Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cua Dừa và Hệ thống khởi động

Phiên bản Dịch · 2939 chữ

Không biết trải qua bao lâu, Nhân giật mình tỉnh lại. Ngơ ngác nhìn xung quanh, hắn nghĩ mình đã chết rồi, đây chẳng lẽ là địa ngục trong truyền thuyết. Nhưng chỉ vài giây sau, hắn nhanh chóng nhận ra điều khác lạ.

Đập vào mắt hắn đầu tiên là bầu trời xám xịt, nó u ám dầy đặc mây như sắp mưa. Chẳng lẽ dưới địa ngục cũng có bầu trời, hay không phải mà đây là thiên đường. Nhưng không đúng lắm, thiên đường phải là mây trắng huyền ảo cùng các nữ thiên thần có cánh nóng bỏng chứ. Không biết thì tự thân tìm hiểu thôi, hắn trước nay có tính ham khám phá cái lạ.

Dựng người ngồi dậy, hành động tưởng chừng dễ dàng ai ngờ hắn khó khăn lắm mới làm được. Cơ thể hắn bây giờ đau đớn rã rời, nó giống như nhảy lên trên thật cao rồi tiếp nước bằng bụng vậy, thốn phải biết. Chẳng lẽ mình chết rồi mà vẫn cảm nhận được đau đớn, điều này quá vô lý, chỉ còn có khả năng mình vẫn sống. Nhưng theo lẽ thường, hắn phải nằm ở trong bệnh viện và được em y tá xinh tươi ân cần chăm sóc chứ.

Đằng này, trước mặt hắn bây giờ là cỏ dại rậm um tùm. Ngồi xổm một chỗ, mà cỏ dại cao đến ngập mặt. Vén cỏ ra nhìn, cách mấy mét là những cây thân gỗ thấp và cây có lá rủ xuống như cây liễu. Hắn hiện tại đang ở một bãi đất thoải, cách không xa phía trước là bãi biển với cát vàng cùng nước biển trong xanh.

Tiếng sóng biển rì rào đập vào tai, cơn gió biển mát lạnh phả vào mặt mang theo hơi mặn khiến hắn cảm thấy không thật. Vài phút trước, hắn đang yên lành xem video kết hợp tập tạ tay. Ai ngờ sét đột nhiên đánh xuống, sau đó xảy ra điều chỉ các nhà khoa học mới có thể giải thích được rồi bị đưa đến đây. Cả người đau nhức ê ẩm báo cho hắn biết đây không phải là nằm mơ, hắn khả năng bị hố đen hút sang nơi khác. Không biết có phải còn ở Trái Đất không, cái này cần phải kiểm chứng mới được.

Mà đặc biệt là, cái hố đen không chỉ hút hắn sang còn mang theo mấy cái đồ vật dụng trong phòng. Hắn nhìn qua thấy có chảo rán đen xì, nồi cơm điện, siêu nước, bếp ga mini, bát đũa, dầu ăn gia vị và con dao làm bếp duy nhất của hắn. Tất cả xếp xung quanh, có cái thì đè cả lên trên người hắn. Nhưng cái này thì giúp được cái mẹ gì cho hắn trở về chứ, hắn cảm thấy lo lắng sợ hãi cùng hoảng loạn. Bất cứ người bình thường nào bị cưỡng ép đưa đến một nơi xa lạ, còn không biết vì sao chắc chắn đều có phản ứng giống vậy thôi.

Hoang mang một lúc, Nhân dần lấy lại sự bình tĩnh. Cơ thể cũng dần bớt đau, hắn vận động thử chân tay chỉ cảm thấy còn hơi tê liệt. Ngồi đây mãi cũng không tốt, hắn đứng dậy chuẩn bị khám phá xung quanh tìm hiểu nơi này. Là một tác giả viết truyện tự sướng, tinh thần lạc quan của hắn có thể nói là vô đối. Ngay lúc này, hắn đã bắt đầu phát huy trí tưởng tượng phong phú của mình. Đi xuống bên dưới bãi biển, hắn sẽ vô tình bất đắc dĩ va chạm với một em gái mặc bikini tóc vàng nóng bỏng. Rồi cả hai nhìn thấy trong mắt đối phương là sự thu hút, cảm giác như quen biết từ kiếp trước.

Càng nghĩ càng thấy hay, hắn quyết định cất bước xuống bãi biển thăm dò trước. Nhưng hắn cũng không ngu, đến một nơi xa lạ không biết cái gì nên rất có thể có nguy hiểm xung quanh. Nhặt con dao làm bếp duy nhất, loại dao hình vuông bản rộng lưỡi ngắn làm vũ khí phòng thân. Nhặt thêm cái chảo, hắn cảm thấy công thủ đã đầy đủ có thể hành động. Nên không nghĩ nhiều nữa, hắn đi dần xuống bãi biển.

  • Ui…! – Lúc trước hắn ở trong nhà trọ, hắn chỉ mặc mỗi cái quần xịt cho đỡ nóng. Bây giờ bị kéo tới đây, trang phục vẫn tối giản như vậy. Mà cái quần của hắn là loại rẻ tiền ít vải, có hình dáng tam giác chỉ che đi những thứ cần thiết. Bây giờ tung tăng đi trên cỏ rậm, lá cỏ sắc bén cọ sát lấy cặp đùi trắng nõn rát rạt khiến hắn phải thốt lên.

  • À…! – Hết lá cỏ, bây giờ thỉnh thoảng có cây cỏ mọc lên bông hoa lạ. Dạng chùm, tỏa ra xung quanh đâm ra lõi là hạt cứng. Nó đung đưa thỉnh thoảng lại va nhẹ vào bẹn hắn, rồi va vào cái bọc to tướng nâu đen bộ phận quý giá nhất trên cơ thể. Dư âm từ lúc trước tập tạ thất bại vãn còn, bây giờ hắn cực kì mẫn cảm. Thỉnh thoảng va chạm, một cảm giác khó nói nên lời lan tỏa toàn thân. Nó vừa đê mê lại vừa gây thốn, hắn không kìm được thỉnh thoảng rên lên khe khẽ.

    Mất một lúc, Nhân mới gian khổ đi tới bãi biển. Ngay lập tức, những cơn gió biển ào ào thổi mạnh khiến tóc hắn tung bay. Cơn gió mát không hề lạnh, có thể nơi đây cũng đang là mùa hè. Chỉ là bầu trời ngày càng âm trầm, rất có thể sẽ có mưa bất cứ lúc nào.

    Chân trần giẫm nên cát mịn, hắn thấy thoải mái đến nở lỗ chân lông ra. Một cảm giác muốn lao xuống nước biển, hòa mình vào làn nước trong vắt kia chắc chắn sẽ rất dễ chịu. Từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên hắn thấy biển thực, quê hắn ở Hải Dương quanh năm chỉ thấy cánh đồng à.

    Chạy tới chỗ nước biển nông, vừa tiếp xúc với cát biển và đặt chân lên cát ướt. Cảm giác phê đến tê người, nghĩ lại những bọn nhà giàu thật sướng. Nóng cái là ra bãi biển nghỉ mát ngay, đâu như hắn phải chịu đựng nóng bức trong nhà trọ.

    Dạo một lúc, hắn nhìn thấy trên nền cát có rất nhiều vỏ con sò rất đẹp. Nhấc lên xem, nó óng ánh nhiều màu còn rất đằm tay nữa, mang về làm trang sức thì tuyệt. Nhưng quay đi quay lại, hắn không có túi quần để đút nên đành từ bỏ.

    Chơi vài phút, hắn biết rằng mục đích của mình không phải là xuống đây nghịch. Bây giờ phải đi dạo xung quanh, xem có thấy con người hay dấu vết nào không. Tìm hiểu xác định chỗ này là ở đâu, liệu vẫn còn ở Trái Đất hay đã bị chuyển đến nơi khác.

    Bãi biển khá rộng, hắn nhìn thoáng qua không xa về đằng trước có hàng dừa xanh. Những cây dừa này rất lớn, kích thước phải gấp hai gấp ba lần cây dừa ở Trái Đất. Nhìn thấy dừa, hắn chép miệng thấy hơi khát nước. Nước dừa tuyệt đối là đồ ngon, hơi chua chua mát, thêm chút vị ngọt, có cùi non ăn nữa thì tuyệt.

    Không nghĩ nhiều nữa, hắn cất bước tiến tới chỗ bụi cây dừa. Khóm dừa này có bốn cây mọc chụm từ một gốc lên, cây trưởng thành phải cao đến hơn chục mét. Cây non thì thấp bé, nhưng tán lại rộng xòe ra xung quanh những tàu lá xanh tươi chắc khỏe. Ngẩng đầu lên nhìn, trên ngọn cây cao nhất mọc chi chít quả dừa xanh non mơn mởn. Càng nhìn càng thèm, hắn để con dao với cái chảo xuống đất chuẩn bị trèo lên hái quả ăn. Với độ cao hơn chục mét trèo lên có chút khó khăn, nhưng tuổi thơ gian khổ đã giúp hắn tích lũy được nhiều kinh nghiệm. Là cao thủ trộm dừa có tiếng trong xóm, tuy bây giờ bị mai một nhưng để giải quyết mấy quả dừa này vẫn được.

    Vừa mới đặt tay lên cây, hắn giật mình phát hiện ra dưới chùm dừa có lồi lên một vật thể lạ. Nheo mắt nhìn kĩ, hắn kinh sợ nhận ra cái khối lồi lên trên cây dừa là một sinh vật sống. Nó có kích thước khá lớn, phải to gần bằng đứa trẻ năm tuổi, vỏ ngoài màu đỏ đen pha lẫn đốm trắng. Có nhiều chân đốt với hai càng lớn, đây chẳng phải là cua dừa mà hắn nhìn thấy trong phim khoa học sao.

    Là một tác giả, lượng kiến thức linh tinh của hắn cực kì phong phú. Hắn rất thích tìm đọc và xem kiến thức khác lạ, thế giới động vật hoang dã là một lĩnh vực yêu thích của hắn. Hắn mặc dù chưa được tiếp xúc trực tiếp, nhưng đã được nhìn qua video. Con cua dừa cũng là sinh vật đặc biệt, được khá nhiều người biết đến, giờ hắn nhận ra cũng không có gì lạ.

    Hắn phát hiện ra cua dừa, con cua cũng nhìn thấy hắn. Nó yên lặng, không có chút động tĩnh cũng không thấy có dấu hiệu sợ người. Nó nằm gần chỗ mấy quả dừa, bây giờ hắn muốn hái thì phải trèo lên vượt qua nó. Muốn uống nước dừa bây giờ sẽ không dễ dàng, nhưng con cua này còn đáng giá hơn. Nó nổi tiếng ăn ngon, là món ăn chỉ có đại gia mới được hưởng dụng. Càng nhìn càng thấy thèm, hắn muốn bắt nó xuống luộc ăn.

    Nhìn một lúc, Nhân từ bỏ ý định bắt cua dừa. Bây giờ chưa phải là lúc, hắn cũng chưa đói khát lắm. Cần phải nhìn hết một lượt, tìm xem có con người hay mối nguy hiểm nào không.

    Nghĩ vậy, hắn cất bước đi hết bãi cát trắng bờ biển. Tìm tòi quan sát, nơi đây

không có bất cứ dấu hiệu nào của con người. Nhưng số lượng cua dừa thì nhiều lắm, gần như mỗi một bụi cây dừa có một con chiếm cứ. Con nào cũng to lớn béo mẫm, chỉ nhìn thôi cũng đã thấy ngon mắt.

Trước mắt hắn là mỏm đá lởm chởm với vách núi dựng đứng, bãi biển này không dài lắm chỉ khoảng chừng hơn một cây số. Bây giờ hết đường, hắn định quay lại chỗ đồi thoải rồi đi sâu vào trong đất liền. Nhìn xem chỗ này có phải là hòn đảo, hay chỉ là một đoạn rìa bãi biển.

Trên đường quay lại, hắn chỉ đi được nửa đường xong phải thở hồng hộc. Ngồi bệt xuống bãi biển hắn thấy mệt rã rời, đã rất lâu rồi không vận động nhiều thế này, đến tối chắc chắn cơ bắp sẽ sưng lên đau nhức. Nhưng không còn cách nào khác, ngồi một chỗ hắn sẽ toi mạng mà không có một điều kì diệu nào. Hắn đã đọc và xem nhiều phim về thể loại sinh tồn, trước tiên khám phá hoàn cảnh là cực kì quan trọng. Sau đó tìm chỗ trú ẩn, rồi nước và thức ăn là việc bắt buộc phải làm nếu muốn sống.

Đấm bóp chân một lúc cho đỡ mỏi, Nhân lại cố gắng cất bước lên đường. Không lâu lắm, hắn đã về lại chỗ cũ nơi mình bị chuyển đến, đồ đạc vẫn còn nguyên. Trong tay con dao và cái chảo đã đủ không cần mang thêm thứ khác, hắn nhìn một tí rồi tiếp tục trèo lên đồi cao.

Lên đến ngọn, Nhân ngỡ ngàng khi có thể nhìn được toàn cảnh nơi đây. Chỗ này đúng là một hòn đảo, có diện tích khoảng bằng một sân vận động bóng đá. Cách xa phía đối diện rìa bên kia, là một dãy núi được tạo thành bằng ba bốn quả núi đá cao lởm chởm. Giữa lòng là một mảng rừng cây rậm rạp, cỏ mọc rậm um tùm thoải về hai bên cạnh.

Nhìn qua Nhân nhanh chóng biết được đây là đảo hoang, không có bất cứ dấu tích nào của con người. Hi vọng nhờ người khác cứu giúp của hắn bị dập tắt, hòn đảo nhiệt đới này cũng không biết có phải ở đâu đó trên Trái Đất hay không nữa.

  • Ục…! Ục….! – Trong lúc hắn đang suy nghĩ xuất thần tìm đối sách, bụng của hắn đột ngột vang lên thông báo là đã đến lúc phải ăn.

    Đưa tay bóp bóp bụng, hắn không nghĩ nữa mà cất bước kiếm ăn giải quyết cơn đói. Mục tiêu là con cua dừa béo mẫm và quả dừa, hợp lý đến mức không còn gì hợp lý hơn. Nhìn lại đống đồ của mình, hắn bực tức sao nó lại không có quần áo. Cứ mỗi lần di chuyển thế này, trong người lại dâng trào bao nhiêu là cảm xúc, không cẩn thận rên lên thì chết.

    Tìm đến cây dừa cũ, con cua vẫn nằm im đấy đợi chờ Nhân đến bắt. Nhìn những cái càng mập mạp kia, hắn chảy cả nước miếng, cái đồ đấy luộc nên ăn sẽ ngọt phải biết.

    Nuốt một ngụm nước bọt, hắn bắt đầu nghĩ cách bắt cua dừa. Với đôi tay đang cầm chảo và dao bếp, trèo lên tấn công cua dừa là không khoa học. Không cẩn thận cua phản công, hắn ngã lộn cổ xuống đất thì chỉ có ôm hận. Cây dừa cũng không thấp, hơn chục mét gần như dựng thẳng đứng. Trèo lên chắc chắn sẽ không dễ dàng, nhất là với kẻ ít vận động như hắn. Nhìn xuống mặt đất cau mày suy nghĩ, nhìn thấy hòn đá hắn vui mừng khi trong đầu lóe lên ý tưởng có thể thực hiện được.

    Nhặt đá đáp rụng cua dừa, phương pháp này dễ làm lại còn an toàn cao. Con cua to đùng thế kia, đáp trượt còn khó nữa là. Nghĩ vậy, hắn phấn khởi nhặt một viên đá đằm tay lên. Dạng chân vào tư thế, hắn vận động tay phải chuẩn bị quăng một quả thật mạnh.

    Có lẽ cảm nhận được nguy hiểm, con cua dừa đang nhắm mắt nghỉ ngơi bỗng mở ra. Trong con ngươi lồi lên, nó thấy một sinh vật kì dị đang vung vẩy khiêu khích mình. Lập tức, nó vận chuyển thủy nguyên tố trong cơ thể lên sẵn sàng tạo thành băng tiễn phát động tấn công.

    Nhân đang vận động trước khi ra đòn, thấy con cua có vẻ lạ nhưng hắn không để ý. Ở xa thế này, con cua có thể làm gì được hắn chứ, còn không sắp sửa vào nồi hay sao. Cảm thấy cánh thay phải của mình dẻo dai rồi, hắn ngắm chuẩn con cua rồi đáp mạnh viên đá.

  • Hây…! – Hắn hưng phấn kêu lên, chuẩn bị đợi con cua trúng đòn từng bước rụng xuống.

    Nhưng thực tế thường đập nát tưởng tượng, hòn đá đập mạnh vào mai con cua chả có hiệu quả gì. Nó vỡ vụn rồi rơi xuống, không gây đến một vết xước cho con cua. Trong lúc hắn còn kinh ngạc ngoác miệng, đột nhiên hai càng lớn con cua chụm vào nhau tạo thành khe <>. Ngắm vào người hắn, một đầu băng trùy từ đấy phóng ra.

  • Phập…! – Đầu băng bay rất nhanh, chớp mắt một cái đã đâm thẳng vào ngực hắn. Vị trí trúng đòn khá nhạy cảm, đó là trúng thẳng núm vú.

  • Á ớ ớ….! – Cảm giác đau buốt lập tức lan tỏa khắp toàn thân khiến hắn phải thét lên, nó vừa đau lại có chút tê tê khó chịu lại có chút hưng phấn.

    Hắn lập tức ngã nằm xuống đất, hai tay ôm thật chặt miệng vết thương. Khuôn mặt vặn vẹo, trong đầu thì vừa sợ hãi vừa tức giận. Cái đậu xanh gì thế này, cua còn có thể phóng tên băng. Các nhà khoa học đâu, ra giải thích ngay và luôn. Quá bức xúc, hắn buột miệng thốt lên:

  • Cái ĐM nhà nó! Con cua này là cái giống gì?

    “ Tút tút… Phát hiện kí chủ có nghi vấn cần giải thích”

    “ Hệ thống Google Men lập tức khởi động”

    “ 1%... 20%...50%....”

    “ Hệ thống khởi động hoàn tất, bắt đầu quá trình quét…”

    “ Mục tiêu đã khóa, lập tức tìm kiếm thông tin giải đáp…”

    Một loạt giọng nói vang lên trong đầu khiến não của Nhân không kịp xử lý, hắn còn chưa biết làm gì trước mặt đột nhiên bung lên một bảng điện tử. Trong đó có hình 3D con cua dừa, bên cạnh là một loạt thông tin về nó.

    Trố mắt ngoác miệng nhìn vào cái trước mặt, hắn không nhịn được mà buột miệng thốt lên.

  • Cái lồng gì thế này?!!

-------OoO-------

Viết chính: Thăng Thiên Họa

Hỗ trợ kịch bản: Lan Thi

Phụ tá: Sói Lạc Lối

Cộng tác viên biên tập: Mộc Chi

…………………………………………………….

Bạn đang đọc Phiêu Lưu Dị Giới Cùng Google Men của Thăng Thiên Họa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tuongluan1082
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.