Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 10: Tinh Linh tộc

Tiểu thuyết gốc · 4874 chữ

Ầm, một quả cầu lửa cực to bay về phía tảng đá. Tảng đá bị tan vỡ thành nhiều mảnh. Thấm thoát 3 năm trôi qua, pháp thuật của hắn đã tiến bộ vô cùng to lớn.Trãi qua 3 năm miệt mài khổ luyện, cuối cùng hắn cũng đã luyện được Thiên sát long thuật của Wendy và Vòng cung thời gian của Ultear.Do trong không gian Fairy cơ thể miễn dịch mọi trạng thái bất lợi nên hắn luyện tập cả ngày lẫn đêm.Ngoài ra vào thời gian rãnh rỗi hắn còn luyện tập nâng cao 2 pháp thuật sơ cấp mà lúc đầu hắn học được. Tuy thời gian bên ngoài là 3 ngày, nhưng khi hắn vào không gian luyện tập 3 năm thì cơ thể hắn phát triển theo thời gian trong không gian Fairy. Nên lúc này từ mái tóc ngắn cơ bản của chàng sinh 20 tuổi đã thành mái tóc dài ngang eo.

Do đã ăn qua tẩy tủy đan sơ cấp, cộng thêm 3 năm miệt mài luyện tập ma pháp nên cơ thể hắn khá cân đối, toát lên một khí chất rất riêng biệt. Nếu ai đã thấy Inuysha ở hình dạng con người thì lúc này hắn cũng có 8 9 phần tương tự. Người mặc bộ áo choàng màu đỏ, thắt lưng đeo một thanh kiếm, dáng người cao mảnh khảnh. Nhìn qua thì cũng có thể miễn cưỡng liệt vào danh sách ngọc thụ lâm phong.

Sau 3 năm luyện tập thì hắn trở nên chính chắn hơn rất nhiều. Không còn là thanh niên ngây thơ vô số tội như lúc đầu nữa. Mở bảng thông tin bản thân lên xem :

Ký chủ :Nguyễn Thiên Khanh

Tuổi : 23

Cấp độ : 3

Chức nghiệp : Không

Pháp thuật : Thiên Sát long thuật, Vòng cung thời gian, hỏa hệ cơ bản, thủy thuật cơ bản.

Vật phẩm : Áo choàng chuột lửa, Thiên sinh nha, Cầu Pokemon

Thú sủng : không

Danh hiệu : không.

Chỉ còn ngày hôm nay nữa là kết thúc quá trình luyện tập . Nghĩ lại hắn cảm giác như một giấc mơ. Lúc đầu hắn chỉ là một chàng sinh viên bách khoa bình thường, mà giờ phút này hắn đã là một pháp sư có thể sử dụng nhiều loại pháp thuật trong truyền thuyết, nghĩ kỹ lại thì thật là kích thích.

Hôm sau, hệ thống thông báo : “Thời gian luyện tập hoàn tất, không gian Fairy sắp đóng, chuẩn bị truyền tống, khi về thế giới thực ký chủ sẽ lâm vào hôn mê, vui lòng chuẩn bị.”

Nghe hệ thống nói xong thì hắn hít sâu một hơi, tạm biệt không gian yêu dấu, hẹn gặp lại.

Lúc hệ thống truyền tống hắn về thế giới thực tại, thì hắn lập tức lâm vào hôn mê.

Khi tỉnh lại, hắn đứng thẳng dậy, đẩy nắp hầm sau đó nhảy ra ngoài, hít một hơi thật sâu và hét lên : “Thiên vũ đại lục, ta đến rồi đây , hahahaha”.

Đột nhiên hắn cảm giác như có một đôi mắt đang nhìn hắn, do luyện thành sát long thuật nên giác quan của hắn cực kỳ nhạy. Nhìn về phía ảnh mắt , hắn sững sờ.

Không ai xa lạ mà chính là con thỏ “đáng yêu” mà hắn đã gặp vào lúc vừa bước vào thế giới này.

Con thỏ cũng ngạc nhiên không kém, đây không phải là tên ngu phá mình vào lúc mình đang phê cỏ mấy ngày trước sao? Lúc đó cảm giác hắn vô hại, nhưng lúc này nó cảm giác vô cùng nguy hiểm, không chần chờ, theo bản năng. Vèo một phát, mất dạng. Nó chạy còn nhanh hơn gấp mấy lần so với mấy tay Excenter của VN nữa.

Nhìn con thỏ chạy mất dạng, hắn dở khóc dở cười. Con đũy thỏ đó, lúc này nó cũng biết sợ mình rồi.

Há miệng hít một hơi thật sâu không khí vào cơ thể, cảm giác thoải mái hơn không ít. Hắn quyết định trước hết tìm cách rời khỏi Thiên Vũ sâm lâm này đã.

“Đinh! Nhiệm vụ mở ra, trong vòng ba tháng yêu cầu ký chủ tìm được Tinh Linh thạch và Vẫn ma thạch. Phần thưởng nhiệm vụ : 500 điểm kinh nghiệm, 2 cực phẩm linh thạch. Một lần triệu hồi thú sủng tùy chọn. Không hoàn thành nhiệm vụ phạt : giảm 1 lever, hôn mê một ngày”, khi đang miên man suy nghĩ thì trong đầu hắn vang lên tiêng hệ thống.

Tròn mắt ngạc nhiên, không ngờ hệ thống đưa ra nhiệm vụ vào lúc này. Hắn nhìn xuống phần mô tả nhiệm vụ:

“ Tinh linh thạch, một loại vật chất được thai nghén trong tinh linh tộc, rất có linh tính, có thể tịnh hóa vật chất ô uế, rất được tinh linh tộc xem trọng.

Vẫn ma thạch : một loại khoáng thạch chỉ có ở Hắc ma tộc, loại đá này chuyên hấp thụ ma khí từ tộc nhân hắc ma tộc nên ma tính rất cao”.

Nếu là trước đây thì hắn đã gào lên vì hoảng sợ rồi, còn bây giờ hắn bình tĩnh hơn rất nhiều. Từ từ phân tích nhiệm vụ. Nói vậy là bắt buộc phải xâm nhập vào tinh linh tộc và Hắc ma tộc mới có thể hoàn thành nhiệm vụ , mặc dù vô tình bị đưa vào thế giới này, bị cuốn vào những tranh đấu không cần thiết, nhưng đã không thể quay trở lại thì chỉ có thể thẳng bước tiến.

Trước hết phải tìm cách đến tinh linh tộc đã, hắn hỏi : “hệ thống, lúc trước mi nói chỗ ta đang đứng là nơi biên giới giữa hắc ma tộc và tinh linh tộc đúng không, vậy làm sao vào tinh linh tộc được ?”

Hệ thống : “Tinh linh tộc sống ẩn mình với thiên nhiên, ít tiếp xúc với thế giới bên ngoài nên rất khó bị phát hiện, ngoài ra khu vực họ sinh sống luôn được kết giới bao quanh nên cho dù tìm được kết giới ký chủ cũng không thể vào được. Cách duy nhất có thể vào là ký chủ tìm tộc nhân làm bên ngoài của tinh linh tộc, sau đó theo họ đi vào”.

“ Vậy làm sao tìm được tộc nhân bên ngoài của tinh linh tộc?”, hắn hỏi.

Hệ thống : “Ký chủ đi dọc theo dòng suối, băng khỏi thác nước, sau đó ngược lên thượng nguộn khoảng 10 dặm (1 dặm =1,6km) thì sẽ thấy được một cái hồ vô cùng to lớn, nơi đó là tinh linh hồ, các tộc nhân tinh linh sau khi ra ngoài săn bắn, lúc về họ thường ghé bên bờ hồ để lấy nước và tắm rửa”.

Không chần chờ , hắn đi về phía thượng nguồn dòng suối, dọc đường gặp phải mấy loại yêu thú cấp D trở xuống, hắn chỉ dọa cho bọn chúng chạy đi. Mặc dù ý định ban đầu của hắn là giết yêu thú để lên cấp, nhưng thủy chung hắn vẫn chưa thích ứng với việc giết chóc này, nếu không phải ban đầu vì không còn cách nào khác thì hắn cũng không giết con bích ngọc xà kia.

Theo chỉ dẫn của hệ thống, rất nhanh hắn đã tìm được tinh linh hồ, đây là một hồ nước cực kỳ rộng lớn, không thể nhìn thấy bờ hồ bên kia, hồ nước nằm giữa rừng nước trong vắt, nhìn xuống có thể thấy rất nhiều cá đang bơi phía dưới, đến gần hồ thì hắn nghe thấy tiếng động, chầm chậm tiếp cận, núp vào một cây cao rậm rạp cách xa đó nhìn xuống, do đã thành một sát long nhân chính hiệu nên thị lực của hắn vô cùng tốt, mặc dù khoảng cách khá xa nhưng hắn vẫn nhìn rõ.

Lúc này bên bờ hồ có 5 người con gái, à không 5 tinh linh vô cùng xinh đẹp đang ngồi rửa trái cây và lấy nước.

Trong cuộc đời hắn thú thật chưa từng thấy những người xinh đẹp như vậy, tinh linh tộc chỉ khác con người ở chỗ tai họ hơi dài và nhọn hơn , ngoài ra sau lưng có một đôi cánh như cánh chuồn chuồn, còn lại thì họ trông rất giống con người, nếu nói ở thế giới hiện tại của trái đất có người nào có thể so vẻ đẹp với họ thì chắc chỉ có Tiểu long nữ trong truyền thuyết mới có thể so sánh, hắn nhìn họ say đắm, sau đó nuốt nước miếng cái ực rồi thầm nói : “ Cũng bình thường thôi, Tuyết Vân của mình đẹp hơn, ta là người chung thủy, ta là người chung thủy…”, khi mặc niệm xong thì hắn không tự chủ lại nuốt thêm một ngụm nước miếng nữa.

Lại nói về những tinh linh bên bờ hồ, lúc này họ đang líu ríu trò chuyện, trông như rất vui vẻ.

“ Y Y tỷ, giờ này còn sớm, hay chúng ta nhảy xuống tắm một xíu rồi về”. Một cô tinh linh xinh xắn tinh nghịch, tóc màu bạc nói với cô gái mặc một bộ đồ tím được gọi là Y Y. Khi cô gái nói xong, thì 3 nàng tinh linh còn lại cũng mở to đôi mắt đầy chờ mong nhìn vào cô gái áo tím.

“ Y Tuyết, muội thật là nghịch ngợm, chúng ta phải nhanh chóng đem hoa về cho trưởng lão kịp thời gian để ủ Bách hoa nhưỡng, nếu về trễ thì sẽ bị phạt đó”, Y Y nói.

Cô gái tên Y Tuyết nghe vậy bĩu môi nói: “ giờ này còn sớm mà, chẳng phải đợi lúc trăng lên, vào lúc tròn nhất mới có thể ủ bách hoa nhưỡng sao?, từ bây giờ đến lúc đó còn hơn 5 6 canh giờ, chúng ta xuống tắm một lúc cũng đâu mất thời gian, Y Vân, Y Trúc , Y Lan, mấy tỷ nói xem có đúng không?” Nói xong, cô gái hướng 3 người còn lại nháy nháy mắt.

“Đúng đúng, Y Tuyết nói cũng có lý, Y Y hay tỷ với bọn muội xuống tắm cho sạch sẽ rồi về, lúc nãy hái hoa, có rất nhiều phấn hoa bám vào người của muội, cảm thấy rất khó chịu”. Cô tinh linh tên Y Trúc líu ríu nói.

Biết tính tình của những đồng bạn của mình, Y Tuyết chỉ còn cách gật đầu đồng ý. Được sự đồng ý của nàng ta, bốn nàng tinh linh còn lại vô cùng hưng phấn, mặt mày rạng rỡ, nhanh chóng thoát y, chỉ chừa lại một chiếc yếm, sau đó cùng nhau nhảy xuống hồ nước vui vẻ chơi đùa, cô gái tên Y Y cuối cùng cũng xuống nước và chơi đùa cùng đồng bọn.

Ngồi trên cành cây lúc này tim của hắn đập thình thịch, lấy 2 tay che mắt lại, không nhìn cảnh trước mặt, vừa che mắt hắn vừa mặc niệm : “ta là người chung thủy, ta là người…”

Nhưng nếu nhìn kỹ thì lúc che mắt những ngón tay của hắn hở ra, vừa đủ chỗ cho con mắt nhìn qua. Lúc này trong đầu hắn như có 2 vị thần đang tranh cãi với nhau.Vị thiên sứ nhỏ 2 cánh màu trắng với cái vòng tròn trên đầu nói : “ Khanh, chúng ta là người có ăn học, không nên nhìn, thừa lúc người ta đang tắm không để ý mà nhìn lén thì chẳng khác nào cầm thú”.

Vị thần còn lại là một con ác quỷ với 2 cái sừng trên đầu, 2 răng nanh nhỏ đáng yêu với đôi cánh màu đen nói : “ Khanh, mi đừng tin hắn,nhìn đi, nếu người ta đang tắm mà không nhìn lén thì ngay cả cầm thú cũng không bằng đó”.

Sau một hồi tranh cãi , cuối cùng phần thắng thuộc về vị thiên sứ,thuộc về chính nghĩa nên hắn đã quyết định không nhìn bằng cách lấy tay che mắt như đã nói ở trên.

Lúc này dưới hồ, 5 nàng tinh linh đang vô tư đùa giỡn mà không hề hay biết đang có một tên “chính nhân quân tử” đang nhìn. Cô nàng tên Y Tuyết vô cùng nghịch ngợm, nàng ta lấy tay tạt nước vào các nàng còn lại, sau đó lặn đi mất, lúc nổi lên lại vang tiếng cười vô cùng trong trẻo . Các nàng khác cũng không chịu thua kém, vừa tạt nước, vừa đùa giỡn rôm rả cả 1 góc trời.

Khung cảnh thật bình yên và xinh đẹp, mặc dù hắn thấy được cảnh các tinh linh đang tắm nhưng hắn cũng không có một dục niệm xấu xa nào. Yêu thiên nhiên, yêu cái đẹp đó là thiên tính của con người rồi, người ta làm tất cả mọi thứ không phải vì để đạt được niềm vui, đạt được những thứ tốt đẹp nhất hay sao.

Mặc dù không muốn phá vỡ khung cảnh xinh đẹp này, nhưng hắn phải tìm cách tiếp cận những tinh linh này mà không làm họ phản cảm, để họ đưa hắn về tinh linh tộc, sau đó tìm tinh linh thạch hoàn thành nhiệm vụ.

Nhưng trước mắt phải đợi các nàng tắm xong, mặc y phục đàng hoàng trước đã. Chẳng lẽ , trong tình cảnh người ta đang tắm, hắn từ một bụi nào đó nhảy ra và nói : “Chào các nàng tinh linh xinh đẹp, hân hạnh được gặp” thì đảm bảo hắn sẽ bị đánh hội đồng cho tới lúc má nhìn không ra thì thôi, nếu không bị đánh thì cũng sẽ bị các tinh linh bắn thành con nhím. Lúc đó không chừng con nhím cũng không nhìn ra đồng loại của mình mà ngạc nhiên nói : “người anh em, gai trên người cậu to thiệt ha, cậu là loài mới hả ?”.

Chờ đợi khoảng nữa giờ , cuối cùng thì các nàng tinh linh cũng lên bờ, mặc y phục , vẩy mái tóc dài mượt mà màu bạc cho ráo nước, sau đó mỗi người đeo một gùi hoa đan bằng tre sau lưng, chuẩn bị đi về.

Thấy các nàng sắp đi, hắn phân vân không biết có nên xuất hiện hay không, nếu giờ này hắn xuất hiện chắc chắn sẽ làm các nàng nghi ngờ. Trước mắt cứ theo dõi họ, sau đó rồi tính sau.

Do phía sau phải mang gùi hoa, nên các tinh linh không sử dụng cánh để bay, mà họ đi bộ. Tốc độ thật nhanh, thật linh hoạt. Nếu không luyện thành Sát long thuật, không có khứu giác cực nhạy, cũng như tốc độ cực nhanh của thiên long ma pháp thì giờ này hắn đã bị các tinh linh cho ngửi khói. Đường đi thật vô cùng trúc trắc, băng qua vô số tàng cây lớn, có khi còn đi ngang khu vực của một loài ma thú nguy hiểm nữa. Đến một khoảng rừng vắng, bốn phía toàn những cây cao, xung quanh hoàn toàn trơ trọi, mặt đất phủ đầy một lớp lá khô thì hắn mất dấu các tinh linh. Kỳ lạ, rõ ràng là mùi của họ đến đây, sao bỗng nhiên lại biến mất.

Vèo, một mũi tên lấp lánh ánh bạc bay về phía hắn. Giật mình nhìn mũi tên, hắn vội vàng núp sau thân cây đang đứng.

Bựttt., mũi tên cắm sâu hơn nữa vào thân cây và rung lên bần bật. Hai mắt hắn co rụt lại, nếu lúc nãy mũi tên không cắm vào thân cây mà là người hắn thì giờ này hắn đã bị trọng thương rồi.

“Mau ra đây đi”, từ phía xa cất lên một giọng nói vô cùng trong trẻo nhưng rất lạnh lùng.

Biết đã bị phát hiện, nên hắn không nấp nữa, từ phía sau thân bước ra. Đối mặt hắn là 5 nàng tinh linh lúc nãy với đôi mắt lạnh lùng, trên tay mỗi tinh linh đều đang giương cung chỉ về phía hắn.

“Nhân loại, ngươi theo dõi bọn ta với mục đích gì, mau nói?” Nàng tinh linh áo tím Y Y cất tiếng hỏi.

Trong lòng hắn cười khổ, biết vậy lúc nãy ra gặp mặt luôn cho rồi, bây giờ theo dõi bị phát hiện, để các nàng hiểu lầm, khó lòng mà giải thích. Tuy vậy hắn vẫn quyết định nói ra mục đích: “Ta không theo dõi các nàng, mà muốn gặp các nàng để đến tinh linh tộc một chuyến” .

Cô gái tên Y Tuyết ngạc nhiên mở đôi mắt tròn xoe hỏi : “Mi muốn đến tinh linh tộc bọn ta làm gì ? Có phải có ý đồ xấu với tộc nhân bọn ta đúng không?”

Chẳng lẽ nói đến lấy tinh linh thạch của mấy nàng! Nếu nói ra chỉ sợ các nàng không nhiều lời mà liều mạng với hắn mới lạ. Nên hắn quyết định nói dối : “Ta nghe nói tinh linh tộc sống ở một nơi vô cùng xinh đẹp, chan hòa với thiên nhiên, ở đó có rất nhiều dược liệu nên ta muốn đến đó xem một lần để mở mang kiến thức. Ngoài ra còn nghe nói tinh linh tộc có tinh linh tửu ngon nhất thiên hạ nên muốn đến thử”.

“Sao người biết được tinh linh tộc bọn ta trồng rất nhiều dược liệu, ngoài ra ai nói cho người biết về bách hoa nhưỡng của bọn ta?”. Y Tuyết ngây thơ hỏi.

Y Y chau mày, trưởng lão nói không sai, nhân loại vô cùng giảo hoạt, Y Tuyết ngây thơ trong sáng , ít tiếp xúc với đời, chỉ qua một câu hỏi đơn giản đã lộ ra việc có rất nhiều dược liệu cũng như bách hoa nhưỡng của tinh linh tộc.

Nàng ta tỏ ra vô cùng cảnh giác với tên nhân loại mặc bộ y phục màu đỏ kì lạ này. Mặc dù không cảm thấy sát khí phát ra từ tên nhân loại kia, nhưng nàng cũng không buông lỏng tinh thần. Nàng dùng giọng vô cùng lạnh lùng nói : “Tinh linh tộc bọn ta không đón tiếp người lạ, ngươi đi đi, bọn ta sẽ không để ngươi vào lãnh thổ của bọn ta, nếu ngươi không đi thì đừng trách”.

Nhìn thái độ lạnh lùng của nàng ta, hắn biết không thể nào thuyết phục nàng ta đưa mình về tinh linh tộc rồi, giờ chỉ còn cách rút lui rồi từ từ tính. Nghĩ thông, hắn hướng về các tinh linh nở một nụ cười thân thiện nói : “nếu các nàng không chào đón thì ta cũng không miễn cưỡng, tạm biệt ! Hẹn gặp lại”. Nói xong, hắn cất bước đi ngược về phía tinh linh hồ.

Y Y vô cùng ngạc nhiên,nàng còn tưởng rằng tên nhân loại sẽ tìm một lý do nào đó để thuyết phục mình, không ngờ hắn chỉ nói một câu rồi bỏ đi, thật là một tên kỳ lạ.

Y Tuyết tròn mắt nhìn về hướng của hắn vừa đi, rồi nói : “Y Y tỷ, tên nhân loại đó thật thú vị, tỷ nói hắn có phải người xấu không?”

“Trưởng lão từng nói tất cả nhân loại đều vô cùng tàn nhẫn và giảo* hoạt, muội đừng để vẻ bề ngoài của hắn đánh lừa. Ngoài ra sau này muội phải thận trọng, không thể tiết lộ bất cứ thông tin nào về tinh linh tộc, nếu không sẽ bị trưỡng lão phạt nặng” , Y Y nghiêm mặt nói.

Y Tuyết nghe nàng ta giáo huấn, không dám cãi lại, lén lút quay qua ba nàng tinh linh còn lại thè lưỡi làm mặt quỷ.

“Mọi người cẩn thận, chúng ta đang đi trên địa bàn của Yêu Liệt hổ, đừng làm ra động tĩnh lớn làm kinh động tới nó, nếu không thì sẽ có rắc rối”. Y Y lên tiếng dặn dò.

“Hốngggg”. Một tiếng rống cất lên phá vỡ bầu không khí yên tĩnh, chim rừng hoảng sợ bay lên khắp cả khu rừng, những loài động vật nhỏ thì run rẩy nấp trong nơi trú ẩn.

Y Lan hoảng sợ nói : “Y Y tỷ, tiếng rống vừa rồi có phải của Yêu liệt hổ hay không”?

Y Y chau mày trả lời: “ Không thể nào, theo lý thì bình thường Yêu Liệt hổ sau khi luyện hóa con mồi thì sẽ ngủ say ít nhất 3 tháng, 2 tháng trước theo tin tức thì nó đã luyện hóa yêu đan của Tử Vân báo, phải một tháng sau mới tỉnh, vì sao nó lại tỉnh vào lúc này?”.

Không có thời gian để thắc mắc, nàng ta quay sang đồng tộc nói: “Chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi lãnh thổ của nó, Yêu liệt hổ là yêu thú cấp A+, nếu để nó phát hiện ra chúng ta thì chỉ có 1 con đường chết”.

Bốn nàng tinh linh còn lại vô cùng hoảng sợ , đối với các nàng đối mặt với một con yêu thú cấp A+ thì các nàng chẳng khác gì con mồi chờ làm thịt.

Họ nhanh chóng men theo lối mòn đi về hướng kết giới của tinh linh tộc, nhưng đi được một lúc thì tất cả buộc phải dừng lại.

Phía trước là một con hổ to lớn như một ngọn núi nhỏ, toàn thân màu trắng có lẫn vài sọc đen, nổi bậc nhất là hoa văn hình ngọn lửa ngay giữa trán, tròng mắt màu xanh đang nhìn về phía các tinh linh, miệng đang ngậm một con yêu thú to lớn bê bết máu.

Y Trúc hoảng sợ hỏi : “Y Y tỷ , bây giờ chúng ta phải làm sao bây giờ?”

Thực ra bây giờ Y Y nàng ta cũng vô cùng hoảng loạn, lần này 5 người bọn họ nhận nhiệm vụ hái hoa về ủ bách hoa nhưỡng, không ngờ lúc về lại đúng thời điểm Yêu liệt hổ thức tỉnh. Trấn tĩnh bản thân, Y Y lấy hết can đảm tiến về phía trước 2 bước, nhìn Yêu liệt hổ nói : “Hổ vương, từ trước đến nay tinh linh tộc và ngài nước sông không phạm nước giếng, lần này chúng ta vô tình đi ngang khu vực của ngài, mong ngài có thể bỏ qua, ngày sau tinh linh tộc nhất định báo đáp”.

Là Yêu thú cấp A+ , Yêu liệt hổ sớm có linh tính, nó có thể hiểu được ngôn ngữ của tinh linh. Nhưng nó không quan tâm, đây là thế giới của nó, nó chán ghét ai xâm phạm vào thế giới của mình, nó sẽ trừng phạt tất cả kẻ xâm nhập, hình phạt duy nhất đó là Chết.

Đáp lại câu nói của Y Y là một ngọn lửa vô cùng to lớn bay về phía các nàng. Thấy ngọn lửa bay về phía mình, các nàng nhanh chóng tránh né sang 4 hướng, sau đó giương cung bắn về phía Yêu Liệt hổ.

“Ầm” một tiếng, ngọn lửa va vào những cây đại thụ gần đó, toàn bộ bị thiêu rụi trong nháy mắt, khói bụi bay mịt mù.

Sau khi bắn liên tiếp 3 mũi tên về phía Yêu liệt hổ, Y Trúc núp từ phía sau một thân cây, đưa mắt ra nhìn. Biến mất , Yêu liệt hổ đã biến mất không còn ở đó nữa.

“ Y Trúc, cẩn thận”, nghe Y Lan cảnh báo cho mình, Y Trúc hoảng sợ quay người lại, đối mặt nàng lúc này là móng vuốt tàn nhẫn của con cọp gian ác.

“Rầm” cả người Y Trúc bay đi, va vào một thân cây, sau đó ngã xuống, máu từ vết thương chảy ra ướt cả mặt đất. Tắt thở, chỉ một đòn của Yêu liệt hổ đã đưa nàng ta về tây thiên (chẳng bù với mấy thanh niên cá độ ở VN, có mấy anh nhảy cầu vượt muốn về Tây thiên mà không được).

AAAAAAA! Chứng kiến đồng bạn bị giết, bốn nàng tinh linh còn lại như phát điên, giương cung bắn liên tục về phía Yêu liệt hổ, nhưng da yêu liệt hổ vô cùng cứng, cung tên đối với nó là vô dụng. Nó thích nhất là vờn con mồi, làm cho con mồi hoảng sợ chống trả, sau đó bị nó giết trong tuyệt vọng.

Sau khi biến mất, nó đột ngột xuất hiện sau lưng của 2 nàng tinh linh đứng cạnh nhau và giơ móng vuốt gian ác ra.

“Y Vân, Y Lan” cẩn thận! Y Y tuyệt vọng kêu lên, nhưng “ Rầm, Rầm” 2 thân hình bay không trung sau đó rơi xuống, máu phủ khắp mặt đất, nó tiễn chân hai nàng đi tây thiên một cách gọn gàng và nhanh chóng.

Y Tuyết tuyệt vọng , buông cung tên , ngồi thụp xuống khóc nức nở. Từ nhỏ đến lớn nàng luôn sống bình yên trong tinh linh tộc, chưa từng thấy cảnh máu me rùng rợn như vậy, đáng sợ hơn nữa người chết lại là đồng bạn của nàng.

Nhìn con đũy cọp đi từ từ về phía của mình, nàng nhắm mắt lại chờ đợi cái chết, mặc kệ tiếng hô hoán của Y Y, thế giới thật xinh đẹp, nhưng cuộc sống thật ngắn ngủi.

Y Y thấy Yêu Liệt hổ lại gần Y Tuyết, nàng nỗ lực bắn tên, ra sức hô hoán, mắt giàn giụa nước, nhưng tất cả những cố gắng đều vô vọng.

Đũy cọp từ từ giơ móng vuốt lên, nhìn tinh linh xinh đẹp trước mặt mình , nhưng nó không hề có lòng thương xót, thẳng tay đập xuống.

“Thiên long gào thét”, một luồng lốc xoáy cực lớn bay thẳng về phía Yêu Liệt Hổ.

“Ầm, ầm” Cả người nó bị thổi bay ,va vào làm gãy liên tiếp mấy cây đại thụ. Nó đứng lên , hai mắt nguy hiểm nhìn về phía tên nhân loại trước mặt đã tấn công mình.

Vốn đang nhắm mắt chờ chết, Y Tuyết đột nhiên nghe được một giọng nói khác lạ, sau đó cảm giác có một luồng gió cực mạnh bay ngang mình, nàng từ từ mở mắt ra, trước mắt chính là tên nhân loại kỳ lạ mặc bộ đồ đỏ mà mình đã gặp lúc trước,thật không ngờ người cứu mình lại là hắn.

Y Y cũng vô cùng kinh ngạc, không ngờ tên nhân loại mình đã gặp, không cảm nhận được ma lực từ người hắn lại là một phong hệ pháp sư. Chẳng những vậy còn là một pháp sư cực mạnh, bằng chứng là lốc gió vừa rồi có thể thổi bay một yêu thú câp A+.

Không có thời gian suy nghĩ nhiều, nàng vội vàng chạy về phía Y Tuyết, nâng nàng ta đứng dậy, nhanh chóng đi về phía người kỳ lạ kia.

Tính ra thì đây cũng là lần đầu tiên Khanh hắn đối đầu trực tiếp với một con yêu thú, nên cũng có chút căng thẳng. Lúc đầu hắn định quay trở lại tinh linh hồ, sau đó ở đó chờ đợi các nàng đến một lần nữa rồi từ từ tìm cách thuyết phục. Đi được một lúc thì hắn nghe được một tiếng nổ lớn, nhìn lại thì đó là hướng mà hắn cùng các nữ tinh linh ly khai, thắc mắc nên hắn quay lại xem, vừa hay đúng lúc đũy cọp định giết Y Tuyết nên hắn ra tay cứu nàng ta một mạng.

Yêu liệt hổ cảnh giác nhìn tên nhân loại kia, cảm giác của nó mách bảo đây là một người rất nguy hiểm. Hống lên một tiếng, sau đó nó phun một cầu lửa vô cùng to lớn về phía hắn.

“Cẩn thận” Y Y vội vàng nhắc nhở.

Thiên Khanh hắn đứng chắn phía trước 2 nữ tinh linh , sau đó tập trung không khí vào phổi, dùng thiên long hống thổi tan ngọn lửa. Khi ngọn lửa tan đi, thì yêu liệt hổ cũng biến mất.

Thật giảo hoạt, hắn biết nó chỉ đang nấp ở đâu đó mà thôi. Chợt cảm giác nguy hiểm từ phía sau ập đến, một móng vuốt to lớn từ phía sau đập vào người hắn.

Yêu Liệt hổ rất cảnh giác, tên nhân loại mang lại cho hắn một cổ nguy hiểm vô cùng to lớn, nên nó tạm thời bỏ qua 2 tinh linh yếu ớt kia, tập trung đối phó tên nhân loại. Thấy tên đó sơ hở, nó nhảy ra từ phía sau, dùng hết sức vào bàn tay tát vào tên nhân loại kia.

Bạn đang đọc Hệ thống Pháp thuật tại dị giới sáng tác bởi AhriNguyen90
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AhriNguyen90
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 67

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.