Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tay Trong Tay, Đến Thanh Lâu

Phiên bản Dịch · 2102 chữ

Thật vất vả hữu khí vô lực mở mắt, lại phát hiện toàn thân thập phần đau nhức, rất giống vừa mới đánh nhau một trận, ngay cả trở mình cũng khó khăn, ta giãy giụa hồi lâu, xác định không bò dậy nổi, vì vậy ta liền vui vẻ buông tha, quyết định nhắm mắt lại ngủ tiếp.

“Nương tử...” Một ngón tay hơi lạnh lẽo, một đường bò từ bụng đến ngực của ta, ta không khỏi rùng mình một cái, mà âm thanh của đại mỹ nhân lười biến khàn khàn, ta lại mềm nhũn.

Bản công tử cố gắng quay đầu lại, muốn nhìn một chút đại mỹ nhân xảy ra chuyện gì, không ngờ một cái quay đầu “Rắc” một tiếng, cổ của ta liền một cái đứt đoạn. Được rồi! Không hay rồi! Cổ của ta giống như bị người khác đánh qua, đau đến không kịp nở nụ cười mê người, còn vạch trần bộ dạng ngày thường lười vận động dẫn đến hậu quả khôn lường, một đêm vận động kịch liệt cả người đều mềm nhũng nằm úp sấp, khẽ động một chút xương cốt đều rơi rớt.

Hảo! Ta quyết định từ hôm nay trở đi sẽ cố gắng vận động, bảo trì vẻ đẹp đầy sức sống, đồng thời huấn luyện ngón tay linh hoạt, mới có thể kéo dài thời gian “ăn” đại mỹ nhân. Sinh hoạt vợ chồng chủ yếu dựa vào thể lực tốt để duy trì, đồng thời ta nghĩ sau này phải đi một chuyến đến kho sách Hoàng cung, ân! Ta thật lợi hại!

Má phải hiện tại dán trên gối đầu, trên mặt đều bị gối đầu đè đến vặn vẹo, ta nổ lực lộ ra một nụ cười chói mắt, ai biết nụ cười lộ ra đồng thời nước bọt cũng nhanh chảy xuống, ta dám cam đoan, hình tượng đoan chính tốt đẹp của bản công tử tuyệt đối không phải bởi vì sáng sớm thấy đại mỹ nhân quần áo không chỉnh tề mà chảy nước miếng, nếu như đúng là thấy thân thể đại mỹ nhân chảy nước miếng, như vậy đại mỹ nhân liền hôn ta một chút đi!

Nói thì chậm, hành động thì rất nhanh, đại mỹ nhân hỏa tốc hôn lên gò má bản công tử, cái này là phúc lợi a, cao quý mà rụt rè bản công tử thừa nhận, đúng, là ta thấy thân thể đại mỹ nhân mà chảy nước miếng. Ta van ngươi! Đây không tính là gian trá có được hay không? Cái này là “Ta nguyện ý vì yêu mà buông xuống tất cả để nhận lỗi.” Lão thiên a! Nếu như yêu là có tội, tao nhã phong lưu bản công tử đúng là phạm trọng tội, thì liền nghiêm phạt ta đi! Ách.. Ta nói đùa, có cần phải như thế vừa vặn đánh hai lôi làm ta sợ không?

“Tuyệt Ca, ta là phu quân, không phải là nương tử.” Tuy rằng điều kiện bản thân cũng rất xuất sắc, chính mình buổi sáng chói mắt, ánh sáng là khuôn mặt tươi cười càng thêm rực rỡ, đồng thời cũng không quên công nhận đại mỹ nhân của ta là một vị nương tử tốt, bởi vậy cách xưng hô như thế nào cũng không trọng yếu, nhưng ta cho là mình phải nhắc nhở đại mỹ nhân một chút “Ta là phu quân.”

“Ân, là ta không đúng, quả thực ngươi mới chính là phu quân.”

A! Ngươi xem một chút, ngươi xem một chút, có đúng hay không? Có đúng hay không? Ta đã nói ta là phu quân mà! Bản công tử trong lúc bất chợt cảm thấy chính mình thật vĩ đại, phảng phất như sóng to gió lớn trên thuyền, thật cao hứng, còn có một loại sừng sững cảm giác không lay động, tưởng tượng đến bản công tử tay áo phiêu phiêu, hai bên trái phải đều là sóng biển cuộn trào mãnh liệt, bọt nước văng bốn phía, nếu như có thể vẽ thành một bức họa, bức họa này sẽ có tên gọi là “Chân chính trượng phu!”

“Như vậy đêm qua kêu thật lớn tiếng là phu quân, ngươi bây giờ nghĩ như thế nào?” Đại mỹ nhân nghiêng thân, một tay chống đầu, tay kia ở trên người ta di chuyển lên xuống, biểu cảm, động tác giống với hoa cô nương ở Ỷ Hương Lâu ngã ngớn.

Ta cảm thấy vốn là ở đầu thuyền đứng cao cao bản công tử, thoáng chốc rơi xuống biển, sau đó nhanh chóng bị sóng biển cuốn đi, trước kia hăng hái vạn trượng can đảm, cái gì “Chân chính trượng phu!”, hùng tâm tráng chí, thoáng cái đã bị đại mỹ nhân xé nát, hiện tại đã tan thành mây khói. Nếu như muốn vẽ thành một bức họa, tên gọi của nó khả năng sẽ là “Tử- nương tử!”, hảo bi ai!

Nhưng mà mỗi lần gặp đại mỹ nhân mở miệng, bản công tử không biết tại sao dùng trực giác trả tính đáp lời.

“Quan nhân, xin đừng thô bạo, nhân gia toàn thân đều mỏi nhừ, làm phiền ngươi hôm nay không nên tái khởi.” Ta bây giờ là một cắn chăn oán phụ, nổ lực làm nước mắt lóng lánh nhằm trnh thủ đồng tình của đại mỹ nhân, trên thực tế ta cũng bi thương gần chết a, toàn thân mỏi nhừ đến ngay cả xê dịch nửa phần đều phải tiêu tốn một lượng lớn sức lực.

Đại mỹ nhân giống như là nghe được nên chê cười, cười đến âm thanh phi thường lớn, vốn có chăn che mềm che ở trên người cũng bởi vì nàng cười mà tuột xuống vài phần, lộ ra bộ ngực tuyết trắng, bộ ngực theo nàng cười cùng nhau rung động, đem đại mỹ nhân từ cười duyên biến thành xuân cung đồ câu dẫn nhân tâm, ta làm cho nàng vui cũng không tệ,.. Ít nhất... Tranh thủ niềm vui cho nàng cũng được một ít chỗ tốt.

Dựa theo ý nghĩ của một người mà nói, phản ứng đầu tiên chắc chắn là ngã gục trước vẻ câu nhân của đại mỹ nhân, đồng thời sẽ là.. Mà... Sau đó sẽ mang nàng ăn ba lần. Tin tưởng ta, một cái đầu óc thông minh, có thể nói là đứng đầu trên dưới triều đại tuấn mỹ đại công tử, ta làm sao có thể không muốn làm như vậy đây? Ta nổ lực giật giật giật ngón tay lên, chỉ có biện pháp giúup đại mỹ nhân đem chăn kéo lên, nếu không kéo chăn lên, nhìn thêm một chút bản công tử sẽ phun máu mũi mà chết, trên thế giới thê thảm nhất không phải là ta đứng trước mặt ngươi ngươi không biết ta yêu ngươi mà chính là, nhìn thân thể đại mỹ nhân thơm ngào ngạt mà ngươi bất lực không thể đụng vào, tâm tình của ta tựa như một nam tử buồn chán tới Ỷ Hương Lâu tầm hoa vấn liễu, nhưng lại bị cô nương đi dưới lầu hô to: “Mụ mụ, Công tử bán dương, thuốc đây?” Hảo bi thương.

“Ngươi quay lưng lại, ta giúp ngươi xoa lưng.” Đại mỹ nhân quả thật là hiền thê lương phụ, xoa bóp thật thỏai mái, một lúc liền ngủ mất.

“Được rồi! Ngày hôm nay đừng tới, ngày mai tiếp tục chơi.”

Phốc! Ta trong nháy mắt thanh tỉnh, cảm giác câu nói này mang theo ý cười, kì thực ẩn giấu sát khí, không ổn!

“Chơi gì vậy? Chơi đùa ngươi?” Ta cảm giác được bàn tay phái sau ngừng lại một chút, sau đó hướng chỗ đau nhức của bản công tử đấm một cái, gào khóc! Đau lắm a.

Ta nhanh chóng xoay người lại, nắm lấy bàn tay trắng noãn, nhẵn bóng xinh đẹp, biểu lộ khuôn mặt thâm tình, kì thực chỉ là sợ nàng nhất thời xúc động mà đem bản công tử bóp chết, để tránh khỏi “Tân hôn tựu tang phu”, mà đại mỹ nhân vì tang phu mà tái giá, nếu như ta biến thành quỷ mà xem nàng tái giá, ta nhất định phải mỗi ngày đều lao ra hù chết cái tên xú tiểu tử không biết xấu hổ. Ta thật sự không phải lo lắng bản công tử sặc sỡ lóa mắt khi còn sống sẽ bị đại mỹ nhân bóp thành hình dạng thần linh câu diệt, mà là ta thật tình vì đại mỹ nhân suy nghĩ nữa đời còn lại.

“Nếu như không như vậy, hay là chơi đùa ta đi!” Ta chịu nhục, hi sinh cái tôi để lưu lại tính mệnh, làm cho bản thân có thể chiếu cố đại mỹ nhân nữ đời còn lại là sự nghiệp vĩ đại a! Ngươi nhìn xem, đồng thời thân là một người săn sóc phu quân cùng nương tử, ta có thể dễ dàng làm được!

“Tiểu hỗn đản, ngươi có thể đứng lên chưa?”

“Có thể, ngươi xoa ta thật thoải mái, Tuyệt Ca, cảm tạ ngươi a!”

“Vậy thưởng cho ta cái gì?” Đại mỹ nhân duỗi tay, sau đó nháy mắt với ta mấy cái, tựa như tiểu cô nương thích nghịch nghợm.

“Ta mang ngươi ra ngoài chơi!”

Nói ít một chút, việc này không nên chậm trễ, nhanh lên rời giường ăn điểm tâm trưa, chuẩn bị xuất phát, ta nhượng đại mỹ nhân thay đổi quần áo, ta cũng mặc vào, vóc ngoài đại mỹ nhân so với ta không sai biệt lắm, nàng mặt vào hẳn là rất vừa vặn, một lúc sau đại mỹ nhân từ bình phong đi ra, ta quả thực choáng váng.

“Tuyệt Ca?”

" Xem có được hay không? Nàng cười nhìn ta.

“Đẹp lắm, ngươi vừa đi tới, ta còn tưởng ngươi là Tẫn Hoan.” Đây là lời nói thật, đại mỹ nhân rất đẹp, nhưng mặc vào y phục nam tử, tư thế oai hùng hiên ngang cùng bản công tử rất tương xứng, thật đúng là rất giống Tẫn Hoan, không hổ là huynh muội!

“Ta hay Tẫn Hoan a!”

“Ha ha ha! Tuyệt Ca, nhĩ hảo hài hước!” Đại mỹ nhân ở cùng bản công tử một thời gian, học tập của bản công tử thượng đẳng khiếu hài hước, vì vậy cùng bản công tử vui đùa, a lạp! Thật khả ái!

Cùng đại mỹ nhân nắm tay đi trên đường cái thành Nam, đôi ta thật sự là một đôi bích nhân trời đất tạo thành, phàm sở đáo chỗ, khiến cho người đi đường nhìn đến chăm chú, ta hiểu được, giống như ta cùng đại mỹ nhân ngoại hình xuất chúng thêm khuôn mặt này cùng trí tuệ có thể được xem là trong thiên hạ chỉ có một đôi, tất nhiên mọi người đều nhìn dưới ánh mắt yêu thích và ngưỡng mộ, ước ao đi! Hận đi! Không quan hệ, ta hiểu được lòng dạ con người cai độc, bản công tử nguyện ý khái quát thừa nhận.

“Muội muội, ngươi xem là lần trước công tử đẹp trai cùng công tử đần độn.”

“A! Đúng vậy! Bọn họ đã tiến triển đến nguyện ý cùng nhau đi trên đường rồi sao?”

“Hay nha! Muội muội, chúng ta tuy rằng không còn cơ hội, nhưng nhất định phải ủng hộ bọn họ đến cùng a!”

“Hai vị công tử, Không cần sợ hãi lời lẽ thế tục! Dũng cảm, kiên cường! Chúng ta luôn ủng hộ các ngươi!”

“Tiểu hỗn đản, ngươi xem mọi người đều đang nhìn chúng ta, còn không buông tay?” Đại mỹ nhân dùng ngữ khí cảnh cáo, nhưng ánh mắt không có ý tứ trách cứ.

“Không muốn, chết cũng không buông tay.” Hay nói giỡn, có thể nắm tay đại mỹ nhân, có khả năng buông ra sao?

“Ngươi nói đúng, cho dù chết cũng không buông tay.” Đại mỹ nhân ngừng lại trên đường, nắm chặt hai tay ta, đối mặt ta thốt ra lời này.

“Hảo.” Trong lòng thật ấm áp.

Ta cùng đại mỹ nhân một đường đi về phía trước, không để ý tới ánh mắt cực kì hâm mộ của mọi người, chỉ là phía sau truyền đến một âm thanh như muỗi kêu vo ve.

“Hai vị công tử, ái tình vô giá a!”

“Chúng ta ủng hộ các ngươi!”

Bạn đang đọc Phi Tử Của Hoàng Thượng Cưới Vợ của Hùng Lão Gia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TỷLàDânFarmLinhThạch
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.