Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu

Phiên bản Dịch · 429 chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: ❀♊ Tᶉ anᎶem¥ ♊ ❀ - ⋆꒒ê ꆰꀎý Đôꈤ⋆

Tân Hoành không tự chủ được mà run lên, mắt cô nhìn chằm chằm vào hình ảnh trên màn hình, mặc dù hình ảnh trên đó đã được chuyển sang tin tức khác. Ánh mắt Tân Hoành rất chăm chú nhìn lên màn hình, như thể đang xem rất chăm chú nhưng bây giờ cô lại hoàn toàn không biết bản tin đang nói đến cái gì.

Cô chỉ biết rằng nhà họ Tân, nhà họ Thẩm còn cả câu chuyện về cổ thần đều là chuyện của quá khứ rồi. Đúng vậy, đều đã qua rồi. Trong lòng cô tự dưng nghĩ đến tất cả thịnh vượng đã qua, cuối cùng chỉ còn lại sự thảm thương của người ở lại. Cố Viễn Chi sâu xa nhìn cô rồi hỏi: “Sao thế, không đành lòng à?”

Tân Hoành nghe thấy lời của ông thì như thể bị dọa mà bừng tỉnh, cả người cô run lên, chậm rãi quay đầu lại nhìn Cố Viễn Chi cười khổ: “Có phải là… Dịch Tân không?”

Cố Viễn Chi cười nhạt, ông không hề che giấu sự tán thưởng trong mắt: “Hành động của cậu ta đúng là nhanh, vừa điên cuồng đi tìm người, vừa tiến hành trả thù không chậm trễ.”

Cố Viễn Chi nói, sự cao thâm trong ánh mắt ông càng trở nên sâu sắc, ông cầm tách trà lên, nhấp khẽ một ngụm rồi chậm rãi mỉm cười: “Bây giờ thì chỉ còn lại Mạc Tương Đằng thôi.”

Ông vẫn nói sâu xa, nhưng Tân Hoành hoàn toàn không có đầu óc đâu mà suy nghĩ cho Mạc Tương Đằng, cô chỉ nghe ra… người kia tìm cô đến mức phát điên rồi. Vậy anh ta sẽ xảy ra chuyện gì… Trong lòng Tân Hoành mơ hồ đau đớn, cô nhìn Cố Viễn Chi, ánh mắt cũng như run lên: “Thẩm Ngôn…”

Ánh mắt Cố Viễn Chi sâu hút mà thông suốt, ông hỏi: “Cháu lo lắng cho cậu ta à?”

Tân Hoành không khỏi cắn môi, gật đầu. Cố Viễn Chi cười khẽ: “Cháu không hận cậu ta à? Cậu ta đã làm như thế với cháu mà cháu vẫn tha thứ cho cậu ta ư?”

Trong lòng Tân Hoành cảm thấy khó chịu, cô chậm rãi nhắm mắt một cái rồi hít sâu một hơi, bình thản nói:

Bạn đang đọc Quân Hôn: Tổng Giám Đốc Thô Bạo Của Tôi của Nam Mịch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.