Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mưu đồ

Phiên bản Dịch · 2129 chữ
  • Nghèo cũng không sao, chỉ cần có thể tăng lên một bậc thì đã có lãi rồi. Hơn nữa, cậu Hạ cũng không có khả năng ở đó mãi, chỉ ba năm, nhoáng cái đã qua.

Cậu Hạ ở đó ba năm, cố gắng lăn lộn, chẳng lẽ không lên Phó giám đốc Sở.

Tuy nhiên, có bốn đối thủ mạnh là Trưởng phòng phòng chống ma túy Tần Đang, người này ít tuổi hơn cậu Hạ, cũng là một nhân vật đặc biệt.

Trong ngành công an lập chiến công cũng không kém cậu Hạ, điều này vẫn chưa quan trọng, quan trọng là sau lưng cậu ta có người.

Tào Dũng vừa nói, vẻ mặt cũng căng thẳng.

- Có người, chắc chắn là tai to mặt lớn.

Diệp Phàm gật đầu, như đang suy nghĩ. Người đứng sau lưng Tần Đang xem ra Tào Dũng và Hạ Hải Vĩ đều không dám động đến, xem ra, ít nhất phải là cấp Phó giám đốc Sở trở lên.

- Đúng vậy, Phó chủ tịch tỉnh chúng ta Tần Hoài Bắc là chú của Tần Đang, cho nên, chuyện này tôi với Tào Dũng cũng chưa thức thời, ban đầu đã định bỏ qua, tuy nhiên nghe nói cậu Diệp quen biết bác Tống cho nên, ha ha…

Hạ Hải Vĩ ngượng ngùng vò đầu, cười gượng nói.

- Việc anh Hạ xuống đấy trình tự thế nào?

Diệp Phàm cảm thấy nên hỏi trước rồi nói sau, nếu không, không hiểu được quy trình, nếu không thì mất công mà không được gì, lại còn làm phiền đến lãnh đạo thì cũng mệt.

Hơn nữa, vừa nghe nói đến Phó chủ tịch tỉnh Tần, trong lòng cũng hơi run, cân nhắc được mất. Giúp Hạ Hải Vĩ cũng không sao chỉ sợ Phó chủ tịch Tần biết được.

Điều này chắc chắn sẽ bị hận, hơn nữa, quan trọng là giúp hắn có đáng giá hay không mới là vấn đề. Nếu giúp mà chỉ có thể coi thường thì thiệt quá.

Hiện nay mình và Hạ Hải Vĩ mới quen biết lần đầu, tuy nhiên nghĩ là Tào Dũng với Ngư Thái tốt thế, hẳn anh ta sẽ không hại mình.

- Đầu tiên là từ nơi làm việc đồng ý cho đi, đến Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy quyết định như thế nào. Cạnh tranh tương đối khốc liệt, nghe nói việc hạ phái lần này chỉ có ba chỉ tiêu, mà cán bộ phù hợp có đến bốn mươi người.

Tuy nhiên, như thế nào không biết, chỉ cần đi là được, Hạ Hải Vĩ tôi cũng không tiếc công, nếu không thì thật đáng tiếc.

Hơn nữa, mặc kệ là thành hay không, những gì cậu Diệp giúp hôm nay tôi cũng nhớ kỹ.

Hạ Hải Vĩ đột nhiên mỉm cười, có vẻ rất thoải mái, hăng hái.

“Đây mới chính là bản tính của Hạ Hải Vĩ” Diệp Phàm thầm gật đầu nói trong lòng, suy nghĩ một hồi rồi nói:

- Bên tỉnh anh đã nắm chắc rồi chứ?

- Không có

Hạ Hải Vĩ vẻ mặt cười khổ, còn nói thêm:

- Chính vì có chút khúc mắc với Tiếu Duệ Phong. Xem ra danh sách trước mắt ông ta rất khó thông qua. Tuy nhiên, như thế nào tôi cũng phải có trong danh sách, hừ!

Vẻ mặt Hạ Hải Vĩ bỗng nhiên trở nên tàn nhẫn.

“Xem ra làm cảnh sát hình sự đều là các nhân vật đặc biệt.”

Diệp Phàm thầm nghĩ, cười nói:

- Không có việc gì, Tiếu Duệ Phong không phải đang ngồi ở vị trí phó giám đốc thường trực sao? Hắn cũng chỉ là Phó giám đốc sở thôi, hai người có biết Lý Xương Hải không?

Diệp Phàm cười thần bí, nhưng thật ra làm cho Hạ Hải Vĩ và Tào Dũng vẻ mặt vui vẻ hẳn. Hạ Hải Vĩ có chút kích động, không ngờ đứng lên, cầm chén rượu nói:

- Người anh em Diệp quen với Bí thư Lý?

- Ha ha, trước kia ở Lâm Tuyền đã biết, ông ta xuống đó phá án, tôi lúc đó đã cung cấp một manh mối nhỏ, nên đã quen nhau

Diệp Phàm bắt đầu pha trò.

- Phá án ở Lâm Tuyền, trời, cậu chính là ...

Hạ Hải Vĩ đột nhiên kinh hãi, chỉ vào Diệp Phàm vẻ mặt rất kỳ quặc.

- Tôi nói với anh Hạ, và cậu Diệp, hai cậu diễn kịch câm có phải không? Mau nói đi, đừng làm người khác khó chịu.

Tào Dũng quát lên.

- Ha ha ha... Ông em Tào, ông có biết rằng, đến lúc này tôi mới nhớ đến, người ngồi trước mặt tôi đây, đúng là thần không sợ.

Hạ Hải Vĩ đột nhiên cười vang, vẻ mặt đầy khâm phục nói.

Nhưng Tào Dũng lại không hiểu gì, thúc giục:

- Nói mau, cậu Hạ, đừng nói tận đâu thế thối lắm, nói sự thật xem nào.

Xem ra Tào Dũng thật sự rất nóng nảy, liền nói ra lời thô tục.

- Là như thế này, lúc nghe nói đến ở đập nước Thiên Thủy phát hiện có người bị giết, Bí thư Lý, không, lúc đó ông ta đang ở vị trí của tôi bây giờ.

Ông ta đã đến Lâm Tuyền để phụ trách vụ án đó, mà Phó chủ tịch tỉnh Tề cũng nhận được chỉ thị của Tỉnh ủy phụ trách chỉ đạo phá án.

Nghe nói cậu Diệp này còn mắng cả Phó chủ tịch Tề.

Hạ Hải Vĩ không ngờ nói ra lời đó, làm Diệp Phàm rất buồn.

- Cậu mắng Phó Chủ tịch tỉnh Tề thật sao? Như thế nào lại mắng, được mở rộng tầm mắt rồi, những lời nói vừa rồi có thể làm rơi cả kính mắt,

Tào Dũng không nhịn nổi nói.

- Mắng ông ta là Tề thiên đại thánh, còn là Tôn hầu tử nữa, ha ha

Hạ Hải Vĩ đắc ý cười.

- Thế Phó Chủ tịch Tề đáp lại như thế nào?

Tào Dũng kinh ngạc rồi.

- Bắn chết thằng nhóc hỗn láo này

Đội trưởng Hạ thật sự phóng đại rồi, cũng không biết nghe từ đâu.

- Ha ha.... cái này, lúc ấy tôi đang đuổi phạm nhân nên không rõ, nói lung tung

Diệp Phàm cười khổ.

- Lợi hại

Tào Dũng nói ra hai chữ, ba người cùng cụng ly.

- Cái khác không nói, Anh Hạ, bên tỉnh chỗ anh tôi sẽ nói với Bí thư Lý một chút. Có lẽ có thể giúp được một chút, về phần Trưởng ban Tống, nếu có cơ hội tiếp cận tôi cũng sẽ nói. Tuy nhiên, có tác dụng không tôi cũng không biết

Diệp Phàm tất nhiên là nói thế.

- Được, Cậu Diệp là bạn chí cốt, như vậy thì bộ chén cổ này phiền cậu cầm một chút

Hạ Hải Vĩ gõ vào bộ đồ cổ anh ta mang đến, trong lòng cũng đau xót không dứt.

- Không cần, cái này là vật gia truyền của họ Hạ anh, không thể tặng người khác được. Bên đó tôi sẽ có biện pháp

Diệp Phàm lần này rất rõ ràng.

Trong nháy mắt đã đến nửa tháng, cuộc sống ở trường Đảng sóng yên biển lặng, quen biết bạn học ngày càng nhiều.

Tuy nhiên, dần dần ở trường Đảng cũng phân thành nhiều đoàn thể nhỏ, một khóa học nhỏ toàn thanh niên ưu tú cũng phe phái giống quan trường bên ngoài.

Các nhóm khá lớn có ba nhóm, xem như các đoàn thể hạng nhất.

Với Diệp Phàm, Vệ Thiết Thanh cầm đầu, Ngư Thái và mấy người Tiền Hồng Tiêu tạo thành.

Với ủy viên học tập Hứa Thông cầm đầu cũng hình thành một nhóm lớn, các học sinh dần nhận ra, Hứa Thông hóa ra là con trai của nhân vật số 1 ở Thủy Châu.

Tự nhiên thành vậy, con người cũng thế, đương nhiên là hướng về phía cao để dựa. Cha của Hứa Thông - Hứa Vạn Sơn chẳng những là Bí thư Thành phố Thủy Châu mà ủy viên thường vụ tỉnh ủy. Nếu nói như lời nói của giới cầm đồ thì đây là món hàng giá trị.

Vả lại, Hứa Thông luôn hào phóng, thường xuyên áp dụng biện pháp lôi kéo, thậm chí cưỡng bức mời người khác uống rượu, như vậy trong ba nhóm thì nhóm của Hứa Thông là đông nhất.

Thứ hai là những người đến từ thành phố Thương Hải, còn cùng với Ngư Thái tranh chỗ ngồi thiếu chút nữa đánh nhau là đồng chí Chu Chí, đảm nhiệm vị trí ủy viên lao động.

Nghe nói Chu Chí là phó cục trưởng cục tài chính thành phó Thương Hải. Còn nghe một tin tức, nghe nói Chu Chí cùng Bí thư Thành ủy Thương Hải Nạp Lan Nhược Phong có thân thích, hơn nữa còn rất thân.

Nạp Lan Nhược Phong là ai, Bí thư Thành ủy Thương Hải, tổng sản lượng kinh tế còn đứng trước cả Thủy Châu, nghe nói đã được Trung ương vạch ra kế hoạch từng dự án, cũng là ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, quyền lực cũng không kém gì nhân vật số 1 Hứa Vạn Sơn của Thủy Châu.

Đương nhiên, Hứa Vạn Sơn đắc ý hơn là gần quan được ban lộc nhiều hơn, ngay dưới mắt của Tỉnh ủy.

Ông ta muốn gì Tỉnh ủy đều suy xét đến tác dụng với Tỉnh, cho nên, ông ta có vẻ được ưu ái hơn.

Tuy nhiên, sự việc đều có tính hai mặt, nguyên nhân chính là vì thành phố Thủy Châu cũng đã bị Tỉnh ủy khống chế. Không nói là trực tiếp khống chế, mà nói không rõ ràng là ép đi.

Thành phố Thương Hải cách tỉnh thành mấy trăm km cũng chiếm rất nhiều ưu thế. Nạp Lan Nhược Phong ở Thương Hải nghiễm nhiên trở thành hoàng đế một phương, so với Hứa Vạn Sơn ở Thủy Châu cũng có một ít hiệu quả.

Cho nên, Nạp Lan Nhược Phong cũng rất oai hùng. Đoàn thể của Chu Chí xếp sau Hứa Thông, xứng đáng trở thành bá chủ thứ hai.

Có lớp trưởng, và lớp phó và ủy viên nòng cốt Diệp Phàm, nhóm của Vệ Thiết Thanh không có chỗ dựa vững chắc nào cho nên trong ba nhóm xếp hạng cuối cùng, số người đương nhiên cũng là ít nhất

Đương nhiên, ngoài ba nhóm quan trọng này, còn có khoảng 10 nhóm khác, cũng túm năm tụm ba, hai người tự do tập hợp.

Như vậy cũng có đến bảy tám nhóm, cho nên, khóa học thanh niên ưu tú thế kỷ tuy chỉ có một lớp, nhưng người ở bên trong cũng cảm thấy phức tạp.

Vì sao lại phức tạp như thế, Hứa Thông, Chu Chí, Diệp Phàm cố hết sức để kéo người khác nhập bọn.

Đương nhiên, nguyên nhân là do lúc trước Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Tổng Sơ Kiệt tạo nên.

Khi khai giảng Tống Sơ Kiệt không phải đã nói ban cán sự lớp đã định trước, nhưng đến giữa kỳ thì để cả lớp bầu ra.

Có lẽ sẽ có người nói, một lớp trưởng, một lớp phó, hoặc ủy viên cũng không phải là quan chức gì, sau khi kết thúc khóa học thì giải tán, chẳng có quyền lực gì, sao phải tranh nhau?

Thật ra, việc này cũng rất có học thức.

Có thể nói, ban cán bộ lớp cũng có giá trị, sau khi lớp học kết thúc trong hồ sơ chắc chắn ghi, sau này bổ nhiệm cũng có tác dụng.

Hơn nữa, Tống Sơ Kiệt dự định theo khóa học Thanh niên ưu tú thể kỷ trước tiên là rút ra một người ưu tú, sau khóa học này sẽ có trong danh sách thanh niên xuất sắc của Tỉnh ủy. Tin tức này chỉ có Diệp Phàm biết, cho nên, đối với vị trí lớp trưởng, Diệp Phàm là tình thế bắt buộc.

Một khi Tống Sơ Kiệt đưa ra kế hoạch thì vừa có hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, các tỉnh ủy viên có mặt đều đã biết, cho đến lúc này, tranh giành càng gay cấn.

Cha của Hứa Thông làvHứa Vạn Sơn, Chu Chí lại là thân thích với Nạp Lan Nhược Phong chẳng lẽ không nhắc nhở con cháu mình một chút sao.

Tuy nhiên, đối với gió thổi mưa giông này, Diệp Phàm cũng không có cách nào, dù sao lực đều thua cũng chỉ còn cách than thở.

Sức ảnh hưởng của mình quá nhỏ, không có một chỗ dựa vững chắc.

Bạn đang đọc Quan Thuật của Cẩu Bào Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ahihi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 88

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.