Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trần Phàm

Tiểu thuyết gốc · 1007 chữ

Cùng lúc đó, tại một nơi xa xôi trong vũ trụ.

Một thanh niên tóc đen, áo bào trắng đang ngồi thiền trong một mật thất, mật thất này không hề có chút đồ đạc gì.

Thanh niên mở hai mắt, thở ra một ngụm trọc khí, thì thào:"Quyển sách ta biên soạn lại rồi vứt ở Địa Cầu có một tia thần thức của ta, tia thần thức vừa rồi lại biến mất, điều này có nghĩa kẻ nhặt được quyển sách suýt chút nữa thì mất mạng".

Thanh niên đứng dậy, cả người tỏa ra quang mang màu vàng nhạt, hắn bay ra khỏi tinh cầu, thì thào:"Tu vi cũng đã đến Tán Tiên Đỉnh Phong, không thể tăng tiến được nữa, thôi vậy, đến Địa Cầu một chuyền nhìn xem tên hậu bối nào nhặt được quyển sách của ta, cũng coi như có duyên".

Dứt lời, cả ngưởi hắn tỏa ra quang mang màu vàng đậm, cả người như một mũi tên bay thẳng về phương xa.

Dọc đường, rất nhiều thần thức đảo qua người hắn, tuy nhiên khi thấy tu vi của hắn thì lần lượt thu hồi thần thức về.

"Chậc chậc, Bắc Huyền Tiên Tôn à, đi đâu mà gấp vậy".

Thanh niên nhíu mày nhìn về phía phát ra âm thanh, chỉ thấy một lão giả tóc bạc lơ lửng giữa hư không, thấy vậy hắn cười lạnh nói:"Thanh Mộc Thượng Tiên, ngươi muốn cản ta sao ??".

Thanh Mộc Thượng Tiên lắc đầu, thở dài một hơi nói:"Chỉ mình ta tất nhiên không cản nổi Bắc Huyền Tiên Tôn, nhưng thế này thì sao ??".

Lập tức, giữa hư không xuất hiện 3 thân ảnh, một nam, một nữ khá xinh đẹp, người còn lại là một người thanh niên.

Trần Phàm nhíu mày, nói:"Đạo lữ Thất Huyền Song Tôn ??? kẻ còn lại là ai đây ???".

Thất Huyền Tiên Tôn cười nói:"Đây là một chủng tộc trong vũ trụ, ngươi có thể xem là người xayda, tu vi của hắn tương đương với Tán Tiên Hậu Kỳ".

Thanh Mộc Thượng Tiên cười nói:"Mời Bắc Huyền Tiên Tôn ra chiêu đầu tiên, sau trận này bất kể thắng hay thua ta cũng sẽ phi thăng Tiên Giới".

Trần Phàm cười lạnh, cả người tỏa ra khí thế ngất trời, hai con mắt lóe tinh quang, nói:"Ly Hỏa Kim Đồng".

Đôi mắt Trần Phàm lóe ra tia lửa, hắn niệm chú ngữ, lập tức nguyên tố hỏa trong thiên địa tập hợp vào tạo ra một quả cầu lửa cực lớn.

Quả cầu lửa tỏa ra khí thế nóng rực như muốn thiêu đốt tất cả, thấy một màn như vậy thì cả 4 người biến sắc, Thanh Mộc Thượng Tiên vội nói:"Giữ hắn lại, đó là thần thông mạnh nhất của hắn, nếu để hắn thi triển chúng ta chết chắc".

Thất Huyền Đạo Lữ đều biến sắc, cả hai vội vận dụng linh lực chuẩn bị sát chiêu.

Thanh niên xayda thì cũng thấy tình huống không ổn, Ki trong cơ thể chuyển động tạo thành một quả cầu năng lượng, hắn ném nó vào hư không, lập tức quả cầu biến thành hình mặt trăng.

Thừa lúc này, thanh niên xayda cũng vận dụng Ki trong cơ thể, rất nhanh đã biến thành Super Saiyan 4, mái tóc hắn màu đen nhánh nhưng dài hơn, bộ lông biến thành màu đỏ, cái đuôi thì dài ra, hắn nhìn chằm chằm vào hình mặt trăng, lập tức nguyên khí trong thiên địa chui vào cơ thể, hắn hóa thành một con khỉ tóc vàng mặc chiến giáp.

Thanh Mộc Thượng Tiên cười nhạt nói:"Đó là thần thông hóa khỉ của người xayda, chiến lực hắn lúc này đã so được với cảnh giới Chân Tiên trong truyền thuyết".

Thấy một màn như vậy thì Thất Huyền Đạo Lỡ thở ra một hơi, cả hai đang vận dụng linh lực thì Trần Phàm nói một câu:"Hỏa đã ngưng tụ đủ rồi, hôm nay dù là Chân Tiên ta cũng phãi giết".

Dứt lời, Hỏa Cầu xoay tròn liên tục, đôi mắt Trần Phàm bắn ra tia lửa đỏ rực, Hỏa Cầu run run rồi bắn ra 4 ngọn lửa, phân biệt theo 4 hướng đến 4 người.

Ngọn lửa này vừa xuất ra phảng phất như lửa của Thiên Địa, những chỗ nó đi qua bị đốt đến nỗi Hư Không tan vỡ, lộ ra một mảnh trống rỗng, đó chính là hình thái ban đầu của Vũ Trụ !!!

"Không tốt, chạy mau !!!". Thất Huyền Đạo Lữ biến sắc, chưa kịp xoay người bỏ chạy thì ngọn lửa đốt tới, chỉ sau một giây cả hai đều trở thành tro bụi.

Thanh Mộc Thượng Tiên cũng bị đốt thành tro, thanh niên saiyan sau khi Hóa Khỉ thì đã mạnh hơn không ít, lửa này chỉ đốt được chiến giáp ngoài của nó thôi, nhưng nó cũng kêu gào thảm thiết, tựa như thiên địa rung chuyển.

Trần Phàm cười nhạt, quát:"Liệt Hỏa Phần Thiên, hiện".

Lập tức, giữa hư không xuất hiện một lỗ hỗng, từ lỗ hỗng bay ta một thanh kiếm, chuôi thanh kiếm màu nâu xạm, trên đó có hoa văn kì lạ, lưỡi thanh kiếm đỏ rực như máu.

Trần Phàm tiến tới, bước chân như hòa vào Thiên Địa, phảng phất như hắn chính là Thiên Địa mà Thiên Địa cũng là hắn.

Khỉ saiyan biến sắc mặt, quay đầu bỏ chạy, Ttân Phàm cười nhạt, hô to:"Xuyên Không Gian".

Trần Phàm bước một bước về phía trước, bước chân này nhẹ nhàng nhưng thật ra đã vượt qua ngàn vạn dặm tới trước mặt Khỉ Saiyan đang điên cuồng bỏ chạy.

Trần Phàm vung nhẹ kiếm, giữa hư không hiện lên một lưỡi đao đỏ như máu tiến tới, lưỡi đao nhẹ nhàng chặt rơi đầu Khỉ Saiyan, trước khi chết nó không kịp tung ra một chiêu thức đủ thấy sự đáng sợ của Trần Phàm.

Bạn đang đọc Phàm Nhân Tu Tiên Ở Đô Thị sáng tác bởi thaynhonn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thaynhonn
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.