Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bắt đầu

Tiểu thuyết gốc · 1767 chữ

Trái Đất năm 2003

Thời tiết đang là giữa mùa hè với cái nắng nóng oi bức, trên bầu trời trong xanh không một bóng mây. Không biết từ đâu mây đen dần hình thành một đám, hai đám... rồi lan tỏa kín cả trời xanh. Vô số đám mây đen sì quấn vào nhau tạo thành một cảnh tượng vô cùng đáng sợ. Những tia nắng buổi chiều dần biến mất để lại không gian một màu u tối.

Hiện tại đang là mùa mưa lên thời tiết kiểu này mọi người cũng không lấy gì làm lạ chẳng qua chỉ là mưa một cái xong rồi lại sáng trở lại mà thôi. Cho nên không mấy ai chú ý đến thời tiết như vậy.

Lúc này trên bầu trời bất ngờ xuất hiện một đạo ánh sáng màu xanh lục bằng tốc độ mắt thường không thể nhìn thấy xuyên qua đám mây đen lao thẳng xuống mặt đất. Ánh sáng lao đi rất nhanh không ai có thể nhìn thấy, không một ai thấy có gì lạ. Đạo ánh sáng lao gần xuống mặt đất.

Bên dưới là một con sông nhỏ, con sông này là một nhánh của con sông Hồng chạy dọc miền bắc. Đạo ánh sáng lao đến mặt sông bất chợt dừng lại. Đang lao xuống với tốc độ cực cao bất chợt đứng khựng lại tạo lên một màn vô cùng quỷ dị. Nước sông bị áp lực đè nén tạo nên những con sóng to lớn mà chỉ có thể thấy trên biển. Cây cối hai bên bờ cũng theo áp lực đè nén lằm rạp trên mặt đất. Qua một lúc khi mọi thứ dần bình ổn trở lại ánh sáng xanh lục mới nhẹ nhàng rơi tõm xuống mặt nước như một hòn sỏi bị thả vào một cái chậu vô cùng yên tĩnh. Nhìn kĩ có thể thấy ánh sáng xanh lục này là một viên ngọc to cỡ hai đầu ngón tay. Tỏa ra màu xanh biếc vô cùng bắt mắt hình dạng của nó bẹt và tròn như một đồng tiền xu vậy. Nhưng to hơn và dầy hơn nhiều.

Khối ngọc cứ như thế nặng lẽ chìm xuống đáy sông không tạo ra bất kì động tĩnh gì.

.

Con sông này được gọi là sông Cầu, xung quanh có rất nhiều thôn làng họ chủ yếu nhờ vào con sông để sinh sống. Có người thì lấy nghề đánh cá làm mưu sinh, có người lấy việc bắt ốc, bắt hến kiếm miếng cơm manh áo, bên bãi bồi thì người dân trồng các loại hoa màu vô cùng phong phú... nhưng tóm lại nơi đây vẫn là một làng quê nghèo.

....

Đã qua mấy ngày từ khi trời đất biến sắc mây đen bao phủ mà vẫn chưa thấy mưa gió gì.

Lúc này bên ngoài một thôn nhỏ có một cậu thiếu niên khoảng chừng 16 tuổi. Thân thể gầy gộc mặc một cái áo bộ đội cũ hiện rõ những vết vá chằng chịt, xấu xí. Cái quần cộc rách rưới tàn tạ đã ố màu thành màu vàng đất. Tuy nhiên khuôn mặt lại anh tuấn mười phần , trên mặt lộ vẻ vui mừng vừa đi vừa huýt sáo tung tăng. Trên vai cậu vác theo một cái Cào Hến, cái cào này đc thiết kế để bắt các loại động vật có vỏ cứng như là : chai chai, ốc, hến ,vẹn vẹn...vv

Cậu đang tiến về phía con sông Cầu yêu mến đã gắn bó với cậu xuốt từ nhỏ đến giờ.

- Lan Hương bị ốm rồi. Hồi sáng em ấy bảo với mình là thèm ăn cháo Hến hihi nay mình đi cào chút Hến nhờ dì Hạnh nấu cháo cho... chắc là em ấy rất vui đây...

Vừa đi cậu vừa thì thầm rất tự tin. Đúng vậy thiếu niên này từ bé đã biết bắt ốc bắt hến, bắt cá bắt tôm nói về kỹ thuật thì có thể nói là cao thủ. Không hôm nào dưới 8kg ốc hến.

Vừa đi vừa lẩm bẩm chẳng mấy chốc đã đi qua cánh đồng đến được bờ sông. Nơi đây là nơi bắt hến bí mật của cậu chỗ này ít người qua lại, cây cối um tùm rất khó phát hiện. Sở dĩ cậu chọn nơi đây là vì ở đây thay vì có bùn đất phù sa thì lại có cát vàng. Mà bên dưới cát vàng ở đáy sông lại có nhiều hến vỏ vàng, một loại hến ngon hơn rất nhiều so với hến bình thường tuy nhiên số lượng không phải lúc nào cũng có cho nên cậu cứ cách một khoảng thời gian vài tháng mới đến đây một lần. Lần trước là cách đây 3 tháng cậu bắt được 4kg hến vàng trong vòng chưa đầy 1 tiếng đồng hồ . Sau đó lại tìm nơi khác để bắt hến thông thường.

Đặt chiếc cào trên vai xuống cậu buộc dây chạc vào cào, đầu còn lại của dây chạc cậu buộc vào cổ tay trái . Vừa buộc cậu vừa nhìn lên trời lẩm bẩm.

- trời đất kiểu gì không biết. Mấy hôm nay toàn mây với sấm chớp chẳng thấy mưa gió gì. Ngày cũng như đêm tối mù tối mịt Rõ là khó chịu. Mưa thì mưa mẹ đi sấm chớp làm gì :))

.

Lúc này cậu bắt đầu công việc cào hến. Mẻ thứ nhất, mẻ thứ hai...

được một lúc lâu cậu đã bắt được nửa túi cám nhỏ rồi. Cậu tự nhủ làm nốt mẻ cuối xong rồi đi về.

Đưa cào lên vai, cậu lấy đà một cái mạnh.

chiếc cào theo hướng cậu ném bay thẳng ra giữa sông xa hơn những đợt lần trước.

Đứng dưới nước sông ngập đầu gối cậu kéo cào lên. Lạ thay lần này cậu kéo lại nhẹ bẫng như không hề tiếp súc với đáy sông vậy cứ kéo cho đến khi cậu cầm đc đầu cào thì quả nhiên... không có một con hến nào, hòn sỏi cũng không có luôn thay vào đó ở góc cào cậu thấy một vật to cỡ hai đầu ngón tay, hình tròn, dẹp như một đồng xu . Nhưng mà to lớn hơn.

Đặc biệt là nó phát ra ánh sáng màu xanh lục như màu của tầu là chuối.

Nhìn qua cậu thích mắt không thôi. Cầm lên ngắm nghía các kiểu , ngắm chán rồi cậu đút vào túi áo bên trái ngực rồi tự nhủ :

- hòn đá này đẹp như vậy mình mang về cho Lan Hương chắc em ấy thích lắm ...

Cậu biết rằng có cào hến nữa thì cũng chẳng được bao nhiêu lên cậu quyết định đi về cho sớm.

Xách cái cào cùng túi hến lên vai cậu đi lên cánh đồng . Cánh đồng này người ta trồng ngô cũng chuẩn bị đến mùa thu hoạch rồi. Nghĩ đến thu hoạch cậu chợt nhớ ra gần đây có một ruộng dưa hấu cũng đã đến mùa ăn trộm rồi. Nghĩ đến những quả dưa hấu to tròn lằm trỏng trơ trên mặt đất cậu không dấu nổi vẻ thèm thuồng. Nuốt nước bọt ực một cái cậu nộ ra nụ cười bỉ ổi cùng với ánh mắt vô liêm sỉ tiến về hướng vườn dưa.

Chẳng bao lâu sau cậu đã đến được vườn dưa quả nhiên nơi đây đã đến mùa thu hoạch. Những quả dưa hấu to tròn xanh thậm lằm bên kia bờ rào gai chỉ nhìn thôi cậu đã thèm dỏ dãi rồi. Nhẹ nhàng đặt túi hến và cái cào xuống cậu rón rén tiến về phía bờ rào gai nơi đó có một con chó đang lằm ngủ. Con chó nghe có tiếng động mở trừng mắt nhìn vào kẻ xâm nhập có ý đồ không tốt kia rồi đột nhiên mắt híp lại vẫy đuôi vui mừng.

Sở dĩ có một màn như vậy là bởi vì trước đây cậu đã để ý đến vườn dưa này rồi. Hôm nào cậu đi bắt cá được nhiều cậu thường nướng vài con cá nhỏ đem đến cho con chó nhỏ này ăn. Lâu dần thành thói quen con chó coi cậu như là một ông chủ thứ hai vậy đó. Cùng với đó cậu thường đem cá đến ở cái nơi mà rất dễ bị người ngoài lẻn vào trong ruộng dưa. Bởi nơi đây khuất cây cối. Người chông coi ruộng dưa không nhìn được thấy. Cho nên cậu cố ý tiếp cận con chó và cho nó ăn ở chỗ này. thứ nhất là vì nơi đây chủ vườn dưa không thấy được. Thứ hai là vì tạo cho con chó thói quen lằm ở đây nếu chẳng may có người muốn vào ăn trộm từ vị trí này sẽ bị con chó này phát hiện nếu bị phát hiện thì tất nhiên ý đồ sẽ không thành. do đó cậu có thể từ nơi đây mà kiếm được những quả dưa to nhất và ngon nhất😜

Cậu lén nút lẻn vào không một tiếng động. con chó nhỏ cũng quấn quýt đi theo cậu vẫy vẫy cái đuôi như chờ đợi được ăn cá free như mọi hôm nhưng không. Hôm nay cậu vào để ăn trộm không phải để làm từ thiện nữa. với lại hôm nay cậu cũng không có cá để cho nó ăn.

Sau khi ngắm nghía một hồi cậu vặt một wuar dưa to nhất ruộng. Rồi rón rén luồn qua bờ rào rúc sâu vào trong bụi ngô không thấy bóng dáng. Còn con chó thì đứng ngây ngốc ở bên trong bờ rào ánh mắt tỏ vẻ tiếc nuối gì đó...

Sau khi đã thành công cậu đi về phía bờ sông tìm đá đập quả dưa ra và thưởng thức. Lúc này tâm chí cậu chỉ có ăn và ăn. không hề để ý khối ngọc trong túi áo cậu đang sảy ra biến hóa vô cùng khủng bố.

Khối ngọc toát ra một màu xanh lá chuối vô cùng bắt mắt. từng dòng khí xanh lục từ khối ngọc tỏa ra xuyên qua túi áo mà da thịt cậu tiến về phía trái tim. Những điều này cậu không hề biết gì. Cậu vẫn tiếp tục hăng hái chiến đấu với quả dưa.

Trên bầu trời mây đen bắt đầu chuyển động sấm chớp nổi lên đùng đùng như báo hiệu sắp có một cơn bão cực kỳ khủng bố

Bạn đang đọc Phong Kiếm Siêu Việt (hoàn mỹ) sáng tác bởi LaVănDụng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LaVănDụng
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.