Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 878: Thủ đoạn bầu cử

Phiên bản Dịch · 2720 chữ
  • Không đâu, Chủ tịch huyện tốt lắm. Anh ấy cũng trẻ tuổi thôi.

Xa Hồng Quân đặt cô gái lên giường, miệng y vồ vập cô gái.

- Buông ra, bây giờ là ban ngày mà.

Giang Tố Khiết giãy dụa, tuy nhiên cô không thoát được gã thư ký đang như con hổ đói.

Đương nhiên Xa Hồng Quân cũng không dám làm quá, y chỉ dám hôn một lúc rồi lấy từ trong cặp ra một bản quyết định, không nói lời nào mà chỉ đắc ý cười gượng.

Giang Tố Khiết có vẻ chần chừ, sau đó cô cầm lấy xem xét một chút. Lập tức, nước mắt cô không nhịn được nữa, chảy ra, lẩm bẩm nói:

- Hồng Quân…Chúng ta có thể ở cùng một chỗ rồi, em…em… - Sếp Chu bảo là em có thể lựa chọn các nơi: trường bổ túc, đại học truyền hình, phòng giáo dục, anh nghĩ hay là em về dạy học đi. Chủ tịch huyện Diệp quá tốt với anh rồi, anh không thể làm phiền anh ấy thêm nữa.

Vẻ mặt Xa Hồng Quân có vẻ cảm kích, nói.

- Dạ, nếu có thể về dạy học cũng được, em cứ tưởng như đang nằm mơ.

Giang Tố Khiết hơi nghẹn ngào, cô dịu dàng hôn y một cái rồi nói:

- Hồng Quân, có lẽ chúng ta nên cảm ơn Chủ tịch Diệp một chút, không có anh ấy thì chúng ta không thể có được ngày hôm nay.

- Ừ, cảm ơn không đúng thì không phải là cảm ơn. Đưa tiền thì có vẻ thô tục quá, anh đi theo Chủ tịch Diệp lâu như vậy, chỉ thấy anh ta nhận quà là thuốc lá thôi, hơn nữa còn chia cho anh và lái xe Lý tới hơn một nửa rồi. Ngay cả lão Trương gác cổng cũng được anh ấy cho mấy bao. Vậy nên thuốc rượu người ta không thiếu. Ôi, chuyện này thật đúng là không biết nên xử lý như thế nào đây.

Xa Hồng Quân có vẻ rất khó xử.

- Vậy thì. Tặng cái gì, chẳng hạn như thổ sản vùng núi được không?

Giang Tố Khiết hơi chần chừ.

- Chẳng được đâu, anh ta ngày nào cũng ăn, chán ngấy rồi.

Xa Hồng Quân lắc lắc đầu, liếc mắt nhìn bạn gái một cái rồi cười nói:

- Không tính nữa, anh làm tốt công việc là được. Sau này khi em đã chuyển về đây, em làm vài món, chúng ta mời Chủ tịch Diệp ăn cơm ngay tại đây, em thấy thế nào?

- Dạ, tạm thời cứ như vậy đi.

Giang Tố Khiết gật đầu, đột nhiên lại hỏi một vấn đề ngoài lề:

- Anh Hồng Quân, anh nói xem, Chủ tịch Diệp có phải là người tốt không?

- Đương nhiên rồi, anh ấy mà không là người tốt thì ai trên đời này còn là người tốt nữa chứ. Em thấy đó, Chủ tịch Diệp mới đến chưa được một tháng mà làm được bao nhiêu chuyện đại sự rồi.

Phan mặt rỗ ác nhởn nhơ vậy, toàn bộ người dân trong huyện ai cũng biết rồi cũng bị lấy mũ. Mã Vân Tiền háo sắc thì nghe nói còn có thể bị vào tù.

Còn như Phó chủ tịch Lôi đấy, người ta có cả Phó bí thư địa khu đỡ đầu mà làm sai cũng bị Chủ tịch huyện tạm thời cách chức đấy thôi.

Ngày hôm qua, Chủ tịch Diệp bằng sức lực của một người mà phát động được cuộc quyên góp trong toàn bộ cán bộ công nhân viên chức và dân chúng trong huyện. Thật ra Ma Xuyên chúng ta có thể quyên góp được hơn cả hai mươi triệu ấy chứ. Chủ tịch Diệp cứ thế làm tới.

Nếu đường quốc lộ Thiên Tường thật sự có thể làm được thì đó như là vị trí giao thông hiểm yếu kết nối ba tỉnh với nhau. Ma Xuyên chúng ta giàu có cũng là chuyện nằm trong tầm tay. Không đơn giản đâu, thật sự anhấy là người rất có khí phách, có năng lực và có cả sự quyết đoán nữa đấy.

Xa Hồng Quân tất nhiên là hết sức khâm phục.

- Vâng, hẳn anh ta là người tốt.

Giang Tố Khiết suy nghĩ một lát rồi gật đầu. Đột nhiên đôi mắt quyến rũ của cô chớp chớp rồi nhìn chằm chằm Xa Hồng Quân. Thấy như vậy y trong lòng có chút sợ hãi, hỏi cà lăm:

- Sao em nhìn anh chăm chú như vậy? Trên mặt anh có vết bẩn à?

- Hừ, còn giả vờ hồ đồ nữa à?

Giang Tố Khiết rõ ràng mất hứng, miệng vểnh lên nói.

- Vậy là có ý gì bà xã ơi, anh bị oan mà.

Xa Hồng Quân giơ hai tay lên trời như ra vẻ đầu hàng rồi nói to:

- Tiểu nhân thật không hiểu Hoàng hậu muốn gì? Mời Hoàng hậu nói rõ cho?

- Hoàng hậu, ý anh là còn muốn cưới Hoàng hậu có phải không? Hừ.

Giang Tố Khiết nghiến răng nghiến lợi, nhéo lỗ tai của thư ký Xa.

- Nhẹ tay thôi, nhẹ tay thôi, không thì đứt tai thì phiền lắm, hay là đứt rồi chắp lại thì tốt hơn.

Xa Hồng Quân cười.

- Còn giả vờ hồ đồ nữa à?

Giang Tố Khiết không buông tay.

- Anh thật sự không hiểu mà, em nói rõ xem nào?

Xa Hồng Quân ra vẻ hết sức ngơ ngác, không biết trong lòng Giang Tố Khiết nghĩ gì, y thầm nhủ:

- Lòng phụ nữ như đáy biển sâu, ai mà biết được cô nghĩ gì chứ?

- Vừa rồi Chủ tịch Diệp còn nói gì nữa?

Giang Tố Khiết đỏ mặt lên, đôi mắt quyến rũ ngước lên, liếc nhìn thư ký Xa một cái.

- Nói gì nhỉ, để anh nghĩ lại xem.

Xa Hồng Quân làm ra vẻ đang suy nghĩ rất lung, một lúc sau đột nhiên y mở to hai mắt, gượng cười nói:

- Cô giáo Giang, có phải là anh ta bảo hai chúng ta phải thành hôn đi không, ha ha… - Em đánh chết anh… Trong phòng trở nên hỗn loạn, ngay cả bữa cơm trưa cũng quên không làm.

Sáng ngày thứ ba.

Địa khu nhanh chóng có phản ứng, Phó trưởng ban Tổ chức cán bộ Địa ủy, cũng chính là cô gái Thái Hồng Ngẫu, bạn học ở trường Đảng với Diệp Phàm tới Ma Xuyên.

Nơi đến của Chu Phú Đức đã được xác định, ông ta được điều đến đảm nhiệm chức Cục trưởng cục Tôn giáo Địa khu. Chuyện này ngay cả thằng ngốc cũng nhìn thấy được, tuy cấp bậc của ông ta không thay đổi gì nhưng thực quyền thì thậm chí còn không bằng một trưởng phòng huyện Ma Xuyên.

Việc nay may nhờ Chủ tịch Địa khu Vương hết sức bảo vệ thì cấp bậc của ông ta mới không thay đổi. Cũng nên biết rằng Chu Phú Đức vốn đã bị Bí thư Tỉnh ủy Quách Định yêu cầu phải xử lý. Vương Triều Trung coi như là không can thiệp được, may nhờ còn chút quyền lực nên mới giúp được ông ta.

Diệp Phàm vừa đảm nhận chức vụ Bí thư huyện Ma Xuyên, vừa là quyền Chủ tịch, hai chức vụ nhưng thật ra tập trung vào duy nhất mình hắn.

Ngoài ra, Trưởng phòng Công an huyện Ngô Đồng nhận chức Ủy viên thường vụ Huyện ủy, tiếp nhận chức Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật của Mã Vân Tiền. Hơn nữa, gã còn kiêm luôn chức Trưởng phòng Công an huyện.

Việc này cũng được sự đồng ý của Ủy viên thường vụ Hội đồng nhân dân Địa ủy do tình hình đặc biệt của Ma Xuyên nên sẽ được thông qua ở Đại hội đại biểu nhân dân lần thứ tư của huyện Ma Xuyên. Đại hội lần thứ ba được tổ chức vào ngày 31 tháng 1.

Tại đại hội lần này chính thức xác định đồng chí Diệp Phàm nhận chức vụ Chủ tịch huyện.

Bởi vì hai chức vụ này nếu ra quyết định cùng một lúc thì có vẻ hơi khó coi. Hơn nữa cũng để giải quyết băn khoăn của Diệp Phàm, để hắn rảnh tay công tác và cũng để thời gian cho Trang Thế Thành xem xét lại chu đáo.

Chuyện ở Ma Xuyên rất phức tạp. Việc tiếp theo Diệp Phàm định bắt tay vào xử lý mỏ silicon của nhà họ Mã và mỏ đồng của nhà họ Thiết ở thị trấn Thanh Sơn.

Phải biết rằng trong đại biểu Hội đồng nhân dân huyện thì nhà họ Mã chiếm tới 50 danh ngạch, còn nhà họ Thiết là 30. Hai đại gia tộc tổng cộng chiếm tới 80 danh ngạch.

Hơn nữa toàn bộ đại biểu Hội đồng nhân dân huyện Ma Xuyên chỉ có khoảng trên dưới 260 danh ngạch. Chuyện này tất nhiên là cũng có một số thủ đoạn bên trong. Trong những năm Chu Phú Đức cầm quyền thì không ai dám đứng ra đối đầu với ông ta.

Tuy nói là chỉ có 80 danh ngạch xét trên tổng số 260 danh ngạch thì cho dù toàn bộ có phản đối cũng không thể quyết định được cục diện tuyển cử ở huyện.

Nhưng sự vật lại là một phân thành hai. 80 đại biểu này sau khi rời khỏi đây, cứ dựa trên quan hệ bạn bè thân thích, quan hệ họ hàng để lôi kéo một vài người, như vậy thì khả năng ảnh hưởng cũng ở mức kinh người. Nghiêm trọng hơn là có khi quả thực họ cũng có thể làm thay đổi kết quả tuyển cử.

Địa khu đương nhiên cũng có suy xét đến chuyện này. Nếu Diệp Phàm vẫn chưa chính thức làm Chủ tịch huyện trước thì hắn có thể bắt tay vào việc đối phó với nhà họ Mã và nhà họ Thiết đã, đến lúc đó khi tổ chức Đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân thì việc bổ nhiệm Chủ tịch huyện xem như là một điểm chơi phát hỏa.

Trước kia còn có Chu Phú Đức trợ lực nên nhà họ Mã và nhà họ Thiết còn không dám làm gì, nay Chu Phú Đức bị điều đi rồi, Diệp Phàm một mình phải chống đỡ thay đổi cả cục diện. Hơn nữa hắn đắc tội với nhà họ Mã và nhà họ Thiết, nếu họ không ủng hộ thì cũng là một vấn đề, khi đó càng khó có thể có được nhiều phiếu ủng hộ.

Vậy nên địa khu áp dụng chính sách dao sắc chặt đay rối, thừa dịp Diệp Phàm còn chưa ra tay với nhà họ Mã và nhà họ Thiết, trước tiên sẽ tổ chức Đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân vào ngày 31 tháng 1.

Hơn nữa nhà họ Mã lại đang trong thời kì hết sức khốn khó. Trước khi Diệp Phàm chưa ra tay thì bọn họ hẳn cũng không dám làm gì.

Nhà họ Mã không có nhúc nhích gì, phỏng chừng nhà họ Thiết cũng không một mình tự làm mất mặt, đến lúc Diệp Phàm được trúng tuyển thì cũng khó mà tồn tại được, chuyện đó sẽ gây nên khá nhiều phiền toái.

Đối với tình hình này thì Diệp Phàm cũng đã bàn bạc xem xét hết nước hết cái với Trang Thế Thành rồi. Trang Thế thành lần này nương tay cho Bí thư Tỉnh uỷ Quách Đông Phong. Nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán, Chủ tịch Địa khu biết rõ thằng nhãi này không dám ra mặt mà chỉ âm thầm đối đầu với mình.

Phải biết rằng Diệp Phàm đang được Bí thư Tỉnh ủy Quách hết sức ca ngợi, danh vọng sáng chói như mặt trời ban trưa. Hơn nữa việc sửa đường được đài truyền hình địa khu đưa tin nên thanh danh hắn nổi lên như cồn.

Đối với người có thanh danh sáng ngời như thế mà không trúng tuyển Chủ tịch huyện thì phỏng chừng Bí thư Quách sẽ nổi giận lôi đình, ngay cả Vương Triều Trung cũng phải suy nghĩ lại ngay lập tức.

- Ôi, xui xẻo là từ cháu trai của Mã Vân Tiền mà ra cả, sai một ly đi một dặm. Ông Trang đang trong thời kì rất chú ý, không nên có động thái quá lớn, nếu không chắc chắn sẽ mang lại rủi ro cho Bí thư Quách.

Vương Triều Trung thở dài, ra vẻ nhẫn nại chịu đựng.

- Chẳng lẽ không thể tính toán gì được sao?

Chủ nhiệm Văn phòng Ủy ban nhân dân Địa khu Khâu Mậu Thủy có vẻ không cam lòng. Phải biết rằng Vương Triều Trung từng để lộ ra là nếu không chọn được người thích hợp thì Khâu Mậu Thủy sẽ là người tiếp nhận vị trí của Chu Phú Đức.

Khâu Mậu Thủy tuy rằng hiện giờ ở Văn phòng Ủy ban nhân dân Địa khu thì rất có tiếng tăm, khá là có thanh có thế. Nhưng dã tâm của ông ta lại không dừng lại ở đó.

Văn phòng Ủy ban nhân dân Địa khu đơn giản không phải là nơi ông ta muốn tiếp tục làm việc, vì Ủy ban nhân dân Địa khu phải phục vụ rất nhiều ban ngành khác nhau. Công việc tại đây thì nhiều nhưng lại không có tiền đồ phát triển.

Nếu có thể đảm nhiệm được chức vụ Bí thư huyện ủy Ma Xuyên thì về sau việc được đề bạt, thăng tiến trên con đường chính trị là rất có khả năng.

Không có lý lịch là Bí thư huyện ủy thì muốn leo lên chức vụ cao hơn, ngoại trừ có người hậu thuẫn ở trên, nếu không, tuyệt đối không thể xảy ra được. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.

Vậy nên Khâu Mậu Thủy hiện nay đã xem Ma Xuyên như là địa bàn của mình, nếu cứ để cho Diệp Phàm đảm nhận quyền Bí thư trong thời gian này, hắn mà điều chỉnh toàn bộ mạng lưới nhân sự tại đó, những vị trí đắc lực để người của hắn chiếm được thì lúc đó rất có khả năng quyền lực của gã ở Ma Xuyên cũng mất đi.

Trong giờ phút này tâm lý của Khâu Mậu Thủy rất phức tạp. Tất nhiên gã không thể cam lòng làm một con rối Bí thư, đó không phải là tác phong làm việc của Khâu Mậu Thủy.

- Không tính được nữa thì chẳng lẽ cậu dám ngẩng đầu lên?

Vương Triều Trung thản nhiên liếc mắt nhìn Khâu Mậu Trung một cái.

- Giờ phút này ngẩng cao đầu hay là muốn chết thì có gì khác nhau đâu. Phỏng chừng ở cấp trên người ta còn xem xét chán rồi, nhân vật số 1 Nam Phúc, chức vị đó ai dám tranh.

Khâu Mậu Thủy bất đắc dĩ cúi đầu thấp xuống, uể oải thật sự. Bản thân gã lăn lội ở địa khu Đức Bình còn được, chứ mà sang tỉnh khác thì ăn thua gì.

- Cậu Khâu, đừng tức giận như thế. Cứ để cho thằng nhóc đó gây sức ép hai tháng, cùng lắm là một năm rồi chúng ta sẽ lật thế cờ, cho đến lúc này, sóng gió tại Ma Xuyên cũng dừng lại rồi.

Bí thư Tỉnh ủy Quách cũng không có khả năng có nhiều tinh lực để đầu tư cho chuyện này. Diệp Phàm thì nhiều nhất chỉ có thể sắp xếp được vài ba vị trí thôi.

Lập tức đến cuối năm, lại khôi phục cho nhà họ Mã, giúp họ ổn định lại. Nếu thực sự có nhiều thay đổi thì phỏng chừng Ma Xuyên cũng loạn mất. Hắn có muốn chọn người để thay đổi cũng không giải thích được.

Nếu đúng như vậy thì chúng ta sẽ có biện pháp thu nạp hắn.

Trong mắt Vương Triều Trung lóe lên những tia sáng, y chợt kiềm chế lại. Y có vẻ rất thoải mái tự nhiên.

Bạn đang đọc Quan Thuật của Cẩu Bào Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vạn.Lý.Độc.Hành
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 103

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.