Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phó chủ tịch tỉnh Lệ Chí Đạt bị bắt giam

Phiên bản Dịch · 2418 chữ

Đồng chí Chu Sâm đến từ văn phòng chủ tịch, lại có bằng thạc sĩ đại học Harvard nổi tiếng.

Ngoài ra, đồng chí Chu Sâm cũng có nhiều kinh nghiệm công tác ở địa phương. Khi còn trẻ đã có thời gian làm Phó chủ tịch thường trực huyện Hồng của Hải Đông. Cũng đã đảm nhiệm Trưởng ban thư ký Thành ủy Hải Đông.

Một đồng chí có lý lịch như vậy khá quen với tình hình của Hải Đông. Nếu có thể đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy Hải Đông cũng coi như là về nhà.

Nếu sắp xếp đồng chí khác đến, còn phải làm quen với tình hình, không có một năm rưỡi thì khó có thể bắt đầu công việc được.

Tình hình Hải Đông rất phức tạp, sự kiện Thanh Ngưu lần trước khiến cho toàn thành phố Hải Đông chịu tổn thương rất lớn. Chúng ta phải chọn một người có năng lực, quen thuộc với tình hình Hải Đông, mau chóng hòa nhập với công việc, đảm nhiệm trọng trách ở Hải Đông.

Tôi cho rằng đồng chí Chu Sâm rất thích hợp.

Đoàn Hải Thiên là người đầu tiên lên tiếng. Bởi vì Diệp Phàm đã đưa Trương Vệ Thanh và Chu Sâm đến hỏi thăm ông ấy. Không thể tưởng tượng được sự lợi hại của Trương Vệ Thanh.

-Đồng chí Chu Sâm có bằng thạc sĩ của Harvard, nhưng đồng chí Lâm Thừa Minh cũng có bằng quản lý của trường đại học hàng đầu Trung Quốc.

Hơn nữa, đồng chí Lâm Thừa Minh công tác ở văn phòng thủ tướng, hỗ trợ ủy viên quốc hội Trương Hướng Đông giải quyết công việc lớn của cả nước.

Ủy viên Trương là trợ lý của Thủ tướng, đồng chí Lâm Thừa Minh đã học được rất nhiều kinh nghiệm quản lý. Ông ấy đến Hải Đông tin rằng có thể nhanh chóng hòa nhập với công việc ở đó.

Tư lệnh Hồ Trung Minh phản bác lại Đoàn Hải Thiên.

-Ha ha, nói về văn bằng thì không khác gì lắm. Nhưng, đồng chí Chu Sâm có kinh nghiệm công tác ở địa phương. Đồng chí Lâm Thừa Minh chỉ công tác ở các bộ và ủy ban Trung ương, một bước đã đến văn phòng Thủ tướng.

Một đồng chí như vậy có lẽ làm việc ở các bộ và ủy ban trung ương rất tốt, nhưng công việc ở địa phương và các bộ và ủy ban trung ương rất khác, không thể coi là một được.

Chuyện Hải Đông vừa rồi đồng chí Hải Thiên đã nói qua, rất phức tạp. Để một đồng chí không có kinh nghiệm công tác ở địa phương chủ trì một thành phố lớn như Hải Đông, chỉ sợ là không thích hợp.

Hiện giờ Hải Đông là tâm điểm chú ý của mọi người. Các địa phương từ tỉnh đến trung ương đều đang dõi theo Hải Đông. Chúng ta quyết định ai xuống dưới đó chủ trì công tác của Hải Đông có liên quan đến triệu nhân dân.

Nếu làm không tốt, chưa nói đến những người ngồi đấy trở thành trò cười.

Mà Trung ương cũng sẽ cho rằng Tỉnh ủy Nam Phúc chúng ta không tinh mắt.

Cho nên, lựa chọn nhất định phải thận trọng.

Trưởng ban tổ chức cán bộ Lô Minh Châu thấy Bí thư Đảng ủy Công an Lý Xương Hải không lên tiếng, biết y tạm thời không muốn lên tiếng, liền nói.

Tiếp theo hai bên tiến hành biện luận. Trong phòng họp của hội nghị lập tức diễn ra một hồi tranh luận mãnh liệt. Hai vị đầu só Chủ tịch tỉnh Yến và Bí thư Phí chưa hề hé răng. Sống chết mặc bay, tất nhiên là để cho người khác đi tiên phong.

Đúng lúc này Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Kiều Chí Hòa đến gần Phí Mãn Thiên ghé sát tai Phí Mãn Thiên nói vài câu.

Phí Mãn Thiên đột nhiên thay đổi sắc mặt, khoát tay chặn lại, đặt mạnh chén trà lên bàn một chút. Quát lên khá to:

-Dừng, tất cả mọi người dừng chuyện này lại.

Phí mãn thiên vẻ mặt nghiêm túc nhìn mọi người một cái, nói:

-Tạm thời ngừng một chút, vừa rồi tôi nhận được tin tức không được tốt, đồng chí Chí Hòa sẽ nói với mọi người một chút…

-Vừa mới nhận được tin tức, đồng chí Lệ Chí Đạt đã bị bắt đi.

Kiều Chí Hòa vừa nói xong giống như trời giáng. Tất cả các ủy viên thường vụ ngồi đây đều nhìn chằm chằm Chủ tịch tỉnh Yến.

Bởi vì, đồng chí Lê Chí Đạt là do chủ tịch tỉnh Yến đề cử giữ chức Phó chủ tịch tỉnh.

Cũng có thể nói, trên trán Lệ Chí Đạt dán một chữ Yến.

-Sao lại thế, đồng chí Chí Hòa, giải thích cho mọi người một chút.

Yến Xuân Lai tuy vẻ mặt không thay đổi nhưng có thể nói là có chút nghiêm trọng.

-Người của Ủy ban Kỷ luật trung ương đến đem đồng chí Chí Đạt đi. Tôi cũng vừa nhận được tin báo của đồng chí Lý Phong phòng giám sát của Ủy ban Kỷ luật trung ương. Lý Phong nói bắt giữ có căn cứ vô cùng chính xác. Điều tra ra đồng chí Lệ Chí Đạt lợi dụng chức vụ tham ô, chẳng những mưu lợi cho cậu em vợ chỗ tốt mấy triệu, trái lại, em vợ hắn cũng đút lót cho Lệ Chí Đạt hơn một triệu, bao gồm cả một biệt thự.

Kiều Chí Hòa nói.

-Lạ thật, vừa mới nói đến chuyện đề cử nhân sự của Tỉnh ủy chúng ta đã xảy ra chuyện này. Đồng chí Lệ Chí Đạt mới đảm nhiệm chức vụ Phó chủ tịch tỉnh mới bao lâu? Các đồng chí, đây là một bài học sâu sắc, chúng ta đã thua không dậy nổi, không thể sai lầm một lần nữa.

Phí Mãn Thiên nói những lời này có vẻ không đâu vào đâu, nhưng những người đang ngồi đây không phải tên ngốc.

-Bí thư Phí, việc này còn chưa được điều tra rõ, Ủy ban Kỷ luật Trung ương cũng chưa xử đồng chí Lệ Chí Đạt.

Trước mắt hẳn là chỉ đang trong giai đoạn điều tra lấy chứng cứ. đồng chí Lệ Chí Đạt chỉ là bị tình nghi thôi.

Yến Xuân Lai mặt trầm xuống, cãi lại một câu.

Tất nhiên là mặc dù đồng chí Lệ Chí Đạt thật sự có vấn đề, nhưng cũng không thể để Phí Mãn Thiên chèn ép.

Hơn nữa, Yến Xuân Lai đã nghĩ ra chút gì đó. Ủy ban Kỷ luật trung ương bắt giam Lệ Chí Đạt tại sao không sớm không muộn, lại chọn đúng lúc đang chọn người cho vị trí Bí thư Thành ủy Hải Đông. Đây rõ ràng là do Phí Mãn Thiên cố tình tạo ra.

-Vừa rồi không phải chủ nhiệm Lý Long đã thông báo qua đồng chí Kiều Chí Hòa sao? Ủy ban Kỷ luật trung ương đã nắm được chứng cứ vô cùng chính xác. Nếu không, Ủy ban Kỷ luật Trung ương không thể tùy tiện bắt người. Dù sao, việc này cũng là liên quan đến lãnh đạo cấp phó tỉnh, là vấn đề lớn…

Lúc này Tề Chấn Đào lạnh lùng nói một câu, giống như không công kích ai, thật ra đã mịt mờ phản kích Yến Xuân Lai.

Yến Xuân Lai cũng định lên tiếng nhưng cuối cùng cũng không nói gì.

-Được rồi, về chuyện của đồng chí Lệ Chí Đạt sau này sẽ rõ hơn. Trước tiên chúng ta vẫn thảo luận quyết định vấn đề Hải Đông trước.

Phí Mãn Thiên khoát tay áo vẻ mặt nghiêm túc nói.

Tiếp theo, vì ảnh hưởng của chuyện đồng chí Lê Chí Đạt. Yến Xuân Lai đành im lặng suốt. Bởi vì Lệ Chí Đạt do chính ông ta đề cử.

Vừa rồi đã hỏng rồi, lúc này tất nhiên không có ưu thế. Mà phe của Phí Mãn Thiên cũng mạnh mẽ thêm, nói năng rất hùng hồn đầy lý lẽ. Không lâu sau, chuyện Chu Sâm đến Hải Đông đảm nhiệm chức vụ Bí thư Thành ủy đã được quyết định.

Hơn nữa, có lẽ là Tề Chấn Đào Phí Mãn Thiên đã có chung quan điểm gì đó. Kết quả tất nhiên là Tề Chấn Đào vui vẻ. Phe Yến Xuân Lai hoàn toàn sụp đổ. Tề Chấn Đào cũng có được một vị trí tốt, đây chính là do Lô Minh Châu đề cử.

Hội nghị thường vụ lần này phe Yến Xuân Lai thua cuộc lại còn rối tình rối mù. Yến Xuân Lai căn bản là mất thăng bằng đi ra khỏi phòng họp.

Bộp một tiếng, đến văn phòng đồng chí Yến Xuân Lai ném chén trà đã dùng vài năm một cái.

-Ai đã làm vậy?

Yến Xuân Lai nói một câu.

-Lão Yến, chúng ta rất bị động, trở tay không kịp.

Nạp Lan Nhược Phong ngồi xuống sô pha ở phòng Phó bí thư thở dài nói.

-Có mưu đồ.

Tư lệnh Hồ Trung Minh thở dài.

-Có mưu thì chắc chắn, chỉ có điều, việc này quá tinh xảo. đồng chí Lệ Chí Đạt cũng không chịu thua kém, không ngờ xảy ra việc lớn ngay thời điểm mấu chốt. Việc này, không phải là do liên quan đến sự kiện Thanh Ngưu lần trước chứ?

Nạp Lan Nhược Phong lẩm bẩm.

-Thanh Ngưu, Thanh Ngưu…

Yến Xuân Lai nhắc lại hai lần, như thoáng suy nghĩ một chút. Nhìn Nạp Lan Nhược Phong cùng Hồ Trung Minh một cái nói:

-Việc này, chẳng lẽ liên quan đến Diệp Phàm?

-Có khả năng, nghe nói lần này phối hợp với Lý Phong ở Ủy ban Kỷ luật trung ương bắt người chính là Hạ Hải Vĩ. Người này gần đây hành động rất lớn, sự kiện Thanh Ngưu thể hiện rất tốt. Khi Phạm Viễn rời đi, Diệp Phàm được khen, có lẽ người khởi xướng chính là Diệp Phàm. Mà Hạ Hải Vĩ vẫn đi tiên phong cho Diệp Phàm. Cũng có thể nói y là đại tướng của Diệp Phàm. Sự kiện đồng chí Lệ Chí Đạt lần này, có phải Diệp Phàm mượn tay Hạ Hải Vĩ làm không.

Nạp Lan Nhược Phong nói, chỉ thẳng vào Diệp Phàm.

Nạp Lan Nhược Phong biết, Yến Xuân Lai đã có bất mãn với Diệp Phàm. Mà Phạm Viễn bị bắt, khiến cho Yến Xuân Lai càng bất mãn.

Nếu đem đống phân Lê Chí Đạt đổ lên người Diệp Phàm, làm cho cảm nhận của Yến Xuân Lai về hắn xấu hơn. Có lẽ ngày lành của Diệp Phàm cũng không còn dài.

Tuy nói Phí Mãn Thiên thi thoảng có thể bao che Diệp Phàm vài cái, nhưng Nạp Lan Nhược Phong qua phân tích thấy rằng, Phí Mãn Thiên cũng không thể nào thích Diệp Phàm.

Với phong cách làm việc của hắn, rất nhiều đồng chí ở tỉnh đều không thích. Rất muốn tiến sẽ muốn làm nhiều việc. Toàn bộ Hải Đông đã bị hắn làm cho thành vùng tối tăm rối loạn. Có lẽ những người mà Diệp Phàm đắc tội cũng không phải ít.

-Chắc chắn là chính hắn.

Hồ Trung Minh lại càng có nhiều thù oán với Diệp Phàm, vội vàng nói thêm một câu để cường điệu hóa mấy chuyện xấu của Diệp Phàm.

-Một chút cứt chuột đã làm hỏng nồi nước yến.

Yến Xuân Lai khoát tay, uống một ngụm trà nói.

-Người này thực muốn gây chuyện. Hơn nữa, lần này chuyện hắn làm đã bị Phí Mãn Thiên lợi dụng. Các cậu nói xem, nếu không có chuyện hắn làm, sao hôm nay chúng ta bị động như vậy. Thật sự là một sự sỉ nhục lớn.

Nói đến câu cuối cùng, Yến Xuân Lai đập mạnh lên bàn. Yến Xuân Lai nhìn tay mình run run, ông ta tức giận tới mức không cảm thấy tay mình bị đau.

Buổi tối.

Phó Giám đốc sở Công an tỉnh Câu Trấn Nam vừa về đến nhà nhận được điện thoại hỏi thăm của Thứ trưởng bộ Công an Thôi Cảnh Hạo:

-Đồng chí Trần Nam, tôi là Thôi Cảnh Hạo.

-Chào Thứ trưởng Thôi.

Câu Trấn Nam theo phản xạ có điều kiện xô ghế đứng lên, gập người nói.

-Các đồng chí ở Hải Đông là như thế nào đây? Sao có thể bắt người lung tung. Hơn nữa, còn không thả người, làm bừa bãi quá.

Giọng thứ trưởng Thôi giống như rít lên.

-Thứ trưởng Thôi, không biết các đồng chí ở Hải Đông rốt cuộc đã bắt ai. Tôi lập tức tìm hiểu một chút tình hình rồi báo cáo ngài.

Câu Trấn Nam lạnh trong lòng vội vàng nói.

-Nghe nói là Quyền chủ tịch thành phố Diệp Phàm ra lệnh bắt mấy người của tập Địa Đường ĐiểuTô LâmNhi. Tập đoàn Địa Đường Điểu là tập đoàn cấp dưới của Tập đoàn Tô thị ở Bắc Kinh.

Đặc biệt đến Hải Đông để xây dựng Hải Đông. Góp một viên gạch vì sự phát triển của Hải Đông.

Đáng buồn cười là người ta có lòng tốt đến, các đồng chí Hải Đông đã bắt người ta lại.

Một chút chuyện nhỏ cũng không nể nang, còn muốn xử lý công ty của người ta. Các đồng chí ở Hải Đông làm như vậy sẽ làm các nhà đầu tư sợ.

Hơn nữa, trong chuyện này cũng có thể thấy được. Cục Công an Hải Đông chấp hành pháp luật rất không đúng quy định.

Công an là thực thi pháp luật độc lập, sao có thể để lãnh đạo địa phương tham gia.

Còn nói gì là độc lập thực thi pháp luật. Đây là lãnh đạo địa phương lợi dụng thủ tục hành chính ép buộc tham gia vào hệ thống công an, là vi phạm quy định của pháp luật.

Thứ trưởng Thôi giọng điệu rất nghiêm khắc, Câu Trần Nam tuy nói là nghe có chút hết hồn. Nhưng vừa nghe nói là Diệp Phàm gây ra, trong lòng Câu Trấn Nam không ngờ sáng lên

Bạn đang đọc Quan Thuật của Cẩu Bào Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ahihi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 61

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.