Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sức hấp dẫn

Phiên bản Dịch · 2387 chữ

Chu Lệ Lệ cười lạnh nói:

- Ta đây trong sạch, thanh bạch, tại sao không xứng với ngươi? Hừ, Trương gia các ngươi ngon lành lắm sao? Bất quá chỉ là một dòng họ suy tàn thôi, còn tưởng rằng đây là mấy chục năm trước sao? Trương Hân, ta cho ngươi một đêm suy nghĩ, sáng mai, ta sẽ đến nghe ngươi trả lời.

Chu Lệ Lệ căm giận đẩy cửa ra, tức tối mà đi.

Trương Hân sắc mặt xanh mét ngồi trong phòng làm việc, cả buổi chưa hết tức giận.

Trong đại sảnh ca múa của khu nghỉ mát Tùng Sơn Hồ

Bởi vì không phải vào cuối tuần, khách tới chơi rất ít. Dưới ánh đèn xoay đầy màu sắc lập lòe, đội ngũ nhân viên phục vụ và dàn nhạc tất cả đều ra trận, cho dù là tay bass kiêm người chủ trì Hồ Qua cũng không dám chậm trễ, đi vào chủ trì phòng khiêu vũ.

Nguyên nhân rất đơn giản, Tiết Yến – bà chủ lớn phía sau - đêm nay đích thân dẫn khách quý tới đây chơi, dù là chỉ có ba người khác bọn họ, dàn nhạc và toàn bộ phòng ca múa cũng đều phải vây quanh ba người di chuyển, không thể có chút buông thả.

Ngoại trừ ba người Tiết Yến, sô pha bên cạnh có vài thương nhân vùng khác ngồi đó, còn lại chỉ là đám nhân viên làm việc của các bộ phận bên khu du lịch được Tiết Yến cho người gọi đến để trợ hứng. Nhân viên phục vụ, đầu bếp các loại, tập hợp lại ước chừng có mấy chục người.

Một thương nhân vùng khác chọn một bài hát, đi lên trên đài gầm rú vang với cái giọng vịt cổ lun, thế là khiến cho một đám nhân viên phục vụ dưới đài cười vang một trận

Tiết Yến hì hì cười, nóng bỏng nhìn An Tại Đào,

- Chủ tịch thành phố An, anh cũng lên đài hát một bài đi, thả lỏng chút, dù sao chúng ta chính là đến chơi mà

An Tại Đào khẽ mỉm cười

- Tôi nào có biết ca hát, chủ tịch Tiết trêu đùa tôi rồi

Tiết Yến lập tức đem thanh âm đề cao tám độ

- Chủ tịch thành phố An, anh nói lời này cũng quá giả tạo rồi đó. Anh không biết hát? Lần trước anh ở sân thể dục Quy Ninh hát bài Hoàng Hôn, tôi đến bây giờ vẫn còn nhớ như in đây này. Chị Quý, chị không biết đấy thôi, Chủ tịch thành phố An hát rất tuyệt, không thua gì cái gọi là ngôi sao ca nhạc chuyên nghiệp.

Quý Mộng Khiết ồ một tiếng, cũng cười nói

- Phải không? Chủ tịch thành phố An, nếu hát hay như thế, thì không ngại để chúng tôi thưởng thức chút chứ

Lời Tiết Yến, Quý Mộng Khiết đương nhiên không thể tin hết, An Tại Đào dù sao cũng là một cán bộ không phải ca sĩ. Có lẽ có thể hát được vài bài, nhưng sao có thể cùng ca sĩ chuyên nghiệp đánh đồng.

- Được rồi, cũng đừng bày ra bộ dạng cán bộ lãnh đạo. Nơi này không ai nhận anh là Chủ tịch thành phố An đâu, ngoại trừ hai chúng tôi

Tiết Yến nhiệt tình giục An Tại Đào, đồng thời hướng chủ trì Hồ Qua vẫy vẫy tay

Hồ Qua để bộ tóc dài khiến người ta chán ghét và râu đầy mặt. Những người được gọi là người chơi nghệ thuật, hình như đều là hoá trang kiểu này. Dường như không để tóc dài, không để râu, thì không đủ để biểu hiện thân phận nghệ thuật của mình

Hồ Qua mặt lộ vẻ nịnh nọt tươi cười, lăn xăn chạy tới

- Chủ tịch Quý, ngài có việc mời chỉ bảo

Tiết Yến nhỏ giọng thì thầm bên tai Hồ Qua vài câu, Hồ Qua vội vội vàng vàng gật đầu đi khỏi. Không bao lâu, Hồ Qua ở trên đài dùng giọng điệu rất tình cảm hò hét

- Thưa các quý bà, các quý ông, giờ chúng ta hãy nhiệt liệt vỗ tay hoan nghênh vị khách quý tối nay – ông An, vì chúng ta mang đến một bản tình ca du dương “Hoàng Hôn”. Mọi người hoan hô nào, vỗ tay lên nào

Tiếng vỗ tay lập tức nhiệt liệt vang lên, Tiết Yến hưng phấn mà vỗ tay, trong lòng nhớ lại bài Hoàng Hôn đêm đó của An Tại Đào, trong lòng liền có một loại cảm giác tim đập rộn ràng

Quý Mộng Khiết cũng cười dài vỗ tay. Lẳng lặng nhìn An Tại Đào.

An Tại Đào nhíu nhíu mày, nhìn quanh bốn phía, thấy quả thật không có người quen, do dự một chút, lúc này mới đi lên sân khấu

Dàn nhạc bắt đầu đệm nhạc, câu hát đầu tiên của An Tại Đào vừa vang lên, mọi người tại hiện trường liền đều đột nhiên rung lên, nhất là thành viên dàn nhạc trên đài, một bên đệm cho hắn nhạc một bên nhìn về phía An Tại Đào, trong ánh mắt đều mang ra vài phần tò mò: người này thanh âm có sẵn rất có từ tính và sức xuyên thấu như thế, còn mạnh hơn nhiều so với ca sĩ chuyên nghiệp

Quý Mộng Khiết dưới đài giật mình kinh hãi, thật là rất không ngờ. Nếu chỉ nghe thanh âm, cô tuyệt đối không tin là An Tại Đào đang hát. Khẳng định sẽ cho rằng là ca sĩ chuyên nghiệp nào đó hát lại bản chính

An Tại Đào tiếng nói rất có từ tính, nhất là khi đang hát càng thêm rõ ràng. Bài “hoàng hôn” từ trong miệng của hắn hát ra, tràn ngập thương cảm của nỗi buồn ly biệt thản nhiên, so với bản gốc hoàn toàn là hai loại phong cách, nhưng có một hương vị khác

- Hay!

- Quá tuyệt vời!

Dưới đài tiếng reo hò ầm ầm vang lên, Tiết Yến lại hưng phấn mà đứng dậy, hai tròng mắt mê ly nhìn lên sân khấu, dùng sức mà vỗ tay nhiệt liệt, thỉnh thoảng còn giơ tay lên cùng người bên cạnh hoan hô

An Tại Đào khẽ mỉm cười, buông microphone liền chuẩn bị xuống sân khấu, nhưng bị Hồ Qua ngăn lại

- Các quý bà, các quý ông, tiếng hát của ông An đây rất chuyên nghiệp quá tuyệt vời. Hoan nghênh ông An hát thêm bài nữa, được không mọi người?

- Thêm bài nữa!

- Thêm bài nữa!

Tiếng vỗ tay như sấm dậy, An Tại Đào do dự một chút, cũng không đạo đức giả, nhẹ nhàng hướng Hồ Qua và dàn nhạc cười cười,

- Cảm ơn, Nước mắt của nàng Mona Lisa, mời ban nhạc!

Trong kinh đô lãng mạng, em đã nhìn thấy nụ cười của nàng Mona Lisa

Em nói rằng điều này thật tuyệt với em

Chuyến đi lần này đã khiến em trải qua sự thoái trào trong tình yêu

Em cảm thấy từng yêu thật quá khổ đau

Cảm ơn anh đã nghe em thổ lộ những khổ đau dịu dàng ấy

Trong giấc mơ của anh vì được cùng em yêu thương và hạnh phúc

… …

An Tại Đào hoàn toàn thả lòng, đem bài Nước mắt của nàng Mona Lisa lưu hành đương thời hát tới nổi khiến mọi người ở đây như si như dại. Bài hát kết thúc, trong tiếng vộ tay sấm dậy, An Tại Đào lướt qua đi xuống. Cuối cùng lại ở trong tiếng vỗ tay đó, hai cô Quý Mộng Khiết Tiết Yến hoàn toàn trầm tĩnh lại, sóng vai nói cười rời đi.

Tiết yến tắm rửa xong, thay một bộ áo ngủ, ngồi ở trước cửa sổ chống cằm suy tư, bên tai còn quanh quẩn tiếng ca tràn đầy từ tính và lực xuyên thấu vừa rồi của An Tại Đào

Cô khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ từ từ ửng hồng lên, khắp người mơ hồ bay bổng một loại hào quang màu đỏ mờ ám như có như không. Cô chậm rãi đứng dậy. Ma xui quỷ khiến đi ra cửa phòng. Đến cửa phòng cũng quên đóng, liền gõ cửa phòng kế bên của An Tại Đào

An Tại Đào cũng là mới tắm rửa xong, đang nằm xem TV. Trên TV, bản tin buổi tối của đài truyền hình Phòng Sơn đang phát hình vụ tai nạn xe cộ xảy ra vào lúc hơn 7 giờ, đột nhiên nghe có người gõ cửa. Hắn liền đứng dậy xuống giường đi mở cửa.

Mở cửa, thấy là Tiết Yến với sắc mặt hồng nhuận thẹn thùng ướt át, hắn trong lòng nhảy dựng, liền đứng ngay cửa, cũng không có ý cho Tiết Yến vào, , cười cười.

- Chủ tịch Tiết, đã khuya vậy, còn có việc gì sao?

Tiết yến không trả lời hắn, lại nóng bỏng nhìn hắn, hai tròng mắt mờ ám quyến rũ sáng rọi chớp động không nói gì. Cô ngửa đầu, lông mi thật dài chớp chớp, hơi thở ra như hương ngọc lan, cùng với hô hấp gấp gáp khẩn trương. Trước ngực cô phập phồng không ngớt

Thần thái như vậy, kỳ thật đã không cần ngôn ngữ

Nhưng An Tại Đào trước sau đều không phát ra tín hiệu rõ ràng cho Tiết Yến tiến vào. Hắn tuy rằng không là thánh nhân gì đó, nhưng dù sao cũng không phải là một người lạm tình dục. Cùng Tiết Yến loại phụ nữ không mấy thân thiết, không có cảm tình lên giường, dù là tình một đêm, An Tại Đào cũng là không làm được

Hơn nữa, hắn biết thân phận của mình. Tiết Yến này tiếp cận mình, ý đồ thế nào cần nghiên cứu thêm. Sao có thể tiến vào sự dịu dàng chết người của cô ta được. Mơ hồ, An Tại Đào cảm thấy mục đích Tiết Yến tiếp cận mình cũng không đơn thuần, đối với tín hiệu mờ ám mà cô cố ý vô tình toát ra, hắn không chỉ làm bộ như nhìn không thấy còn tràn đầy sự cảnh giác

Tiết Yến hô hấp trở nên càng thêm dồn dập, cô đột nhiên áp sát vào, vòng tay ra ôm lấy eo An Tại Đào, sau đó đem bộ ngực phập phồng dán vào lòng An Tại Đào

Cảm giác hương thơm và thân thể mềm mại tràn đầy cõi lòng ở một số thời điểm kỳ thật cũng không sảng khoái gì. Mà là xấu hổ và kinh hãi. An Tại Đào thật không ngờ người phụ nữ này lại lớn gan và điên cuồng như vậy, không ngờ ở cửa mà bắt đầu nhào vào ôm lấy, hắn vội vàng nhìn xung quanh, khẩn trương “Ôm” thân mình Tiết Yến nóng lên nhũn ra lui vào phòng, vội vàng đóng cửa lại

- Chủ tịch Tiết, cô đừng bức xúc quá đà như thế.

An Tại Đào dùng sức đẩy tiểu yêu tinh sớm bị lạc phương hướng trong lòng ra

Tiểu yêu tinh đung đưa cơ thể, ánh mắt mê ly nhìn An Tại Đào, trong mắt phóng ra một tia lửa nóng như muốn đem An Tại Đào hòa tan thành nước

Cô cứ như vậy đứng ở nơi đó, vì mới tắm xong, chỉ mặc một chiếc váy ngủ ngắn đến không thể ngắn nữa, đôi chân chân thon dài trắng nõn xinh đẹp đến cả hoa mắt, lộ cả ra bên ngoài, khiến người ta vừa thấy là trong miệng khô rang; chân mang đôi dép nhựa màu trong suốt, cá chân để trần rất tròn tuyệt đẹp. Mười đầu ngón chân đỏ thẫm, đã được quét màu sơn móng tay tươi đẹp

Mái tóc cuộn như mây bồng bềnh bay bổng. Đôi mày lá liễu nhu mì, đôi mắt hút hồn, mơ màng, cái mũi yêu kiều tinh xảo, đôi má hây hay, đôi môi nhỏ xinh, khuôn mặt trái xoan trắng nõn như tuyết thẹn thùng ẩn tình. Cánh tay trăng nõn mượt mà, dáng người tuyệt mỹ. Rất là hấp dẫn

- Khụ khụ!

An Tại Đào ho khan hai tiếng, khẩn trương chuyển mắt sang chỗ khác, cúi đầu nói,

- Chủ tịch Tiết! Tiết yến!

- Tôi thích anh. Anh là người đàn ông đầu tiên khiến lòng tôi rung động. Anh lấy tôi đi

Tiết Yến mê dại nói. Đây dường như là tiểu yêu tinh ăn phải tình dược, không ngờ điên cuồng cởi nút thắt của váy ngủ mình ra, lộ ra thân thể mềm mại trằng mượt như hương hư ngọc rất hút hồn bên trong

Bước nhẹ lay động, hai đỉnh đỏ hồng của bầu ngực như theo gió phất phơ, xẹt qua từng đạo màu đỏ

An Tại Đào trong lòng rùng mình, không có bất cứ do dự nào, dùng một giọng điệu quyết đoán kiên định trầm giọng nói,

- Tiết Yến, cô đừng thế! Cô về đi!

- Về đi!

Tiết Yến khó chịu trở lại phòng mình, âm thầm khóc một hồi. Cô lớn như vậy, chưa từng bị uất ức và nhục nhã như vậy. Cô thật không ngờ, chính mình không biết liêm sỉ nhào vào ôm lấy, hắn không ngờ lại thờ ơ!

Hắn có còn là đàn ông không vậy?

Nhưng Tiết Yến cũng không phải một phụ nữ dễ dàng buông tha, sự tình đã nhìn nhận bò chin đầu cũng kéo không trở về. An Tại Đào càng là như thế Cô đối với hắn lại càng thêm tò mò

Sáng sớm hôm sau, cô dường như không có việc gì chủ động gõ cửa gọi An Tại Đào và Quý Mộng Khiết dậy ăn sáng, bảo nhân viên phục vụ nhà ăn đem ba phần ăn sáng đưa đến trong phòng An Tại Đào, ba người an vị ở trong phòng hắn ăn bữa sáng.

Thấy cô như thế, An Tại Đào lại càng cảnh giác hơn.

Bạn đang đọc Quan Thanh của Cách Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.