uy lực có bấy nhiêu uy lực. Mỗi lần cậu ta vung quyền lên là cát vàng lại được dịp bay mù mịt. Thế nhưng đám tàn quân của Tử Vong thành vốn không phải là những kẻ yếu kém, để đạt tới cảnh giới sức mạnh hiện tại, dù mới chỉ là Power cấp một nhưng bọn chúng đã phải bước qua địa ngục vô số lần. Phải nói rằng sức mạnh mà bọn chúng có được chính là chinh qua từ vô số lần tắm máu của bản thân. Vậy nên, bọn chúng mang theo một sự tàn ác khó lòng diễn tả.

Từ mặt đất, vô số dây leo chằn chịt mọc lên hướng về phía Quân Bá đang lao tới, đồng thời cát vàng cũng tức khắc tung bay hệt như một cơn bão cát bén nhọn.

- Lên đi Quân Bá, bọn tớ yểm trợ.

Tiếng của Tôn Giang từ xa vọng tới. Với sức mạnh của cậu ta hiện tại thì xông qua cái đám tàn quân này cũng không quá khó khăn cho lắm, thế nhưng so với Quân Bá thì cậu ta không cần phải gấp gáp, từ tốn nhường đất diễn cho bạn bè một chút cũng không sao.

Quân Bá khẽ gật đầu, đôi tay long thủ lập tức tung lên một quyền dũng mãnh hướng về đám lính đang điều khiển tự nhiên mà tấn công từ xa. Thế nhưng ý nguyện của cậu ta lại không dễ dàng thực hiện được. Ngay khi quyền vừa đến thì một bức tường cát vô thanh vô thức xuất hiện cản lại quyền thế của Quân Bá. Tuy bức tường cát kia chỉ một quyền đã bị đánh văng nhưng cũng đủ để đám người Tử Vong thành thoát được một mạng.

Ngay khi Quân Bá vừa sơ suất vì ngạc nhiên, đám dây leo lập tức cuốn tới hòng trói chân cậu ta lại. Quân Bá không kịp phản ứng thì Phong Lam đứng từ xa đã có hành động, phong kiếm dưới sự điều khiển của cậu ta lao đến chặt đứt hoàn toàn đám dây leo kia.

Không chần chờ, Quân Bá rút Chiến Long Đao sau lưng mình ra, bá khí mãnh liệt bùng tỏa khiến đám tàn quân phải lui lại vài bước. Tình thế lúc này đã vô cùng cấp bách, nếu không nhanh chóng giải quyết, không nói đến chuyện đám tàn quân này dù gì cũng đã mấy chục tên, có mỗi ba người đánh mãi cũng kiệt sức thì thời gian mà con thần thú kia xuất hiện cũng sắp tới rồi, không mau lên thì không cách nào giải cứu được các cô gái.

Gồng toàn bộ sức mạnh, lưỡi kiếm ầm ầm mà mãnh liệt xé ngang cả một khoảng trời chém về phía đội quân Tử Vong thành. Tình thế lúc này lập tức chuyển biến. Đám người Tử Vong thành đã bị dọn sạch một mảng lớn, mà những tên còn lại cũng đã bị thương không nhẹ. Một đòn vừa rồi của Quân Bá quả thật có hơi quá sức tưởng tượng của tên trưởng nhóm.

- Thứ sức mạnh này, tên này không phải là Thiết Long, tên học việc của lão Quỷ đấy chứ.

Hắn ta nheo mắt ngạc nhiên, tên này hình như không nằm trong danh sách mà ngài Địa sư đưa ra thì phải. Không cần nói nhiều, cũng không cần phải suy nghĩ nhiều nữa, hắn phóng người lên, đồng thời từ nhiều hướng, tổng cộng có năm tên cũng lao người giống như hắn.

Tốc độ Quân Bá lúc này có hơi chậm lại đôi chút, điều này là do trước mặt cậu ta xuất hiện một tên, không, là hai tên cản đường. Một tên vận giáp bào đơn sơ, đôi mày rặm, gương mặt bặm trợn, tên còn lại lại khá âm trầm vận nguyên bộ đồ bó sát đen kịt. Thoáng nhìn cả hai, Quân Bá nắm chặt cán Chiến Long đao trong tay mặc dù đã có chút run rẩy. Lực phản chấn mà Chiến Long đao mang lại khi nãy quả thật vẫn khó có thể chấp nhận được đối với thể trạng Quân Bá lúc này. Tuy nhiên cậu ta biết, nếu như không dùng tốc độ nhanh nhất lao lên chỉ sợ không còn dịp để phóng về phía trước nữa.

Gầm lên một tiếng, không thèm chào hỏi, Quân Bá lao đến hai tên trước mặt bằng thứ sức mạnh khủng bố của loài thần long dũng mãnh. Đối mặt với thứ sức mạnh như thế, hai tên này cũng có chút ngưng trọng.

Lưỡi Chiến Long đao lao đến, đâm thẳng không hoa chiêu mỹ miều, chỉ nghe thấy tiếng xé gió rít tai thét gào trong khoảnh khắc. Tên mặt bặm trợn liền hạ cánh tay, đưa cùi trỏ ra đỡ lấy mũi đao đang lao đến như muốn đoạt mạng kẻ địch.

Trông thấy một màn này, đến cả Tôn Giang và Phong Lam lúc này đang bị ba kẻ địch quấn lấy chiến đấu cũng phải há hốc mồm. Thứ sức mạnh của Chiến Long đao tuy rằng không phải mạnh nhất nhưng cũng là loại sức mạnh khủng bố đến điên cuồng, cái món hàng này cả bọn đã từng kiểm chứng qua. Thế nhưng lúc này lại có người dùng thân thể đỡ lấy thứ sức mạnh ấy, điều này chứng tỏ tên này đầu đã bị ngấm nước, hoặc là hắn vô cùng tự tin vào thân thể mình.

Quân Bá trong khoảnh khắc ấy cũng ngạc nhiên không kém, nhưng đòn thế đã xuất, chỉ trách tên trước mặt này quá tự tin mà thôi. Ngay khi mũi đao sắp chạm vào thân thể hắn, một màn tiếp theo làm cho Quân Bá cũng phải há hốc mồm mà sững người trong giây lát.

Thứ sức mạnh mà Chiếc Long đao bộc phát không thể nghi ngờ là rất kinh khủng, bằng chứng là sau lưng tên bặm trợn xuất hiện một vết rãnh sâu hun hút cày qua mặt cát, thế nhưng, điều kinh khủng hơn chính là tên trước mặt cậu ta không một chút mảy may gì cả, thậm chí là một vết xước cũng không.

Không đợi Quân Bá kịp có phản ứng, một cổ nhiệt lượng kinh khủng đã hướng về phía mặt cậu ta. Tình thế cấp bách, Quân Bá đành phải vội vàng đưa tay lên đỡ lấy thứ nhiệt lượng khó có thể tồn tại kia. Bản thân là kẻ ăn nằm với cái lò rèn, Quân Bá hiểu rõ thứ nhiệt lượng này kỳ lạ đến mức nào. Không một thứ gì trên đời này có thể tồn tại thứ nhiệt lượng kinh khủng này được, nếu so với ngọn lửa của Hồng Long lúc bình thường thì thậm chí còn có phần nhỉnh hơn một chút. Nhưng nếu như so với U Minh Hắc Hỏa hay Tái Tạo Chi Hỏa lại kém rất xa.

Trong một tích tắc ấy, tên bặm trợn liền chuyển tay sang ngang đẩy đi lưỡi đao trong tay Quân Bá, đồng thời tay trái của hắn ta giơ ra đánh mạnh về phía cậu. Ngay tức khắc, Quân Bá bị đòn tấn công tưởng chừng như rất bình thường ấy đánh văng về phía sau.

Không dừng lại ở đó, tên âm trầm kia lập tức lao người phóng đến, tuy không quá nhanh nhưng cũng đủ đuổi kịp kẻ địch vừa bị chấn văng.

Lần này đón tiếp Quân Bá là một đám cát vàng nóng rực, dường như tồn tại trong mỗi hạt cát là một mặt trời nhỏ vậy. Loại sức mạnh hoàn toàn làm cho Quân Bá bất ngờ. Một là do Quân Bá rất ít khi thực chiến, hai là thứ sức mạnh của hai tên này phối hợp với nhau quá tốt. Vậy nên khi đám cát nóng chảy kia tung tới, Quân Bá đã lập tức vỗ mạnh đôi cánh nhấc bổng thân thể phóng về phía sau.

Không cho cậu ta bất kỳ giây phút nào để lấy lại hơi thở, tên mặt bặm trợn phóng người vọt lên, cả thân thể hắn ta xuyên qua đám cát nóng chảy kia mà dường không có một chút cản trở gì.

Quyền vừa xuất ra, tiếng xé gió đã ầm ầm dữ dội. Quân Bá lúc này chỉ còn biết cách giơ ngang Chiến Long đao mà thủ thế. Những tiếng nổ vang như muốn xé toạt màn nhĩ tức khắc nổ ra, Quân Bá lại một lần nữa bị bắn văng lên không trung.

Ở bên này, Phong Lam hiện đang quần chiến với hai tên mang theo những thứ sức mạnh vô cùng khó hiểu. Cả hai đều bận bộ áo bó sát đen kịt chỉ chừa ra đôi mắt đỏ rực rỡ giữa bầu trời chói chang. Ngay khi cả hai tên vừa lao về phía Phong Lam, cậu ta lập tức vận sức mạnh của phong kiếm hướng về phía kẻ địch mà tấn công.

Phong kiếm sắc bén xé gió cuốn về phía trước mang theo uy thế dũng mãnh. Thế nhưng trong khoảnh khắc đó Phong Lam đã phải há hốc mồm ngạc nhiên lần nữa. Tưởng chừng như phong kiếm sẽ dễ dàng hạ sát hai tên đang lao đến thì không, ngay khi phong kiếm chạm đến thân thể bọn chúng thì có một màng sáng mỏng manh hiện lên rồi biến mất, còn hai tên đó… không một chút trầy xước nào cả.

Ngay khi Phong Lam còn đang ngạc nhiên thì đầu trượng đã đến trước mặt cậu ta. Nhanh chóng nghiên người né tránh, thế nhưng cũng gần như cùng lúc, một cước mãnh liệt xé gió đập thẳng vào ngực Phong Lam như một tảng đá khổng lồ đánh xuống.

Oành vang dữ dội, Phong Lam bị bắn thẳng xuống đất làm bụi đất cũng tung lên mịt mù.

Tất cả đám người này dường như có xu hướng khiến cho kẻ địch của mình mệt đến chết vậy, không dừng lại bất kỳ giây nào, hai tên kia tức thời lao xuống Phong Lam từ bầu trời hệt như bọn chúng cũng có khả năng lăng không. Tiếng xé gió rít gào dữ tợn, Phong Lam tức tốc bật người về sau bằng tốc độ nhanh nhất của mình.

Xoẹt, oành, hai âm thanh chấn động màn nhĩ làm cho cát vàng bay lên tứ tán. Chỉ một cái chớp mắt, từ trong màn cát ấy lại xuất hiện hai bóng đen phóng vọt về phía Phong Lam như chưa hề có vụ nổ trước đó.

- Đùa, chơi lớn vậy.

Phong Lam nói thầm trong miệng, ngay khoảnh khắc một đầu trượng đen bóng và một thiếc quyền va vào người cậu, một màn chắn gió tức tốc hiện lên chắn trước mặt Phong Lam bảo vệ cậu khỏi hai đòn tưởng chừng hủy diệt kia. Dư chấn của đòn tấn công đó lan nhanh tạo nên một cơn bão xoáy cát ngay giữa trận chiến sống còn.

Nhưng cũng rất nhanh sau đó, một lưỡi dao ngắn sắc bén đã xuyên qua phong thuẫn mà quét đến trước mặt Phong Lam. Ngay lập tức cậu ta nghiên nhẹ đầu về phía sau nhằm tránh thoát lưỡi dao ấy, phong thuẫn cũng trong khoảnh khắc ấy rung động yếu thế.

Lợi dụng khoảnh khắc tưởng chừng chỉ trong chớp mắt đó, tên cầm trượng đã đâm thẳng đầu trượng đen kịt trong tay mình về phía Phong Lam. Một vụ bộc phá đầy uy lực mãnh liệt đánh thẳng vào phủ tạng Phong Lam khiến cậu ta mất thăng bằng mà vụt thẳng xuống đất.

Cát vàng lại lần nữa tung lên không trung, nhưng lần này lại khác, hòa vào dòng đám cát ấy lại mang theo cả màu đỏ huyết rực rỡ. Có vẻ như lần này Phong Lam đã bị nội thương khá nghiêm trọng, bằng chứng chính là đám huyết vụ mà cậu ta phun ra khi bị đánh văng.

Lại một lần nữa cả hai tên áo đen kia lại lao về phía cậu mà tấn công, dường như chúng không hề biết mệt mỏi là gì vậy.

Thế nhưng lúc này đòn tấn công của chúng lại vô hiệu, bởi vì khi hai người bọn chúng nhắm vào vị trí Phong Lam vừa rơi xuống thì lúc đó cậu ta đã hiên ngang đứng giữa bầu thiên không cao vời vợi. Mái tóc bạc trắng như sương khói tung bay giữa những cơn gió, đôi mắt lạnh lùng uy nghiêm màu ngọc bích nhìn từ trên cao xuống hệt như những vị thần nhìn ngắm thế gian từ bầu trời.

Cùng lúc đó, cát vàng đã dần tán đi chỉ để lại hai nhân ảnh đứng nhìn “vị thần” từ mặt đất. Đôi mắt đỏ rực không chút tình cảm, bầu không khí bỗng chốc trở nên im lặng bất thường.

Trong mắt Phong Lam lúc này không phải là hai nhân ảnh áo đen đang lặng im nhìn cậu mà là những đám khí hỗn loạn vô phương toát ra từ người bọn chúng. Đám khí kiểu này là lần đầu tiên cậu ta được chứng kiến, một loại khí hỗn loạn đến mức mà Phong Lam không nghĩ rằng nó có thật sự tồn tại hay không.

Đồng thời tay trái cậu ta vung lên cao, ngay tức khắc từng lớp phong kiếm hiện ra, ẩn ẩn hiện hiện giữa bầu trời. Thoáng nheo mắt, khẽ phất nhẹ tay, phong kiếm mãnh liệt hướng về phía kẻ địch mà rít gào lao đến. Những âm thanh xé gió vang lên như sấm động. Từng lưỡi phong kiếm đều mang theo thứ sức mạnh có thể cắt được lớp khí bao quanh người bất kỳ sinh vật nào. Với số lượng kiếm phong như vậy có lẽ cũng đủ để giải quyết hai kẻ địch trước mặt rồi.

Không đợi đao của kẻ thù kề cổ, hai tên áo đen lập tức phóng người lên tấn công Phong Lam bằng thứ sức mạnh khó hiểu của bản thân. Thế nhưng lần tấn công này không làm cho Phong Lam thất vọng, dưới sức mạnh Power cấp ba mà Phong Lam nắm giữ, những lớp khí trắng bao bọc bọn chúng dần dần bị cắt thành nhiều mảnh, mà mỗi lần phong kiếm lóe lên thì cử động của bọn chúng lại chậm đi phần nào.

Khẽ nheo mắt, nếu như những lúc bình thường, lớp khí xung quanh bị cắt đi sẽ dẫn đến chuyện chủ thể hoàn toàn mất đi lực khống chế bản thân thì đối thủ của Phong Lam lúc này chỉ bị làm chậm đi mà thôi. Và trong một sát na, đôi mắt ngọc bích của cậu ta bất chợt lóe sáng. Bởi vì ngay khoảnh khắc tưởng chừng còn nhanh hơn một cái chớp mắt ấy, cậu ta nhận ra có một sợi tơ mỏng manh trong suốt được nối từ người bọn chúng tới một nơi nào đó phía bên kia tế đàn.

Còn Tôn Giang hiện giờ thì đang vô cùng thong dong đối chiến với tên vận giáp sắt trước mặt mình. Tên này chính là tên đội trưởng vừa rồi đã ra lệnh cho đám lính của mình tấn công chặn đường nhóm Phong Lam. Lưỡi tam xoa kích hoa lên vũ bão, thế nhưng đối với Tôn Giang thì những đòn thế của kẻ địch chỉ để chọc cười cậu ta. Bản thân là một võ sư có nghề, thậm chí là vô cùng mạnh mẽ, kết hợp với sức mạnh Power cùng Lục đại thần binh, Tôn Giang hoàn toàn có thể kiểm soát được trận đấu này.

Nếu như nói kẻ địch của cậu ta yếu thì cũng không phải, bởi vì tên này là tướng dưới trướng Cuồng Nghiêm, là một kẻ đã chinh chiến rất nhiều trận đấu sinh tử. Lưỡi tam xoa kích trong tay hắn ta đã uống máu không biết bao nhiêu sinh mệnh. Sức mạnh cường hóa của hắn cũng đã gần chạm ngưỡng Vô Cực. Thế nhưng để đối chiến với một kẻ mang trong mình sức mạnh của Nhân Quả cộng thêm thần binh Sự Sống, đây hoàn toàn là một trận chiến khó nhằn.

Lưỡi tam xoa kích hóa vàng, kình lực mãnh liệt tung ra làm cho Tôn Giang có đôi chút bất ngờ, thế nhưng đó chỉ là đôi chút. Sự Sống trong tay cậu ta như một vật thể sống, có liên tục hoa lên từng đợt đánh lui cường kích của kẻ địch, đồng thời còn đánh vào điểm yếu của đối phương đôi lần.

Ngay khi Sự Sống tấn công, lưỡi tam xoa kích lại hóa thành màu xanh, lúc này nó như độc xà uốn éo nắm lấy lưỡi kiếm. Tôn Giang thoáng nheo mắt, tay cậu ta nhanh chóng xoay thanh kiếm nhằm tránh thoát tình huống bị đối phương kìm kẹp, sau đó cậu ta lại vẽ nên một đường kiếm tuyệt mỹ khác, hướng đến chính là cổ của kẻ địch.

Không kịp tránh né, mà thậm chí tránh đi cũng rất khó khăn, thế nhưng tên này lại có thể nghiên cổ kịp thời mà né đi đường kiếm chết chóc ấy. Chỉ thấy máu phun lên thành một đóa hoa máu trên không trung, rồi sau đó… nó lập tức bị Sự Sống hấp thụ.

Đúng vậy, đúng là Sự Sống đã hấp thụ đóa hoa máu ấy, đồng thời một sợi chỉ đỏ bỗng chốc hiện lên, thấp thoáng như có như trong trên lưỡi kiếm.

Nhìn thấy một màn này, Tôn Giang có chút bất ngờ. Sự Sống uống máu, đây quả thật là điều cậu ta không thể lường trước được. Ngay khi Sự Sống hấp thụ đám máu ấy, một tia huyết tinh cuồng loạn bất ngờ bùng nổ trong đầu Tôn Giang. Một thứ cảm giác khát máu đến điên cuồng mà cậu ta trước giờ chưa từng trải qua. Có cảm giác như cậu ta có thể điên cuồng mà tàn sát tất cả những kẻ có mặt ở đây vậy.

Cố gắng át chế đi cơn cuồng tính bỗng dưng xuất hiện ấy, Tôn Giang có đôi chút thống khổ, mà đôi mắt vốn vô cùng bình thản của cậu ta bỗng chốc ánh lên màu đỏ huyết kỳ dị.

Nhận ra sơ hở của kẻ thù, tam xoa kích hóa thành huyết sát với tốc độ không tưởng vọt tới trước mặt Tôn Giang, ngay khi mũi tam xoa vừa đến, hai đầu kích bỗng chốc hóa thành lục nhạt, hướng về hai bên đầu Tôn Giang ngăn không cho cậu ta tránh thoát.

Sát khí trong thoáng chốc đó làm cho Tôn Giang chợt tỉnh khỏi cơn cuồng tính. Vừa nhận ra thế kiềm kẹp đang hiển hiện trước mặt, Tôn Giang lập tức hành động với tốc độ không ngờ. Những sợi tơ trắng từ người Tôn Giang tức thời bùng ra như một đóa hoa trắng như tuyết đọng. Đám tơ trắng ấy tạo thành một sức mạnh dũng mãnh đập thẳng vào người kẻ địch, đồng thời cũng đẩy người Tôn Giang khỏi đòn thế tưởng chừng không thể nào tránh thoát được kia.

Tuy là tránh đi được đòn tất sát nhưng mặt cậu ta cũng đã bị cào hai đường tươm máu. Lấy ngón cái lau đi vết máu, Tôn Giang lè lưỡi ra liếm một cách thật kinh dị. Đôi mắt của cậu ta cũng ẩn hiện màu đỏ tươi của cơn cuồng loạn đang kéo đến. Bởi vì ngay lúc tơ trắng đánh vào ngực kẻ địch, một đám hoa máu đã bị Sự Sống hấp thụ ngay khoảnh khắc ấy.

Lau đi máu nơi khóe miệng, tên kia cũng gắt gao nhìn Tôn Giang. Đôi mắt hắn lúc này không một chút chớp động, lưỡi tam xoa kích lại một lần nữa hóa thành màu vàng rực rỡ.

Những sợi tơ máu nhẹ bay lên hòa chung với số tơ trắng mỏng manh kia làm nên một màu trắng hồng rực rỡ. Lúc này Tôn Giang đã không còn giữ được vẻ điềm tĩnh vốn có nữa, cậu ta thét lớn một tiếng, chỉ Sự Sống về phía trước, vô số sợi tơ máu như cuồng phong bạo vũ mà lao về phía kẻ địch.

Không dám khinh thường, tên kia vội vàng dùng lưỡi tam xoa kích trong tay mình vẽ lên liên hồi trong không trung. Đường xoa dày đặc đến cả giọt nước cũng không thể lọt được, toàn bộ tơ máu mà Tôn Giang phóng ra đều bị cản lại ở vòng ngoài không thể lọt vào trong.

Nhận ra tình cảnh đó, tay trái Tôn Giang giơ lên, một quả cầu khí trong suốt hư hư thực thực dần kết tinh trong tay cậu ta. Nhân Quả chi năng, một quả cầu chứa đựng sức mạnh có thể kích hoạt nhân quả của bất kỳ ai, bất kỳ thứ gì đang tồn tại.

Đây hoàn toàn là một chiêu thức mà cậu ta nghĩ ra trong cơn cuồng loạn của mình. Tung người về phía trước, năng lượng từ Nhân Quả cầu tỏa ra khủng bố đến mãnh liệt, ngay cả những sợi tơ máu dường như cũng có phần kiên kỵ thứ sức mạnh có khả năng hủy diệt sinh cơ kia.

Không chậm trễ, ngay khi tơ máu vừa rút thì tên kia đã vận sức mạnh lên mức cao nhất, bộ giáp sắt quanh người hắn ánh lên màu bạc trắng xóa lấp lánh như ngọc thạch. Đồi thời trong đôi mắt của hắn lại ẩn chứa quang mang hung lệ. Một trận chiến này chính là đối đầu sinh tử, không phải ngươi chết thì ta vong, vậy hà cớ gì còn giữ lại.

Sự Sống hoa lên, tam xoa kích đỡ lấy, hai món bảo khí dưới sự thúc dục của chủ nhân như có linh tính mà sống lại. Tam xoa kích dưới tác động sức mạnh của chủ nhân nó làm cho nó trở thành một thứ binh khí biến hóa khôn lường, vừa mới mềm dẻo đây thì đã trở nên cứng rắn đối chọi với thần binh. Trong những biến hóa ấy, phải nói rằng lúc nó hóa thành màu đỏ thì vô cùng đáng sợ, tốc độ khủng khiếp, cứng rắn như tinh thiết, thế nhưng điểm yếu của nó lại chính là không có nhiều sức sát thương. Thế nhưng với khả năng biến hóa thông thần của tên này, tam xoa kích này có đủ điều kiện để được gọi là một thanh thần binh.

Thế nhưng tam xoa kích dù là thần binh cũng chỉ là một thứ ngụy thần binh, còn kẻ đối chiến với nó mới chính xác là một thanh thần binh được tạo nên sau thời đại Hoàng Kim, một trong Lục đại thần binh bài danh thứ ba trên thế giới này. Sự Sống cường hoành mãnh liệt đem tam xoa kích kiềm chế gắt gao, đồng thời Nhân Quả chi năng trong tay Tôn Giang cũng ngày một lớn hơn, ban đầu nó chỉ như một quả bóng bàn, còn hiện giờ nó đã lớn như quả bóng đá.

- Tam xoa kích, xoa huyễn.

Bóng ảnh của tam xoa kích chập chờn như ma quỷ vẫy gọi, nó hiện giờ đã chuyển sang màu bạc trắng tinh. Đồng thời mỗi hình ảnh tam xoa kích ảo hóa ra dường như đều là chính bản thân nó. Tất cả đều mang theo sát lực khủng bố mà tấn công tới tấp về phía Tôn Giang như lưới trời không một chút sơ hở.

Đối chiến với chiêu thức ấy, tơ máu quanh người Tôn Giang tức khắc bùng tỏa bảo vệ chủ nhân. Đồng thời lưỡi Sự Sống cũng hóa thành hư ảnh hư hư thực thực đối chiến với từng lưỡi tam xoa kích bạc trắng. Cùng lúc đó, Nhân Quả chi năng cũng sáng lên, rực rỡ như ánh dương giữa ngày.

Bạn đang đọc Quang Tinh Nguyệt - Tiểu Quỷ sáng tác bởi SoulWind
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SoulWind
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.