Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ra tay mạnh mẽ.

Phiên bản Dịch · 2431 chữ

Đồng chí đối diện bị anh ta nhìn chằm chằn dần trở nên không tự nhiên, sờ sờ cái mũi của mình, âm thầm buồn bực trên mặt mình hẳn không bị dính hạt cơm nào chứ.

Bằng không sao Lô tư lệnh lại chú ý đến bộ mặt già cỗi của mình. Đương nhiên vị lãnh đạo này cũng bình tĩnh ngồi

Thỉnh thoảng lại liếc nhìn Lô tư lệnh, buồn bực nhưng tuyệt không nói ra. Bởi vì, trận đấu hôm nay có chút khác thường, xem chừng mọi người sẽ đều giả câm giả điếc hết.

Bí thư thị ủy thành phố Thanh Châu, La Bình, rất trẻ, xem chừng chỉ khoảng ba lăm, vẻ mặt sáng láng ngồi trên ghế, nhìn quanh, quan sát sắc mặt các vị ủy viên thường vụ, đang cân nhắc điều gì đó, đặc biệt là vẻ mặt của Diệp Phàm và Hà Trấn Nam.

Đồng chí La Bình cứ luôn thầm tính mệnh tương của hai người. Liệu có phải thủy hỏa tương khắc, hay kim khắc mộc gì đó hay không.

Nếu chỉ bàn về âm dương ngũ hành, Diệp Phàm không kị xúc chính là mệnh hỏa, mà Hà Trấn Nam cũng là mệnh thủy lấy nhu khắc cương

Đương nhiên cũng có thể nói Hà Trấn Nam là một đoàn hỏa, Diệp Phàm chỉ là một đốm lửa nhỏ, có chịu được hay không cũng khó nói được.

Bí thư thị ủy thị xã Thiên Đông, Phí Thủy Đông càng trẻ hơn. Đúng là thời điểm thiếu phụ dương xuân, khuôn mặt trắng bóc kết hợp với tóc búi cao, rất ăn nhập với trang phục, trông đáng yêu như công chúa, khiến cho các đồng chí Thường ủy đã lớn tuổi cũng muốn nhảy chồm vào cắn xé. Non xanh quá cũng không thích, lại gây hiềm nghi.

Tuy nhiên, với đôi mắt cú vọ, Diệp Phàm phát hiện, người phụ nữ này chỉ chú ý nhìn mình. Hơn nữa không phải là nhìn qua mà là chăm chú quan sát.

Bất chợt tự giễu bản thân có phải đã coi trọng mình không, nghĩ đến chuyện trâu già ăn cỏ non hay gì đó.

Tuy nhiên, lập tức bị bác bỏ. Huống hồ mình cũng không phải thuộc loại chim quá non, chụp tha một chút thì cũng được. Đương nhiên Diệp Phàm không có hứng thú lắm.

- Họp thôi, xong rồi còn giải tán, chúng ta phải tận dụng thời gian, bớt nói những lời vô nghĩa đi.

Hà Trấn Nam đột nhiên mở miệng nói.

Mọi người vừa nghe, tinh thần tỉnh táo, ngồi thẳng người nhìn Hà Trấn Nam, không biết mở cuộc họp để nói cái gì.

Lễ tổng kết năm đã tiến hành mà việc sắp xếp tết âm lịch cũng đã xong. Không phải là tiệc trà nói chuyện phiếm đấy chứ.

- Hôm nay đã xảy ra một việc lớn. Chắc hẳn các vị ngồi đây cũng đều đã nghe nói qua. Về việc đồng chí Diệp Phàm sử dụng hành vi cực đoan kiểu này, nói thẳng ra là không được.

Vốn là tôi không định nhắc đến việc này ở cuộc họp. Tuy nhiên, Phó chủ tịch Lâm đã đích thân hỏi đến, thái độ rất nghiêm khắc.

Lãnh đạo đã hỏi, tôi là Bí thư Ngư Đồng, không thể coi chuyện này là trò đùa. Cho nên, về vấn đề liên quan đến đồng chí Diệp Phàm, hôm nay ngay tại cuộc họp này chúng ta tiến hành thảo luận, nên xử lý thế nào mọi người cứ cho ý kiến, tôi sẽ báo cáo ý kiến xử lý lên Phó chủ tịch Lâm.

Hà Trấn Nam bắn loạt pháo mở màn về phía Diệp Phàm. Hơn nữa còn nói thẳng không e ngại. Vừa nói đã nhắc đến Phó chủ tịch Lâm, chụp cái mũ lớn để đè ép sự lôi đình của vạn quân.

Những chuyện kiểu này rất hiếm xảy ra. Thông thường, Bí thư không hay nói ra những từ ngữ cực đoan như thế. Điều này cho thấy Hà Trấn Nam đã rất bất mãn với Diệp Phàm, đã tới mức phẫn nộ.

Đó là bởi vì Giang Ly Ly và Khang Văn Sinh đại diện Thành ủy và Uỷ ban nhân dân thành phố bàn bạc với công ty Hoành Địa cả nửa ngày mà vấn không thuyết phục được chủ tịch Trần Phong Đài, tượng đồng Lâm Tắc Từ đương nhiên cũng chưa mua lại được.

Hà Trấn Nam rơi vào đường cùng đành phải báo cáo việc này với Phó chủ tịch Lâm. Kết quả lại bị trút giận lên đầu.

Hà Trấn Nam hoảng hốt, hôm nay vận khí tốt khẳng định sẽ lấy lại được từ Diệp Phàm. Hơn nữa, phải nặng tay trừng trị. Không chỉ là trừng trị, Hà Trấn Nam đã hạ quyết tâm muốn đá tiểu tử không biết nghe lời này ra khỏi thường vụ.

- Bí thư Hà, lời này ông nói tôi thật sự không hiểu. Rút cục tôi có vấn đề gì, xin ông giải thích cho rõ.

Diệp Phàm quyết định không khách sáo nữa, ra mặt đấu với Hà Trấn Nam. Kể cả hôm nay có thất bại đi chăng nữa thì cũng tỏ rõ được thái độ của mình.

Bằng không, việc phá án không thể trông cậy vào một người yếu đuối được.

Không phá được án thì cũng mất chức, vì chức quan nên phải dũng cảm tiến tới

- Vấn đề gì, vừa rồi Bí thư Hà đã nói rất rõ ràng, chính là việc bán đấu giá tượng đồng Lâm Tắc Từ.

Tôi muốn hỏi đồng chí Diệp Phàm một chút, người ta là Hoa Kiều ở Hồng Kông ưu ái quyên tặng, Phó chủ tịch Lâm đích thân xuống cắt băng tượng đồng, anh có quyền gì mà đem đi bán đấu giá.

Nói khó nghe một chút, anh là một lãnh đạo vô tổ chức, vô kỷ luật, không để ý đến biểu hiện nghiêm túc của lợi ích quốc gia.

Trưởng ban tổ chức cán bộ Khang Văn Sinh nghiêm khắc phê bình. Cùng với Hà Trấn Nam tấn công mạnh mẽ về phía Diệp Phàm.

- Tượng đồng nếu là Hoa kiều Hồng kong quyên tặng cục Công an thành phố, thì quyền sở hữu tượng đồng là của cục công an thành phố.

Đồng chí Diệp Phàm xử lý như vậy cũng hợp tình hợp lý. Thật ra tôi không thấy biểu hiện của sự vô tổ chức vô kỷ luật lại còn vô lãnh đạo nữa ở chỗ nào cả.

Phó bí thư Thành ủy Vu Chí Hải, người vẫn luôn im lặng từ nãy đột nhiên lên tiếng. Anh ta được phân công quản lý Uỷ ban Kỷ luật, xếp thứ tư trong nội bộ Đảng, Vu Chí Hải so với Khang Văn Sinh, Trưởng ban Tổ chức cán bộ, thì sức ảnh hưởng lớn hơn nhiều lắm.

Hơn nữa, vừa nói đã là thái độ rất rõ ràng, lời lẽ chặt chẽ. Chưa từng thấy anh ta như vậy bao giờ

Lời nói lập tức kinh động bốn phương.

Rõ ràng muốn nói đỡ Diệp Phàm. Hà Trấn Nam không chỉ ngạc nhiên mà còn nghi ngờ.

Nếu bảo Diệp Phàm thuyết phục Vu Chí Hải thì hẳn là không có khả năng.

Bản thân mình ở với cậu ta mấy năm cũng chưa nói đến chuyện bảo cậu ta ra nhập hội của mình. Trước kia cũng định giở thủ đoạn Càn Khôn Đại Na Di bắt cậu ta chuyển đến nơi khác. Tuy nhiên rất kỳ lạ là cấp trên không đồng ý.

Người này luôn có vẻ bí hiểm, không ra mặt bao giờ, có vẻ như là không có chỗ dựa vững chắc. Hà Trấn Nam vẫn khá nghi ngờ, không hiểu được người này rút cục thế nào.

Mà một cậu thanh niên như Diệp Phàm làm sao có khả năng chỉ trong ba ngày mà thuyết phục được một người có lập trường kiên định như Vu Chí Hải.

- Bí thư Vu, việc này Diệp Phàm đã báo cáo với Bí thư Hà, đã được sự đồng ý rồi đúng không?

Sau một lúc sững sờ, Trưởng ban tuyên giáo Phan Kim Ngọc phát động đợt tấn công thứ hai.

- Nói nhảm. Chuyện gì cũng phải báo cáo với lãnh đạo, thế thì e Bí thư Hà mệt muốn chết.

Bí thư Hà nắm trong tay toàn bộ thành phố. Trước kia chính ông ấy cũng thường giải thích ở hội nghị, nói là những việc nhỏ nhặt quá thì không cần báo cáo với ông ấy.

Nói vậy đồng chí Diệp Phàm quyết định hàng ế bán kèm với hàng bán chạy cũng là đã suy nghĩ trước sau rồi mới quyết định. Vậy làm gì có chuyện vô tổ chức không tôn trọng lãnh đạo ở đây?

Lúc này, Phó chủ tịch thành phố, ủy viên thường vụ Thành ủy, Chu Ngọc Minh phản kích lời nói của Phan Kim Ngọc.

Lại một ủy viên thường vụ lập trường kiên định đứng ra bảo vệ Diệp Phàm khiến cho đám người Hà Trấn Nam đầy tự tin bắt đầu thấy bị đả kích

Cảm thấy liệu có phải hôm nay gặp quỷ, có phải hay không thời tiết Ngư Đồng thay đổi, sao lại khác thường như vậy.

Hà Trấn Nam lén nhìn Lý Quốc Hùng và Thái Chí Dương, phát hiện hai người vẻ mặt thản nhiên, âm thầm nghĩ đây không phải là hai người họ liên kết với nhau tạo để diễn trò.

Với sức ảnh hưởng của Diệp Phàm thì không có khả năng thuyết phục được hai ủy viên thường vụ khá cẩn trọng là Vu Minh Hải và Chu Ngọc Minh

- Tượng đồng tuy nói bán không được bao nhiêu tiền, cũng chỉ mấy triệu, nhưng ảnh hưởng mà nó tạo nên thì rất lớn.

Đây là do Hoa kiều người ta có tấm lòng quyên tặng, làm sao có thể bán lấy tiền? Chỉ nói về bản thân tượng đồng, đó là vấn đề về mặt tinh thần, là tượng trưng cho chính nghĩa.

Khi đó Lâm gia ở Hồng kong quyên tặng tượng đồng cũng từng nói, muốn để anh hùng một thân chính nghĩa Lâm Tắc Từ, vĩnh viễn bảo vệ cục công an thành phố để đảm bảo việc chấp pháp theo lẽ công bằng, bảo vệ bình an.

Trưởng ban thư ký Thành ủy, Giang Ly Ly dùng yếu tố tinh thần để phản bác Chu Minh Ngọc.

- Đồ quyên tặng không thể bán lấy tiền. Thật là những lời vô nghĩa. Trưởng ban thư ký Giang, cô không thấy, lần nào thiên tai địch họa cũng được người ta quyên tặng. Ví dụ như chăn bông quần áo, máy móc lớn…Có lúc giao thông bất tiện cũng còn chưa phải đổi thành tiền để quyên góp

Cho nên mấu chốt là tiền bán được sẽ dùng vào việc gì. Tôi đã nghe đồng chí Diệp Phàm nói qua, tất cả đều là để phá án,

Cái này, vì sao bí thư Diệp phải bán tượng đồng? Hẳn phải có nguyên nhân.

Chúng ta không ngại việc thảo luận về việc bán pho tượng

Tư lệnh quân phân khu Lô An Cương là quân nhân, lời nói rất không hoa mĩ nhưng lại rất có chính nghĩa.

- Haha. Thật ra tôi có nghe nói, hình như cục công an thành phố còn không có gạo cho vào nồi.

Lúc này, phó chủ nhiệm thường vụ thành phố, Thôi Minh Khải mới nhìn thấy ánh mắt của Lý Quốc Hùng hướng về phía anh ta. Lập tức góp lời để hỗ trợ

- Ừ. Cảnh sát đi công tác phải ở trọ, xe cảnh sát cũng sắp chẳng đi được nữa rồi. Hôm đó tôi kiểm tra nợ nần của cục công an, không ngờ là bị âm nhiều chục nghìn.

Diệp Phàm với một vẻ mặt chua xót mỉm cười một tiếng. Đương nhiên là để mọi người thấy cảm thông.

Diệp Phàm ngừng lại một chút, nhìn mọi người một lượt, còn nói thêm:

- Chắc hẳn c hôm trước khi tôi nhậm chức ở cửa cục công an thành phố đã bị ném trứng thối, chuyện đáng xấu hổ này đã truyền đi khắp Ngư Đồng.

Nhật báo Ngư Đồng chẳng phải đều đăng, hình như còn là bài đầu tiên ở trang đầu.

Tôi ngạc nhiên vì sự coi trọng của Trưởng ban Phan cũng đồng thời với tin tưởng rằng phó trưởng ban Phan của bộ Tuyên giáo cũng là vì cục thành phố mà đánh tiếng, muốn nhân cơ hội tuyên truyền về thái độ của cục thành phố đối với vụ thảm án.

Về điểm này, trước tiên tôi xin cảm ơn sự coi trọng và chiếu cố mà Trưởng ban Phan dành cho chúng tôi.

Tích cực ủng hộ trợ giúp công tác của tôi.

Hơn nữa, khi đó tôi cũng từng nói, phá án trong vòng nửa năm, nếu không phá được án tôi cời bỏ quân phục cảnh sát. Lúc ấy Gíam đốc Trần cũng nói qua, trong nửa năm không phá được án, bộ máy thành viên của tổ chức Đảng cục đều phải từ chức. Đây được gọi là chiến đầu đến cùng.

Tôi đang ở trong tình huống này. Trứng gà chỉ là mồi lửa, tuy nhiên, không có kinh tế mạnh làm hậu thuẫn, đến xe cảnh sát còn tắt máy, cục chúng ta phá án thế nào đây

Ngựa muốn chạy cho nhanh, dù sao cũng phải có chút vốn liếng.

Hôm đó tôi tìm chủ tịch Thôi và Chủ tịch Lý, hai người đó đều rất ủng hộ công tác của cục chúng ta.

Liền cấp cho cục mấy triệu, để phá án.

- Đúng là có chuyện này. Khi đó tôi cũng nghĩ đến khó khăn đặc biệt của cục. Hơn nữa, xu hướng phát triển của một vài ngành kinh tế trẻ của Ngư Đồng chúng ta cũng khá tốt.

Khu thắng cảnh du lịch mỏ Dương Điền và Cửu Tử Câu lần lượt xây dựng xong, cũng cho chúng ta cơ hội tài chính lớn.

Trong tình trạng không bị thiếu tiền nữa, mà bóng đen của vụ thảm án cứ bao phủ Ngư Dương, nói khó nghe chút, bây giờ hơn mười giờ tối, trên đường khó nhìn thấy vài bóng người.

Bạn đang đọc Quan Thuật của Cẩu Bào Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ahihi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 74

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.