Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Diệt Viên

2368 chữ

Mắt thấy hắc lãng chuẩn bị bổ nhào về phía mình, kim sắc pháp tướng trên đỉnh đầu Hàn Lập sáu mắt kim mang loé lên, trường kiếm màu xanh biếc cầm trong tay vung lên. Hàn Lập cảm thấy đại lượng pháp lực trong cơ thể như thuỷ triều vọt ra đồng thời bên ngoài thân pháp tướng kim mang lưu chuyển nhanh hơn rồi hoá thành một cỗ lưu quang hướng vào vật trong tay điên cuồng rót vào.

Phạm Thánh Chân Ma pháp tướng nguyên bản cao chừng mấy trượng chẳng những thân hình thoáng cái rút nhỏ gần nửa mà thân hình vốn trông như thực chất trong nháy mắt cũng biến thành mơ hồ dị thường. Thiên địa nguyên khí phụ cận bỗng nhiên quay cuồng kịch liệt một hồi, vô số ngũ sắc ký hiệu nổi lên đồng thời có tiếng sấm nổ mạnh, ma khí từ trong thông đạo đánh tới phảng phất như gặp lực lượng bài xích cường đại, đầu tiên là ngưng tụ lại rồi tuỳ theo hướng bốn phía quay đầu rút lui. Mà nơi nào Huyền thiên kiếm rơi xuống thì phảng phất như một kích đem thiên địa nguyên khí phụ cận hút vào trong đó phóng thích chém ra.

Lập tức một đạo kiếm quang xanh biếc loé lên, phảng phất như một đạo cửu thiên lôi điện chói mắt, trong nháy mắt chiếu sáng trong phương viên vài dặm. Ma khí đen kịt kia cũng vô pháp che lấp kiếm quang này. Nguyên bản hắc lãng đang hùng hổ mà đến, dưới ánh kiếm quang chiếu rọi mà hơi dừng lại. Sau một khắc, cả không gian bỗng chốc bị một đạo vô hình chi lực nào đó chia làm hai thế giới bất đồng. Một nửa thanh quang mờ mịt, ngũ sắc ký hiệu quay cuồng, một nửa thì hắc lãng cuồn cuộn, thâm thuý u quang điểm điểm loè loè tuôn ra. Chỗ hai cái giao giới thoáng chốc lại bộc phát ra thanh âm cọ sát chói tai, tuỳ theo cỗ ba động vô hình bộc phát ra, phảng phất như cơn lốc thoáng cái đã mang tất cả cuốn vào.

Ngoại trừ chỗ Hàn Lập cùng Ma viên đứng, những chỗ khác mà ba động đi qua thì tất cả đều bị cuốn vào trong đó mà dễ dàng bị nghiền nát thành hư vô. Xuân Lệ kiếm trận nằm giữa hai cỗ lực lượng cũng chỉ cuồng trào lên vài cái rồi cũng tán loạn, đầu tiên là thoáng trở lại bảy mươi hai thanh phi kiếm như cũ, tiếp theo ba động một cái thì liền biến thành điểm điểm thanh quang tán đi.

Rất rõ ràng, lực lượng do kiếm quang xanh biếc biến thành mạnh hơn xa hắc lãng nên nó chỉ miễn cưỡng đối kháng được một chút rồi lập tức bị thanh quang áp đảo triệt để dần dần tan rã đi. Cự viên pháp tướng trên đỉnh đầu Ma viên sau khi chém ra một kích thì thân thể đồng dạng thu nhỏ lại hơn phân nửa, hiện tại bị kiếm quang xanh biếc ảnh hưởng, ma kiếm thoáng cái vỡ vụn ra. Pháp tướng Sơn Nhạc Cự Viên lập tức bị vô hình chi lực đột nhiên ảnh hưởng mà cuối cùng cũng loé lên rồi biến mất.

"Huyền Thiên Chi Bảo! Huyền Thiên Chi Bảo đầy đủ, điều đó không có khả năng..."

Nguyên thần Ma viên toàn thân huyết quang loạn thiểm, thoáng cái nghẹn ngào kêu thất thanh, phảng phất như gặp phải chuyện không thể tưởng tượng nổi. Bất quá nó thấy thanh quang mịt mờ chuẩn bị đè xuống thì thoáng cái hồn phi phách tán. Bên ngoài thân đột nhiên linh quang loé lên, thoáng cái hoá thành một đạo cầu vồng nhằm hướng đại môn mà chạy đi nhưng huyết quang mới phi độn được hơn mười trượng thì kiếm quang xanh biếc đã đuổi đến, thiên địa chi lực thoáng một cái đã đem nguyên thần Ma viên cuốn vào.

Một màn quỷ dị xuất hiện. Trong thanh quang, cầu vồng máu dừng lại rồi một lần nữa hiện ra thân hình Ma viên huyết sắc hơn nữa do không gian bốn phía bị đông cứng lại nên không nhúc nhích được.

Một hồi sau ba động của thiên địa chi lực lan đến nơi này. Một khắc sau, không gian trong vòng mười trượng bao vây lấy Ma viên không ngừng kêu lên "răng rắc" . Cả không gian như kính vỡ ra hiện ra từng vết rách màu trắng, bên trong nguyên thần Ma viên hét thảm một tiếng rồi như gỗ mục vỡ vụn ra từng khúc. Thánh giai Ma viên này cứ như thế mà chết đi.

Khoảng không gian sau khi bị vỡ vụn hiện ra một cái hắc động đen xì. Mảnh vụn của nguyên thần Ma viên và cả không gian phụ cận sau khi quay tít một vòng thì vô thanh vô tức bị hắc động thôn phệ vào trong đó mà biến mất vô ảnh vô tung. Mà cái hắc động đó cũng chợt loé lên một cái rồi biến mất chỉ còn lại thanh tàn nhận đã khôi phục nguyên hình màu tím lẳng lặng huyền phù ở phía xa.

Hàn Lập thấy tình hình này thì thở dài một hơi, hai tay nhanh chóng bấm quyết nhằm pháp tướng trên không trung điểm một cái. Phạm Thánh Chân Ma pháp tướng trên đỉnh đầu cầm Huyền thiên kiếm trong tay nhẹ nhàng run lên, lập tức mũi kiếm xanh biếc hoá thành ngũ sắc hào quang thoáng cái tán loạn đi rồi một lần nữa trở lại thành Huyền Thiên Quả Thực như cũ, từ trên không từ từ rơi xuống. Hàn Lập tay áo run lên, một cỗ hào quang màu xanh mang tất cả cuốn đi rồi đem bảo vật thu lại nhưng chỉ thấy Huyền Thiên Quả Thực có thuý mang loé lên rồi hoá thành một đoàn lục quang bắn ra sau đó chui vào trên cánh tay.

Hàn Lập chỉ cảm thấy trên cánh tay có một luồng dị hoả hơi nóng chui vào thì cả kinh, vội vàng nhấc cánh tay, xắn tay áo lên cao. Chỉ thấy trên cánh tay trần thình lình có thêm một cái ấn ký màu vàng. Đúng là Huyền Thiên Quả Thực. Hơn nữa dấu vết này bằng mắt thường có thể thấy được trở nên nhạt đi rất nhanh rồi cuối cùng biến thành một cái ngấn mờ. Khoé miệng Hàn Lập run rẩy rồi lộ ra một nụ cười khổ.

Huyền Thiên Chi Bảo này tựa hồ nhận thức rất chuẩn cánh tay này của hắn nên tự động chui vào mà phong ấn. Bất quá lúc Huyền Thiên Quả Thực biến mất thì thiên địa dị tượng trong thông đạo cũng như bọt biển tán loạn biến mất, không gian chi lực tràn ngập phụ cận cũng trong nháy mắt biến mất. Cả thông đạo lần nữa phục hồi bộ dáng ma khí quay cuồng như trước kia.

Hàn Lập hướng ra xa xa nhìn một cái, trong đồng tử lam mang loé lên rồi giơ tay, năm ngón tay nhằm hư không chộp ra một trảo. Xa xa trong ma khí, thanh quang điểm điểm quỷ dị hiện lên sau đó tụ lại, cứ mười đoàn đại thanh quang to cỡ nắm tay ngưng tụ thành một quang đoàn, sau khi quay tít một vòng thì trở lại như cũ thành bảy mươi hai thanh tiểu kiếm màu xanh. Đúng là ương cập trì ngư, chính là Thanh Trúc Phong Vân Kiếm đã bị ba động làm nát bấy. Bất quá dựa vào bãn lĩnh phi kiếm hoá hư thần thông, hôm nay một lần nữa trở lại như cũ tựa hồ cũng không chịu bao nhiêu thương tổn.

"Sưu sưu" , mấy tiếng xé gió vang lên, những thanh phi kiếm này thoáng cái đã hoá thành hơn mười đạo thanh mang bắn quay về nhưng khi đến trước người Hàn Lập thì dừng lại hiện hình ra. Hàn Lập dùng thần niệm nhanh chóng kiếm tra vài lần, sau khi xác định chúng chỉ bị tổn thương ít nguyên khí, thật sự không có việc gì thì mới thở dài một hơi. Hai tay bấm quyết đem chúng thu lại vào trong tay áo.

Sau đó Hàn Lập nhìn hướng xa xa liếc mắt một cái, trên mặt hiện ra vẻ nóng bỏng, ngón tay nhìn xa liên tiếp điểm vài cái. Một vật lớn, một vật nhỏ, hai cái gì đó đen xì nhoáng một cái theo ma khí bay tới, chỉ vài cái chớp động đã hiện ra trước mặt Hàn Lập. Đó là một cái chiến giáp đang bao bọc lấy thân thể Ma viên, cái còn lại là một thanh tàn nhận.

Hàn Lập trước tiên nhìn về phía Ma viên, lúc này nó đã hoá thành một cái thây khô, mà bộ dáng chiến giáp màu tím bên ngoài tựa hồ cũng theo Ma viên chết đi mà thoáng cái mất đi phân nửa uy năng, trở nên ảm đạm hơn rất nhiều. Hắn đầu tiên là nhướng mày rồi đột nhiên năm ngón tay nhoáng lên một cái rồi không tiếng động đặt trên chiến giáp màu tím này.

Nắm đầu ngón tay hào quang màu xám loé lên, tử sắc chiến giáp nguyên bản nghiêm mật dị thường đột nhiên phát ra một tiếng gào thét sau đó trong quầng sáng mờ mờ chớp động bỗng nhiên hoá thành mấy kiện thây khô tách ra, sau khi xoay quanh một cái thì lại hoá thành mấy đạo tử mang nhằm mọi nơi kích bắn đi. Bộ dáng như không mất đi linh tính nhưng Hàn Lập lúc trước đã thấy qua uy năng kinh người của chiến giáp màu tím này nên sao lại không phòng bị.

Lúc này hắn hừ lanh một tiếng, cơ hồ tử quang vừa mới bắn ra thì tay áo run lên, "Phanh" một tiếng, một chùm tế tu màu đen từ trong áo bào bay ra. Chỉ thấy thanh mang loé lên những tử quang kia lập tức bị những tế ti này bao lấy toàn bộ. Sau đó từ trong ống tay áo Hàn Lập có một tiếng thanh minh rồi một vật bay ra, vật này dài hơn một xích, đúng là Hư Thiên Đỉnh. Nắp đỉnh này mở ra đem tế ti cuốn trở về và đem tất cả tử quang cưỡng chế thu vào trong đỉnh. Sau đó nắp đỉnh một lần nữa rơi xuống, tiểu đinh quay tít một vòng rồi huyền phù trước người Hàn Lập.

Hàn Lập nhướng mày, tay áo nhìn như tuỳ ý vung lên rồi tiểu đỉnh quỷ dị biến mất. Hàn Lập lúc này mới xoay chuyển ánh mắt nhìn xuông cái thây khô. Bên ngoài thây khô này lông da đều đầy đủ nhưng làn da đã tím đen, phảng phất như tồn tại không biết bao nhiêu năm tháng. Trong mắt Hàn Lập hàn quang loé lên rồi đột nhiên há miệng phun ra một đạo kiếm khí màu xanh chém lên thây khô này. Hắn bộ dáng muốn chẻ đôi thân thể Ma viên nhưng ngoài dự đoán lúc này "đang" một tiếng, thanh âm phảng phất như tiếng kim chúc va vào nhau, kiếm quang khi chém đến cái thây khô này thì lại bắn ngược ra, không thể thương tổn mảy may.

Hàn lập hơi ngẩn người nhưng lại lập tức trừng hai mắt, một tay chậm rã từ trong tay áo thò ra. Trong lòng bàn tay linh quang loé lên, một thanh tiểu kiếm màu xanh từ từ thò ra, sau đó nhoáng một cái biến thành dài hơn một xích, thanh quang mờ mịt, hàn khí bức người. Cổ tay run lên, trường kiếm màu xanh này không chút khách khí hoá thành một đạo thanh mang đâm thẳng vào vùng đan điền của thây khô.

"Rin rít" , thanh âm trầm muộn phảng phất như tiếng cưa gỗ truyền ra, mũi kiếm khi đâm lên tàn thi thì lại chỉ có thể xâm nhập vào được hơn một tấc thì lại bị cản lại. Hàn Lập sắc mặt bỗng nhiên đại biến.

Thân thể đầu thánh giai Ma viên này lại cứng cỏi như vậy, tựa hồ không kém hắn chút nào. Nếu không phải hắn đã sử dụng kiếm trân kia vây khốn đối phương trước để Ma viên này tự do hành động thì chỉ bằng vào bộ tử giáp kia cùng thân thể cường hoành thì cũng không thể đơn giản đối phó được.

Không hổ là tồn tại Hợp Thể trung kỳ đáng sợ, so với tên Hợp Thể sơ kỳ Giác Xi Tộc mà hắn đã giao thủ qua thì căn bản là không cách nào so sánh được. Nếu không sử dụng đến Huyền Thiên Chi Bảo, nhất là lúc đối phương toàn thịnh thì hắn tuyệt đối chỉ có bỏ mạng mà chạy. Tuy nhiên hít sâu vào một hơi, Hàn Lập lại không có ý từ bỏ lại chút nào.

Trên cánh tay, ánh kim chợt chói lên, đồng thời pháp lực trong cơ thể tuôn ra, thoáng một cái đã rót vào trong thanh trường kiếm màu xanh trong tay. Trường kiếm lập tức ngâm lêm các loại thanh minh, thanh quang đại phóng rồi thân kiếm hàn quang loé lên, tấc tấc xâm nhập vào trong thây khô.

Thân kiếm sau khi tiến vào ước chừng vài tấc thì cổ tay Hàn Lập bỗng nhiên run lên, mũi kiếm thoáng cái đã phát ra thanh âm vù vù rồi khoét một cái lỗ lớn cỡ cái chén ăn cơm. Tuỳ theo trường kiếm màu xanh loé lên rồi biến mất mà tay kia Hàn Lập thì hư không nhằm vùng đan điền thây khô đánh ra một trảo.

"Sưu" một tiếng, một vật từ đan điền cái thây khô rơi ra.

Bạn đang đọc Phàm Nhân Tu Tiên của Vong Ngữ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 39
Lượt đọc 2333

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.