Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thể diện của Thập Lục hoàng tử

Phiên bản Dịch · 2444 chữ

Nhóm dịch: TTTV

Dịch: Cầu Đạo Giả

Biên: Bumbee

Sấm chớp xung quanh vẫn còn đang uốn lượn khắp nơi, Cơ Liệt đi theo con đường Thần Ma nên căn bản không quan tâm đến những sấm chớp này, cho dù có đánh lên người lão thì cũng chỉ là gãi ngứa mà thôi, hai con ngươi của lão giờ phút này mang theo sát khí nhìn chằm chằm vào Y Tiêu, nói:

-Tiểu cô nương, ta nói rồi, Đô Thiên Phù Lục là của ta, bây giờ ngươi có chịu ngoan ngoãn đưa cho hay không?

Một hậu bối nhỏ yếu như vậy, Cơ Liệt cảm giác đối phương hoàn toàn không dám phản kháng hắn.

Y Tiêu ngẩng đầu nhìn về phía Cơ Liệt, trong lòng gấp gáp, thấp giọng nói:

-Cơ Liệt tiền bối. Đô Thiên Phù Lục này là nó chủ động bay về phía ta, nó. . .

Thập Lục hoàng tử ở một bên cũng thấp giọng nói:

-Đúng đấy, Liệt lão. Tấm Đô Thiên Phù Lục quả thật là chủ động bay về phía Y Tiêu cô nương, thật đúng là kỳ quái, có lẽ nó thật sự có duyên với Y Tiêu cô nương rồi.

Miệng vừa nói xong.

Thập Lục hoàng tử còn cười cười với Y Tiêu.

Y Tiêu cũng cảm giác được áp lực hơi chút buông lỏng.

Đồng thời Thập Lục hoàng tử còn ngay lập tức truyền âm:

-Liệt lão, lần này chúng ta tới chủ yếu là vì pháp bảo siêu phẩm Kim Đan Lô và Linh Bảo Đâu Suất Thần Hỏa Phù Lục, so sánh với siêu phẩm pháp bảo, Linh Bảo. . . Món Đô Thiên Phù Lục này cũng không quan trọng như vậy. Huống chi, Y Tiêu dù sao cũng thuộc Y thị, chúng ta không cần phải vì một món nhất phẩm pháp bảo mà trở mặt với Y thị đâu.

Cơ Liệt nhướng mày, quay đầu nhìn về phía Thập Lục hoàng tử, thanh âm trầm thấp:

-Câm mồm!

Sắc mặt Thập Lục hoàng tử cứng đờ.

Câm mồm?

Bảo hắn câm mồm?

Hơn nữa còn là quát tháo công khai? Xung quanh còn có Y Tiêu, còn có cao thủ các phương khác ở đây, điều này làm cho trong lồng ngực Thập Lục hoàng tử không khỏi lửa giận ngút trời.

Thập Lục hoàng tử cắn răng, truyền âm nói:

-Liệt lão. Ta nói cũng đâu có sai, chẳng qua là nhất phẩm pháp bảo mà thôi, cũng không phải siêu phẩm pháp bảo hay Linh Bảo! Ngươi làm gì nổi giận như thế, một chút thể diện cũng không cho ta?

Cơ Liệt nghe xong truyền âm, càng thêm tức giận.

Ngu xuẩn!

Tổng cộng ba món nhất phẩm pháp bảo, Viên công, Bạch Quân Nguyệt lần lượt đều đạt được một kiện. Một món cuối cùng này là lão nhất định phải có, thậm chí đã sớm nói qua! Thứ này thuộc về lão, lão trực tiếp yêu cầu với Y Tiêu. . . Nếu người ngoài mà dám can đảm ngăn trở, Cơ Liệt cũng đã sớm chuẩn bị tâm lý trực tiếp tát cho một cái cho tỉnh! Nhưng không ngờ người ngăn cản lại là người đồng hành Thập Lục hoàng tử, đánh lại không thể đánh nên Cơ Liệt càng thêm ấm ức.

Người khác tới ngăn còn thôi đi, ngươi là người một nhà còn tới đánh vào mặt ta?

Ánh mắt Cơ Liệt nhìn về phía Thập Lục hoàng tử cũng trở nên lạnh lùng hơn nhiều:

-Cơ Hoằng Nghĩa, như vậy là ngươi không quan tâm đến một món nhất phẩm pháp bảo ư?

Thập Lục hoàng tử khẽ giật mình.

Cơ Liệt lại lạnh lùng nói:

-Ta đã đạt tới cảnh giới lĩnh vực ý cảnh, vì bệ hạ chinh chiến tứ phương cũng có công lao nhưng pháp bảo sử dụng cũng chỉ là nhị phẩm pháp bảo mà thôi! Nếu không phải lần này tới động phủ Tiên nhân để đoạt Linh Bảo thì chỉ sợ ta cũng không có cơ hội được sử dụng món nhất phẩm pháp bảo Diệt Ma Thủ này. Đừng nói là ta, người tu hành Tiên Thiên Kim Đan cảnh trong thiên hạ này, phần lớn đều chỉ sử dụng tam phẩm pháp bảo mà thôi, có thể sử dụng nhị phẩm pháp bảo cũng rất hiếm thấy. Bạch tiên tử. . . Tiểu Chu Thiên Tinh Thần của ngươi hẳn cũng do lần này tới động phủ Tiên nhân nên mới được ban cho thôi nhỉ.

Bạch Quân Nguyệt khẽ nhíu mày, hừ một tiếng không nhiều lời.

Thế nhưng cũng là sự thật.

Nhất phẩm pháp bảo Tiểu Chu Thiên Tinh Thần, bình thường Bạch Quân Nguyệt cũng không có tư cách để dùng!

Bởi vì thực lực không đủ, mang theo pháp bảo quá lợi hại đi ra ngoài sẽ rất có thể bị đại yêu ma lợi hại chém giết, mạnh mẽ cướp đoạt pháp bảo! Bạch Quân Nguyệt mượn nhờ pháp bảo mới có thể đấu một trận với Cơ Liệt, nhưng trong thiên hạ này. . . Trong cấp độ Tiên Thiên Kim Đan Cảnh, mạnh hơn Cơ Liệt vẫn là có.

Cơ Liệt nhìn xem Thập Lục hoàng tử, nói:

-Ta cũng không có tư cách dùng, về phần ngươi, chỉ sợ cả đời cũng không có nhất phẩm pháp bảo để dùng. Chỉ vì một nữ nhân mà ngay cả nhất phẩm pháp bảo cũng cho nàng sao?

-Liệt lão.

Sắc mặt Thập Lục hoàng tử khó coi.

-Nhớ kỹ lời bệ hạ phân phó, đầu óc sáng suốt một chút.

Cơ Liệt lạnh lùng nói.

Xét trên mặt mũi của bệ hạ, nên còn có thể khách khí với Thập Lục hoàng tử này một chút.

Nhưng trong lòng lão sẽ thật sự để ý đến một tên hoàng tử sao?

Nhân Hoàng bệ hạ chính là một trong những cường giả khủng bố đứng trên đỉnh cao của thiên hạ, thành lập vương triều, nhất thống thiên hạ! Hiện tại ngồi trên long ỷ đã hơn ba trăm năm, hoàng tử công chúa một bầy. Cho dù Thập Lục hoàng tử có chết già đi nữa! Nhân Hoàng bệ hạ sợ rằng vẫn vô cùng trẻ trung như trước, vẫn sẽ như cũ ngồi trên long ỷ.

Dù cho thiên phú của Thập Lục hoàng tử không tồi, Hoàng tộc cũng toàn lực bồi dưỡng, nhưng cho dù như thế, tốc độ trưởng thành vẫn đuổi không kịp với những thiên tài chân chính như Chu Phong Tử, Chu Bát và Y Tiêu, chớ nói chi là so sánh với Tần Vân là tán tu mà còn nghịch thiên như vậy. Hi vọng bước vào Tiên Thiên Kim Đan trong tương lai cũng không lớn, cho dù có thật sự trở thành Tiên Thiên Kim Đan, thì cũng chỉ được trăm năm tuổi thọ mà thôi! Năm trăm năm sau, Nhân Hoàng bệ hạ vẫn sống rất tốt, còn Thập Lục hoàng tử thì đã sớm biến thành một nắm đất vàng rồi.

Giống với rất nhiều đại gia tộc lâu đời như Y thị, Bạch Gia, Chu thị, Chung Ly thị.

Lão tổ đều thành tiên thành thần, tuổi thọ lớn vô cùng, ở dưới dù cho nhiều đời vãn bối có chết già rồi, lão tổ cũng còn sống.

Một tên chẳng qua vĩnh viễn cũng chỉ là hoàng tử tiểu bối, Cơ Liệt há sẽ để ý sao?

Trực tiếp quở mắng Thập Lục hoàng tử một trận, bảo hắn tiếp theo thông minh một chút, chớ rước thêm phiền phức cho mình nữa.

Nhiệm vụ lần này không cho phép thất bại, nếu như lập được đại công lao, làm cho Nhân Hoàng vui vẻ, chắc chắn sẽ ban thưởng lớn cho Cơ Liệt. Cơ Liệt đương nhiên là muốn trong động phủ Tiên nhân này cố gắng thu hoạch càng nhiều càng tốt.

. . .

Sau khi bị Cơ Liệt răn dạy, Thập Lục hoàng tử không lên tiếng, thậm chí cũng không nhìn Y Tiêu.

Chu Bát truyền âm cho Chu Phong Tử ở một bên:

-Thập Lục hoàng tử này thật ngu xuẩn. Trong triều đình hoàng tử công chúa cả một bầy, hơn nữa theo thời gian vẫn sẽ càng ngày càng nhiều. Hoàng tử công chúa thì sao? Địa vị còn không bằng người tu hành Tiên Thiên Kim Đan Cảnh.

Chu Phong Tử gật đầu, truyền âm nói:

-Cho dù Thập Lục hoàng tử này có chết già rồi thì phụ thân hắn vẫn còn đang trên long ỷ đấy, Cơ Liệt tại sao phải sợ hắn?

Chu Bát cũng truyền âm nói:

-Thập Lục hoàng tử nói chuyện cũng bị quát mắng rồi, xem ra lão gia hỏa này là nhất định phải đoạt được Đô Thiên Phù Lục Nhất phẩm này, cũng đúng, siêu phẩm pháp bảo và Linh Bảo quá quý giá, có thể đều phải dâng lên. Còn tấm Đô Thiên Phù Lục Nhất phẩm này, nói không chừng một khi cao hứng Nhân Hoàng bệ hạ sẽ trực tiếp ban cho lão gia hỏa này. Xem ra tên tuổi Y thị cũng trấn trụ không được đối phương rồi.

. . .

Sau khi khiển trách Thập Lục hoàng tử, Cơ Liệt nhìn về phía Y Tiêu, sầm mặt lại:

-Nhanh lên, giao ra đây, đừng ép ta động thủ.

Y Phong Cốc bên cạnh Y Tiêu thì lập tức quát:

-Cơ Liệt, chúng ta đều là cầm lấy phù bài mới có thể tiến vào, sáu phương tranh bảo đều là nhìn vào thủ đoạn và vận khí của từng người, bây giờ bảo vật này rơi vào tay Y Tiêu, ngươi còn muốn cưỡng đoạt, ngươi có thấy như vậy rất quá đáng hay không? Chẳng lẽ Y thị ta ngay cả một món nhất phẩm pháp bảo cũng không có tư cách lấy đi sao? Nếu nói như vậy thì trực tiếp ra ngoài động phủ tiến hành một cuộc tỷ thí, người nào thực lực mạnh nhất, dứt khoát đưa hết bảo vật cho hắn là được rồi.

Cơ Liệt cười nhạo:

-Y Phong Cốc. Bạch tiên tử không phải đạt được Huyền Băng Phù Lục, Viên công không phải lấy được Bạch Lộ Phi Kiếm sao? Chỉ cần thực lực đủ lợi hại, thủ đoạn đủ hung ác, có thể thoát khỏi tay tay Cơ Liệt ta thì các ngươi hoàn toàn có thể biến nó thành của riêng của các ngươi.

-Nhưng nếu như ngăn không được, vậy thì không còn cách nào khác.

Cơ Liệt lắc đầu, nói:

-Bạch tiên tử nói rất hay, đoạt pháp bảo, vẫn là xem bản lĩnh từng người. Không có bản lĩnh thì trực tiếp giao pháp bảo ra đi.

Sắc mặt Y Phong Cốc tái xanh:

-Siêu phẩm pháp bảo, Linh Bảo thì thôi đi, chúng ta cũng không muốn đi tranh giành, lão tổ nhà ta điều động ta và Y Tiêu đến, chẳng khác nào từ bỏ pháp bảo siêu phẩm và Linh Bảo! Chẳng lẽ hiện tại một món nhất phẩm pháp bảo cũng không cho Y thị ta ư?

-Đánh rắm.

Cơ Liệt cười nhạo,

-Nói dễ nghe làm sao, còn không phải do thế hệ này của Y thị các ngươi chỉ có một vị Tiên Thiên Kim Đan Cảnh ư?! Không dám tiến vào mạo hiểm sao?

Y Phong Cốc cắn răng.

Sắc mặt Cơ Liệt dần dần lạnh xuống, nhìn xem Y Tiêu, nói:

-Y Tiêu cô nương, ta không có trực tiếp động thủ là đã rất giữ thể diện cho lão tổ các ngươi rồi! Ngươi không ngoan ngoãn giao ra, xem ra ta cũng chỉ có thể tự mình động thủ.

Y Tiêu, Y Phong Cốc nhìn nhau.

Đối phương căn bản không quan tâm Y thị! Muốn ăn hiếp thì ăn hiếp, lấy được nhất phẩm pháp bảo mới là chỗ tốt thật sự. Giống như Việt Môn là tông phái tu hành đỉnh phong được lưu truyền từ thời thượng cổ đến nay, nếu như không phải lần này đạt được Bạch Lộ Phi Kiếm thì trong tông phái cũng chỉ có ba món nhất phẩm pháp bảo mà thôi! Giống như bọn Viên công lúc ngaoa du thiên hạ, bình thường đều không mang theo nhất phẩm pháp bảo, không có thực lực bảo vệ thì thà đặt ở trong tông phái còn hơn.

Tông phái, có trận pháp bố trí từ đời này sang đời khác, trừ phi có Tiên nhân Ma Thần giết tới, nếu không là rất khó phá vỡ.

-Làm sao bây giờ, Nhị thúc?

Y Tiêu truyền âm cho Y Phong Cốc, Y thị tới đây chủ yếu vẫn là do Y Phong Cốc quyết định:

-Nhị thúc, chúng ta đánh không lại Cơ Liệt.

-Ta cũng không có kiên nhẫn với các ngươi ——

Cơ Liệt trực tiếp duỗi tay, cánh tay to lên, gào thét mà tới.

Vù.

Một thanh phi kiếm như mưa như khói trực tiếp va chạm với bàn tay Cơ Liệt, tiếng nổ vang phát ra, sóng khí dâng trào khắp bốn phía, khiến cho mây khói dưới chân cuồn cuộn chấn động.

-Ồ?

Cơ Liệt thu bàn tay về, sắc mặt lại trầm xuống.

Xung quanh ai cũng nhìn sang.

Chỉ thấy Tần Vân lúc này tiến lên một bước đứng ở phía trước Y Tiêu, bảo vệ Y Tiêu ở sau lưng, nhìn Cơ Liệt, mở miệng nói:

-Có ta ở đây, ngươi động không được cọng tóc của nàng.

Y Tiêu ở bên cạnh thấy thế cuống lên:

-Tần Vân, không cần liều mạng, cùng lắm thì ta giao Đô Thiên Phù Lục này cho hắn là được.

Tranh giành pháp bảo, cũng là tranh giành vì gia tộc.

Y Tiêu tình nguyện từ bỏ, cũng không muốn thấy Tần Vân mạo hiểm.

Tần Vân quay đầu nhìn Y Tiêu, cười nói:

-Y Tiêu. Cơ Liệt này ngay cả Y thị các nàng đều không để vào mắt, chỉ sợ càng thêm không xem một tán tu như ta ra gì, nếu như tán tu chúng ta cũng nhận được pháp bảo lợi hại, chỉ sợ Cơ Liệt vẫn như cũ sẽ ra tay. Đã như vậy, còn không bằng hiện tại làm ngay một trận. Cho hắn biết, hắn không có tư cách phách lối.

Cơ Liệt nghe xong nhịn không được cười to:

-Ha ha ha ha. . . Khẩu khí thật lớn nhỉ, chỉ bằng ngươi? Một tên tiểu bối Tiên Thiên Hư Đan Cảnh? Một tên Thanh Lệnh Tuần Thiên Sứ?

Bạn đang đọc Phi Kiếm Vấn Đạo (Dịch) của Ngã Cật Tây Hồng Thị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ausar041
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.