Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giả thành thân?

Phiên bản Dịch · 2293 chữ

Long Nhất chau mày nhìn Nạp Lan Như Nguyệt, thản nhiên nói: " giúp như thế nào? nàng cũng biết hôn sự giữa hai quốc gia mang tính chính trị, điểm ấy ta không cách nào thay đổi và cũng không có khả năng thay đổi, điều này quan hệ đến cả ích lợiquốc gia ."

"cái này ta rõ ." Ánh mắt Nạp Lan Như Nguyệt nhìn thẳng vào Long Nhất, có vẻ cầu xin.

"vậy …. ý của nàng là?" ánh mắt Long Nhất và Nạp Lan Như Nguyệt gặp nhau, một loại khác thường hào khí tràn ngập không trung.

Nạp Lan Như Nguyệt có vẻ như không chịu nổi bèn quay đầu hướng ra ngoài cửa sổ, mặt ngọc đỏ bừng, nàng sơm không hiểu vì sao phương tâm rộn rịp, giọng chắc chắn nói:: " Thực sự là lúc tai Mễ Á công quốc ta đã thỉnh cầu, hy vọng ngươi có thể xúc tiến để hai quốc gialiên minh, ngươi nói nếu ta làm nữ nhân của ngươi, ngươi có thể lo lắng một chút ."

Long Nhất vừa nghe lời này liền ngẩn ra, nhưng lập tức cười hắc hắc, khiến khuôn mặt Nạp Lan Như Nguyệt như lửa đốt, cảm giác xấu hổ muốn phát tác.

Long Nhất thấy có thể thu hoạch được một cách dễ dàng, nữ nhân kia tự đến thực không thể không để tâm đến, hắn khẽ cười nói: "nàng thật muốn làm nữ nhân của ta? Nay không giống như xưa nữa, Cuồng Long đế quốc cùng Nạp Lan đế quốc kết liên minh, bây giờ căn bản không cần ta tác động nữa, ngươi cũng không cần phải như vậy ."

Nạp Lan Như Nguyệt cắn môi dưới trắng, không còn chút máu long nhất nhất nhãn, nói:: "ngươi là thật không rõ hoàn,vẫn,còn là ở,đang trang,giả bộ sỏa a, ta tựu trực tiếp làm cân ngươi nói đi, lượng,hai quốc đám hỏi thế tại phải làm, thật muốn giá nói ta tình nguyện gả cho ngươi cũng không muốn giá cho người khác, cho nên"

“ Phải chăng là mị lực của ta quá lớn, lúc đầu ngươi không phải nói muốn ngươi làm nữ nhân của ta đích thị là nằm mơ sao?" Long Nhấtkhông đợi Nạp Lan Như Nguyệt nói xong liền hắc hắc cười nói.

Nạp Lan Như Nguyệt cho dù nhẫn nhịn cớ mấy chịu được , liền cầm lấy cái chén trên bàn cạnh đó ném thẳng về Long Nhất

Long Nhấttinh thần lực chớp động, chén trà liền dừng tại không trung, xoay tròn rồi bay trở về chỗ cũ. hắn cười nói: "đừng tấn công thế, ngươi cứcoi như ta nói hưu nói vượn đi."

"hừ, ngươi đừng cho là ta thuyết gả cho ngươi là thích ngươi , ta chỉ là … chỉ là bất đắc dĩ mà thôi. huống hồ lời ta còn chưa nói xong." Nạp Lan Như Nguyệt trừng mắt nhìn Long Nhất, dù sao chỉ cần ***ng phải tên này tâm cảnh nàng luôn xao động, cũng không biết kiếp trước có phải oan gia hay không nữa?

"vậy ngươi nói tiếp xemt." Long Nhấtnhún vai cười nói, chọc ghẹo nữ hài tử luôn luôn khiến hắn vui vẻ, như vậy có thể làm cho tâm tình thư thái nhất.

"ta hy vọng cùng ngươi giả thành thân, mặc dù trên danh nghĩa là thê tử của ngươi, nhưng ngươi không được ***ng vào ta, dù sao hôn lễ giữa lưỡng cũng chỉ là danh phận mà thôi." Nạp Lan Như Nguyệt trộm liếc Long Nhất một cái, phát hiện thấy sau khi hắn nghe vậy, vẻ mặt vẫn không có gì thay đổi, vẫn là vẻ mặt mỉm cười. trong lòng không khỏi chờ đợi, chẳng lẻ hắn có thể đồng ý? kỳ thật, nàng trong lòng sớm từ bỏ ý định, nếu Long Nhấtthật sự muốn thân thể nàng, nàng cũng phải đồng ý, nàng không thể gả cho cho người khác, nhưng nếu là trong lòng Long Nhất nói chỉ là danh nghĩa, thì dù sao nàng cũng cùng Long Nhất tại thước á công quốc cũng phát sinh quan hệ mập mờ quan hệ, thân thể cũng bị hắn xem hết rồi .

“ Ý của nàng không sai. nhưng cứ như vậy tiện nghi chẳng phải là đều cho ngươi chiếm hết , ta giúp ngươi nhưng không có một điểm lợi nào, ngươi tính thật là quá chu đáo" Long Nhất cười không có ý tứ nhìn Nạp Lan Như Nguyệt.

"vậy ngươi nói làm sao bây giờ? nếu ngươi thật muốn. …" Nạp Lan Như Nguyệt khuôn mặt bắt đầu trở nên đỏ bừng. Giống như lửa đốt

nhưng lúc này Long Nhất lại cắt lời Nạp Lan Như Nguyệt, cười nói: "kỳ thật đáp ứng cùng nàng giả thành thân thường không thể, nhưng nàng lấy cái gì để báo đáp ta đây chứ?"

Nạp Lan Như Nguyệt hơi run, trong lòng không khỏi có chút mất mát, nhưng rất nhanh che dấu loại tâm tình này, nói:: "ngươi muốn ta lấy cái gì đểbáo đáp ngươi."

"của nàng hết thảy, trừ thân thể nàng ra , nói cách khác nàng có thể có tấm thân thanh bạch, nhưng nó toàn bộ phải thuộc về ta. thế nào?" Long cười nói:, hắn nói ra cái điều kiện này cũng không có mấy ý tứ gì khác, bởi vì khi gả cho hắn, Nạp Lan Như Nguyệt có cái gì lẽ tất nhiên là phải thuộc về hắn hết, đây là quy tắc của Thương Lan đại lục, Long Nhất chỉ muốn cho tâm lý Nạp Lan Như Nguyệt cảm thấy tốt hơn chút, đối với hắn mà nói, cùng Nạp Lan Như Nguyệt giả thành thân cũng không có cái gì không thể tiếp nhận , nhưng hắn tuyệt đối sẽ không nghĩ vậy bởi điều kiện đó ngày sau cho hắn sẽ mang đến nhiều tiện lợi.

Nạp Lan Như Nguyệt vốn là thông minh, làm sao không biết ý nghĩ của Long Nhất, lập tức cảm kích nhìn Long Nhất , nhẹ giọng nói:: "cám ơn ngươi, Long Nhất."

Long Nhấtcười hắc hắc, nói:: "cám ơn cái gì, hai bên cùng có lợi mà, nếu không có việc gì nói nữa ta hãy đi về trước , nhưng nếu nàng muốn cho ta lưu lại ta cũng không ngại."

"ta cũng không ngại." Nạp Lan Như Nguyệt mặc nhiên cười.

ách, … Long Nhấtngạc nhiên, không thể nào, nha đầu kia lúc nào trở nên đã lớn mật như vậy, chẳng lẻ đêm nay lại có sự tình lãng mạn phát sinh?

"hì hì, ngươi ngủ nơi này, ta và Tiểu thúy đi ngủ ở nơi khác" Nạp Lan Như Nguyệt thấy vẻ mặt Long Nhất, có vẻ hân hoan không nói lên lời, đắc ý nói với ln

Long Nhất vừa nghe vừa sờ mũi cười khì nói: "Điều đó vẫn còn chưa muốn, nàng nên đi ngủ sớm một chút, ngày mai phái đoàn cả Ngạo Nguyệt đế quốc cũng tới rồi, đến lúc đó ba bên sẽ cùng phải hao phí tinh lực không ít."

"không phải là có ngươi giúp ta sao?" Nạp Lan Như Nguyệt khoái trá cười, hiển nhiên cũng biết lưỡng quốc liên minh căn bản không có cái gì trở ngại.

Long Nhấthướng Nạp Lan Như Nguyệt khoát khoát tay, thân hình chợt lóe liền biến mất ở trong phòng, lưu lại hơi thở phảng phất của nam tử khiên cho Nạp Lan Như Nguyệt ngây người ra một hai phút, rồi như một tiểu cô nương cười thả mình xuống giường mềm mại

trời sớm đã tối đen, các vì sao trên bầu trời cũng không biết ẩn khi nào, trên ngã tư đường thượng vắng vẻ, thỉnh thoảng có vài người tìm vui

Long Nhất đang trên còn đường phía trước, đang tính là có nên hay không tới Cấm Thiên giam ngục, mấy ngày qua Mộ Dung Bác cũng mạt tàng tư, đem những lĩnh ngộ cảu mình khiến cho đấu khí cùng với ma pháp không chế ngày càng tiến bộ hơn, uy lực tăng nhiều, hai người trở nên quan hệ vừa là bạn lại vừa lại thầy, Long Nhất cảm giác khi cùng với lão ta không có gánh nặng, phi thường dễ chịu, muốn nói cái gì thì nói, cho dù nói giỡn lão cũng không tức giận, nhiều nhất chỉ là giả vờ nổi nóng, không nhẹ không nặng đánh một cái, trên thực tế là tự mình luyện các loại bản lĩnh đối ứng, nếu không là như thế, hắn cũng sẽ không tiến bộ được nhanh như vậy.

nghĩ đến Mộ Dung Bác lúc này hẳn là còn chưa nghỉ, Long Nhất liền chuyển người hướng Cấm Thiên ngục giam bay đi.

từ trong bí đạo tới chỗ lao phòng của Mộ Dung Bác, lão ta đang đưa lưng về phía Long Nhất, tựa hồ như không thấy hắn đến, bóng lưng có vẻ hơi cúi, cả người tản ra nồng đậm bi thương, loại bi thương này, Long Nhất thấy chỉ lúc lão đang nhớ về người yêu mới vậy

Long Nhấtkhông nói gì, chỉ nhẹ nhàng đi tới, thấy trên bàn phái trước Mộ Dung Bác có một bức ảnh ma pháp miêu tả một hình tượng, đó là một nữ nhân trẻ tuổi, không phải là khuynh quốc khuynh thành nhưng từ trong ánh mắt lộ ra cái loại khí chất siêu nhiên làm cho Long Nhất cảm thấy bị hấp dẫn, đây tuyệt đối không phải một người, nữ nhân bình thường, Long Nhấtđoán rằng đây chính là thời khác Mộ Dung Bác nhớ lại nữ nhân, cũng là nữ nhân khiến cho lão không để ý gì đến tình ý của lưỡng đại thần thánh tế tự Chu Địch cùng Khải Lâm, Long Nhất một chút cũng chẳng nghĩ ra nữ nhần này lại có có mị lực như thế

nhưng kiến Long Nhất cảm động nhất là khóe mắt Mộ Dung Bác có nước mắt, cho dù là thực lực đã đạt đến kẻ khác phải nhìn lên nhìn lên, lão cũng là một kẻ si tình khiến cho Long Nhất cảm thấy xấu hổ. Trong cuộc sống trân quý nhất là tấm chân tình, vô luận là thân tình hữu tình hay ái tình, nếu mà quên đi, liệu có thể đạt tới mức như thế chăng? Long Nhất trong lòng không khỏi nghĩ

"nàng xinh đẹp chứ?" Mộ Dung Bác đột nhiên mở miệng hỏi hỏi, nhưng mắt vẫn tập trung ở bức họa ma pháp

"rất đẹp, quyến rũ, khó trách lão đến nay vẫn không thể quênđược." Long Nhấtgật đầu nói.

Mộ Dung Bác cười khàn khàn hai tiếng, tay lau nước mắt ở khóe mắt , bất giác với một người tuổi cao như lão, trước người trẻ tuổi như hắn lại rơi lệ nhiều như vậy, đó cũng thể hiện tình cảm chí tình của lão

"nàng gọi là Liên Nhân, là vợ ta." Mộ Dung Bác vẻ mặt tự hào, nhưng ánh mắt chuyển sang vẻ thống khổ, mang theovẻ hối hận vô cùng, giọng lão run rẩy: "lúc đầu ta một lòng vì theo đuổi chiến sĩ cực hạn, tại thâm sơn bế quan không ra, đợi đến mười năm sau xuất núi, ta đã tận mắt thấy phần mộ của nàng, mà gia sớm đã lụi bại từ lâu, ta thật sự là hối hận." Mộ Dung Bác ánh mắt tang thương, ta nắm chặt.

long nghe mà lòng chua xót không thôi, đặt tay lên vai Mộ Dung Bác nói:: "lão đầu, dù sao cũng là quá khứ, lão cũng tự trách mình hơn phân nửa cuộc đời rồi, giờ là lúc nên bỏ qua, ta tin tưởng thê tử của lão thủy chung không oán không hối hận gì, nếu bà ấy có linh, nhất định không hy vọng thấy bộ dạng này của lão, bởi vì lão yêu người, còn người thì lại yêu lão càng nhiều hơn"

Mộ Dung Bác rùng mình, trầm giọng nói "sống từng này tuổi, còn muốn ngươi tên tiểu hài tử chỉ bảo sao, thật sự là càng sống càng muốn trở lại."

"hề hề, ta không nói là chỉ bảo lão, người đã chết, vấn đề sắtp tới vẫn cần phải quản, lão chỉ là quá mê muội thôi." Long Nhấtcười hắc hắc nói:.

Mộ Dung Bác thu hồi họa quyển,cuốn, móc ra một bầu rượu quán lượng,hai khẩu, vẻ mặt dễ dàng rất nhiều.

"lão đầu, ngươi thật sự không hỏi thế sự mạ,không,sao,chưa? nếu thương lan đại lục toàn diện triển khai, ngươi nên đi nơi nào?" Long vừa thấy đắc,được,phải Mộ Dung Bác khôi phục bình thường, cẩn thận hỏi nói:, hắn nghĩ,muốn,nhớ nếu Mộ Dung Bác có thể đi ra giúp hắn nói, chuyện hẳn là, là lẽ tất nhiên hội,sẽ,lại,phải dễ dàng nhiều lắm.

Mộ Dung Bác lắc đầu, cười nói: "lão già ta ngốc ở chỗ tâm mãn ý túc, không muốn lao vào tranh đua, tiểu tử ngươi là thiên tài, âm mưu dụng mưu ma quỷ kế cũng tại hành, phải cẩn thận làm việc, từng bước, Thương Lan đại lục sớm muộn tây môn gia các ngươi ."

Long Nhấtcười khổ hai tiếng, hôm nay thế cục thực sự phức tạp, bên trong Cuồng Long đế quốc chính quyền đấu tranh càng ngày càng kịch liệt, hết lần này tới lần khác chiến tranh khắp đại lục sắp tới, các thế lực cũng theo đó nổi lên, ngẫm lại thật đúng là đau đầu

Bạn đang đọc Phong Lưu Pháp Sư của Thiên Đường Bất Tịch Mịch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 21
Lượt đọc 2468

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.