Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

: Đại Chiến Thiếu Gia Cố

Phiên bản Dịch · 2411 chữ
  • Ha ha ha, một người thô thiển sơn dã, chỉ biết làm canh heo nái già

Diệp Phàm cười khan, thong dong ứng đối

-Anh Diệp, cô Triệu ở Ngư Dương có phải bị canh hầm heo nái già của anh làm cho mê muội hay không. Bằng không, nửa đêm nửa hôm thế này sao lại luôn la hét đòi anh Diệp tới, mấy người chúng tôi ở cùng cô ấy cũng không được, ôi, đau lòng! Hơn nữa, cô Triệu còn nói… nói là, anh Diệp vừa tới trước hết phải phạt 3 ly lớn mới được

Tào Phi Nhi có vẻ tương đối nóng bỏng long lanh, hai má lúm đồng tiền trên khuôn mặt tròn tròn đặc biệt lộ rõ, một thân váy ngắn màu hồng, bộ ngực căng đến sắp nổ tung

Diệp Phàm dường như mơ hồ cảm giác được sự run rẩy và sức sống của nhũ phong tử đó. Trong đầu không khỏi toát ra hai chữ - bạo nhũ!

Nghe cô lời vừa ra khỏi miệng, đám người Chu Nghĩa sớm đã ngầm hiểu, ba ly bia lớn sớm đã vững vàng đặt trên bàn

Căn bản không thể nói là ba ly lớn, bởi vì ba ly bia đó ngay cả Diệp Phàm cao thủ thất đẳng nhìn thấy cũng phải hít một ngụm khí lạnh

Phải dùng “kết” để hình dung còn được, hơn nữa một kết phỏng chừng tuyệt đối không dưới ba bốn lon, ba kết này phỏng chừng có khoảng 10 lon. Xem ra là hạ quyết tâm muốn đem hắn chuốc say, trăm phương ngàn kế

- Được, được, được! Vẫn là Phi Nhi nói đúng, nói đúng. Phó chủ tịch huyện Diệp, cô Triệu phát lệnh rồi anh xem xem có phải nên thể hiện một chút hay không.

Công tử Cố liến Diệp Phàm liếc mắt một cái, rất có phong độ thân sĩ, vỗ tay ủng hộ

Tuy nhiên, sự đố kỵ tiềm ẩn trong mắt người đó lại không thể tránh khỏi mắt ưng của Diệp Phàm, người nọ thầm nói: “Chẳng lẽ công tử Cố này có ý đối với Triệu Tứ, không xong, phỏng chừng là xem tôi thành tình địch có phải hay không? Có khả năng, nếu thật như vậy ông cũng thật là chết oan rồi”

- Ha hả, Tiểu Tứ, tự em nói xem, có phải như vậy hay không.

Diệp Phàm giật mình, giả bộ dùng cách ăn nói tương đối thân mật với Triệu Tứ để nói chuyện, thật có chút tình hình như tình nhân đang gây mâu thuẫn. Bên đây công tử Cố mịt mờ quan sát thế khí rất mạnh, phát hiện thằng nhãi đó mí mắt rõ ràng chớp động một cái. Lúc này Diệp Phàm trong lòng hoàn toàn quá mức, phỏng chừng trong lòng suy đoán tuyệt đối không sai

- Tiểu Tứ! Tiểu Tứ là ai?

Công tử Cố vẻ mặt kinh ngạc, hơi hơi có chút phấn khích, đảo Diệp Phàm liếc mắt một cái, lại là quay đầu xem xét Triệu Tứ

- Đúng vậy! Phó chủ tịch huyện Diệp, chúng ta đều muốn nghe anh giải thích một chút, Tiểu Tứ là ai?

Chu Nghĩa mắt kính cũng là nhã nhặn hỏi

- Cái nay… ha ha, không cần nói đâu, mọi người đều là người rõ ràng phải không?

Diệp Phàm cố ý làm bộ thẹn thùng, nhìn mọi người một cái

- Hừ!

Công tử Cố hiển nhiên không vui, hừ ra tiếng

- Xin lỗi Phó chủ tịch huyện Diệp, Sa Quân tôi là người thô lỗ, cũng xin anh nói rõ

Tổng giám đốc Sa có chút ép hỏi, khẩu khí tương đối xung

- Ồ! Tổng giám đốc Sa, anh thân là Tổng giám đốc tập đoàn Thiên Đỉnh, không thể không hiểu chăng, điểm này bản thân tôi là có chút khó hiểu

- Có những chuyện mọi người trong lòng hiểu rõ là được rồi, cần gì cứ phải thốt ra từ miệng, như thế thì hơi biến vị

Diệp Phàm bĩu môi, hắn chẳng quản cái gì Thiên Đỉnh không Thiên Đỉnh, so với tập đoàn Thiên Đỉnh càng có danh tiếng hơn là Chủ tịch tập đoàn Nam Cung nhìn thấy hắn cũng hơi có vẻ cung kính, Thiên Đỉnh có thể lớn hơn Nam Cung Hongkong sao.

- Phó chủ tịch huyện Diệp có phải sợ người nọ trách mắng không, chỉ có thể làm một người nhu nhược, ôi! Đáng thương, một người đàn ông làm đến mức này, là có chút, ha ha…

Công tử Cố hiển nhiên có chút nông nỗi, đạn sa bang trong lời nói kích tới. Nói xong còn hơi lắc đầu, giống như bộ dạng vô cùng đáng tiếc

- Ha ha… Bọn đàn ông, có lý, công tử Cố nói rất có lý. Tiểu Tứ, đến đây

Diệp Phàm đột nhiên gan to bằng trời, hướng về phía Triệu Tứ gọi trắng ra, thằng nhãi này trong lòng thật ra cũng có chút sợ hãi, hắn đang đánh cược Triệu Tứ sẽ đi tới, phỏng chừng còn lấy rượu tạt hắn

Diệp Phàm hành động cũng là khiến công tử Cố lòng như đao cắt, 2 nam 1 nữ còn lại là nghẹn họng nhìn trân trối, thiếu chút nữa trở thành 4 khối người đá điêu khắc sống

- Tiểu Tứ cũng là anh có thể gọi à, đừng nói là anh, nghe nói cách gọi này là độc quyền của bác hai cô ấy. Người thô tục như vậy tôi thấy vẫn là…

Tổng giám đốc Sa giống như nổi giận, kỳ thật là đang biểu diễn cho công tử Cố xem, quay đầu lại nhìn Triệu Tứ mặt không có biểu hiện, mong đợi nhìn Triệu Tứ tức giận

- Ha ha ha… Tiểu Tứ, gọi rất hay, anh Diệp, tiểu Tứ kính anh một ly, nào, chúng ta uống một ly

Triệu Tứ di chuyển bước chân, đôi mắt quyến rũ như tơ, thái độ kiêu ngạo bình thường đã gạt bỏ rồi, vừa cười, vừa cần một kết bia, tới gần đồng chí Diệp Phàm

Đương nhiên, đám người công tử Cố trong lòng lại thầm cười lạnh, biết người nọ lập tức phải gặp xui xẻo. Triệu Tứ cười rõ ràng là nụ cười biến vị, giọng nói yểu điệu tuyệt đối là tín hiệu trêu người. Lạc quan nhất phỏng chừng chính là người nam nọ sẽ lập tức trở thành ướt sũng, nghiêm trọng một chút chính là người nam nọ sẽ gặp phải chân chà đạp của người nữ nọ

4 mét

3 mét

2 mét

1 mét…

Triệu Tứ cười quyến rũ, ly rượu nâng rất cao, xem ra trước tiên là phải tạt ướt đầu người nam nọ. Diệp Phàm đếm từng bước chân, mắt thấy Triệu Tứ môi hơi động, khi cười quyến rũ lập tức trở thành cười tàn nhẫn thì biết cô muốn động thủ

Tay mắt lanh lẹ!

Hắn dù sao cũng là cao thủ, nhẹ nhàng khoát tay liền bắt được cổ tay của Triệu Tứ, hơn nữa tùy thế kéo một cái, công phu trên chân của Triệu Tứ chắc chắn là không thể so sánh, lập tức không đứng vững, cả người rất tự nhiên liền dán vào bộ ngực của hắn

Động tác của hắn thành thạo, tự nhiên, cho 3 nam 1 nữ còn lại cảm giác chính là Triệu Tứ giống như là tự mình dán lên đó vậy, hơn nữa dán rất tự nhiên, dán rất tình nguyện. Công tử Cố ngay tại chỗ suýt chút chua rớt cằm, 2 nam 1 nữ còn lại cũng biết có cảm tưởng gì

- Tiểu Tứ, sớm nói với em rồi, con gái không nên uống quá nhiều, hại thân mình, hơn nữa dung nhan dễ già sớm. Thật muốn uống rượu thì chúng ta lấy riêng về phòng mà uống, hai người nhìn trăng lãng mạn biết bao có phải hay không? Em một ly anh một ly, ha ha ha…

Diệp Phàm một tay nửa đỡ Triệu Tứ, kỳ thật là nửa kèm lại Triệu Tứ, miệng thản nhiên cười, khan tiếng nói, an ủi Triệu Tứ

- Vậy được! Anh Diệp nếu đã muốn sắp xếp như vậy thì Tiểu Tứ nghe theo anh, nhưng mà, Tiểu Tứ có một điều kiện nhỏ, hi vọng anh Diệp đồng ý

Triệu Tứ xem xét Diệp Phàm liếc mắt một cái, cười nói

- Em nói, có thể làm được nhất định làm theo

Diệp Phàm hiên ngang lẫm liệt

- Bốn vị đây đều là bạn tốt của em, anh cùng với mỗi người cụng 10 ly thì được rồi, ha ha ha. Nghe rõ nha, 10 ly, tổng cộng 40 ly, một ly cuối cùng khi vào bụng, đêm nay Tiểu Tứ nghe theo anh, anh Diệp nói gì Tiểu Tứ đều nghe theo

Triệu Tứ biểu hiện đặc biệt dịu dàng, như một con dê con nửa tựa trên lưng hắn

- 40 ly…

Diệp Phàm phản ứng một câu, không nói gì, khuôn mặt tuy không biến sắc, nhưng trong lòng sớm đã quẳng cái ly rồi, thầm nhủ: “40 kết rượu này phỏng chừng có khoảng 130 lon bình thường. Như vậy còn được sao, cái bụng của ông lại chẳng phải thùng bia”

- Như thế nào? Không dám đáp ứng?

Công tử Cố miệng mở ra cười nói

- Ôi! Không dám đáp ứng thì nói sớm, cần gì phải chống cự, thật chống vỡ bụng thì không đáng. Người ta nói mỹ nữ yêu anh hùng, tuyệt đối sẽ không yêu tài trí bình thường có phải hay không cô Triệu?

Tào Phi Nhi vẹo ngắm Diệp Phàm liếc mắt một cái, có vẻ đắc ý đường hoàng

- Cô Tào, có người bẩm sinh chính là mạng chó, ha ha

Tổng giám đốc Sa càng nói trắng ra, đem tài trí bình thường biến thành chó

- Hơn nữa, còn là một con chó mặt cọp

Chu Nghĩa lại chen vào một câu, đem đồng chí Diệp Phàm định nghĩa thành một con chó mặt cọp. Triệu Tứ đắc ý, như cười như không trừng mắt nhìn Diệp Phàm, giống như ẩn tình yên lặng, trên thực tế đang chờ xem trò cười của Diệp đại ca

- Ồ! Xem ra các vị đều là nhà giám định anh hùng, tôi không uống số rượu này hôm nay cũng thật trở thành chó mặt cọp rồi

Diệp Phàm thản nhiên cười, đảo nhìn 3 nam 1 nữ một cái, bình tĩnh lại nói:

- Vậy đi, bản thân tôi uống hết 40 kết này chính là anh hùng, nhưng ngược lại, tôi lại không dám uống?

Nói xong với bộ dạng trêu chọc nhìn 3 nam 1 nữ một cái

- Điều này thì tôi lại muốn nghe xem anh Diệp giải thích một chút, tại sao?

Triệu Tứ cười hỏi

- Rất đơn giản! Người uống xong 40 ly là anh hùng, vậy các vị mỗi người chỉ uống 10 kết, vậy chẳng phải nói tôi dế nhũi đến từ nông thôn là anh hùng, mà các vị chưa uống tới 40 ly, vậy trở thành cái gì đó rồi, ha ha ha…

Diệp Phàm khan tiếng cười

- Ha ha ha… chúng tôi không làm được anh hùng, chỉ có thể là người tục

Công tử Cố không hề tức giận, cười nói

- Nếu cô Triệu chịu cho tôi cơ hội tôi tình nguyện say chết trên bàn

- Anh Diệp, anh thật không nhận phần tình cảm này của tiểu muội sao?

Triệu Tứ lại bắt đầu triển mi cười

- Uống rồi!

Diệp Phàm hai lời chưa nói, cầm lấy 40 kết bia mà nhân viên phục vụ đã sớm sắp sẵn, từ công tử Cố bắt đầu

Loảng xoảng loảng xoảng loảng xoảng...

Trong phòng truyền đến từng đợt âm thanh cụng ly

Công tử Cố liều mạng cùng Diệp Phàm uống vào 10 kết, tương đương bình thường uống khoảng 14 chai bia dạng chai thủy tinh. Thằng nhãi này phỏng chừng là không được rồi, ngay cả đứng cũng đứng không vững, sau khi một ly cuối cùng vào bụng, tay chống trên bàn không đứng lên được nữa

Sa Quân trong lòng cả kinh, bất đắc dĩ mà cầm lấy ly rượu, theo Diệp Phàm đại chiến bắt đầu, lại là 10 kết, Tổng giám đốc Sa tuy nói rượu chiến thương trường kinh doanh, cái bụng cũng là luyện tới gần giống cái chỗ chứa rượu, nhưng dù sao là 14 chai bia cùng vào bụng, nói thế nào cũng chịu không nổi, vội lao vào nhà vệ sinh, phỏng chừng đã phun ra hết

Nhìn bộ dạng Diệp Phàm bình tĩnh, Chu Nghĩa mắt kính rút một hơi lạnh, thầm kêu khổ, y cũng là tửu lượng tệ nhất ở đây, theo lý thường mà nói Diệp Phàm hẳn là ở trước mặt cùng công tử Cố và Tổng giám đốc Sa đấu rượu thì vinh quang ngã xuống

Nhưng mà ngoài dự đoán, giống như người họ Diệp đó là rượu tiên chuyển thế, còn bình tĩnh cười, nâng một kết bia giơ giơ lên, nói:

- Thiếu gia Chu, chúng ta bắt đầu đi!

- Bắt…bắt đầu…

Chu Nghĩa kiên trì, 10 kết rượu này uống đã rất lâu, thời gian dài đạt tới nửa tiếng, trong đó Chu Nghĩa đã đi hết 3 chuyến vệ sinh, cầm theo ly rượu đứng nghiêm mấy phút, rồi cũng nằm gục xuống.

Diệp Phàm thằng nhãi này cũng là bình tĩnh đứng ở đó, một tay còn nửa đỡ lấy Triệu Tứ, không nhanh không chậm, bộ dạng hồn nhiên không để ý.

- Vị này là cô Tào Phi Nhi chăng, tới phiên cô. Vậy đi, phụ nữ tôi sẽ chiếu cố chút, cô uống 6 kết là được

Diệp Phàm còn thản nhiên cười, lộ vẻ phong độ thân sĩ

- Tôi

Tào Phi Nhi trợn tròn mắt, không thể tưởng được Diệp Phàm không ngờ chiến ba trận trở lại, thật tới phiên cô, cô cũng là một chút chuẩn bị cũng không có

Bởi vì theo con đường đã thiết kế sẵn mà nói, 30 ly đầu tuyệt đối là ngã xuống rồi, nói thế nào cũng sẽ không tới lượt nữ tướng Tào Phi Nhi lên rượu trường, nhưng mà đêm nay là ngoài ý muốn!

- Phi Nhi, uống…

Triệu Tứ đột nhiên hô nói

Bạn đang đọc Quan Thuật của Cẩu Bào Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ahihi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.