Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lục phòng ngủ của Tô Lâm Nhi

Phiên bản Dịch · 2386 chữ

-Vậy được rồi, chúng tôi chờ sau khi các ông làm rõ sự việc, mau chóng giao người cho chúng tôi. Đến lúc đó thông báo cho chúng tôi một tiếng.

An Kỳ có vẻ bất đắc dĩ gật đầu.

-Cái gì, Cao Tiềm bị bắt?

Sau khi giám đốc Tô Qúy Tài của Tô thị nhận được tin, liền kinh hãi, vội vàng đến chỗ Tô Lâm Nhi.

Tô Lâm Nhi xây một biệt thự riêng biệt ờ thành phố Hải Đông, rất xa hoa xa xỉ. Chỉ riêng bãi cỏ bên ngoài đã khoảng mười mẫu. Thêm những thứ như bể cá, giả sơn nghe nói số tiền bỏ ra khi đó lên đến tám mươi triệu. Tô gia đúng là giàu.

-Không ngờ một nơi nắm chắc đến chín phần mười như vậy mà cũng không an toàn. Đối thủ của chúng ta quá lợi hại.

Tô Lâm Nhi nằm nghiêng trên chiếc ghế chuyên dụng, vừa có thể làm ghế dựa vừa có thể làm giường, ghế nằm. Cô ta liếc nhìn Tô Qúy Tài nói:

-Anh nói xem, ai lại khiến An Kỳ dám cả gan thế? Lại còn tạo ra sự xuất hiện của sư đoàn trưởng sư đoàn 7 nữa chứ? Năng lượng của người đó không phải bình thường đâu.

-Có thể tác động đến cả sư đoàn trưởng Yến, ít nhất cũng phải là người có chức vụ cấp bậc ngang ngửa Yến Trường Thủy.

Yến Trường Thủy là đại tá, người kia chí ít cũng phải là cấp tướng mới tác động được. Nước ta tuy là tướng quân khá nhiều, nhưng đều phải là những người có bối cảnh, có ảnh hưởng. Chuyện lần này trở nên phức tạp rồi đây.

Trên mặt Tô Qúy Tài thóang một tia sầu lo.

-Không hẳn.

Tô Lâm Nhi đột nhiên lắc đầu.

Tuy nhiên Tô Qúy Tài không hiểu, nhìn Tô đại tiểu thư, biết cô sẽ giải thích.

-Tôi nghe đồng chí Tô Chí Cương từng nói là Yến Trường Thủy cũng không thích anh ta. Trước kia còn không biểu hiện rõ ràng, lần này nghe nói trung đoàn cao pháo của Tô Chí Cương sẽ đổi thành trung đoàn tên lửa đạn đạo nhị pháo. Cho nên tuy nói chế độ xây dựng của đoàn không thay đổi nhưng từ trước đến nay, bộ đội đạn đạo luôn là bộ đội cơ mật trọng điểm của quốc gia, là trung tâm của quân đội. Có thể đảm nhiệm chức trung đoàn trưởng trung đoàn 2, tiền đồ sẽ rộng mở hơn nhiều. Huống chi, còn có tin đồn trung đoàn 2 không chừng sẽ chuyển thành lữ đoàn tên lửa đạn đạo.

Tô Lâm Nhi thản nhiên hừ một tiếng.

-Tiểu thư muốn nói chuyện này là do Yến Trường Thủy đang gây khó dễ cho Tô gia chúng ta, đương nhiên ông ta đỏ mặt tía tai vì vị trí này.

Tô Qúy Tài hiểu ngay.

-Yến Trường Thủy không muốn để Tô Chí Cương làm đoàn trưởng đoàn đạn đạo. Ông ta muốn để người thân tín của mình ngồi vào vị trí đó.

Tin đồn gần đây Yến Trường Thủy muốn điều chỉnh công tác của các trung đoàn, xem chừng chính là muốn khai đao với Tô Chí Cương. Lần này, đối thủ của chúng ta hẳn đã nắm được bí mật này.

Cho nên nói chuyện của Cao Tiểm cho Yến Trường Thủy. Vừa hay, Yến Trường Thủy vẫn chưa nắm được điểm yếu nào, lại có cơ hội này, mượn nó để đối phó Chí Cương.

Tô Lâm Nhi đúng là không phải thông minh bình thường. Sau khi cân nhắc một lúc không ngờ đã tìm ra mấu chốt của sự việc.

-Lẽ nào An Kỳ có khả năng này?

Trong mắt Tô Qúy Tài hiện lên một tia khinh thường.

-Anh ta.

Tô Lâm Nhi ngẫm nghĩ một chút, lắc lắc đầu, trầm ngâm rồi nói:

-Việc này, tám phần mười là do Diệp Phàm làm. Người này tuy nói xuất thân không ra sao nhưng nghe nói có vài người trong quân đội đã nhận làm huynh đệ. Có lẽ là dựa vào những người anh em đó để liên hệ với Yến Trường Thủy.

Cho nên Chí Cương lần này mới vừa khéo rơi vào tay hắn. Việc này, thật đúng là có chút phiền phức. Nếu Yến Trường Thủy cứ cắn không nhả có thể Chí Cương sẽ phải ra toàn án quân sự.

Đôi lông mày đẹp tuyệt của Tô Lâm Nhi hơi động đậy.

-Cái này, tiểu thư, phải nhanh chóng nghĩ cách thôi. Cao Tiềm rất quan trọng đối với Tô gia chúng ta, hơn nữa anh ta biết quá nhiều. Có nên nói với ông cụ không, nếu không chỉ lo Yến Trường Thủy ra tay quá nhanh, chúng ta sẽ trở tay không kịp.

Nét mặt Tô Qúy Tài ngày càng nặng nề.

Việc Cao Tiềm bị bắt khiến Tô Qúy Tài toát mồ hôi hột.

-Bất kể quan trọng hay không, bọn họ cư xử với chúng ta như thế, cũng không thể để cho họ cười vào mặt chúng ta được, đúng không?

Tô Lâm Nhi lạnh lùng hừ một tiếng, suy nghĩ một hồi rồi nói:

-Anh nói đi, Yến Trường Thủy là người của tập đoàn nào?

-Tôi cũng không rõ là người của tập đoàn nào. Nhưng nghe nói Yến Trường Thủy có quan hệ khá tốt với Thứ trưởng bộ tổng thiết bị, Điền Chấn Hưng. Có phải họ thuộc cùng một phe không?

Tô Qúy Tài có vẻ không chắc lắm, nhìn Tô Lâm Nhi nói.

-Được, đầu óc còn chưa hồ đồ, tin tức cũng khá cập nhật.

Tô Lâm Nhi khen Tô Qúy Tài một câu, nói tiếp:

-Đúng vậy, tìm Điền Chấn Hưng.

-Tiểu thư, Thứ trưởng Điền không có qua lại gì với chúng ta, tìm thế nào bây giờ?

Tô Qúy Tài có chút buồn bực.

-Điền Chấn Hưng không qua lại gì với chúng ta nhưng Mai gia ở thủ đô lại có chút quan hệ với chúng ta.

Tô Lâm Nhi hừ lạnh một tiếng.

-Đúng rồi.

Tô Qúy Tài vỗ trán, cười nói:

-Xem tôi kìa, quên cả Mai gia. Mai Trường Phong chẳng phải đến vịnh Lam Nguyệt sao? Anh ta vẫn là Phó tư lệnh viên căn cứ, mà nghe nói sư đoàn 7 chịu sự quản lý trực tiếp của căn cứ vịnh Lam Nguyệt. Xem ra, Yến Trường Thủy chính là cấp dưới của Phó tư lệnh Mai. Chỉ cần Phó tư lệnh Mai ra mặt, chẳng lẽ Yến Trường Thủy dám không nghe lời?

-Anh sai rồi.

Tô Lâm Nhi lắc đầu.

-Sai?

Tô Qúy Tài chẳng hiểu ra sao, nhìn Tô Lâm Nhi ngạc nhiên.

-Nói như này cho dễ hiểu, chúng ta hãy nghĩ theo hướng khác. Dù nói Mai Trường Phong có quan hệ khá tốt với chúng ta, nhưng chưa chắc Yến Trường Thủy đã nể mặt Mai Trường Phong.

Chẳng phải anh cũng vừa nói, Yến Trường Thủy có quan hệ khá tốt với Điền Chấn Hưng sao? Lẽ nào ông ta thật sự sợ Mai Trường Phong?

Phó tư lệnh thì đã là gì, Phó bộ trưởng bộ tổng thiết bị đã có ảnh hưởng hơn một Phó tư lệnh vịnh Lam Nguyệt nhiều rồi.

Nếu Mai Trường Phong có chút giao tình với Yến Trường Thủy thì tốt. Nhưng đáng tiếc là theo tôi biết, Mai gia và Yến Trường Thủy không có quan hệ mấy.

Tô Lâm Nhi nói.

-Tôi hiểu rồi. Trước tiên phải tác động vào Mai Trường Phong, mà Mai Trường Phong phải làm tốt công tác tư tưởng cho Yến Trường Thủy. Còn Yến Trường Thủy thì chỉ quan tâm đến Thứ trưởng Điền.

Cho nên suy cho cùng, trước tiên phải đả thông tư tưởng cho Thứ trưởng mới được. Mà Tô gia chúng ta lại không có quan hệ mấy với Thứ trưởng Điền.

Cho nên việc này phải nhờ tới trung gian trong Mai gia liên hệ với Thứ trưởng Điền. Tác động được Thứ trưởng Điền cũng chính là tác động được Yến Trường Thủy.

Tô Qúy Tài dáng vẻ đã hiểu ra, sau khi liếc mắt nhìn Tô Lâm Nhi. Tuy nhiên lại nhíu mày lại nói:

-Tuy nhiên, tiểu thư, Mai gia dù nói có chút quan hệ với nhà chúng ta

Nhưng ở thủ đô này, mấy danh gia vọng tộc đều biết rõ

Không có lợi ích gì thì sẽ không làm. Xem chừng người ta sẽ trung lập.

-Đương nhiên như vậy, không có lợi ích trao đổi, Mai gia dựa vào đâu mà giúp đỡ chúng ta.

Huống chi, việc này nói lớn không phải lớn, mà nhỏ cũng không phải nhỏ. Yến Trường Thủy muốn mượn cớ để đánh đổ Chí Cương, miếng thịt béo đang nhai không thể nhả ra ngay lập tức. Cho nên, Mai Trường Phong muốn làm công tác tư tưởng cho Điền Chấn Hưng thì cũng phải bỏ ra chút sức lực. Mai Trường Phong đã phải bỏ công, chúng ta phải bù đắp cho ông ta gấp hai lần. Bằng không, không có lợi ích thì vốn không có động lực, cũng không thể để người ta phải chịu thiệt thòi, đúng không?

Tô Lâm Nhi thản nhiên mỉm cười.

-Tiểu thư, chúng ta lấy cái gì thuyết phục Mai Trường Phong?

Tô Qúy Tài cũng lập tức lấy lại tinh thần.

-Tiền có sức mạnh thần thông quảng đại. Người cầm lái về kinh tế của Mai gia là Mai Thực Đông, em trai ruột của ông cụ Mai gia.

Tô Lâm Nhi nói.

-Đúng rồi, lần trước quay về thủ đô, chẳng phải nghe nói tập đoàn Mai thị muốn cùng chúng ta hợp tác làm hạng mục kinh doanh bất động sản đấy sao. Ông cụ vẫn đang cân nhắc chuyện này, nghe nói vẫn chưa nhận lời.

Tô Qúy Tài nói.

-Phải, hiện nay bất động sản đem lại lợi nhuận không tồi.

Mai gia cũng thấy tiềm lực phát triển của thị trường này. Nhà chúng ta đi trước một bước, đã sớm chiếm lĩnh một phần thị trường.

Mai gia muốn chen chân vào, ông cụ đương nhiên phải suy xét một chút. Hạng mục hợp tác này lên đến gần một tỷ, chúng ta chiếm đa phần.

Còn Mai gia lại đề xuất là muốn giữ 30% cổ phần, nghiễm nhiên trở thành nhân vật số hai của tập đoàn bất động sản mới thành lập.

Bọn họ đòi phần lợi nhuận quá lớn, cho nên ông cụ vẫn còn đang cân nhắc. Tuy nhiên, chuyện của Chí Cương đã rơi vào tay Yến Trường Thủy,

Việc này không thể kéo dài nữa. Tôi sẽ thông báo cho Mai Thực Đông, tin là với sự hấp dẫn của 30% cổ phần, ông ta sẽ đồng ý chuyện đả thông tư tưởng cho Mai Trường Phong.

Mai Trường Phong tuy nói lăn lộn trong hệ thống quân đội, nhưng tin là anh ta không hồ đồ. Không có sự ủng hộ về tài lực hùng mạnh của Mai gia, họ dựa vào cái gì mà có được những vị trí có tầm ảnh hưởng như thế trong giới quân sự và chính trị?

Tô Lâm Nhi hừ lạnh một tiếng. Cô gái này, nói thay đổi sắc mặt là thay đổi sắc mặt, đến nhanh.

-Tuy nhiên chỉ lo ông cụ cho là không thỏa đáng.

Tô Qúy Tài có chút lo lắng.

-Không sao, tôi sẽ làm công tác tư tưởng cho ba.

Tô Lâm Nhi nói, cầm lấy điện thoại gọi.

Chín giờ tối.

Phạm Cương vẻ mặt hí hửng gọi điện nói:

-Báo cáo đại ca, mục tiêu đã chuyển sang Tô Lâm Nhi thành công.

-Không phải là cậu bắt cóc Tô Phất Chủy đấy chứ?

Diệp Phàm cười nói.

-Không đâu, muốn để cho cô ta rời khỏi biệt thự cũng dễ thôi.

Phạm Cương đắc ý cười.

-Dùng cách gì, nói đi. Xem có dùng được không. Phạm Cương, phải giở trò thì cứ làm. Nhưng thủ đoạn cũng phải quang minh chính đại. Hiện nay cậu cũng sắp tới ngũ đẳng, xem như cao thủ bậc trung rồi.

Diệp Phàm thản nhiên cười nói.

-Đơn giản, chỉ một hòn đá là xong.

Phạm Cương nói.

-Không làm bị thương cô ta chứ?

Diệp Phàm trong lòng ngạc nhiên, nói.

-Không, anh đã dặn dò, tôi sao dám làm bị thương cô ta. Hơn nữa, cô gái đó trông cũng được, Phạm Cương tôi là người biết thương hoa tiếng ngọc mà, sao có thể làm cô ta bị thương chứ.

Lúc ấy xe cô ta mở cửa nhanh quá, tôi trốn ở một cái cây rồi dùng cung bắn một cục đá, không trúng cửa kính xe mà bắn vào phần che phía trước xe.

Tuy nhiên tốc độ xe quá nhanh, bị giật mình, xe đâm vào làn ngăn bên đường, chỉ xước một tẹo.

Hình như cánh tay trái hơi bị trầy da, đến bệnh viện tiêm mũi uốn ván, xem chừng tối nay sẽ không về nhà.

Phạm Cương cười ruồi, vui khi người khác gặp nạn.

-Ừ, được rồi. Cậu trông chừng cô ta, cô ta về thì gọi ngay cho Vương Nhân Bàng. Tôi lập tức bảo cậu ta xuất phát.

Diệp Phàm nói xong, gọi điện cho Vương Nhân Bàng. Vừa nghe, cậu ta lập tức mang công cụ xuất phát.

Tối nay bóng đêm không phủ dày đặc, ánh trăng khá sáng. Vương Nhân Bàng lén chui vào biệt thự nhà Tô Lâm Nhi.

Bốn phía của biệt thự tuy có bốn người nhị đẳng canh chừng, nhưng Vương Nhân Bàng là ai, phương pháp dương đông kích tây dùng trăm lần hiệu quả cả trăm, lẻn vào biệt thự một cách dễ dàng.

Trên đầu anh ta đội mấy cái tất dài, toàn thân màu đen, có vẻ rất nguy hiểm. Ngựa quen đường cũ, anh ta đi thẳng vào tầng một, đến phòng Tô Lâm Nhi. Bởi vì anh ta đã giẫm phải bát đĩa mấy lần.

Bạn đang đọc Quan Thuật của Cẩu Bào Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ahihi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.