Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

khởi đầu

Tiểu thuyết gốc · 1563 chữ

Câu truyện được bắt đầu bằng quang cảnh của 1 thị trấn nhỏ bên ngoài xa thành phố về phía nam,một chàng trai tay cầm thành kiếm đen vừa hạ đòn quyết định lên một con quỷ bằng một nhát chém nhanh như cắt dưới sự dám sát của 1 lão già đeo mặt nạ gỗ đứng gần đó.

Yooo, con thứ 340 rồi đó lão già , ông thấy ta đủ mạnh để nhận món quà chia tay của ông chưa vậy.- chàng trai đó nói trong sự vui sướng và phấn khích.

Lão già ho khụ khụ rồi nhẹ nhàng gõ đầu cậu: được rồi ngươi đã mạnh hơn nhiều rồi , nhưng hãy cẩn thận vì ngoài kia có rất nhiều loài quỷ khác còn mạnh hơn thế này nữa.

À nói thế nào cho người hiểu bây giờ nhì!!, nếu xét về độ nguy hiểm thì lũ quỷ người giết ngày hôm này nó ở mức 3 trong tổng hơn 100 mức gì đó, lão cười nhẹ nhàng rồi nhìn nasi.

Nasi mặt ngáo ngơ , miệng há hốc than : hể, ổng nổ quá đó chứ tôi thấy chúng cũng mạnh và nguy hiểm với con người rồi mà.

Rồi cậu sẽ biết sớm thôi, về đền ta đi ta có thứ muốn đưa cho cậu đây.

Sự vui sướng của cậu tăng lên , như một cậu bé nhảnh nhót và cười khúc khích suy nghĩ về món quà mình sẽ được nhận -Lão già chóng gậy nhẹ nhàng đi và thì thầm nhỏ { cố gắng dữ sự hồn nhiên đó lâu chút nữa nha nasi – kun} -Ông nói gì vậy ông già.

-Không có gì cả ta đi nhanh thôi tối rồi đó, về không lão già nhà ngươi lại lại la lỗi om xòm cái đền của ta giờ.

Đi sâu vào trong khu rừng gần làng là một ngôi đền thổ thần nhỏ bên gốc cây cổ thụ ngàn tuổi, trong sự phấn khích của một đứa trẻ (18 tuổi rồi chứ trẻ gì nữa), lão già cầm gia 1 cái hộp bọc vải nhung đỏ sẫm được buộc rất cẩn thận cùng vài lá bùa phong ấn trên đó, lão gỡ phong ấn ra 1 trận cuồng phong lớn bỗng nổi lên , một luồng khí mạnh toát ra từ cái hộp đó, lão cầm ra 1 cái cán kiếm có hình rồng và đưa cho cậu trong sự ngạc nhiên và tò mò.

- Dữ lấy nó và đừng bao đánh mất nó đó.

- - một cái cán kiếm ư , ông nghĩ tôi làm gì với cái này giờ nó còn không gọt được trái táo này, nasi cầm nó và quơ qua quơ lại quả táo cậu vớ được từ bàn thờ thổ thần.

lão già cầm cây gậy gõ đầu cậu thật mạnh mặt lão nhăn nheo trông gớm chết và hét ầm lên vào tai cậu:thằng ngốc này , người nghĩ gì khi dùng thánh kiểm để gọt táo hả, và cất quả táo đó đi nó là của ta mà.

Mặt nasi xám lại cậu khẽ lẩm bẫm có chút run sợ : à thì tôi chỉ muốn giúp ông ăn hết mớ táo thôi mà , nó đã để đây gần một tuần rồi đó.

Khuôn mặt cậu dạng dỡ hơn như vừa giúp được ai đó nói tiếp: nhìn này vỏ táo dai lắm đó, tôi nghĩ ông không cắn nổi nó đâu, haaaaaaa.

Lão thổ thần phì mặt ra( lão gỡ mặt nạ từ lúc về đền của mình ): không phải việc của ngươi.

- Còn về cái cán kiếm này hãy dữ nó và nhớ lời ta rặn hãy luôn dữ nó trong người nó sẽ rất có ít cho cậu sau này - à cầm theo lá thư này khi có người hỏi thì đưa cho hắn, nhớ đừng kể gì về ta đó nghe chưa, giờ thì về đi ta có việc phải làm rồi. lão đứng dậy và đi vào đền của mình .

nasi cầm đồ của mình về vừa bước suống thềm một tiếng hét từ trong đền ra: ngươi lại quên để lại cây kiếm rồi đó . nasi cười nhẹ rồi đặt thanh kiếm lại đền cho thổ thần và nói lớn : đúng là lão già ki bo , tưởng sao thị trấn chả khấm khá lên được.- đó là việc của ta , lão hét lên từ trong nhà.

- Thôi tôi về nha mai tôi phải đi rồi, cảm ơn ông vì tất cả mọi thứ nha lão già .

Cậu đi ra khỏi rừng rồi chạy một mạch về nhà trong cái nắng dịu nhẹ của hoàng hôn tại rìa của một thành phố tấp nập. $$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$ Sáng hôm sau khi mặt trờ vừa lên ngay đầu thị trấn là buổi chia tay tiễn nasi lên thành phố để học đại học , một lão già ăn mặc luộm thuộm ôm nasi khóc lóc rồi cậu ta cùng khóc theo hai người như 2 đứa trẻ chuẩn bị chia cách nhau và sẽ không bao giờ gặp lại nhau vậy, mọi người cười ầm lên .

-Cái gia đình này sến sẩm quá đi , ông cứ làm thế bao giờ nasi- kun mới trưởng thành lên được, một vài người dân đứng đó nói.

-Lão khóc lóc, nước mắt chảy dài trên 2 gò má: bà biết gì chứ thằng con tôi nó còn quá nhỏ để có thể tự lập tại một thành phố lớn như thế, ôi đứa con bé bỏng của tôi, thật tội cho nó quá.

- nhỏ , hahaa nó đã 18 tuổi rồi đó ONAKA .

Lão quay sang nhìn người đàn bà vừa nói thút thít: thật sao , nhưng đối với tôi nó vẫn còn nhỏ lắm, nó vẫn cần tôi phải tắm cho nó, phải trông chừng khi nó đi vệ sinh, tôi vẫn muốn đón đưa nó đi học mỗi ngày ,tối vẫn muốn đưa nó đi công viên cuối tuần( mục đích để ngắm mấy bà mẹ trẻ đi đưa con họ đi chơi), ai sẽ nấu cơm cho nó ăn mỗi ngày giờ( toàn nasi nấu cho ông ta ăn vì ông ta nấu ăn tệ lắm), còn nhiều lắm những thứ tôi muốn làm cho nó .

Nasi mặt trở nên nghiêm túc hơn, nó nhìn về phía thành phố hít một hơi thật sâu rồi vỗ mạnh vào lưng ông bố của nó và hét lớn vào tai lão: thôi đi lão già ông vẫn muốn lợi dụng tôi để đi cua gái nữa hả, bây giờ tôi đã thoát khỏi ông rồi , haahaha.

Lão quay sang bạt tai cậu một cái thật mạnh : người lại hỗn rồi, lão trầm giọng suống ta cũng chỉ muốn người có một người mẹ và ….. và…. Và lão cười đểu trong sung sướng ( lão nghĩ về 1 đêm nồng nàn bên người phụ nữ), hê, hê hê hê…… Lão cười song nhìn sang nasi rồi nó giọng nghiêm túc người hiểu chưa thằng con ngu ngốc. lão sốc nặng khi từ nãy giờ lão đang nói chuyện với một con chó còn nasi đã leo xe và đi rồi, nó quay lại chào tạm biết lão , nước mắt nó lăn tăn trên má , nó hét lên: cảm ơn bố vì tất cả. lão vỗ ngực rồi hét lớn: nhớ về thăm ta nha , ta sẽ đợi con ở đây . rồi lão quay lưng lại hai dòng nước mắt của lão ứ ra , hai dòng nước mặt thực sự chảy ra từ một người đàn ông vì đứa con của mình .

Bỏ qua cái cảnh chia tay đó đi , chúng ta đã tới thành phố rồi, cái nơi đông đúc tới nỗi mà người ta vẫn nói bạn chẳng thể có đủ chỗ để ngồi suống nữa chi là đứng im .người người tấp nập chen nhau đi qua đi lại, bởi lẽ đây là nơi buôn bán lớn nhất của đất nước , tại đây có hang ngàn thứ để bạn có thể trao đổi từ những thứ chỉ đáng giá vài xu tới thứ đáng giá tới hàng trăm triệu yên, từ những thứ mà đi trên đường cũng vấp phải tới những thứ mà bạn chỉ mơ thấy và cũng chả bao giờ nghĩ nó tồn tại đều có ở đây hết .nhưng một lần nữa chúng ta vẫn phải bỏ qua nó đi vì nó chả liên quan gì tới câu truyện của chúng ta cả. đi sâu hơn vào trong thành phố mọi thứ đã khác , một quang cảnh thật sự không thể diễn tả được, những ngồi nhà trọc trời, những nhà máy xí nghiệp to như quả núi , xe cộ đông như lũ kiến tránh lũ nhưng vẫn có một sự ổn định thống nhất nào đó, hàng ngàn, không phải dùng tới hàng vạn con người đang tấp nập di chuyển.trong cái náo nhiệt đó 1 tiếng thất thanh :

- này cậu bé, này , nghe gì tôi nói gì không đó , xe đến chạm rồi này suống đi .

- nasi bừng tỉnh trong giấc mộng của mình : đến rồi à, cái thành phố trong mơ của mình , và giờ mình đã đặt chân lên đây, khám phá thôi nào.

Bạn đang đọc Pháp Sư Trừ Tà sáng tác bởi shihaha
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi shihaha
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.