Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Facebook và Lễ vu lan

Tiểu thuyết gốc · 1322 chữ

Tết xong là những ngày hạnh phúc nhất của 2 đứa , những vị khách quen thì ngấm sự ưu đãi của nhà hàng nên đã " Nghiền " vậy nên khi đã qua tết họ như được giải thoát khỏi nhà giam , họ đến từ lúc nhà hàng mở của đến khi đóng lại vẫn chưa thoãn mãn sự thèm thuồng của họ . Hiếu cũng đã đi vào việc mà Hoài đã đề xuất ra , kết quả như dự đoán của Hoài khách đến ùn ụt như lũ khiến cho Hiếu phải thuê thêm người đi vào làm và thôi . Bên trong nhà hàng đi lên tầng 3 Duy đã thử nghiệm xong về cái Tạo hóa Quyết này , nó như là bộ phận của Duy vậy đọc xong là từng chữ cái in hình vào trí nhớ của hắn và cả quyển liền hóa thành hư vô . Bộ này làm cho Duy thấp hiểu về Vùng Đất thánh nầy , vừa có thể sử dụng nó như là dùng để bản thân mình vậy nhưng nếu làm vậy rất nguy hiểm vì không cẩn thận lấy nhiều quá sẽ làm cho cơ thể nổ tung . Không đến đường cùng Duy cũng không dùng đến ngoại lực như vậy , hắn chỉ cảm nhận về các nguyên tố trong thế giới này mà thôi . Bây giờ Hiếu và Duy đã tu luyện đến luyện thân tầng 9 rồi , Hiếu định dừng lại tích lũy thêm để vào trúc cơ cho chắc chắn , Duy thì đi kiếm sự tình để nâng lên luyện thể tầng 10 rồi lên trúc cơ . Vào buổi sáng sớm , Duy và Hiếu cùng chạy bộ về như thường lệ thì thấy ngoài nhà hàng họ treo quảng cáo về "Động Phong Nha - Kẻ bàng "

-" Có gì khi nào đó đi chơi không mày " Duy nhìn Hiếu lên tiếng hỏi , Hiếu cùng gật đầu mà định bước lên thì " Reng - Reng " , Hiếu vội vàng lấy Điện thoại ra và nhấn nhấn cái gì đó , Duy cũng không để ý lắm về Hiếu , hắn đi lại bảng quảng cáo đọc 1 tí , Duy cũng rất là thông minh nhưng lại ham chơi nên cũng không hề nhớ cái gì rõ ràng về 1 vấn đề cụ thể , lướt qua thì hắn thấy :" Lễ vu lan , đến chùa ** cùng chúc cho cha mẹ tốt lành " Duy mới chợt nhớ ra hôm này Âm lịch là 15/7 . Hắn liền nhìn về phía đông và mỉm cười .

- " Cười gì vậy mày , có chuyện gì à ? " một lúc lâu sau thì Hiếu cất điện thoạt và đi đến nhìn thấy ,

- " Ngày lễ báo hiếu mày ơi , bao lâu rồi tao chưa hề nghĩ đến đã làm gì cho cha mẹ chưa , cha mẹ mình cười hay khóc mình tự hỏi đã lần nào để ý chưa ? , có lần nào chúng ta liền giúp cha mẹ việc chưa ? hay là chỉ cảm nhận về bữa cơm đơn giản mà tình cảm của cha mẹ giành vào đó chưa ? . Tao chưa hề làm được , tao chưa hề trả được những công ơn đó và tao cũng không hề muốn trả , Tao cười vì khi đó tao nghĩ tao đã làm 1 việc trả ơn đó " Duy trả lời từ từ , Hiếu nghe xong cũng cứng lại :" Cười ? , cười là gì ? vui sao ? " Hiếu mê mang về từng lời nói của Duy và Hiếu cũng hiểu câu nói đó của Duy và tiếu dung lên .

- " À mày có chuyện gì trên điện thoại vậy , Đêm nay đi chùa thắp cây hương về ngày vu lan luôn không ? " Duy dừng lại , quàng tai lên cổ Hiếu hỏi

- " Tao chơi Facebook nhé , trò này nói nôm na là 1 trò của mạnh xã hội , tìm hiểu mọi người bình thường trên thế giới này , cũng có thể nói chuyện với nhau dù ở xa , tao là đang nói chuyện với người tao thích . còn về đi thì đi thôi tao cũng nhớ về gia đình " Hiếu chỉ chỉ vào màn hình và 1 chuỗi chữ thốt ra . Duy nhìn thấy thích mắt nên cũng là lấy điện thoại tải về . Tối hôm đó , 2 cậu bé 1 thằng cao thằng thấp đi đến ngôi chùa ** , khi đến nhà chùa đã lập , tụng kinh rồi

- " Cũng nhộn nhịp mà im ắng nhỉ , tao thích như vậy " Duy nhìn qua thấy mọi người im lặng nghe phật nói

- " Sau này mi muốn tao sẽ làm cho mày 1 cái hậu trường như vậy , được chưa " Hiếu giơ tay lên xoa xoa đầu Duy , Duy cười là giơ ngón tay cái lên . Đang trò chuyện thì bỗng dưng ngoài chùa có 1 cánh cổng từ từ nhô lên , gió nổi lên khiến cả 2 nhíu mày lại , mọi người thì vẫn bình thường mà thôi , Duy là người phản ứng nhanh nhất , hắn chạy ra thì trố mắt nhìn ra , phía trước 1 cánh cổng cổ xưa như cách cổng của trung quốc thời xưa , 2 bên là 2 người mang áo trắng đen thật là ghê sợ , Hiếu chạy ra :" Hắc bạch vô thường , địa phủ sao , chả nhẽ "

- " Là sao , Địa phủ ? nói cho rõ " Duy nghe thấy liền hỏi lại , " Ngày hôm nay được lấy từ nước Ấn độ khi đó Phật tổ tu luyện , giúp đời cứu người thì bên cạnh có 2 đồ đệ , 1 trong 2 đồ đệ đó tên là Mục Kiền Liên tu luyện rất giỏi nhiều phép thần thông , tao nghĩ ngài ấy tu luyện lên đến hóa thần giới luôn kìa , mẹ của ngài ấy kiếp trước đã làm nhiều việc ác nên nhân quả đã biến mẹ của ngài đã thành Ngạ quỷ , Ngài ấy liền đem cơm xuống cho mẹ ăn nhưng không ngờ mẹ ngài ấy ích kỉ và không cho ai ăn nên khi đưa thức ăn vào miệng thì thức ăn biến thành lửa hoặc là Đất . Thế nên ngài đã hỏi Phật tổ "

- " Rồi sao nữa , nói nhanh lên cánh cửa sắp nổi lên hết rồi !! " , Duy nắm tay lại và hét . Hiếu vẫn bình tĩnh nói :" Phật tổ nói rằng không có cách , thế là Mục Kiền Liên đã chọn ngày hôm nay cũng là ngày giới âm yếu nhất đã niệm kinh cho mẹ ngài ấy . Từ đó ngày hôm nay cũng là ngày lễ cha mẹ cũng là ngày Cánh cửa nhà giam mở ra để những con quỷ đi làm việc tốt để nhanh đầu thai . Nên mày cũng đừng có hấp tấp như vậy " , Duy nghe xong thì thở ra , an tâm lại rất nhiều . 1 lúc sau thì cánh cửa mở ra , 2 bóng người bên cạnh cửa nói gì đó và những con quỷ bay ra hết . Duy và Hiếu trở về

- "Những nhân vật truyền thuyết , những con vật huyền thoại hay sự tích tao sợ hơn nửa có thật rồi " , Hiếu lôi điện thoạt ra :" Cái đó chưa biết , còn những tứ bất tử thì sao họ cũng là những người mà ông cha ta nói lại là Bất tử nếu có thời gian chúng ta đi xem Bà chúa Liễu Hạnh " . Duy cũng ừ và lôi điện thoại ra và hét lên :" Có người kết bạn với tao rồi nè "

Bạn đang đọc Phiêu Bạt Việt Nam sáng tác bởi baohoangg

Truyện Phiêu Bạt Việt Nam tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi baohoangg
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.