Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 15

Phiên bản Dịch · 1463 chữ

OoO một tuần sau

Tin đồn về 2 hotboy bổng mất tích lan khắp cả trường.Các bạn nữ sinh thì ngày nhớ không học được.đêm thì mất ngủ vì không gặp.còn các bạn nam thì cảm thấy rất vui vì ganh với vẻ ngoài điển trai của Hắn và Duy.Và hơn hết nó và Sandy là người lo lắng nhất.Hằng ngày nó vẩn rón rén qua phòng Hắn xem Hắn đã về chưa?,nhưng cũng chỉ là cái vẻ mặt buồn bả bước về phòng.Nó đã bỏ cái phong cách của "Diệu Linh" vì trường đã nhờ đến ba nó can thiệp vào nhưng chính nó cũng thấy rõ là mình đã sai.

Sandy cũng không kém gì nó.nhỏ cứ đi qua đi lại chờ cuộc gọi từ Duy.đến trường thì cứ ngồi thẩn thờ nhìn vào tấm hình nhỏ và Duy cùng bị chụp!Nhỏ như rơi vào tuyệt vọng.Tình cảm của nhỏ và Cậu chỉ mới nở giờ đã sớm tàn rồi ư!Cậu là loại người đó sao?Cậu đã quên nhỏ rồi à?Những câu hỏi cứ thế ùa vào tai nhỏ.nhỏ tức như điên.Từng động tác trở nên mạnh bạo

OoO

Một tuần này tuy là không gặp Hắn nhưng bù lại nó lại được Thắng đưa đi chơi rất nhiều nơi.Vào sở thú.khu vui chơi cả những việc làm lãng mạn như cùng nhau ngắm trăng cũng đã làm rồi.Vậy mà hình như nó đã mất đi cái hồn từ khi nào!Người đứng trước mặt Thắng bây giờ chỉ là một cái xác biết đi.dẫu thế Thắng không quan tâm miễn sao nó thuộc về anh là được!

-Hôm nay anh qua nhà em chơi nhé!_Thắng cười hiền hoà nhìn nó

-ơ....Dạ_nó trả lời

Thắng xoa xoa đầu nó rồi bước về lớp.Nó cũng lê cả thân xác đó về lớp ngồi chờ ai đó xuất hiện một lần nữa

OoO

Người xóc nhất trường có lẽ là Diệu Linh-Người đẹp son phấn.vẩn gương mặt đầy phấn ngày nào.

.nhưng trông cô chứa biết bao sầu muộn!Không thấy Hắn nhưng cô không buồn.trớ trêu thay một tuần qua,cô đã đến nhà Thắng,cùng ăn với anh và cũng cảm thấy khó chịu khi anh cứ âu ếm bên nó.có phải cô đã sai khi cùng anh ngăn cản nó và Hắn để giờ cô đau thế này!Thật sự cô yêu Hắn hay là anh-người cho cô cảm giác hạnh phúc khi bên cạnh.

5 tiết học trôi qua trong tẻ nhạt.nó cũng Sandy lên xe Thắng trở về nhà!Thắng vẩn luôn cười tươi khi nhìn nó nhưng khi quay đi trong khóe miệng có một chút gì đó phả phê

-ANH PHÚ MỚI VỀ PHẢI KHÔNG CHỊ NA(người giúp việc mới nhà nó)_Giọng nó la lên như một giàn âm thanh chất lượng chuẩn vậy!Rung chuyển cả căn biệt thự to lớn

-Đâu...Cậu Phú về rồi sao?_Tiếng chị Na hớt hải chạy lên nhìn dáo giác

-Thế sao trong phòng ảnh không còn gì thế_Nó quát lớn khi nhìn vào phòng của Hắn chỉ còn mỏi tường và giường.tất cả đồ đạc của Hắn đâu mất hết.Sở vĩ nó biết vì hằng đêm nó vẩn qua phòng Hắn dọn dẹp có hôm còn ngủ lại nữa chứ

-Tôi...Tôi không biết!Từ sáng đến giờ tôi ở dưới bếp không để ý nữa..Tiểu..Tiểu thư.Tôi xin lỗi_Chị Na cúi đầu

-Sao...Vậy đống đồ đó bây hết rồi àk!

-Tôi..Tôi

-Thôi bỏ đi...Tôi sẽ điều tra xem.Chị đi làm việc đi_Nó vẫy tay

-Dạ

Thở một hơi dài.Nó cảm thấy sợ,có chăng nó đã mất Hắn rồi!Đến một đồ vật duy nhất của Hắn nó cũng không thể có!Nước mắt từ đâu rơi lã chả trên mặt.nó tiến lại giường ở phòng Hắn nằm thụp xuống.nó trách ông trời ác với nó,nó đã làm gì để bị ruồng bỏ thế này!Chỉ là một nụ hôn vô tình trên môi Thắng.Hắn Đã ghen ư!Vậy tại sao Hắn lại bỏ đi như thế"chắc chắn là anh ấy có tình cảm với mình"_nó khẳng định.trong lúc đó tay nó ***ng phải một mảnh giấy được đặt ngay ngắn trên giường từ từ mở ra xem đôi tay nó run lên từng hồi:

Đưa đôi mắt nhìn vào từng hàng chữ.Tim nó như chết,rồi nhói lên từng hồi giục giã

"Trang àk!Anh là Duy!Khi em đọc được lá thư này thì chắc em đang hạnh phúc bên Thắng.Cậu ta có vẻ rất tốt với em!Nhưng có lẽ em nên biết một chuyện là Phú không chấp nhận em không phải vì không yêu em.Phú muốn tìm lại ký ức của mình để có thể chính đáng với em.Em đừng hành hạ mình nữa.Anh nghĩ không thể dấu em được nữa vì có lẽ em sẽ chẳng gặp lại Phú được đâu!"_nước mắt nó trực trào trên má nó không nghĩ rằng mình lại quá đáng đến thế

"Vì Phú đã mãi không còn nữa,Cậu ấy bị một bọn người đánh đến chết!Bọn người đó có thể liên quan đến em đấy.Em nên cẩn thận trước.Tang lễ của Phú tại nhà anh Em hãy đến để tiễn Phú"

Nó gục xuống trước những gì vừa đọc.Nó không tin.Làm sao mà có chuyện đó được?Hắn vừa mới kéo nó ra khỏi Bar hồi tuần trước bây giờ lại.....nó gào thét trong đau đớn.Mọi thứ trong phòng bị nó xé tung.Tim nó đau lắm!Nó đã sai khi không hiểu cho Hắn.Nếu hôm đó nó không hôn Thắng thì có lẽ Hắn đã không đi.Nếu nó theo Hắn về thì bây giờ nó vẩn được thấy Hắn.Là nó!Tất cả là do nó hết.nó đã gây ra mọi chuyện.Nó sẽ sống sao khi không thấy Hắn nữa

"Không được!KHÔNG THỂ ĐƯỢC"_nó thét lên rồi chạy ngay đến biệt thự của Duy trong vô thức

Khách có vẻ tương đối đông.đa phần là những học sinh của Lan Anh ái mộ Hắn.Trong đó cũng có Thắng.Anh đang đứng trước di ảnh của Hắn tỏ vẻ mặt buồn nhưng thật sự thì trong lòng của anh thế nào ai biết được.Duy lấy danh nghĩa đứng ra tổ chức tang lễ cho bạn.Cậu đang phải tiếp khách thì nó chạy ùa vào.Đôi mắt thấm đầy nước mắt.Nó quỳ xuống trước di ảnh,tay đấm mạnh vào ngực

-Anh.....anh....Phú..là thật sao anh!Sao anh lại ..._Nó khóc khóc rất nhiều.Cảm thấy không ổn Thắng vội đến đở lấy nó

-Em bình tỉnh đi.Người chết không thể sống lại được

-Buông ra!_nó hất mạnh tay Thắng ra

Không chịu từ bỏ Thắng ôm chật lấy nó.Nó cố dãy dụa nhưng không thể thoát khỏi Thắng

Vòng tay anh quá chặt làm nó khó thở.Nó chỉ còn biết khóc,nước mắt nó đã thấm ướt vạt áo Thắng.Nó cứ thế không kìm chế được rồi ngất trong vòng tay Thắng.Anh vừa định xóc nó lên thì một cánh tay chắc khỏe ngăn lại.đó là ba nó,Ông được lệnh hủy mọi công tác để về tham dự tang lễ.Ông cũng rất buồn khi biết tin Hắn chết nhưng ông lại bất ngờ khi được lệnh về lập tức.

Vừa vào trong ông đã thấy nó ngất vội đến đở lấy nó trước sự ngạc nhiên của Thắng.Ông bế nó vào trong nhẹ nhàng thúc nó tỉnh lại bằng nhiều cách.Cuối cùng nó cũng tỉnh nhưng nó chỉ thấy trước mặt là một màu đen của sự hụt hẩn.Nó ôm lấy ba,nấc trong tiếng khóc.Ông biết nó rất yêu Hắn Nên chỉ nhìn và vỗ nhẹ lên vai nó

Tang lễ sắp kết thúc thì cũng đến lúc Diệu Linh xuất hiện.Lần này trông cô thật khác lạ,Không còn giống như một người yêu Hắn.Thấy vì cô khóc như nó thì cô lại nhếch môi cười nhìn Thắng.Cô tiến lại bên Thắng thỏ thẻ vào tai anh rồi 2 người rời đi khuất

OoO

Đã 2 ngày nó chẳng cười nói.Nó đem mọi thứ phòng mình dọn sang phòng Hắn.Cuộc sống của nó chắc có lẽ sẽ trở về cái tẻ nhạt như lúc chức có Hắn.Nó sẽ là một cô gái lạnh lùng nữa sao?

2 hôm nay cũng là ngày Sandy được bên Duy sát nịch.Cậu muốn bù đắp một tuần xa cô.2 người dọn biệt thự của cậu ở,ngày nào cũng là Sandy nấu ăn.Cậu khẽ ôm eo cô rồi cùng nhau đến trường.Tình cảm tiến nhanh hơn

Kiệt và Pi thì đi ra nước ngoài học vì gia đình của họ đều chuyển qua đó định cư.

Diệu Linh thì cứ vay lấy Thắng dù cho anh có từ chối đến cở nào.Cô đã hiểu rõ là mình thích Thắng,qua thời gian cô cảm thấy khó chịu khi anh cứ âu ếm với nó.Cô hay chen vào những cuộc nói chuyện của anh với nó rồi lại giả vờ để anh đưa về.

Bạn đang đọc Play Boy And Play Girl (Bộ Đôi Lạnh Lùng) của TDST
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.