Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đừng có ai giành với ta!

Phiên bản Dịch · 2519 chữ

Nhóm dịch: TTTV

Dịch: Cầu Đạo Giả

Biên: Bumbee

Đám người Tần Vân đều nhìn hồ nước, đôi bên giao chiến thật sự quá nhanh.

Viên công vừa cướp được Bạch Lộ Phi Kiếm liền lọt vào sự vây công của Cơ Liệt và Bạch Quân Nguyệt, uy thế kia cho dù là Tần Vân cũng không dám nhúng tay. Cơ Liệt thì hơn hẳn ở phương diện ngang ngược bá đạo, cơ thể của Thần Ma nhất mạch phối hợp với Thần thông, uy lực của đôi bàn tay quả thực kinh khủng đến dọa người. Ngay cả khi Viên công sử dụng một kích toàn lực của phi kiếm nhất phẩm cũng trực tiếp bị đánh bay! Tần Vân tự hỏi một đòn toàn lực của mình, chỉ xét uy lực thì chỉ sợ không kém bao nhiêu so với Viên công mà thôi.

Nếu như Cơ Liệt hơn hẳn ở phương diện ngang ngược bá đạo, thì Bạch Quân Nguyệt thì hơn hẳn ở phương diện Quỷ dị tàn nhẫn, từng ngôi sao trời, tổng cộng mười sáu ngôi sao trời vây công. Mỗi một ngôi sao đều phải dụng tâm ngăn cản.

Hai người bọn họ liên thủ! Trong nháy mắt Viên công liền ý thức được cản không được, sợ rằng không cần mấy chiêu là hắn sẽ chết ngay tại chỗ, cho nên dứt khoát xông vào trong hồ nước.

-Ầm ầm ~~~

Dòng nước trong hồ khuấy động, có tiếng nổ vang truyền ra, trong hồ nước càng có vết máu nổi lên.

-Tỷ tỷ, hắn chết rồi sao?

Bạch Quân Ngữ hỏi.

Bạch Quân Nguyệt vẫn thờ ơ như cũ, nhìn phía dưới, nói:

-Hắn ngược lại chạy khá nhanh, chẳng qua là bị thương mà thôi, vết máu này sợ là cố ý phun ra để mê hoặc chúng ta, dưới sự cảm ứng chu thiên của ta, có thể cảm ứng được hắn còn sống, hơn nữa đang dốc hết sức vắt chân lên cổ mà chạy.

-Coi như có chút can đảm.

Cơ Liệt cũng cười nhạo nói.

Bọn hắn đều không đuổi theo.

Bởi vì trong tiên phủ còn có bảo bối quan trọng hơn so với Bạch Lộ Phi Kiếm.

Vù.

Đám người tiếp tục phi hành.

Chẳng qua bọn người Tần Vân đều cảm thấy áp lực.

-Phiền toái rồi, như vậy phiền toái rồi.

Chu Bát truyền âm nói với cùng đại ca Chu Phong Tử ở bên cạnh:

-Đại ca, tên Cơ thị và Bạch Gia này cũng quá hung ác rồi. Ngay cả Viên công cũng không thể kháng cự. Cho dù chúng ta có thêm Y thị, cộng thêm Tần Vân sợ rằng cũng đánh không lại một tên Cơ Liệt. Thần thông Cơ Liệt quá mạnh, cảnh giới cũng cực cao. Làm sao đấu đây, bảo bối đạt được cũng bị cướp đi, thật sự làm cho người ta khó chịu.

Chu Phong Tử truyền âm nói:

-Cơ Liệt đánh không chết ta đâu. Bát đệ, ta gánh vác được.

-Ngươi cũng chỉ là có thể chịu trận mà thôi, ngươi có thể hoàn thủ sao? Ngươi có thể uy hiếp hắn sao?

Chu Bát truyền âm.

Chu Phong Tử lập tức không lên tiếng.

Chu Bát truyền âm nói:

-Đến lúc chúng ta đạt được bảo bối, đại ca, nếu ngươi lấy được liền lập tức trốn đi, dù sao Cơ Liệt cũng không giết được ngươi. Đương nhiên ta đoán chừng nếu như chẳng qua là nhất phẩm pháp bảo, cho dù Cơ Liệt xuất thủ, hẳn là cũng sẽ không giết chúng ta.

Chu Phong Tử cũng gật đầu:

-Ừm. Lão Chu Gia ta cũng không phải dễ trêu đâu.

Chu Bát, Chu Phong Tử, còn có Y Phong Cốc, mặc dù đều có chút áp lực nhưng địa vị bọn hắn đều cực lớn.

Nếu chẳng qua là nhất phẩm pháp bảo, Cơ thị hẳn là còn không dám trực tiếp giết bọn hắn. Thế nhưng nếu là siêu phẩm pháp bảo và Linh Bảo thì Cơ thị hoàn toàn có khả năng trở mặt, dù sao chẳng qua là giết hai tên tiểu bối mà thôi.

Cũng như Tần Vân một phương, Viên công một phương, đều là bối cảnh không đủ mạnh!

Nói cho đúng thì bối cảnh Tần Vân yếu nhất!

Nói đến thì vẫn còn một người là vị trận pháp cao thủ Phương Ngu cùng đến đây với Viên công, Viên công chạy trốn, Phương Ngu cũng không dám vào trong hồ nước, chỉ có thể ngoan ngoãn đi theo đám người hành động, hắn chậm chạp đi phía sau cùng, không dám lên tiếng.

-Bảo vật lợi hại ta không dám đoạt, nhưng nếu là có một ít pháp bảo hơi yếu một chút, pháp bảo tam phẩm tứ phẩm gì đó, ta hốt một hai món chắc sẽ không có chuyện gì, chúng hẳn là sẽ không giết ta đoạt bảo.

Phương Ngu âm thầm nói.

. . .

Đám người khống chế mây mù, rất nhanh đã bay ra phạm vi hồ nước u ám.

Xung quanh lạnh dần.

Phía dưới là một mảnh tuyết đọng rộng lớn, trên bầu trời còn có bông tuyết bay bổng, nhiệt độ lạnh đến nỗi ngay cả những người tu hành như Tần Vân bọn họ đều có chút chịu không nổi, liền thao túng chân nguyên pháp lực toàn lực ngăn cách sự thẩm thấu của tuyết lạnh.

Hiển nhiên là lại lọt vào một phạm vi trận pháp.

Chu Phong liền nói:

-Trận pháp vừa nãy đã vượt qua rồi sao? Cảm thấy không nguy hiểm cho lắm.

Chu Bát nói:

-Không đoạt bảo còn tốt, đoạt bảo liền nguy hiểm. Đến Viên công cũng bị ép chui vào hồ nước, cũng không biết hiện tại thế nào rồi.

-Trước tiên lo cho chính mình trước đi.

Thập Lục hoàng tử cười nhạo.

Theo đó Thập Lục hoàng tử lại cười nói với Y Tiêu:

-Y Tiêu cô nương, có ta và Liệt lão ở đây, ngươi cứ việc yên tâm.

Y Tiêu không nói gì.

Tần Vân thì liếc mắt nhìn Thập Lục hoàng tử, Thập Lục hoàng tử cũng nhìn xem Tần Vân, giống như cười mà không phải cười, nói:

-Tần Vân, bây giờ chỉ vừa mới vào mà thôi, siêu phẩm pháp bảo, Linh Bảo còn chưa xuất hiện, sợ rồi phải không? Sợ thì bây giờ cứ quay về đi.

Chu Bát mở miệng nói:

-Không thể quay về. Chúng ta là theo trận pháp đi vào, vào dễ, ra khó! Phương pháp an toàn nhất vẫn là theo sự an bài của Cảnh Dương tiên nhân, một đường đi qua. Đừng đi ngược trận pháp mà đi loạn.

Thập Lục hoàng tử cười nói:

-Ồ. Thì ra bây giờ muốn rời đi cũng khó nhỉ.

-Không cần điện hạ phiền lòng.

Tần Vân nói một câu.

-Y Tiêu cô nương thì ta khẳng định sẽ bảo vệ, về phần ngươi thì mơ đi.

Thập Lục hoàng tử cười nhạo.

-Ta cũng không cần điện hạ ngươi hỗ trợ, lão tổ nhà ta đã sớm ban thưởng bảo vật rồi.

Y Tiêu nói, Thập Lục hoàng tử có chút ngớ ra, nhưng vẫn là mặt dạn mày dày cười cười.

Bỗng nhiên.

Từng ngôi sao trời bay quanh Bạch Quân Nguyệt, trong đó có mười sáu ngôi sao bay ra trực tiếp đánh tới hướng tầng tuyết đọng nơi xa, tầng tuyết đọng kia lập tức có một người tuyết khổng lồ đứng lên, nhanh chân vọt tới.

Người tuyết giống như một ngọn núi, cường thế dị thường.

-Hừ.

Bạch Quân Nguyệt hừ lạnh một tiếng.

-Ầm ầm ầm! ! !

Dưới mười sáu ngôi sao vờn quanh điên cuồng vây công, người tuyết rốt cuộc ầm vang tiêu tán, lộ ra một khối băng lớn cỡ bàn tay trong cơ thể người tuyết, khối băng óng ánh, bên trên có vô số phù văn. .

-Huyền Băng Phù Lục Nhất phẩm ư?

Cơ Liệt thấy thế, ngắm nhìn hai mươi ngôi sao vẫn như cũ còn vờn quanh bên ngoài cơ thể Bạch Quân Nguyệt, hắn khẽ nhíu mày, nghĩ:

-Bộ pháp bảo Tiểu Chu Thiên Tinh Thần này quả thật lợi hại, cảm ứng chu thiên. . . So với phạm vi lĩnh vực ý cảnh của ta còn lớn hơn nhiều, ta còn không phát hiện dưới tuyết đọng ẩn giấu nguy hiểm, nàng lại phát hiện trước một bước. Hơn nữa Tiểu Chu Thiên Tinh Thần nổi tiếng có thể phòng thủ, phòng thủ thành chu thiên, huống chi nàng chỉ sợ còn có bảo vật bảo mệnh trên người đi.

Ở đây cũng chỉ có Bạch Quân Nguyệt khiến Cơ Liệt có chút đau đầu.

Nếu không tính bảo vật, Bạch Quân Nguyệt sợ rằng cũng chỉ tương đương với Viên công mà thôi.

Nhưng Bạch Quân Nguyệt có một bộ pháp bảo Tiểu Chu Thiên Tinh Thần quá hoàn mỹ, tuy nói đều là nhất phẩm, Tiểu Chu Thiên Tinh Thần so với Bạch Lộ Phi Kiếm hay Huyền Băng Phù Lục còn quý giá hơn rất nhiều.

-Vù.

Bạch Quân Nguyệt đưa tay bắt được Huyền Băng Phù Lục, trên khuôn mặt lạnh lẽo cuối cùng cũng lộ ra vẻ tươi cười.

Bỗng nhiên trên bầu trời ‘vầng sáng’ kia đột nhiên to lớn lên.

Sau khi thả ra từng luồng ánh sáng phản chiếu qua những bông tuyết đang bay bổng, tia sáng mang theo hàn khí, tốc độ cực nhanh đánh về phía đám người Tần Vân bọn họ.

-Keng keng keng.

Tần Vân thả ra một thanh phi kiếm vờn quanh khắp người bảo vệ chính mình, Hồng Cửu, Y Tiêu, Y Phong Cốc ở một bên.

-Phi kiếm thuật của Tần công tử thật là lợi hại.

Y Phong Cốc truyền âm cười nói.

-Đi mau, trận pháp này muốn bạo phát.

Chu Bát liền nói.

Hồng Cửu sắc mặt biến hóa, cũng truyền âm cho Tần Vân:

-Chúng ta đi mau. Uy thế của trận pháp này sẽ không ngừng mạnh lên.

Vù vù vù. . .

Một đám người cấp tốc bay tán loạn.

Vầng sáng trên bầu trời phóng ra tia sáng, càng ngày càng nhiều tia sáng đi qua làm cho tới tia sáng lạnh lẽo đánh tới càng ngày càng nhiều, đang không ngừng gia tăng mạnh mẽ.

Tần Vân cũng phải nghiêm túc đối mặt rồi.

-Vù.

Đám người rốt cục xông ra khu vực băng tuyết, đi tới một mảnh đất bao la, trên bầu trời thỉnh thoảng lại có một tia chớp đánh xuống.

-Ầm! Ầm!

Giữa thiên địa, thỉnh thoảng có tia chớp đánh xuống giống như cây sấm sét.

Lão già đầu trọc Cơ Liệt thấy thế lại lộ ra vẻ tươi cười nói:

-Thần Tiêu Lôi Pháp bây giờ danh xưng thiên hạ đệ nhất lôi pháp. Nhưng trước đây rất lâu, khi mà Cảnh Sơn Phái vẫn là Đạo gia thánh địa, khi đó thiên hạ đệ nhất lôi pháp lại là Đô Thiên Thần Lôi, khi đó Thần Tiêu Môn vẫn chỉ là tông phái tu hành lợi hại mà thôi. Nếu như ta đoán không sai thì bảo bối cất giấu trong trận pháp này hẳn là Đô Thiên Phù Lục Nhất phẩm.

Bạch Quân Nguyệt cũng gật đầu:

-Đô Thiên Phù Lục, người tu hành Tiên Thiên Kim Đan am hiểu lôi pháp dựa vào nó sẽ có thể thi triển ra Đô Thiên Thần Lôi. Chỉ tiếc sau khi phương pháp tu hành Cảnh Sơn Phái không trọn vẹn, trong thiên hạ này đã rất lâu không thấy được Đô Thiên Thần Lôi chân chính. Cũng không biết Cung chưởng môn bọn họ từ trong 'Đạo Tạng Các' có thể đạt được phương pháp tu hành Đô Thiên Thần Lôi hay không.

Mỗi người Tần Vân, Y Tiêu đều thầm giật mình.

Đô Thiên Thần Lôi?

Diệt thần diệt tiên diệt ma, mạnh mẽ đến cực hạn!

Chỉ tiếc Đô Thiên Thần Lôi và Thần Tiêu Lôi Pháp không xuất hiện đồng thời trong một thời đại, ai mạnh ai yếu thì không ai biết.

Ánh mắt lão già đầu trọc Cơ Liệt liếc nhìn xung quanh:

-Theo ta được biết, Cảnh Dương Tiên nhân cũng chỉ để lại ba món bảo vật nhất phẩm, Bạch Lộ Phi Kiếm bị Viên công cướp đi, Huyền Băng Phù Lục Nhất phẩm bị Bạch tiên tử ngươi cướp đi. Bây giờ Đô Thiên Phù Lục Nhất phẩm này. . . Thuộc về ta. Đừng có ai giành với ta! Nếu không, đừng trách ta vô tình!

Thân là kẻ mạnh nhất, cho tới bây giờ ngay cả một món pháp bảo lợi hại cũng lấy không được, Cơ Liệt cũng đã nghẹn lại một bụng tức.

-Đoạt pháp bảo, vẫn là xem bản lĩnh của từng người.

Bạch Quân Nguyệt nói khẽ.

Lão già đầu trọc Cơ Liệt quay đầu nhìn về phía Bạch Quân Nguyệt, mặt sầm lại.

Khuôn mặt của Bạch Quân Nguyệt vẫn lạnh nhạt như trước, cũng lười nhìn Cơ Liệt.

Đám người cưỡi mây mù, ở trong thế giới lôi đình cẩn thận phi hành. . .

-Ầm! Ầm! Ầm!

Sấm chớp trên bầu trời đột nhiên đánh về phía Tần Vân bọn hắn, mấy chục luồng sấm chớp hội tụ vào một chỗ, tất cả đều đánh xuống phía bọn Tần Vân.

-Không tốt.

-Cẩn thận.

-Ngăn lại.

Sấm chớp tới quá nhanh, ai ai cũng toàn lực ngăn cản.

Tần Vân cũng thi triển phi kiếm cản ở xung quanh, bảo vệ được chính mình, Y Tiêu, Hồng Cửu và Y Phong Cốc.

-Tán.

Y Tiêu thì một tay cầm Thần Tiêu phù lục tứ phẩm, một bên dẫn động sấm chớp xung quanh, khiến cho rất nhiều sấm chớp trực tiếp chuyển hướng. Ở đây nàng là người duy nhất am hiểu lôi pháp, thậm chí là đã nhập môn Thần Tiêu Lôi Pháp.

-Vù.

Nương theo sấm chớp cuồng bạo mãnh liệt, lại có một luồng ánh sáng lung linh lóe lên, trực tiếp vùi đầu vào trong ngực Y Tiêu.

Y Tiêu liền đưa tay chộp một cái, trong tay lại xuất hiện một phù lục màu xanh đậm như ngọc phù, bên trên có vô số phù văn huyền diệu, càng có điện xà uốn lượn trong đó.

Y Tiêu cũng khó có thể tin:

-Đô Thiên Phù Lục? Đô Thiên Phù Lục Nhất phẩm? Nó, nó vậy mà chui thẳng vào tay ta?

Giờ khắc này.

Tần Vân, Thập Lục hoàng tử, Hồng Cửu, Chu Bát mỗi người đều quay đầu nhìn về phía Y Tiêu, đều có chút không rõ. Đô Thiên Phù Lục Nhất phẩm này chủ động đến trong tay Y Tiêu?

Bạch Quân Nguyệt, Cơ Liệt cũng nhìn về phía phù lục màu xanh đậm có điện xà uốn lượn trong tay Y Tiêu.

-Đưa cho ta!

Cơ Liệt nhìn chằm chằm vào Y Tiêu, trong mắt mang theo sát khí, lạnh giọng quát.

Bạn đang đọc Phi Kiếm Vấn Đạo (Dịch) của Ngã Cật Tây Hồng Thị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ausar041
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 64

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.