Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

ma thần mã cổ tư

Phiên bản Dịch · 3478 chữ

Dưới phá vọng ngân mâu, phong vân vô kị lại tiến vào thế giới hai màu hắc bạch, trong phiến thiên địa này tràn ngập hắc ám, nhưng lại có vô số hư ảnh lờ mờ do vô số bạch quang tạo thành một đám hư ảnh cổ quái, phía trước mặt phong vân vô kị một đạo ma ảnh cao mấy trăm trượng màu xanh biếc đang hung hăng nhìn chằm chằm vào hắn, ánh mắt của cái bóng xanh biếc thật khổng lồ đó phát ra tử quang rất mãnh liệt, trên tay hắn nắm một thanh lưu tinh chùy màu cũng xanh biếc.

phong vân vô kị trầm tĩnh cầm đệ ngũ kiếm đảm trên tay phải chặt chẽ, trong sát na một đạo kiếm quang chói mắt hướng thẳng tới đạo hư ảnh màu xanh mà đánh xuống. Trong đôi mắt màu xanh biếc của hư ảnh đột nhiên hiện lên 1 tia kinh ngạc đến cùng cực tựa hồ như đang ngây dại vậy, đạo kiếm quang nhằm thẳng xuống đỉnh đầu của hắn mà lao xuống chia ma ảnh ra làm 2 phần đều nhau một cách cực kỳ chính xác...

"Dát dát dát ……, Nhân loại...này với trình độ của ngươi mà tưởng đồ thần, thật là quá ngây thơ. dát dát …… không biết ngươi làm như thế nào phát hiện ra ta được!" thanh âm của ma thần đột nhiên vang lên trong đầu phong vân vô kị. Ngay khi kiếm quang qua đi hai nửa đầu của ma ảnh đã rất nhanh tụ hợp lại làm một, đồng thời 1 đạo lưu tinh chùy mày xanh biếc từ hướng ma thần phi thẳng vào Phong vân vô kị,

phong vân vô kị sắc mặt không thay đổi, lăng không đứng lên, hướng sang 1 bên phi đi cực nhân, nhưng ……

Oanh!

Chuôi lưu tinh chùy...này trông thì tốc độ rất chậm nhưng so với tốc độ cực nhanh của phong vân vô kị còn nhanh hơn, một trận kịch liệt đau đớn từ linh hồn truyền đến làm phong vân vô kị không khỏi kêu lên một tiếng đau đớn tựa hồ trong chùy ảnh uẩn hàm một sức mạnh rất cổ quái đánh thẳng vào linh hồn. Phong vân vô kị lại một lần nữa tựa như bị Lưu Tinh chùy đánh thẳng vào thân thể nhưng trên thân thể không hề để lại 1 vết thương nào mà linh hồn lại như bị xé rách ra cực kỳ đau đớn.

"Bào ba, ha ha …… Nhân loại ngu xuẩn kia tại sao lại chay đến địa bản của mã cổ tư ta, ngươi chỉ là con kiến hôi để cho ta giải trí mà thôi!" ma ảnh màu xanh khổng lồ đang huy vũ chuôi lưu tinh chùy nói. Lúc này chỉ có phá vọng chi nhãn mới có thể đã thấy quang mang của ma ảnh. Trong mắt phải của phong vân vô kị phiến thiên địa vẫn như trước trống không, không thể nhìn thấy 1 vật gì ngoại trừ vô tận vật chất màu xám ……

trước người cách đó không xa trên mặt đất chỉ có một đôi cự hình dấu chân thật lớn, vậy tên ma thần mã cổ tư chính là ma thần hồn thể duy nhất đang tồn tại.

Mã cổ tư nhanh chóng hướng phong vân vô kị phi tới. hai tay cầm chuôi chùy màu xanh bán dùng sức xoay tròn, bốn phía phát ra một trận âm thanh ùng oành mà chỉ có tại linh hồn cảm giác mới có thể nghe được.

phong vân vô kị quay đầu lại đồng thời tùy ý phát ra 1 chỉ, một đạo kiếm quang từ đầu ngón tay phóng ra hơn mười trượng kết thành một đóa hoa sen thật lớn chính là 1 đóa kiếm liên, đóa kiếm liên vừa thành hình, lập tức chuyển động rất nhanh ……

Xuy xuy xuy! ……

vô số kiếm khí phá không mà ra, trực tiếp phi thẳng vào trong cơ thể của mã cổ tư, sau đó bạo phát ra kiếm quang mãnh liệt, vô tận kiếm quang từ trong cơ thể mã cổ tư hướng ra các phương hướng phóng ra, trong thiên địa đột nhiên sáng rực lên ……

Oanh!

phong vân vô kị lẳng lặng đứng nhìn thân thể mã cổ tư hóa thành từng mảnh nhỏ. nhưng tròng không trung rung động liên tiếp truyền lại, trong nháy mắt thân thể mã cổ tư màu xanh biếc đã được tập hợp đầy đủ như trước.

Oanh!

Từ phía mã cổ tư vang lên 1 tràng cười dài.., phong vân vô kị ngay lập tức hướng về phía sau lùi lại như 1 tia chớp. Mặt hướng về phía mã cổ tư đồng thời tả nhãn ngân quang tăng vọt nhìn chằm chằm vào hắn đề phòng cẩn thận .

Hô!

Từ phía Mã cổ tư Lưu Tinh chùy chợt ánh lên một màu xanh biếc quang mang, rất nhanh phong vân vô kị đã phát hiện Lưu Tinh chùy vừa mới hướng sang bên phải chém ra mấy trượng thì chính mình đã hướng sang bên trái rời đi được mười trượng nhưng là trong nháy mắt lúc đó ……

Oanh!

Lưu tinh chùy màu xanh biếc đã giáng xuống người phong vân vô kị, phong vân vô kị ngay lập tức tựa như bị sét đánh trúng, phốc một ngụm máu tươi lập tức trào ra khóe miệng, cả linh hồn đều giống như bị một chùy này đánh trúng, thân hình nặng nề bị đánh bay xuống đất sâu mấy trăm trượng.

Mã cổ tư hai tay khoanh trước bụng,cất tiếng cười vang vang trong thiên địa : "con kiến hôi, linh hồn loài người ti bỉ , ha ha ha …… tại không gian của ta, ta chính là chúa tể duy nhất, ngươi đã vào trong lĩnh vực của ta, sinh mệnh cùng huyết nhục của ngươi sẽ do ta thay ngươi nắm giữ ……"

Mã cổ tư ánh mắt lộ ra thần sắc tham lam , tại thần ma chiến trường địa phương này huyết nhục căn bản là một hy vọng xa vời, cho nên huyết nhục đối với mỗi một người tại thần ma chiến trường không tính là báu vật nhưng đối với các linh hồn cường đại thì lại chính là bảo vật không thể nghi ngờ ……

Sau khi kéo chuôi Lưu Tinh chùy lại mã cổ tư nhanh hướng phía phong vân vô kị rơi xuống phi đến, oanh long long thanh âm liên tiếp không dứt vang lên bên tai, nơi phong vân vô kị vừa rơi xuống đại ma thần mã cổ tư ngừng lại đang chuẩn bị đi xuống, đột nhiên trong lúc đó phía dưới chân hắn bùn đất ầm ầm bạo liệt, bùn đất phi lên cao đến mấy trăm trượng, mã cổ tư hai tay giơ lên che mắt, hạ ý thức xuống lùi ngay lại phía sau ……

"ta là con kiến hôi thì con kiến hôi đó cũng có thể đả thương được ngươi, Ngươi tưởng mình là ai hả ……" một thanh âm rất lạnh lùng vang lên, mã cổ tư mở mắt nhìn về phía trước chỉ thấy phong vân vô kị đang khoanh chân ngồi ở trong lòng huyệt động do vụ nổ vừa rồi tạo ra, quang thân một bóng hắc liên không ngừng vặn vẹo, ngay khi sát na mã cổ tư vừa mở mắt phong vân vô kị đột nhiên giơ tay lên trong tay liền xuất hiện một bóng ảnh của 1 thanh trường kiếm dài mấy trượng thân hóa tàn ảnh như một tia chớp xẹt qua, trong chớp mắt phong vân vô kị đã xuất hiện sau lưng mã cổ tư mấy trăm trượng.

Mã cổ tư đợi nửa ngày, cũng không có phát hiện cái gì, đột nhiên ha ha ha cười nói: "ti bỉ loài người a, các ngươi chỉ biết nói mạnh miệng, ta đối với ngươi đã coi trọng quá rồi, ở chỗ này, ta đó là …… a!! chân của ta!"

Mã cổ tư phát ra một tiếng kêu thê lương thống khổ, tại một nửa cái chân trong suốt màu xanh xuất hiện một khe nứt dài lên đến vùng ngực của hắn , trong tay phong vân vô kị trong tay là 1 thanh trường kiếm lấp lánh, nếu mã cổ tư không có thân hình dị thường tráng kiện thì một chút nữa thôi cả toàn thân đã bị chặt đứt, từ khe nứt trên thân của mã cổ tư xuất hiện một màn vụ khí màu xanh biếc mờ ảo không ngừng từ bên trong thoát ra.

Mã cổ tư thống khổ ôm lấy bên thân không ngừng thối lui, hòng ngăn cản đám vụ khi màu xanh thoát ra nhưng chỉ là vô vọng.

đột nhiên, mã cổ tư ngước đầu lên hung ác nhìn chằm chằm vào phong vân vô kị mà rít gào nói: "ta muốn ngươi phải chết! …… ta muốn ngươi phải chết! ……" Mã cổ tư nghiến răng nhịn đau mãnh liệt đứng lên cầm Lưu Tinh chùy nhằm hướng phong vân vô kị phi tới ……

phong vân vô kị vẻ mặt lãnh đạm, tay phải cầm 1 thanh trường kiếm, tay trái nhẹ nhàng mơn trớn vuốt ve thân kiếm, Mái tóc dài phía sau phiêu dật theo gió hờ hững nhìn đại ma thần mã cổ tư đang tới gần.

Oanh!

Oanh!

Oanh!

Mã cổ tư phi nhanh tới, trên mặt lóe lên tinh quang dữ tợn, khi còn cách phong vân vô kị mấy trăm trượng liền trầm trọng xuất ra phi chùy, lúc này đây tinh thần phong vân vô kị vô cùng tập trung, dùng phá vọng ngân mâu xem xét, phong vân vô kị phát hiện bóng chùy của mã cổ tư phi đến phía sau còn cách 10 trượng đột nhiên đầu chùy màu xanh biếc liền biến mất trong hư không, cơ hồ gần như đồng thời bên ngoài phía trước mấy trăm trượng 1 đầu chùy màu xanh biếc mang theo một quầng lửa màu xanh đậm trông như 1 sen tử vong nhằm hướng phong vân vô kị mà đập vào, chỉ trong sát na đã phi tới bên người phong vân vô kị không còn đến hai thước ……

phong vân vô kị thân thể nhẹ nhà lùi về phía sau rất nhanh vậy nhưng Lưu Tinh chùy thủy chung vẫn bảo trì khoảng cách hai thước, đồng thời ảnh kiếm trong tay phong vân vô kị tà tà hướng về phía Lưu Tinh chùy mà chém xuống ……

Bồng!

một tiếng nổ như khai sơn phá thạch truyền đến, Lưu Tinh chùy cùng đó sen tử vong đó đã bị bóng ma trường kiếm của phong vân vô kị một kiếm chém rớt xuống phía dưới , Ngay lập tức phong vân vô kị đang chuẩn bị thuận thế vung lên thì đột nhiên trong lúc đó ……

Hống! ~

Đột nhiên mã cổ tư vẻ mặt rất phẫn nộ, hắn mở miệng ra nhằm thẳng hướng phong vân vô kị mà rít lên, từ trong miệng hắn một cổ vô hình khí màu xanh như một cơn lốc cuốn tới trùm lên phong vân vô kị ……

Oanh oanh oanh ……

Tầng tầng đất đá từ phía Mã cổ tư bị nhấc lên hình thành một một bức tường đất nhằm thẳng vào phong vân vô kị mà tạp xuống ……

nhưng...tường đất này trong nháy mắt liền bị một cơn lốc nổi lên phá hủy hoàn toàn, một cổ tinh thần lực phát ra bao trùm cả bầu trời ……

Oanh! ……

phong vân vô kị như một 1 làn gió nhẹ bay thẳng ra ngoài thoát khỏ trung tâm của cơn lốc tinh thần ……

xa xa, mã cổ tư quỵ nằm trên mặt đất hít thở rất khó nhọc, một kích cực mạnh vừa rồi tựa hồ đã tiêu hao tất cả lực lượng của hắn.

"Muốn chết hay muốn sống?……" một thanh âm lạnh lùng từ bên cạnh truyền đến, làm cho mã cổ tư thấy lạnh cả người, bên cạnh là phong vân vô kị đang đạp bước hư không, lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn mà nói, trong tay bóng ma của thanh trường kiếm đã dài ra tới ngoài năm trượng có dư, loại...này chiều dài đủ để một kích, đem hồn thể mã cổ tư chém chết!

"ngươi còn không chết!" Mã cổ tư kinh ngạc kêu lên, ngay lập tức thanh trường kiếm của phong vân vô kĩ đã áp sát lên trên cổ của hắn .

"Muốn chết hay muốn sống?" lại 1 thanh âm lạnh lùng truyền đến, mã cổ tư quay đầu lại thấy được mắt trái đang lạnh như băng vô tình của phong vân vô kị đang nhìn hắn khiến cả người hắn run lên, thân thể hoàn toàn quỳ xuống nói: "ta nguyện ý thần phục! ……"

Kiếm hình trong tay phong vân vô kị dần dần hướng về tay phải rút ngắn lại, năm trượng chỉ còn 1 trượng sau đó cổ tay phải phong vân vô kị khẽ run lên biến mất trong ống tay áo chỉ còn nhô ra 1 mũi kiếm.

phong vân vô kị tay trái khẽ mở ra 1 sợ thiết liên do hồn lực biến thành quấn quanh tay hắn nối luôn với đài sen của lưu tinh chùy chụp luôn lên cổ Mã cổ tư.

"không nên, muốn …… đông …… đông ……" Mã cổ tư hai tay nắm lấy đài sen trên cổ kêu lên.

"không nên động, muốn động …… trừ phi ngươi muốn chết! ……" phong vân vô kị lạnh lùng nói. Ống tay áo bên phải khẽ lấp lóe bóng kiếm ma, mã cổ tư trong mắt xẹt qua một tia sợ hãi , vội vàng bỏ hai tay đang nắm thiết liên ra, quỳ xuống cung kính nói: "Mã cổ tư nguyện ý đầu thuận người, hầu hạ người chủ nhân vĩ đại!"

Phong vân vô kị âm thanh lạnh lùng hỏi : ngươi có biết bộ cửu mệnh chiến giáp hiện nay tọa lạc nơi nào hay không? Phong vân vô kị hy vọng thời gian Mã cổ tư đã ở nơi này cực kỳ dài nên có thể sẽ biết được.

"chủ nhân, người đến đây chắc để tìm bảo vật này?" Mã cổ tư khiếp sợ nhìn phong vân vô kị hỏi. Khi thấy hắn gật gật đầu, trên mặt lộ ra thần sắc kinh khủng nói: " nơi này các không gian đều rộng lớn vô cùng với mỗi một vùng không gian đề có những pháp tắc và quy tắc khác nhau trói buộc nên ta bình thường đều không dám đi ra khỏi khu vực này, theo như lời người nói cửu mệnh chiến giáp vào lúc trước khi ta chết đi có lẽ sẽ biết, nhưng bây giờ. ta thực là không biết địa điểm của nó, hơn nữa ……"

"hơn nữa cái gì?…… nói mau!" phong vân vô kị một cước đạp xuống thân thể mã cổ , tay rung rung thiết liên: "không nói, muốn cho ta giết chết ngươi không."

"vâng, vâng!" Mã cổ tư vẻ mặt đau đớn ,nhưng không dám lấy tay giữ thiết liên, mắt thấy phong vân vô kị lạnh như băng tả nhãn ngân mâu nhìn trừng trừng vào hắn, trong lòng một trận run rẩy, thầm nghĩ : "vì cái gì mà trong đôi mắt của hắn như có ảnh tượng của chư thần vậy?!!"

"nơi này, vốn là thần ma chiến đấu một chỗ trọng yếu chiến trường, quân chủ lực của đều là ở chỗ này tiến hành chiến đấu, đồng thời còn có một số ít thần linh cường đại cũng bị quấn vào bên trong tràng chiến đấu này, Trong tràng chiến tranh này thì ta chỉ là một tiểu binh, khi đó ma thần như ta thì đếm không xuể, ta căn bản không là cái gì, trong cuộc chiến này ta đã thấy rất nhiều thần linh cực mạnh vẫn phải chết, ta cực kì sợ hãi, không nghĩ tới sau khi đã chết may mắn ta bảo tồn được một chút thần thức này. Mã cổ tư sợ hãi nhìn thoáng qua phong vân vô kị: "ta mặc dù không có đi quá phiến lĩnh vực này, nhưng là nếu người muốn đi tìm cửu mệnh chiến giáp thì phải đi tiếp đến những phiến lĩnh vực khác, ở chỗ đó có vô số bảo bối cường đại, song bên cạnh tất cả bảo vật, nhất định đều có một số cường đại linh hồn canh giữ, bảo vật cấp bậc càng cao thì thần linh canh giữ sẽ càng mạnh! nếu người muốn tìm cửu mệnh chiến giáp sợ rằng sẽ rất khó, chỉ sợ ……"

"lúc trước huyền huyền đại đế đã không còn ở đế cấp, hắn như thế nào chạy đến nơi này tới nơi này? cho dù hắn đạt tới thần cấp, sở triển kì đích uy lực nên cũng không đủ dĩ làm cho quá mức cường đại đích tồn tại chú ý hắn, như thế nói đến, chín mệnh chiến giáp nên cũng cực có thể nã đáo đích." phong vân vô kị trong lòng thầm nghĩ.

"ngươi cũng biết nơi này có mấy vị Vu tổ , vậy bọn họ ở nơi nào?"

Khi mã cổ tư nghe được mấy từ Vu tổ đột nhiên tâm tình cực độ biến hóa, ánh mắt lộ ra thần sắc cực độ cừu hận, thân mình hung mãnh đứng lên rít gào nói: "Vu tổ …… vu tổ …… ngươi muốn tìm chính là vu tổ sao …… nơi này vu tổ chính là cừu địch của tất cả thần ma , tất cả ma thần đều coi vu tổ là cừu địch bất cộng đái thiên đó, ngươi muốn tìm chính là vu tổ ……"?

Mã cổ tư rít gào đứng lên, nhất thời hai quyền liền hướng thẳng vào phong vân vô kị trầm trọng đánh tới.

phong vân vô kị lạnh lùng nhìn mã cổ tư, đột nhiên phát lực trầm trọng vào liên tử, thân thể cao lớn của mã cổ tư nhất thời đứng thẳng cũng không xong, mã cổ tư hai mắt trợn tròn lên cổ nổi gân xanh, hai tay giữ vội lấy thiết liên đang mang trên cổ.

hừ!

đột nhiên chỉ nghe một tiếng hừ lạnh, phong vân vô kị cầm lấy thiết liên đột nhiên một giật nhẹ một cái, mã cổ tư thân thể cao lớn như thế đã bị quăng lên trên không trung rồi đạp mạnh xuống mặt đất

Oanh!

bụi mù bốc lên cao mấy trăm trượng thân thể cao lớn của mã cổ tư một nửa đã chìm vào trong mặt đất đen, thân thể vừa rơi xuống đất, mã cổ tư lập tức nhả lên, lúc này đây hai tay hắn gắt gao trảo vào sợi thiết liên màu xanh biếc rít gào nói: "khiến cho chúng ta nhìn,xem thùy lực lượng canh …… a! ……"

Mã cổ tư đang rít lên đột nhiên từ chỗ thiết liên truyền đến một cổ lực lương khó có thể địch nổi, phong vân vô kị thanh âm lạnh lùng thanh âm truyền vào trong tai: "lần đầu tiên bị ngươi bài bố, chỉ là không quen thuộc phương thức chiến đấu của ngươi, bây giờ nếu ngươi dám trái lời ta...

Oanh!

Mã cổ tư bị phong vân vô kị đạp cho dí xuống mặt đất, lúc này đây mã cổ tư tứ chi quỳ sát đất nhưng không dám đứng lên.

"…… hoặc là, ta bây giờ lập tức giết ngươi, hoặc là dẫn đường cho ta, ta có khả năng hàng phục ngươi, tự khắc có khả năng hàng phục các ma thần khác…… ngươi, còn muốn phản kháng hay không?" phong vân vô kị không có tiếp tục huy động thiết liên nữa lạnh lùng nhìn chằm chằm vào mã cổ tư.

"chủ nhân, ta …… thần phục!" Mã cổ tư ngước đầu lên vẻ mặt sám hối nói trông thần sắc chân thành mà cung kính.

"tốt lắm, ngươi hiểu được là tốt rồi, đưa ta rời khỏi nơi này!" phong vân vô kị cầm lấy thiết liên, hướng ra phía ngoài mà đi đến ……

"đúng vậy, chủ nhân." mã cổ tư cung thuận nói ngay khi phong vân vô kị xoay người lại trong sát na đột nhiên sắc mặt mã cổ tư biến đổi, trong mắt hiện lên rất dữ tợn ……

Bạn đang đọc Phi Thăng Chi Hậu của Hoàng Phủ Kỳ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 91

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.