Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lãnh Mai thỉnh cầu

Phiên bản Dịch · 3489 chữ

An Tại Đào cười khổ. Sự việc đã đến nước này cũng không còn do hắn chủ động nữa.

Đây là một sự việc đặc biệt khiến cho lãnh đạo tỉnh, thành phố rất chú ý. Sở Công an tỉnh và bộ Quốc phòng lập tức tham gia, triển khai bí mật điều tra. Nhưng vì đề cập đến lãnh đạo chính phủ, vụ án lại có bối cảnh phức tạp nên dưới chỉ thị của lãnh đạo tỉnh, thành phố, vụ án này được điều tra trong im lặng.

Giới truyền thông thì đưa tin đây là vụ tai nạn giao thông bình thường. Nhưng vì có liên quan đến Chủ tịch huyện Quy Ninh An Tại Đào và Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân huyện nên dư luận tỉnh Đông Sơn lại càng chú ý mãnh liệt.

Bởi vì cảm kích hành động xả thân cứu An Tại Đào của Mã Hiểu Yến, dưới sự vận tác của Lưu Ngạn, Mã Hiểu Yến được giới truyền thông thành phố Phòng Sơn đem ra làm nhân vật tiêu biểu. Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện cũng lần lượt phát thông báo, kêu gọi toàn bộ thành phố, toàn bộ huyện học tập tấm gương xả thân cứu người của đồng chí Mã Hiểu Yến.

Mã Hiểu Yến được đem ra làm hình mẫu đạo đức quá nhiều như vậy, An Tại Đào trong lòng cũng có chút phản cảm. Nhưng hắn cũng không còn cách nào khác. Dù sao đây cũng là động tĩnh Lưu Ngạn muốn làm ra.

Ở nước Mỹ xa xôi, Hạ Hiểu Tuyết và Mạnh Cúc cũng biết được việc này. Trong lòng cũng sinh ra vài phần cảm kích đối với Mã Hiểu Yến. Nếu không phải do An Tại Đào ngăn cản thì Mạnh Cúc có thể đích thân đến bệnh viện thăm Mã Hiểu Yến một lần. Thế nên, cô đã phái người mang danh nghĩa công ty An Hạ đến nhà Mã gia ở Quy Ninh an ủi, và tặng cho cha mẹ Mã Hiểu Yến một trăm ngàn.

Trải qua mấy cuộc giải phẫu, Mã Hiểu Yến rốt cuộc cũng tỉnh lại. Như vậy thì xem như cô đã trải qua thời kỳ nguy hiểm. Chỉ cần thời gian thì cô sẽ hoàn toàn bình phục.

Bệnh viện huyện gọi điện thoại đến Ủy ban nhân dân huyện. Bành Quân sau khi nghe điện thoại thì liền kích động chạy đến phòng làm việc của An Tại Đào.

Cửa phòng An Tại Đào mở. Hắn đang ở bàn làm việc xem tài liệu.

Trước mắt có ba chuyện khiến cho hắn bận đến sứt đầu mẻ trán. Một là phấn đấu trở thành huyện mạnh trong trăm huyện trong cả nước. Thứ hai là dự án công trình các hạng mục hậu cần ở ngoại ô đã chính thức bước vào giai đoạn vận hành. Dưới sự ủng hộ mạnh mẽ của Ủy ban nhân dân thành phố, huyện đã định ra nhiều chính sách ưu đãi, thông qua mạng inte thu hút sự đầu tư. Trong nước có rất nhiều các công ty lớn trải qua khảo sát thực địa đã có ý định đầu tư. Hiện tại, ở huyện đang chuẩn bị tổ chức các hạng mục đấu thầu.

Thứ ba là việc đầu tư hợp tác giữa ngành rượu Quy Ninh rốt cuộc cũng được xác định. Trải qua khảo sát thực địa Quy Ninh và tiến hành điều tra nghiên cứu thị trường, cùng với sự thúc đẩy của Chủ tịch thành phố Trương Thắng Lợi, tập đoàn công ty rượu nổi tiếng trong cả nước Cổ Lan Xuân đã đồng ý đầu tư trăm triệu, hùn vốn với công ty rượu Quy Ninh thành lập một công ty cổ phần. Nhưng công ty mới cổ phần kết cấu như thế nào, tên công ty là gì, ai khống chế số cổ phần và các hạng mục công việc nhiều nhất thì trước mắt cũng phải giống trống khua chiêng đàm phán thêm một lần nữa.

Trong thời gian Mã Hiểu Yến nằm viện, An Tại Đào lúc này mới hiểu được Mã Hiểu Yến đã san bớt công việc cho mình nhiều như thế nào. Mặc kệ sự việc có phức tạp đến cỡ nào thì Mã Hiểu Yến cũng đều giải quyết một cách rõ ràng, ngăn nắp. Khi lên đến bàn An Tại Đào thì hắn chỉ cần nhìn qua rồi tiến hành quyết định mà thôi.

Mã Hiểu Yến không có ở đây, Bành Quân dù sao cũng đã tiếp nhận công tác nhưng trước giờ anh ta chưa làm quan nên không khỏi có chút luống cuống. Điều này cũng khiến cho An Tại Đào công việc tăng thêm không ít khó khăn.

Hắn thở dài, tay day day huyệt thái dương, buông xấp tài liệu xuống bàn, đang muốn đứng dậy hoạt động thân mình một chút thì đột nhiên nghe được tiếng kêu hưng phấn của Bành Quân:

- Lãnh đạo!

- Sao?

An Tại Đào ngẩng đầu nhìn Bành Quân.

- Lãnh đạo, Chánh văn phòng Mã đã tỉnh lại rồi. Ở bệnh viện gọi điện thoại đến, nói Chánh văn phòng Mã đã tỉnh. Bệnh viện đã hội chẩn kiểm tra, xác nhận Chánh văn phòng Mã đã qua được thời kỳ nguy hiểm, và đã được chuyển vào phòng bệnh bình thường. Chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian là có thể xuất viện.

Chiếc bút trong tay An Tại Đào dừng lại. Hắn đầu tiên là ngẩn ra, sau đó đứng dậy, mừng như điên hô lên:

- Đi, Bành Quân, chúng ta đến bệnh viện đi.

Tìm được đường sống trong chỗ chết, Mã Hiểu Yến tuy rằng trên đầu vẫn còn quấn một vòng băng vải, sắc mặt tái nhợt nhưng ánh mắt của cô đã chuyển động linh hoạt, đủ để thấy cô đã hoàn toàn thoát khỏi tay của tử thần.

Nhìn thấy An Tại Đào đến, nhân viên công tác của Ủy ban nhân dân huyện cùng với chị dâu Uyển Thanh Hà của Mã Hiểu Yến lặng yên rời khỏi phòng bệnh, chỉ để lại một mình An Tại Đào.

An Tại Đào nhẹ nhàng nắm lấy tay Mã Hiểu Yến. Bàn tay của cô hơi có chút lạnh lẽo:

- Mau chóng dưỡng bệnh. Mọi việc rồi sẽ tốt hơn thôi.

- Tôi!

Khóe mắt của Mã Hiểu Yến chảy xuống hai giọt nước mắt, khóe miệng nhẹ nhàng như muốn nói chuyện. Sống sót sau tai nạn, bây giờ tỉnh lại. lại thấy trước mắt gương mặt anh tuấn quen thuộc, trong lòng cô trong tránh khỏi cảm xúc kích động.

An Tại Đào lắc đầu:

- Hiểu Yến, đừng nói gì cả. Cô hãy nghe lời tôi nói.

- Cô rất ngốc!

An Tại Đào thần sắc phức tạp nhìn khuôn mặt Mã Hiểu Yến. Nhìn mái tóc đen nhánh của cô nay thay vào đó là tấm băng trắng toát khiến hắn cảm thấy đau xót trong lòng, không khỏi nắm chặt bàn tay của Mã Hiểu Yến.

Nhận thấy tình cảm của An Tại Đào, Mã Hiểu Yến nhẹ nhàng chớp mắt, trên mặt nở nụ cười nhu tình. An Tại Đào thấy vậy trong lòng càng thêm đau đớn.

Cửa phòng bệnh nhẹ nhàng phát ra tiếng gõ.

An Tại Đào chậm rãi buông tay Mã Hiểu Yến, ngồi lại giường bệnh, nhìn thấy Tôn Hiểu Linh, lão Lộ và các lãnh đạo khu kinh tế mới. Biết được Mã Hiểu Yến đã tỉnh lại, bọn họ liền nhanh chóng đến thăm.

- Chủ tịch huyện An!

- Chủ tịch huyện An, chúng tôi đến thăm Chánh văn phòng Mã.

- Tôi đến thăm Hiểu Yến.

Tôn Hiểu Linh dịu dàng nhìn An Tại Đào, thấy thần sắc hắn có chút phức tạp, trong lòng hơi chấn động, liền quay đầu nhìn Mã Hiểu Yến trên giường bệnh.

- Hiểu Yến, cô hãy nghỉ ngơi cho tốt. Tôi thật mừng cho cô.

Tôn Hiểu Linh dịu dàng nói, xong nhẹ nhàng kéo chiếc chăn lên đắp cho cô.

- Đồng chí Hiểu Yến vừa mới tỉnh lại. Mọi người cũng nên để cô ấy nghỉ ngơi một chút, đừng quấy nhiễu cô ấy quá lâu.

An Tại Đào nhìn Tôn Hiểu Linh, gật đầu cười:

- Tôi xin phép về trước.

Buổi chiều, đại hội phấn đấu trở thành huyện mạnh trong trăm huyện mạnh của cả nước tại huyện Quy Ninh được cử hành đúng giờ. Bởi vì Mã Hiểu Yến đã tỉnh lại, nên An Tại Đào cảm thấy rất hưng phấn. Hắn ngồi trên đài chủ tịch, thần thái nghiêm trang. Còn Lãnh Mai thì tinh thần không được tốt, dường như là bị cảm, ngồi trên đài chủ tịch mà không kìm nổi ho khan.

An Tại Đào liếc nhìn cô, nghiêng người nhỏ giọng nói:

- Bí thư Lãnh, sức khỏe của cô hình như không được tốt? Có nặng lắm không?

Tuy lời nói của An Tại Đào cũng không có nhiều sự quan tâm săn sóc, nhưng Lãnh Mai trong lòng lại cảm thấy một sự vui mừng không nói nên lời. Cô lắc đầu nói:

- Đừng lo, có thể là tối hôm qua ngủ bị cảm. Sau khi đại hội kết thúc thì tôi đến bệnh viện truyền nước là xong.

Trên đài Chủ tịch là các ủy viên thường vụ Huyện ủy, còn các lãnh đạo khác của huyện thì ngồi dưới đài. Chỉ có một người được ngoại lệ là Phó chủ tịch thường trực Cổ Trường Lăng. Cổ Trường Lăng là người chủ trì hội nghị nên cũng được ngồi trên đài chủ tịch.

Sự không phù hợp quy tắc này khiến cho các cán bộ trung tầng dưới đài cùng với các bộ môn, đơn vị xã, thị trấn và khu kinh tế mới Tư Hà mơ hồ đoán được Cổ Trường Lăng có thể được thăng cấp làm Ủy viên thường vụ Huyện ủy.

Đúng vậy, dưới sự đề bạt liên tục của An Tại Đào, Lãnh Mai cuối cùng cũng đồng ý hướng Thành ủy đề cử Cổ Trường Lăng vào bộ máy Ủy viên thường vụ. Ban tổ chức cán bộ đã đang tiến hành trình tự khảo sát cuối cùng. Cho nên An Tại Đào mới khiến Cổ Trường Lăng chủ trì một đại hội có quy mô không tầm thường. Điều này có nghĩa gì thì không cần nói cũng biết.

Đối với việc này, Cổ Trường Lăng đương nhiên là cảm kích trong lòng, càng thêm kiên định cũng An Tại Đào đứng thành một hàng. Những gì y cảm nhận về An Tại Đào là không sai, chỉ cần anh đồng ý làm việc cật lực cho hắn, có năng lực, hắn nhất định sẽ vì anh là đề bạt với cấp trên.

Chẳng qua, điều đáng để nghiền ngẫm chính là, sự đối chọi gay gắt giữa hai phái lãnh đạo của huyện Quy Ninh. Nhưng hiện tại, giữa hai phái lãnh đạo cục diện có chút thay đổi khác lạ khiến người ta không nói nên lời. Từ sau vụ việc của nhà máy rượu Quy Ninh, Bí thư Huyện ủy Lãnh Mai dường như đã biến thành một người khác, không chỉ tìm mọi cách ủng hộ công tác của An Tại Đào mà còn chú ý giữ gìn quyền uy của Chủ tịch An.

Cổ Trường Lăng đứng dậy, bước đến phía sau An Tại Đào và Lãnh Mai, cúi người hỏi:

- Bí thư Lãnh, Chủ tịch huyện An, chúng ta bắt đầu họp chứ?

- Được rồi!

Lãnh Mai lại ho khan một tiếng. Cô che miệng gật gật đầu.

An Tại Đào cũng cười, gật đầu.

Cổ Trường Lăng trở lại chỗ ngồi, hắng giọng:

- Các vị lãnh đạo, các đồng chí, chúng ta bắt đầu cuộc họp. Dựa theo tinh thần văn kiện và thống nhất bố trí của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, huyện chúng ta chiều hôm nay đã mời dự họp toàn bộ cán bộ huyện, tổng kết xem sắp tới toàn bộ huyện đã thu hút đầu tư và đối ngoại như thế nào. Bố trí sắp xếp nhiệm vụ công tác mới, động viên toàn bộ cán bộ huyện vững chắc công tác, ra sức làm việc để trở thành một trong một trăm huyện mạnh trên cả nước, xây dựng xã hội văn minh.

- Tham gia đại hội nhân viên hôm nay gồm có: toàn thể lãnh đạo Huyện ủy, Ủy ban nhân dân huyện, Hội đồng nhân dân huyện, Mặt trận tổ quốc huyện; lãnh đạo Ban quản lý khu kinh tế mới Tư Hà; các lãnh đạo xã, thị trấn; các lãnh đạo trung tầng của phòng Công thương huyện, phòng Thương mại huyện và thành viên các bộ máy trong huyện. Các xí nghiệp thường trú tại huyện Quy Ninh, người phụ trách các xí nghiệp đầu tư bên ngoài. Xin mời đồng chí Chủ tịch huyện An Tại Đào lên tổng kết công tác trong năm cũ và triển khai công tác trong năm mới.

Tiếng vỗ tay như sấm vang lên. An Tại Đào đứng dậy, hướng mọi người dưới đài cúi đầu chào, sau đó ngồi xuống, ánh mắt nhìn chung quanh, giọng nói uy nghiêm:

- Các đồng chí, trong một năm qua, toàn bộ huyện chúng ta cao thấp một lòng, đoàn kết nhất trí, kiên quyết đổi mới, các hạng mục công tác tiến triển nhảy vọt, thành tích huy hoàng. Hiện tại, tôi xin tổng kết công tác một cách đơn giản như sau.

- Chúng ta toàn bộ huyện cao thấp triển khai công tác “ngàn cán bộ tiến vạn gia” giúp đỡ nông dân thực hiện các hoạt động. Chỉnh đốn lại tác phong cơ quan, đẩy mạnh xây dựng các hạng mục trọng điểm, phát triển kinh tế huyện. Toàn bộ cán bộ huyện phải thay đổi tác phong, một lòng hợp lực khiến cho nền kinh tế xã hội huyện Quy Ninh được chuyển biến theo chiều hướng tốt. Quý một, toàn bộ huyện đã đạt được tổng giá trị hơn bảy trăm triệu, tăng trưởng gấp năm lần so với cùng kỳ năm ngoái, trong đó thu nhập địa phương đã hơn một trăm triệu. Các công trình khu kinh tế nông nghiệp sinh thái Tư hà đã được đầu tư vận hành, khởi động công trình thông khí metan nông thôn, xây dựng nhà kính, xây dựng được tám công trình khu dân cư ngoại ô và di dời tám khu dân cư trọng điểm. Xây dựng được hai công trình khí metan, hai công trình thủy lợi mới thay cho công trình thủy lợi cũ. Các hạng mục hậu cần thị trấn ngoại ô cũng đã trong giai đoạn triển khai. Ngành rượu Quy Ninh đã hùn vốn với nhà đầu tư bên ngoài thành lập công ty cổ phần, đang trong giai đoạn chuẩn bị thành lập. Nói chung, toàn bộ huyện hiện nay cao thấp đều bày ra một trạng thái ổn định, phát triển.

An Tại Đào nói đến đây thì lấy tay gạt bản thảo qua một bên, lớn tiếng nói:

- Các đồng chí, tôi không cần dùng đến bản thảo soạn sẵn nữa. Như vậy sẽ lãng phí thời gian của mọi người. Mọi người có đồng ý không?

Dưới đài vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

An Tại Đào cười, cất cao giọng nói:

- Sau đây, tôi xin chủ yếu nói về việc chúng ta cố gắng phấn đấu danh hiệu huyện mạnh trong hàng trăm huyện trong cả nước và bố trí công tác trong hai năm tới. Trải qua nghiên cứu và quyết định của Huyện ủy và ủy ban nhân dân, chúng ta hãy vì mục tiêu trở thành một huyện mạnh, cố gắng thúc đẩy các phương thức thay đổi kinh tế, đẩy mạnh công nghiệp hóa, giữ vững nông nghiệp, xây dựng các khu nông nghiệp sinh thái, khu du lịch sinh thái, bất động sản, trồng cây nông nghiệp ưu thế, gắng sức xây dựng, xúc tiến kinh tế huyện phát triển.

Mặc dù không dùng đến bản thảo nhưng An Tại Đào không thể không nói ra những lời nói khách sáo ban đầy. Đây là quyết sách của Huyện ủy và của huyện Quy Ninh sau này.

- Mục tiêu của chúng ta là sau hai năm sẽ tiến vào trăm huyện mạnh của cả nước. Các đồng chí có tin tưởng hay không?

An Tại Đào đột nhiên hô to lên.

Có!

Các cán bộ dưới đài lập tức ầm ầm trả lời. An Tại Đào trong lòng cười thầm, khoát tay nói:

- Các đồng chí tin tưởng như vậy thì đây là một tín hiệu tốt. Nhưng chỉ có niềm tin thì chưa đủ, chúng ta còn phải có nhiệt tình thì mới thúc đẩy nền kinh tế phát triển được.

- Tiến vào đột ngũ trăm huyện mạnh của cả nước, tương đương với việc nền kinh tế của huyện chúng ta phải tăng lên nhiều so với hiện giờ. Đồng thời, đẩy mạnh sự nghiệp xã hội, xây dựng tinh thần văn minh và dân chủ pháp chế yêu cầu cũng rất cao. Các đồng chí, nhiệm vụ của mọi người thật là gian khổ đấy.

An Tại Đào ra sức phất tay:

- Điều này yêu cầu chúng ta phải trong thời gian nhanh nhất tập trung toàn bộ tinh lực phát triển kinh tế, xúc tiến nền kinh tế chính trị xã hội phát triển toàn diện.

Kỳ thật thì An Tại Đào đối với căn bệnh hình thức căn bản không có hứng thú, cho rằng chỉ có lãng phí thời gian. Nhưng không có hứng thú thì không có hứng thú, đây là lối mòn trong quan trường. Hắn phải biết rằng, trong chốn quan trường, việc phát triển công tác có thể đổi mới nhưng có một số bệnh hình thức, đi theo lối mòn thì lại không thể đổi mới, phải tiếp tục kế thừa duy trì mà thôi.

Cổ Trường Lăng và An Tại Đào trao đổi ánh mắt. Cổ Trường Lăng cất cao giọng nói:

- Chủ tịch huyện An đã tổng kết và bố trí công tác rất đúng chỗ, toàn diện. Hy vọng mọi người sau này phải quán triệt và chứng thực. Sau đây, xin mời Bí thư Huyện ủy Lãnh ra chỉ thị quan trọng.

Lãnh Mai gật đầu, lại không kìm nổi ho khan vài tiếng. Cô chậm rãi nói:

- Các đồng chí, tôi hôm nay có chút cảm mạo, cổ họng không được thoải mái, cho nên chỉ nói ngắn gọn vài câu thôi.

Tuy rằng nói đơn giản vài câu, nhưng Lãnh Mai vẻ mặt lại trang nghiêm lên, bày ra quyền lực của Bí thư Huyện ủy.

- Tôi xin có ba ý kiến. Thứ nhất là kiên định tư tưởng, nhân cơ hội được trở thành huyện mạnh trong trăm huyện trong cả nước mà thúc đẩy kinh tế xã hội Quy Ninh được tốt hơn. Trở hành huyện mạnh, là nhiệm vụ chính trị, là yêu cầu của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố. Chúng ta không có lựa chọn, mà cũng không thể lựa chọn. Cho nên chỉ biết vâng lệnh làm theo. Đương nhiên, trở thành huyện mạnh trong trăm huyện cũng là một cơ hội, một điều kiện để phát triển. Thứ hai là thay đổi quan niệm. Thứ ba là cường hóa tác phong, đồng tâm hiệp lực, cải thiện tác phong công tác.

Lãnh Mai căn bản không xem qua bản thảo, nhìn thẳng phía trước, chậm rãi nói. Ngay cả An Tại Đào cũng phải âm thầm lắc đầu. Người phụ nữ này trời sinh ra đã có thiên hướng làm chính trị. Những lời nói khách sáo đến đạo lý rõ ràng trong quan trường cô đều thuận miệng nói ra. Những lời này của cô xem ra còn hoa lệ và có khí thế hơn so với bản thảo mà thư ký viết cho cô.

Đại hội kết thúc, Lãnh Mai nhanh chóng bước ra khỏi hội trường huyện ủy, ở nơi cửa hơi dừng lại một chút, nhìn thấy An Tại Đào cũng đang bước ra thì nhỏ giọng nói:

- Anh đi theo giúp tôi truyền nước được không?

Nhìn thấy An Tại Đào thần sắc có chút ngạc nhiên, Lãnh Mai lập tức đỏ mặt khoát tay nói:

- Tôi có chút công việc cần bàn với anh.

Bạn đang đọc Quan Thanh của Cách Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.