Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đối Xử Tốt

Phiên bản Dịch · 706 chữ

Edit:Wings195.

Sau khi mọi chuyệt được giải quyết, nàng mới phát hiện được là không bái đường, hơn nữa trong phủ một chữ hỉ cũng không có, người đến ít ỏi, không thấy có hạ nhân nào, vương phủ rất vắng vẻ, không giống như một nơi có người thành hôn.

Không sao, nàng thật không mong hôn sự sẽ đem lại hạnh phúc cho nàng, vấn đề siêu cấp bách là giải quyết vấn đề cái bảo tử của nàng.

"Hoàng thượng , ta đã đi một ngày đượng, đã rất đói rồi, nếu như không cần bái đường vậy có thể cho ta đồ ăn không?"

"..."

Mọi người không nghĩ nàng sẽ nói trắng ra vây, không giống tiểu thư khuê các chút nào, không hề có chút rụt rè.

Hoàng thượng nghe vậy cũng không để ý, đem trách nhiệm đổ lên người Phong Thiên Trạch:"Nam Minh Vương phi, vấn đề này hình như ngươi đã hỏi nhầm người, đáng lẽ phải hỏi nam Minh Vương, phu quân của ngươi chứ, không phải trẫm, lo cho ngươi là trách nhiệm của y, không phải trẫm luôn?Ngữ Phù , hồi cung."

"Hoàng đế ca ca, sớm vậy đã phải quay về rồi sao?"Phong Ngữ Phù không muốn, mứn ở lại chơi thêm một chút.

"Nếu bây giờ không về , mai sẽ không thể thượng triều, đi thôi".

"Dạ"

Hường thượng tặc lưỡi cười, một nụ cười không có thiện ý, đi đến bên Phong Thiên Trạch, nhỏ giọng khuyên"Phong Thiên Trạch,chính xác là người ngươi đang cần, phải đối xử với nàng thật tốt."

"..."

Phong Thiên Trạch không trả lời câu hỏi , mà nói chuyện khác"Hoàng huynh để đệ hộ tống ngươi hồi cung"

"Không cần , ta có thể tự an ổn,đêm nay ngươi còn phải động phòng hoa chúc " Hoàng thượng cười trộm, xong đi ra cửa.

Phong Ngữ Phù muốn ở lại lâu một chút, nhưng nghe câu nói"động phòng hoa chúc', lại không ở lại nữa, cũng đến bên Phong Thiên Trạch nói mọt câu"Nhị Ca, hưởng thụ đêm động phòng thật tốt của huynh đi, hì hì."

Phong Thiên Trạch đen mặt, nhìn hai người ròi đi, không nói điều gì, mãi đến lúc bọn họ đi xa, xoay người lại, đối mặt với cái người gọi là tân nương của hắn, trong măt tràn đầy lạnh lùng.

Nguyệt Thính Linh phát hiện hắn nhìn mình, mặt lãnh khốc đến đáng sợ, thế là nhẹ nhàng hỏi:"Ngươi, sao lại dùng ánh mắt đó nhìn ta?"

"Ngươi tốt nhất nên an phận, không đừng trách bản vương không khách khí."

"Này, nghe ta nói này Nam Minh Vương, ta không có trêu chọc ngươi, ngươi đối xử với ta như vây, đường như giữa chúng ta có thâm thù đại hận? nến lời vừa rồi làm ngươi tức giận, vậy ta xin chịu tội?"Nàn bất đắc dĩ hạ mình, thầm nghĩ mối quan hệ với hắn tốt một chút, sau này nàng sẽ dễ sống hơn."

Đáng hận, khôn mặt hắn vẫn lạnh lùng như vậy, không có nữa điểm biểu tình, hai mắt lạnh như băng nhìn nàng chằm chặp, lạnh lùng nói:"Ngươi không muốn chết sớm vậy, nói ít, làm ít, an phận thủ thường"

"Quên đi, nói chuyện với ngươi như nói chuyện với người ngoài hành tinh, nói sao cung không hiểu.Ngươi yên tâm, ta sẽ an phận thủ thường, chỉ cần ngươi không tìm ta ta sẽ tuyệt đối không đến tìm ngươi, ok?"Nàng bày trước mặt hắn một đấu ok.

"Ngươi đang nói cái gì?"Hắn nghe không hiểu, hoàn toàn không hiểu nàng nói chuyện điên khùng gì, càng không hiểu dấu tay là nghĩa gì.

Người nữ nhân này, thật quái dị.

Này thu hồi dấu ok, giả thích đơn giản"ý ta là, ngươi có cuộc sống của ngươi, ta có cuộc sống của ta, thê nhưng ta sẽ không làm chuyện có looix với ngươi, là như vậy?"

"Ngươi cảm thấy có thể sống bao lâu?"Hăn giễu cợt, tà ý tràn đây trong đáy mắt.

Nàng nhiều nhất chỉ sông một tháng mà thôi.

➻❥ωιиɢѕ࿐ chúc mọi người có những giây phút đọc truyện vui vẻ.

                                                                                                                  ◦•●◉✿tђâภ╰❥.
Bạn đang đọc Phi Tử Lệnh : Tân Nương Xinh Đẹp Của Minh Vương của Lục Y
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Wings195
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.