Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chủ tịch thành phố Trương về hưu trước thời hạn

Phiên bản Dịch · 4526 chữ

Bộ máy lãnh đạo thành phố có sự điều chỉnh. Cơ cấu cán bộ cũng lần lượt triển khai, trên cơ bản là tẩy bài quyền lực cao tầng. Quyền lực hạ tầng cũng bắt đầu sắp hàng tổ hợp một lần nữa. Đây là sự việc khó có thể tránh khỏi.

Trước lễ quốc khánh, ở huyện cơ cấu điều chỉnh trên cơ bản đã đi được một đoạn đường. Mã Hiểu Yến rời khỏi Ủy ban nhân dân huyện, đến Ban tổ chức cán bộ Huyện ủy nhậm chức, trên danh nghĩa tuy rằng là Phó trưởng ban thường trực nhưng trên thực tế công tác của ban Tổ chức cán bộ đều do cô quản lý. Trần Tân dù sao cũng sắp về hưu, cũng không thể nào quản hết. Đồng Hồng Cương lại vào cơ quan Huyện ủy làm việc, trở lại làm Chánh văn phòng Huyện ủy.

Mà trên thực tế, kỳ thật thì các cán bộ huyện cũng đã có chút hồi phục tinh thần. An Tại Đào vì sao lại muốn Mã Hiểu Yến đến Ban tổ chức cán bộ Huyện ủy làm chức Phó trưởng ban thường trực cấp Phó phòng? Nói trắng ra là dự bị tiếp nhận chức vụ của Trần Tân. Bởi vậy có thể thấy được An Tại Đào đề cử Trần Tân vào bộ máy Ủy viên thường vụ Huyện ủy, dụng ý chân chính là muốn dọn sẵn đường cho Mã Hiểu Yến.

Kỳ thật thì Trần Tân cũng không chắc điểm này lắm. Nhưng Trần Tân lại khá cảm kích An Tại Đào. Có thể tiến vào bộ máy Ủy viên thường vụ Huyện ủy trước khi lui về tuyến hai thì đây cũng là một hình thức lên chức. Đừng nhìn đều là cấp Phó huyện, khi lui về tuyến hai thì đãi ngộ sau khi về hưu cũng không thua kém gì. Nhưng đối với một cán bộ lãnh đạo mà nói, Ủy viên thường vụ và phi Ủy viên thường vụ khoảng cách là rất lớn. Có thể tiến vào bộ máy Ủy viên thường vụ thì có thể đi vào trung tâm của lãnh đạo trung tầng. Đây là giấc mộng nhiều năm vẫn chưa làm được của Trần Tân. Tuy lần này là vì người khác mà trải đường thì Trần Tân cũng cảm thấy rất vừa lòng.

Ông ta không có gì là không hài lòng. Nếu An Tại Đào muốn đề bạt Mã Hiểu Yến thì sẽ có rất nhiều cách, cũng chưa chắc nhất định phải dùng cách này. Nói cách khác thì đây là cách mà kết quả có thể dùng cho hai người. Mặc kệ quá trình như thế nào thì Trần Tân cũng là người được lợi.

An Tại Đào bây giờ cũng giống như lúc trước. Hắn trên cơ bản rất ít ở trong phòng làm việc đúng giờ, thường xuyên xuất hiện tại các công trường.

Điều tra nghiên cứu khảo sát, kiểm tra chỉ đạo công tác, ngẫu nhiên còn tại công trường mời các bộ môn của huyện tham gia dự họp.

Đương nhiên, dưới sự thúc đẩy mạnh mẽ của hắn, bất kể là hạng mục hậu cần thị trấn ngoại ô hay là công trình căn cứ rượu Thiên Mẫu Quy Ninh, cùng với việc khai thác các thiết bị tiết kiệm năng lượng tận dụng ánh sáng mặt trời đều được tiến hành một cách thuận lợi. Công ty rượu Quy Ninh và tập đoàn Cổ Lan Xuân góp vốn thành lập công ty TNHH Rượu Tư Hà, toàn diện tiếp quản căn cứ rượu Thiên Mẫu. Phỏng chừng cuối năm sẽ đưa vào hoạt động.

Bởi vì được tài chính rót vào nên công tác đô thị hóa nông thôn và phương diện xây dựng các hạng mục cơ sở cũng toàn diện phát triển. Trước mắt, ở huyện cũng đồng thời cũng xây dựng khu thương mại. Người dân ở huyện Quy Ninh đã dần dần nhận ra được sự biến hóa phát sinh.

Đồng thời, khu kinh tế mới Tư Hà dưới sự quản lý của Tôn Hiểu Linh đã bước vào giai đoạn phát triển với tốc độ mạnh nhất và đạt được hiệu suất cao. Ngoại trừ hiệu quả và lợi ích của công trình nông nghiệp sinh thái thì việc phát triển hạng mục du lịch sinh thái Tư Hà cũng đã thu hút được nhiều du khách đến tham quan. Trước mặt, các trung tâm du lịch trong nước đã có tour du lịch đến khu sinh thái du lịch ở Tư Hà.

Khu kinh tế mới Tư Hà đã mở văn phòng du lịch đại diện ở tỉnh và Yên Kinh, trải qua hơn nửa năm cố gắng rốt cuộc cũng đã có được hiệu quả. Cũng khó trách, có núi có sông có thực phẩm sinh thái, ba chiêu bài này của khu kinh tế mới Tư Hà đánh ra khiến cho rất nhiều du khách trong nước nắm bắt lấy, trở thành nơi nghỉ dưỡng mới nhất hiện nay.

An Tại Đào cứ như ngựa không dừng vó khiến cho người của văn phòng Huyện ủy cũng không rảnh nổi. Nhưng so với An Tại Đào thì Chủ tịch huyện mới Trương Hân lại vô cùng im lặng. Đa số thời gian đều ở lại trong phòng làm việc phê duyệt văn kiện, xử lý các công việc hàng ngày, rất ít khi đi điều tra nghiên cứu.

Hạ Hiểu Tuyết ở lại huyện Quy Ninh với An Tại Đào nửa tháng. Mỗi ngày ngoại trừ việc đi chợ mua đồ ăn thì thời gian còn lại đều ở trên mạng để điều hành công việc qua inte của công ty ở Yên Kinh. Nhưng đây cũng không phải là cách, nên qua lễ quốc khánh, cô không thể không rời khỏi Quy Ninh mà trở về Yên Kinh để quản lý công ty.

Qua lễ quốc khánh, Mạnh Cúc sau khi làm xong thủ tục di dân thì đến Quy Ninh ở với An Tại Đào một ngày rồi sau đó bay đi Nam Dương. Sau đó không lâu, ở thành phố Phòng Sơn cũng truyền đến thông tin Phó trưởng ban Tuyên giáo Thành ủy, Chủ tịch hiệp hội báo Phòng Sơn Lưu Ngạn đột nhiên từ chức. Mạnh Cúc và Lưu Ngạn cùng nhau đi Nam Dương. An Tại Đào đã đáp ứng, qua tết âm lịch sẽ cùng Hiểu Tuyết đến Nam Dương thăm hai cô.

Lưu Ngạn đột nhiên từ chức khiến cho Phòng Sơn không khỏi gợn sóng. Người trong quan trường từ chức tuy rằng không nhiều nhưng không phải không có. Cho nên, sau khi nghị luận bàn tán khoảng hai ngày thì quan trường cũng dần bình ổn trở lại.

Chẳng qua là vì vị trí của Lưu Ngạn. Trong lúc này đều khiến cho mọi người mơ ước, đều tự động đi tìm mối quan hệ để đạt được địa vị này.

Sau khi chuyển sang tổ lãnh đạo thành phố làm việc, dưới sự quản lý của Cổ Trường Lăng, cùng với sự phối hợp của Đồng Hồng Cương, rất nhanh công tác đã được đẩy mạnh. Khoảng nửa tháng thì đã ra được bản dự thảo điều tra nghiên cứu.

Đồng Hồng Cương nhậm chức lại nên công tác rất nhiệt tình. Thứ nhất là mang ẩn ý báo ân An Tại Đào. Thứ hai, y biết rõ nếu như y cố gắng công tác thì có thể tiến thêm một bước lên chức. An Tại Đào so với các lãnh đạo bình thường khác, nếu như đút lót, tặng quà và xu nịnh thì chỉ có thể khiến cho hắn phản cảm. Muốn đạt được sự tín nhiệm và đề bạt của hắn thì chỉ có thể cố gắng san sẻ công việc với hắn mà thôi.

Đồng Hồng Cương thức đến nửa đêm để sửa lại tài liệu. Sáng sớm hôm sau bản tài liệu đã nằm trên bàn An Tại Đào. An Tại Đào dựa lưng vào ghế, khẽ mỉm cười:

- Lão Đồng, không tồi, rất toàn diện. Đối chiếu với tiêu chuẩn quốc gia đều rất phù hợp.

Đồng Hồng Cương kính cẩn cười nói:

- Lãnh đạo hài lòng là tốt rồi. Tôi đối chiếu với tiêu chuẩn của quốc gia, dựa theo số liệu điều tra của các đơn vị, tập hợp lại để ra một tài liệu ban đầu như vậy. Haha, chỉ có thể gửi lãnh đạo tham khảo trước. Nếu chính thức trình báo thì còn phải trau chuốt lại một lần nữa.

- Ừ!

An Tại Đào cười gật đầu.

- Chiều nay sẽ thảo luận một chút trong hội nghị thường vụ. Lão Đồng, trong buổi họp chiều nay, anh chủ yếu dựa theo tài liệu này mà báo cáo.

Đồng Hồng Cương gật đầu, rồi rời khỏi văn phòng An Tại Đào. Khi về đến văn phòng của mình thì liền nhận được điện thoại của văn phòng Thành ủy. Thành ủy triệu tập cuộc họp lâm thời các chủ quản chính đảng quận huyện. Nội dung cuộc họp thì chưa biết.

- Bí thư An, văn phòng Thành ủy thông báo, khẩn cấp triệu tập các chủ quản địa phương, trưa nay có cuộc họp tại Thành ủy.

Đồng Hồng Cương vội vàng gõ cửa bước vào thông báo.

- Họp? Nội dung gì vậy?

- Văn phòng Thành ủy không nói rõ, chỉ thông báo là đến gấp thôi.

An Tại Đào ngẩn ra, thầm nghĩ hôm qua mới từ thành phố họp về, như thế nào lại đột nhiên muốn họp nữa? Có chút kỳ lạ đấy! Hắn đột nhiên trong lòng nhảy dựng, cảm thấy có chút mơ hồ không ổn. Nhưng không ổn chỗ nào thì hắn cũng không rõ ràng lắm.

Đồng Hồng Cương do dự một chút, nhẹ giọng hỏi:

- Bí thư An, anh và Chủ tịch huyện Trương phải đến Thành ủy họp. Vậy hội nghị thường vụ chiều nay có phải tạm thời hủy bỏ hay không?

An Tại Đào trầm ngâm một chút, khoát tay nói:

- Không cần thiết đâu. Thông báo cho các lãnh đạo Ủy viên thường vụ khác, chờ tôi và Chủ tịch huyện Trương về thì sẽ chủ trì cuộc họp. Công tác đô thị hóa phải hoàn thành vào cuối tháng trước khi hình thành quyết nghị, sau đó phải báo cáo lên. Đây là công việc rất quan trọng, không thể kéo dài.

- Vâng, tôi hiểu rồi.

Đồng Hồng Cương cười:

- Tôi đã thông báo cho Tiểu Hoàng, xe đang đậu ở dưới để chờ Bí thư An.

Xe của An Tại Đào và Trương Hân một trước một sau rời khỏi huyện tiến đến thành phố. Trên đường, Trương Hân liền gọi một cuộc điện thoại, giọng nói rất bình tĩnh nhưng cũng rất lạnh nhạt:

- Bạn học cũ Bí thư An, không biết Thành ủy đột nhiên gọi chúng ta đến họp về nội dung gì? Ngày hôm qua đã họp rồi, hôm nay lại họp nữa, dường như có chút khác thường.

Trương Hân dù sao cũng xuất thân từ con nhà quyền quý, tất nhiên rất mẫn cảm với quan trường. Thình lình lại xảy ra hội nghị khẩn cấp như vậy, trên cơ bản đã có chuyện gì.

An Tại Đào cười ha hả:

- Không biết nữa, khi nào đến nơi thì sẽ biết thôi.

Khi hai người đến phòng hội nghị của Thành ủy thì trong phòng đã ngồi đầy người gồm Bí thư Huyện ủy và Chủ tịch huyện của các quận huyện. An Tại Đào cùng với các chủ quản chính Đảng khác chào hỏi vài câu rồi tìm một chỗ ngồi xuống.

Không bao lâu sau, Trương Bằng Viễn và các lãnh đạo thường vụ bước vào phòng họp. Nhìn sắc mặt Trương Bằng Viễn có chút ngưng trọng, An Tại Đào trong lòng bỗng nhảy dựng, ánh mắt đảo qua các Ủy viên thường vụ. Sau lưng Trương Bằng Viễn là Phó bí thư Thành ủy Mã Đức Thắng, Phó bí thư Thành ủy Tống Tử Lâm, Phó bí thư Thành ủy, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Trịnh Phương, Chủ nhiệm Ủy ban chính trị pháp luật Bộ Đồng. Nhưng tại sao lại không có Chủ tịch thành phố Trương Thắng Lợi?

Chẳng lẽ Trương Thắng Lợi đã xảy ra chuyện? An Tại Đào trong lòng giật mình.

Các ủy viên thường vụ Thành ủy theo thứ tự mà ngồi xuống vị trí của mình. Mã Đức Thắng và Trương Bằng Viễn trao đổi ánh mắt với nhau, hắng giọng nói:

- Các đồng chí, dựa theo chỉ thị của Bí thư Trương, bây giờ chúng ta bắt đầu cuộc họp. Hôm nay Thành ủy triệu tập các Bí thư Huyện ủy và Chủ tịch huyện đến tham dự cuộc họp lâm thời, chủ yếu là thông báo về việc Phó bí thư Thành ủy, Chủ tịch thành phố Trương Thắng Lợi vì bệnh tình nên đã từ chức.

Mã Đức Thắng vừa nói xong thì các nhân vật số một liền kinh ngạc ngơ ngác nhìn nhau. Không khí trong phòng hội nghị có chút ngưng trọng, nhưng cũng có người không kìm nổi khe khẽ thì thào nho nhỏ.

Sao lại như thế? Trương Thắng Lợi còn chưa đến tuổi về hưu, sao lại đột nhiên về hưu sớm chứ? Huống chi, trong hội nghị buổi sáng ngày hôm qua, ông ta còn chủ trì hội nghị, sao chỉ trong một đêm ngắn ngủi lại về hưu sớm chứ? Một cán bộ cấp bậc cao như vậy, lại đột nhiên về hưu sớm thì chỉ có một loại khả năng: đã xảy ra vấn đề!

Khụ khụ!

Mã Đức Thắng ho khan một tiếng, tiếp tục nói:

- Đồng chí Trương Thắng Lợi do vì sức khỏe không được tốt, nên đề xuất với Thành ủy và Tỉnh ủy xin về hưu sớm. Tỉnh ủy sau khi trải qua nghiên cứu đã đưa ra quyết định, đồng ý cho đồng chí Trương Thắng Lợi về hưu trước thời hạn. Sau đây, xin mời Bí thư Trương ra chỉ thị.

Sức khỏe không được tốt? Dưỡng bệnh? Sắc mặt mọi người có chút phức tạp, trong lòng nghiêm nghị lên.

Trương Thắng Lợi sức khỏe rất tốt. Ngày hôm qua, trong cuộc họp, Trương Thắng Lợi khi nói chuyện giọng nói rất to, nét mặt hồng hào, làm sao có bộ dạng không khỏe được. Xem ra là đã có chuyện.

- Các đồng chí, Chủ tịch thành phố Trương do sức khỏe không được tốt nên Tỉnh ủy quyết định cho ông ấy về hưu trước thời hạn để tĩnh dưỡng. Đây cũng là ý nguyện của đồng chí Trương Thắng Lợi. Thành ủy yêu cầu các Huyện ủy, Ủy ban nhân dân các huyện nhất định phải thuận theo ý nguyện của đồng chí Trương Thắng Lợi.

Giọng nói của Trương Bằng Viễn âm trầm. Ai cũng có thể nghe ra là ông ta trong lòng cảm thấy không thoải mái. Mà điều này càng tăng thêm sự ngờ vực trong lòng mọi người.

Trương Bằng Viễn cuối cùng nói câu gì đó thì An Tại Đào không nghe rõ, cũng không nghe vào. Hắn trong lòng không khỏi than thở giùm Trương Thắng Lợi.

Ở thành phố Phòng Sơn này, Trương Thắng Lợi là một người làm việc kiên định, điềm đạm, chắc chắn. Mấy năm nay đã vì nhân dân thành phố Phòng Sơn làm không ít việc, bất kể là trong quan trường hay là trong cuộc sống đều là danh tiếng tốt và uy tín cực cao. Càng đáng quý hơn chính là, Trương Thắng Lợi đối nhân xử thế rất khiêm tốn, cũng không chuyên quyền hay lộng hành, đoàn kết đồng chí, là một người nho giáo rất khó gặp trong quan trường.

Muốn nói Trương Thắng Lợi xuất hiện vấn đề tham ô hay đàn bà thì An Tại Đào tuyệt đối không tin. Hắn và Trương Thắng Lợi đã tiếp xúc mấy năm nay, từ sự lịch duyệt của kiếp trước hay kiếp này mà phán đoán thì Trương Thắng Lợi cố nhiên không thể xưng là một thanh quan nhưng quyết cũng không phải là một tham quan.

Trương Thắng Lợi đối với hắn cũng khá chiếu cố. Đột nhiên nghe vị lãnh đạo này xảy ra chuyện, An Tại Đào bất giác trong lòng cũng có chút chua xót.

Nhưng Trương Thắng Lợi có một điểm yếu. Chính là con dâu của ông Lận Nhiên. Vì con trai của mình khiến con dâu phải chịu khổ, và để bồi thường lại cho con dâu Lận Nhiên, hai năm qua ông ta đã trong tối, vì công ty Long Hưng của Lận Nhiên mà chạy không ít công trình, khiến Lận Nhiên kiếm không ít tiền. Nếu muốn nói Trương Thắng Lợi có vấn đề, thì đại khái chính là vấn đề này. An Tại Đào lập tức liền nghĩ đến điều đó, cảm thấy tiếc nuối giùm cho Trương Thắng Lợi. Hắn đã sớm dự cảm, sớm muộn gì cũng có ngày, Trương Thắng Lợi cũng sẽ bị hủy trong tay người con dâu. Hiện giờ, tất cả đều biến thành sự thật.

Nhưng nghiêm khắc lại mà nói, chuyện này nói lớn không lớn, nhỏ không nhỏ. Là một người chủ quản một địa phương, trong phạm vi quyền hạn của mình, cấp cho công ty thân thuộc của mình những công trình trọng điểm, cố nhiên là vi phạm pháp luật, trái với kỷ luật Đảng. Nhưng nói thật, chuyện này cũng xảy ra rất nhiều, cũng không chỉ dừng lại một mình Trương Thắng Lợi. Hiển nhiên, hẳn là có người đã tố cáo ông ta.

Là ai?

An Tại Đào giờ phút này ánh mắt hắn chợt nhìn Tống Tử Lâm rồi biến mất ngay. Tống Tử Lâm đã không còn muốn tiếp nhận vị trí của Trương Thắng Lợi. Đây là chuyện mà toàn bộ nhân dân thành phố đều biết. Hắn căn bản không có khả năng đó, cũng không thể làm chuyện thừa thãi như vậy.

Không chỉ có An Tại Đào cân nhắc điều này mà những người khác cũng đang âm thầm ngờ vực. Sắc mặt Trương Bằng Viễn càng lúc càng khó coi. Suy đoán của An Tại Đào không sai, Trương Thắng Lợi chính là bị người nặc danh tố cáo. Tội danh chính là Trương Thắng Lợi dùng quyền hạn của mình để vì công ty Long Hưng mưu cầu lợi ích cá nhân. Đồng thời, nghe nói là có cả chứng cứ rõ ràng. Tình huống cụ thể thì Trương Bằng Viễn cũng không rõ lắm. Lãnh đạo Ủy ban Kỷ luật tỉnh chiều hôm qua đột nhiên gọi Trương Bằng Viễn và Trương Thắng Lợi đến tỉnh, trực tiếp tuyên bố tạm thời cắt chức Trương Thắng Lợi, cho về hưu trước thời hạn, khiến cho Trương Bằng Viễn cũng cảm thấy bị động.

Cái gọi là “về hưu để tịnh dưỡng” chỉ là một cách ngụy trang bên ngoài mà thôi. Cho dù Trương Thắng Lợi có về hưu thật sự thì cũng không giải quyết được chuyện gì. Còn điều tra ra được vấn đề gì lớn hơn hay là bị phạt hành chính, thậm chí bị bỏ tù thì đây là chuyện về sau.

Đương nhiên, Trương Thắng Lợi mấy năm nay chìm nổi trong quan trường cũng không phải là kẻ bất tài. Ông ta tất nhiên cũng có chiêu số của mình. Trước mặt lãnh đạo Tỉnh ủy, ông ta biểu hiện rất bình tĩnh. Trương Bằng Viễn đoán là khẳng định ông ta đã có chuẩn bị trước tư tưởng đợi ngày hôm nay.

Dựa theo an bài của lãnh đạo Ủy ban Kỷ luật tỉnh, Trương Thắng Lợi trong cùng ngày đã vào trung tâm an dưỡng của cán bộ cơ quan tỉnh ủy. Trong lúc chia tay, Trương Bằng Viễn nắm chặt tay Trương Thắng Lợi mà thở dài một tiếng.

Từ tỉnh trở về, Trương Bằng Viễn cảm thấy rất căm tức, thậm chí còn có chút phẫn nộ. Là ai sau lưng làm động tác lớn như vậy? Không ngờ đến cả Bí thư Thành ủy ông mà còn không biết.

Trương Bằng Viễn rất rõ, người tố cáo khẳng định là đến từ quan trường thành phố Phòng Sơn. Hơn nữa là một người rất quen thuộc và hiểu biết Trương Thắng Lợi, cấp bậc đương nhiên cũng không thấp. Trương Thắng Lợi đối nhân xử thế khiêm tốn, trong thời điểm sắp lui về tuyến hai, khả năng đắc tội với người khác là rất thấp. Bởi vậy, có thể thấy được người tố cáo Trương Thắng Lợi mục đích rất có khả năng chính là làm rối, không muốn cho Tống Tử Lâm vững vàng tiếp nhận chức vụ. Từ đó mà mưu cầu lợi ích. Điều này cũng chứng tỏ, thư nặc danh tố cáo này khiến cho lãnh đạo tỉnh rất coi trọng, quyết xuống tay với Trương Thắng Lợi, chứng minh người tố cáo nặc danh cũng có chút năng lượng.

Người này rốt cuộc là ai? Trương Bằng Viễn trước sau hoài nghi không dưới bảy tám người. Có rất nhiều cán bộ ở Thành ủy và Ủy ban nhân dân đều trở thành đối tượng hoài nghi của ông. Nhưng hoài nghi thì hoài nghi, ông ta cũng không đủ chứng cứ, chỉ có thể căm tức trong lòng mà không thể giải phóng ra ngoài.

Trương Bằng Viễn cảm thấy có chút bất công với Trương Thắng Lợi. Ngoài ra, một người âm hiểm tiểu nhân không biết mặt như vậy thật sự là làm cho cuộc sống hàng ngày của ông khó bình an. Người này hôm nay có thể tố cáo Trương Thắng Lợi, thì hôm sau có thể tố cáo Trương Bằng Viễn ông. Ở bờ sông, ai mà không ướt hài chứ! Hơn nữa, Trương Thắng Lợi và Trương Bằng Viễn mấy năm nay làm việc khá ăn ý, mối quan hệ cá nhân cũng rất chặt chẽ.

Chủ tịch thành phố và Bí thư Thành ủy quan hệ hòa hợp khẳng định có không ít. Nhưng trong mối quan hệ cá nhân mà có thể trở thành bạn thì không nhiều lắm. Dù sao, với vị trí của Bí thư Thành ủy và Chủ tịch thành phố thì chỉ cần đề cập đến quyền lực, mối quan hệ giữa người với người trở nên dè chừng lẫn nhau.

Điều này đủ để chứng minh, Trương Thắng Lợi đối nhân xử thế rất khiêm tốn, lúc nào cũng biết vị trí của mình, không lộng quyền, duy trì bước đi chính trị của mình đằng sau Trương Bằng Viễn. Từ đó mới dần dần đạt được sự tín nhiệm và tình bạn của Trương Bằng Viễn.

- Đoàn kết để đạt được hiệu quả và lợi ích. Đoàn kết để làm tốt công tác cơ sở. Đoàn kết để xây dựng bộ máy vững mạnh. Từ cục diện có thể suy ra, đoàn kết chính là sinh mạng của Đảng, là mấu chốt quyết định sự nghiệp phát triển thuận lợi. Từ một khu huyện mà nói, một tập thể lãnh đạo đoàn kết với nhau thì mới có thể khiến cho mọi người đồng tâm hiệp lực, dẫn dắt toàn thể cán bộ quần chúng hoàn thành tốt nhiệm vụ công tác. Với bầu không khí hài hòa đoàn kết, mới khiến cho mọi người tâm trạng thoải mái mà nói chuyện với nhau.

Đến phút cuối, Trương Bằng Viễn đột nhiên sắc mặt ngưng trọng, giảng giải cho mọi người về “đoàn kết bộ máy” và “ổn định bộ máy” khiến cho những Bí thư Huyện ủy và Chủ tịch khu đều có chút không hiểu gì cả.

Chỉ có An Tại Đào mới nghiền ngẫm được sự căm tức của Trương Bằng Viễn, mơ hồ đoán được bước tiếp theo của ông ta. Trương Bằng Viễn khẳng định sẽ tiến hành chỉnh đốn lại lãnh đạo cao tầng ở thành phố. Nếu người tố cáo nặc danh đó bị ông tra ra, kết cục có thể đoán trước được. Nhưng người này nếu có năng lượng, thì ngay khi sự việc bại lộ, Trương Bằng Viễn có thể động được bao nhiêu đến người đó thì còn chưa biết.

- Các đồng chí, trước mắt, thành phố Phòng Sơn chúng ta đang trong giai đoạn phát triển với tốc độ cao. Tôi hy vọng, sau buổi họp này, các huyện ủy phải lập tức triển khai chỉnh đốn lại tư tưởng tác phong của bộ máy lãnh đạo. Thành ủy cũng sẽ lập tức chỉnh đốn bộ máy lãnh đạo thành ủy, yêu cầu các cán bộ lãnh đạo chúng ta phải lấy đại cục làm trọng, đoàn kết gấp đôi.

Trương Bằng Viễn kết thúc:

- Được rồi, hôm nay cuộc họp đến đây thôi. Mọi người tan họp.

An Tại Đào đi theo mọi người cùng rời khỏi. Nhưng chưa đi được hai bước thì thư ký của Trương Bằng Viễn liền chạy đến kéo tay hắn, nhỏ giọng nói:

- Bí thư An, Bí thư Trương bảo anh đến văn phòng ngài ấy một chuyến.

- Ồ, tôi biết rồi!

An Tại Đào gật đầu cười, liền dừng bước.

An Tại Đào và thư ký Trương Bằng Viễn nói chuyện với nhau đã dừng lại trong mắt Trương Hân. Bước chân y hơi kìm lại nhưng sau đó lại bước nhanh đi.

An Tại Đào cùng Bí thư Thành ủy Trương Bằng Viễn và Chủ tịch thành phố Trương Thắng Lợi mối quan hệ mật thiết thì ai cũng biết, cũng chẳng có gì là bí mật. Ngay cả người mới đến không lâu như Trương Hân cũng nghe nói đến điều này. Đối với người bình thường mà nói, được nhân vật số một Thành ủy làm chỗ dựa vững chắc thì tương đương với việc vị trí của mình được đảm bảo. Nhưng đối với con cháu cách mạng ba đời như Trương Hân, một Bí thư Thành ủy năng lượng tuy cao nhưng chẳng là cái gì trong mắt y.

Cho nên, khi đi xuống lầu, Trương Hân cố ý gọi điện thoại cho An Tại Đào:

- Bí thư An, chúng ta về huyện chứ? Bây giờ mà trở về thì còn có thể kịp mở cuộc họp Ủy viên thường vụ.

- Haha, Bí thư Trương tìm tôi có chút việc. Chủ tịch huyện Trương, anh cứ về trước đi, lát nữa tôi sẽ về ngay.

An Tại Đào cười cúp điện thoại, Bởi vì hắn đã thấy từ xa, một vài Ủy viên thường vụ Thành ủy sắc mặt nghiêm trọng bước đến.

Bạn đang đọc Quan Thanh của Cách Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.