Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tỉnh dậy, Xa Lạ!

Tiểu thuyết gốc · 1647 chữ

Chương 1: Tỉnh dậy, xa lạ.!

.....

Trường học xxx.

Phía trên bụt giảng một giáo viên đang cầm một sắp bài kiểm tra kêu tên từng học sinh của mình lên nhận.

"Vũ Thiên, bài kiểm tra lúc này của em rất tiến bộ cứ thế phát huy."

Người giáo viên khuôn mặt hiền từ nở nụ cười, đặt một tay lên vai cậu học trò nói.

"Vâng, cảm ơn thầy."

Vũ Thiên khuôn mặt có chút vui mừng nhưng nó nhanh chống bị cậu dấu đi, phía sau cậu là đống lời bàn tán chủ yếu là của học sinh đến từ gia tộc lớn.

"Xì, tiếng bộ gì chứ cuối cùng thì cũng làm tài xế mà thôi."

Người nói mang đầy sự kinh bỉ, khuôn mắt ngước lên trên nở nụ cười xấu xí kẻ này chính là Lâm Trấn cháu trai gia chủ Lâm gia. Dáng dóc ưa nhìn tóc vuốt ngược đôi mặt xanh lục, tóc ngắn cùng màu.

Ngay lập tức có kẻ nịnh bợ ùa theo chê cười, mặt đầy kinh bỉ nhìn Vũ Thiên.

"Ha ha ha."

"Nghèo mà đòi học cao."

"Phải học trung lớp với tên này đúng là sĩ nhục mà..."

"Lâm thiếu nói đúng tên này vốn nên đi làm tài xế, ha ha ha."

"Đúng vậy..."

Vũ Thiên không nói, nhưng răng cắn chặt cố nén cơn tức giận xuống.

"Sẽ có một ngày ta đạp các ngươi dưới chân."

Vũ Thiên nghĩ thầm, lòng câm tức không thôi.

Thấy được sự châm chọc người giáo viên nhanh chống lên tiếng.

"Được rồi, trật tự đi."

Ông cũng hết cách, trường học này vốn được Lâm gia bỏ tiền lên xây ra sự kiên vè về con cháu Lâm gia từ đó cũng hình thành.

Vũ Thiên nhanh chống quay lại chỗ ngồi của mình, không qua bao lâu thì lớp học kết thúc học sinh bất đầu quay về nhà.

Phía trên con đường quen thuộc Vũ Thiên nhanh chóng tiếng đến khu nhà cho thuê, trên đường đi cậu gặp được một ông lão râu tóc bạc phơ.

Tưởng như làng gió thổi qua nhưng ông lão nhìn Vũ Thiên cười nhẹn khiến cậu hơi tò mò.

"Mình quen ông lão này sau.?"

Vũ Thiên nghĩ thầm kết quả là không nhớ được gì, hắn quyết định đi qua tiếng thẳng về nhà nhưng lúc vừa tới ông lão lên tiếng gọi cậu.

"Cậu bé có thể đưa ta qua con đường bên phía lộ kia không?"

Vũ Thiên khựng nhẹn sau đó nhìn ông lão, hắn nở nụ cười nhẹn.

"Được, cháu giúp cụ."

Vũ Thiên dìu nhẹn tay ông lão từng bước đưa ông ta qua phía bên kia lộ, đến nơi ông lão đưa tay vỗ nhẹn vào vai cậu cười hiền hòa.

"Trẻ tuổi có nổ lực là tốt... Có duyên chúng ta sẽ gặp lại, Vũ Thiên."

Vũ Thiên cũng không mấy quan tấm cúi chào nhẹn cái sau đó đừng ai mới đi, tuy nhiên được một đoạn hắn khựng lại.

"Sau ông ta biết tên mình?"

Vũ Thiên quay lại nhìn thì chả thấy ông lão đâu hắn cũng lắc đầu cho qua lòng thầm nghĩ.

"Có lẻ mình nghe nhầm..."

Trở về nhà với thân thể mệt mỏi, Vũ Thiên nhanh chóng tấm sau đó nằm lăng ra giường.

Khuôn mặt có chút buồn, có chút khó chịu Vũ Thiên nhớ lại lời nói châm chọc lúc chiều. Tuy không phải lần đầu bị châm chọc nhưng nó khiến hắn bất lực vô cùng cái cảm giác mà cho dù cố gắng đến đâu cũng không hơn người khiến hắn tự cho mình là kẻ bất tài tâm càng quyết phải nổ lực nhiều hơn.

Tay để lên chán, hắn bất chợt nhận ra tay mình từ bao giờ đã có một chiếc nhẫn màu đen với họa tiết một con rồng uống quanh.

"Hể? Mình đeo nhẫn từ lúc nào?"

Đưa tay cố tháo nhưng không thể thậm chí có cảm giác tê dại đau đớn, hắn quyết định dừng lại mai sẽ tính tiếp giờ thì ngủ đã.

.....

Sáng hôm sau, hắn dậy sớm thay đồ chủng bị đi học bất chi bất giác hắn nhận ra quyển Sách giáo khoa có chút khác lạ.

"Nguyên lí vận hành Ma Pháp.?"

Vũ Thiên mắt nhướng nhướng, đưa tay xoa xoa mắt sau đó lấy tất cả số sách còn lại ra xem.

"Các hệ Ma Pháp."

"Sơ Lượt Lịch Sử Ma Pháp Sư."

"Các Loại Quái Vật, Ma Thú."

.....

.....

Vũ Thiên mắt giật giật,

"Vũ gì đây trời?"

Hắn đơ tay cầm lấy quyển dở ghi,

"Học Viện Ma Pháp Sư..."

Vũ Thiên đưa tay xoa xoa chán, đúng lúc này một suy nghĩ lé lên trong đầu hắn.

Tay nhẹn nhàng mở cánh cửa, nhìn ra phía ngoài....

Người người bay lượng trên không trung, kẻ tay phát ra lửa, kẻ thì vung tay nước bắn tung té...

Vũ Thiên trầm ngâm,

"Xuyên không..."

Vũ Thiên bất chợt cười nhẹn, miệng lẩm bẩm gì đó cuối cùng đóng cánh cửa hắn đi vào trong cầm lấy cặp vở.

"Nơi này, ta có thể....."

.....

1 Tháng kẻ từ lúc Vũ Thiên đến nơi xa lạ này hắn cũng dần hiểu và thích nghi với nó.

Tóm tắt, thì đây là một nơi mọi người đều có thể dùng ma pháp cho công việc và chiến đấu. Học sinh có hai quyền lựa chọn trở thành người bình thường làm việc như bao người hoặc trở thành Ma Pháp Sư, những kẻ được gọi là Ma Pháp Sư này sẽ được đào tạo và một lúc nào đó lên chiến trường chém giết Ma Thú, Quái Vật.

Vũ Thiên tâm trạng có hơi hỗn loạn, mai chính là ngày thức tỉnh Hệ Ma Pháp.

Hắn lúc này vừa lo vừa háo hức, cái hắn lo chính là mình có thể dùng Ma Pháp không cái hắn háo hức chính là nếu thức tỉnh thành công thì hắn là hệ gì.

Về đến nhà sau khi tấm hắn tay cầm quyển sách vẻ mặt lo lắng, hắn bắt đầu thói quen cắn móng tay của mình.

.....

Ngày hôm sau.

Phía trên lớp học, giáo viên từ từ bước vào trên tay cầm một quả cầu tròn màu xanh lam nhạt trong suốt.

Đây chính là quả cầu dùng để kiểm tra và thức tỉnh Hệ Ma Pháp.

Hệ Ma Pháp chia làm: Hỏa, Mộc, Thủy, Thổ, Phong, Băng, Lôi, Quang, Ám, Không gian, Tâm Linh.

Mỗi loại có tính đặt trưng và kiểu chiến đấu khác nhau,

"Hôm nay chúng ta sẽ tiến hành Thức Tỉnh Hệ Ma Pháp."

Người giáo viên đặt quả cầu xuống nói.

"Thầy Trần, lỡ có người không thể thức tỉnh hệ Ma Pháp thì sau."

Một học sinh hỏi.

Người giáo viên họ Trần khuôn mặt nghiêm túc nhìn đám học sinh mình nói.

"Không thể thức tỉnh hệ các trò chỉ có thể làm người thường gì thế sẽ bị trường bị học."

Tiếng bàn tán bắt đầu nổi lên.

"Không phải chứ?"

"Hy vọng ta không bị đuổi."

...

...

"Ha, ta thấy có kẻ sắp bị đuổi đến nơi rồi."

Lâm Trấn liếc Vũ Thiên, một loạt tiếng cười vang lên khuôn mặt trong rất hả dạ.

Không qua lâu người giáo viên bắt đầu kêu từng học sinh của mình lên đặt tay lên quả cầu và bắt đầu việc thức tỉnh cho từng người.

Người đầu tiên lên, kẻ này đặt tay lên quả cầu sau đó thở dài nhắm mắt lại.

Quả cầu từ từ hiện lên màu xanh lam nhạt,

"Chúc mừng em thức tỉnh được hệ thủy."

Người giáo viên nói.

Kẻ này cười khuôn mặt có chút thất giọng bởi hệ thủy là Hệ hỗ trợ.

"Được rồi người tiếp theo."

Người giáo viên lên tiếng, từng học sinh lần lượt thức tỉnh thành công.

"Lâm Trấn, tới lượt em."

Kẻ này lập tức đứng dậy, tay vuốt nhẹn tóc khiến một số nữ sinh hò hét.

"Wao, đẹp trai quá."

"Con đại gia tộc có khác."

"Lâm Trấn cố lên!!"

Lâm Trấn bộ gián kêu ngạo từng bước chạm rãi, đi ngang phía Vũ Thiên hắn cười lạnh nói nhỏ.

"Mày nên nhanh chóng cút khỏi đây."

Lâm Trấn đến chỗ quả cầu tay nên đạt lên, một đợt hàng khí nhẹn toát ra lớp băng nhanh chóng hình thành trên quả cầu.

"Ừ, là Băng Hệ chút mừng em."

Người giáo viên tán thưởng hắn một câu sau đó gọi người khác rất nhanh chống đến lượt của Vũ Thiên.

Tiếng bàn tán lại xuất hiện,

"Là hắn..."

"Tôi thấy tên này chắc không thức tỉnh được..."

"Nghèo mà đồi trèo cao..."

"Tên này không chuyển vọng đâu..."

"Tên phế vật nhanh lên còn để trường đuổi nhanh, tốn thời gian." (Lầm Trần.)

Một loạt tiếng cười vang lên, khiến người giáo viên phải nhắc nhở.

Vũ Thiên cố chấn an hắn cố bỏ những lời cay nghiệt kia ngoài tai, hắn cần tập trung.

Vũ Thiên tay đặt nhẹn lên quả cầu nhắm mắt lại tập trung tinh thần.

Khi hắn nhắm mắt một không gian khác xuất hiện, hắn như lạt vào vũ trụ bao la trước mắt hắn là những vì sao với các màu sắc khác nhau.

Bất chợt một ngôi sao màu hồng nhạt bay về phía hắn nhưng vẫn chưa dừng lại một ngôi sao màu trắng có phần trong suốt lại tiến đến chỗ hắn.

"Là... Song hệ nhưng ngôi sau màu trắng này là Hệ Nào?"

Vũ Thiên mở mắt, quả cầu của hắn chỉ hiện một màu hồng nhạt khiến hắn hơi tò mò nhưng nhanh chóng người giáo viên lên tiếng.

"Em thức tỉnh Hệ Tâm Linh, không tồi."

.....

Bạn đang đọc Pháp Sư Tâm Linh Hệ sáng tác bởi Axen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Axen
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.