Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

quả phụ muốn gả 6

Phiên bản Dịch · 1589 chữ

Chương 6: quá phụ muốn gả

Thẩm Ngọc Noãn yên lặng đánh giá Tần Võ, nam nhân này từ đầu tới cuối ioosng như không có nhìn thấy bộ dáng của người kia, đầu cúi xuống ngực nên nhìn không thấy biểu tình trên mặt, trong lòng nàng không khỏi đoán thầm một chút.

Này, nàng sợ nhất không phải Tần Võ không biết trong thôn có Noãn Nương hay không nhưng nàng sợ hắn đối với Hoàng Thu Nhi là tình sâu không dứt. đợi chờ uổng phí thời gian đến tận tuổi này, không phải thâm hải tình sâu thì có thể là gì ?

“ Võ ca ca, nếu ngày nào ở trên núi thấy hồng anh quả liền giúp ta hái một ít nha? ở nhà cha mẹ muốn ăn nhưng lại không thể tự mình đi hái, chỉ có thể cầu Võ ca ca, còn có loại quả hương vị rất là tươi ngon, Võ ca ca đáp ứng ta không ?”

Cũng không biết có phải nàng mẫn cảm hay không, nhưng sao như thế nào cảm thấy nữ nhân này giống đang thị uy với mình ? là đang muốn nói với nàng, hai người họ rất quen thuộc vơi nhau người ngoài không biết được gì ?

A, thật đúng là hợp tình hợp lí yêu cầu ha!

Hoàng Thu Nhi nói xong ngẩng đầu nhìn Tần Võ, cuối cùng nàng cũng nhìn rõ mặt đối phương. Mặt hình tam giác, mắt nhỏ đuôi mắt xếch lên phía trên nhìn về phía Tần Võ quả thật rất giống hồ li.

Trong trí nhớ của nguyên chủ hai năm sau ngoại hình quá khác nhau, lại không thể tận mắt nhìn thấy đúng là quá kích thích. Này da mặt, này tố chất tâm lí, đến với hiện đại thì đúng là nhân tài. Chẳng lẽ Tần Võ thích kiểu người chủ động?

Lúc này đúng là giữa trưa, người dân từ ngoài đồng ruộng bắt đầu trở về nhà, trên đường đi tới đi lui, Hoàng Thu Nhi trình diễn màn vừa rồi còn không phải là tình chàng ý thiếp, nàng đối với Tần Võ tình sâu chưa dứt, hắn đối với nàng tình thâm không nói lên lời sao?

Thật đúng là đủ sâu, không cần ngày mai chỉ trong hôm nay thôi người trong thôn cũng có thể biến ra mười tám vở kịch để kể về chuyện này, tâm tư cũng thật là sâu.

Trên xe có nàng, Tần Võ hai người, Hoàng Thu Nhi một đường đi đều coi nàng không tồn tại, tuy nói nàng tới thôn mới một năm đúng lúc nàng gả đi, không có giao thoa nhưng ít nhất cũng có hỏi thăm đi?

Nhưng đối phương đều coi như nàng không tồn tại, ánh mắt ngược lại lại đảo qua chỗ thùng xe nàng đặt hàng hóa vài lần. tuy rằng nhanh nhưng ánh mắt ghen ghét không thể giấu được cặp mắt của nàng, lại còn thủ đoạn tranh thủ cảm tình đâu.

Lại xem đến Tần Võ, hắn giống như đang tạo hình pho tượng, cảm xúc một chút cũng không để lộ ra ngoài, khiến cho Thẩm Ngọc Noãn trong lòng một trận phát hỏa, ánh mắt cho một cái xem thường.

Ai ngờ đối phương bất thình lình ngẩng đầu lên, nhìn qua ánh mắt âm u lại có ý xem thường của nàng, toàn bộ hảo cảm từ sáng giờ toàn bộ ngâm nước nóng!

Ôn nhu hiền thục đâu rồi? Thẩm Ngọc Noãn cả người đều ỉu xìu, ngồi một góc tự đả kích bản thân, nhưng lại không phát hiện nam nhân kia ánh mắt lóe sáng hơi nhếch khóe miệng.

Mắt thấy xe bò đi ngang qua Hoàng gia, bên tai rốt cuộc thanh tịnh lại, lại đi một đoạn tới của nhà Noãn Nương, trên xe tất cả đều là đồ vật của nàng, Tần Võ không có chút đồ nào nên cũng không cần dương gia chở nữa.

Trả bốn văn tiền tiền xe, cùng dương đại ca chào tạm biệt, mở khóa cửa không nói một tiếng xách túi đựng toàn bộ vật của mình bước vào,lại bị đoạt đi.

“ để ta “

Dọc đường đi vào nhà cũng không nói lời nào, chỉ mang nhanh túi đồ vào, bị nàng chỉ huy đặt trong nhà bếp, có người tự nguyện hiến sức nàng đương nhiên thanh thản cũng không ngại.

Hai người đứng trong nhà bếp hai mắt nhìn nhau không nói gì “ ta đây..ta về “

Nam nhân đứng trước mặt nàng liếc nhanh đến trước mặt nàng rồi lại nhanh chóng rời đi, cũng không biết tại sao đang yên lành lại chột dạ, nói xong xoay người liền đi.

Thẩm Ngọc Noãn hoàn hồn, chạy nhanh ra lưu người. Tần Võ đứng ngoài thấy nàng cư nhiên chạy lại vào trong bếp. trong chốc lát lại chạy ra trong tay nhiều thêm mấy tờ giấy dầu bao.

Đây là nàng ở trên phố mua, nguyên là ở trên trấn đưa nam nhân này cầm vài cái kết quả người này sống chết không đồng ý, sợ nàng lãng phí, nàng đành đợi đối phương thời điểm dọn đồ vật đóng gói chút đồ ăn.

“ hôm nay đa tạ Tần đại ca hỗ trợ” đem giấy dầu bao dét vào trong ngực nam nhân lại tiếp “ ngươi cũng không thể ghét bỏ”

Bị cắp mắt tươi cười kia nhìn chằm chằm vốn không biết nên nói gì , vốn là tính trầm mặc nay càng trầm hơn. Nàng nhưng thật ra không chê, một bên vui sướng.

Này tiểu nữ tử hắn xem từ đầu cũng xem vừa mắt, ai ngờ là là tiểu tinh linh nghịch ngợm. hắn không ngại chịu đựng tính tình, cho nàng ăn chút đậu hũ.

“ bất quá chỉ là chút tiểu tâm ý, sau này còn định nhờ Tần đại ca giúp nhiều lắm, Tần đại ca không lấy chẳng lẽ không định giúp ta?”

“ giúp”

“ vậy ta sau này có việc sẽ nhờ Tần đại ca”

Nữ tử cười giống tiểu hồ li, hắn sao có cảm giác như đi vào tròng nhưng trong lòng cũng thấy vui vẻ.

Nhìn Tần Võ đi dáng vẻ hơi hoảng hốt, xem ra cũng không phải là không để ý, có thể cứu chữa được.

Một bên diễn hăng say, một bên phối hợp ăn ý, có vể rất hài hòa.

Sau khi ăn cơm chiều xong ngồi trên ghế trong viện một bên hóng mát lại ngắm trưng sao, cổ đại không có chương trình giải trí , mọi người lại đi ngủ sớm, bốn phía đều yên tĩnh.

Nàng vốn là thích ở một chỗ yên tĩnh, ban đêm như này thật vừa ý nàng. Còn nhiệm vụ, trải qua ngày hôm nay nàng cùng Tần Võ cũng không vội.

Tuy nói cổ đại nam nữ khác biệt , không có lí do chính đáng không thể cùng người khác phái chân chính gặp mặt, quả phụ thì càng phải kín kẽ chặt chẽ hơn, huống chi nguyên chủ tính tình dịu dàng như nước, nàng không thể phá đi tính cách tốt đẹp ấy.

Hành vi hôm nay xem như là lớn mật, nhưng kết quả cũng khiến nàng vừa lòng.

Tần Võ là một chính nhân quân tử, nói được làm được , trầm mặc ít nói, nhân phẩm rất đáng tin cậy, người như vậy tính cảnh giác đều rất mạnh.

Còn nguyên chủ cùng đối phương có một chút điểm liên hệ nhỏ, có độ hảo cảm tốt, kế tiếp chỉ cần tuần tự tiến đến, bất quá không thể nóng vội , chỉ còn là vấn đề thời gian, dục tốc bất đạt.

Đúng lúc này vang lên tiếng đập cửa, Thẩm Ngọc Noãn ngồi dậy, thời giờ này còn ai có thể đến?

Nàng quay đầu nhìn thoáng qua, trong phòng đèn dầu vẫn thắp ánh sáng mờ mờ… trong đầu lại hiện lên một chút hình ảnh nguyên chủ bị một số người hái hoa quấy rầy.

“ ai nha” nàng đứng dậy, tùy tay cầm lấy một cây gậy gỗ hướng ra cửa.

Vừa dứt lời tiếng đạp cửa liền dừng nàng hỏi mấy câu nhưng không ai trả lời. tuy rằng nàng tập “ Thần Linh Quyết “ hơn một tháng, miễn cưỡng xem như đại lực sĩ, nguyên chủ vỗn dĩ không thể là đấu được. nhưng ngũ cảm nhanh nhạy nói cho nàng biết, bên ngoài giờ không có người.

Quả nhiên mở cửa song bên ngoài trừ gió thì cái gì cũng không có!.....di! như thế nào có một cái rổ , đây là?

Anh đào? Đột nhiên trong đầu linh quang chợt lóe, này Hoàng Thu Nhi gọi là hồng anh quả đi?

Cái mũi nhăn lại! mùi máu tươi? Đem quả anh đào ra, quả nhiên phía dưới đậy là thịt lợn rừng.

Thẩm Ngọc Noãn lần đầu cười đến đắc ý, Tần Võ này thật là…cẩn thận đâu. Này, mặc kệ Tần Võ coi là qua lại hay gì nhưng từ giờ có cớ mà lui tới.

Kế tiếp một đoạn thời gian, Thẩm Ngọc Noãn hay tới cửa. Ta hôm nay đưa ba cái xủa cảo xào ăn sáng, ngươi ngày mai trả lại hoa quả cùng thịt tươi, gian tình giữa hai người ngày càng gia tăng.

Bạn đang đọc Pháo Hôi Phản Công Vô Địch ( Dịch) của tiêm tiêu bạn dư sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyênnguyên
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.