Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luyện Khí Tầng 3

Tiểu thuyết gốc · 1049 chữ

Lý Vân Thiên giật mình, nhìn kĩ cô gái trước mặt, tóc dài ngang vai, ngũ quan tinh sảo, lông mi cong vút, đôi môi tô son đỏ nhỏ nhắn,

 vừa nhìn đã biết là hot girl, ngẫm nghĩ lại thì mới nhớ đến cô gái này, tên là Lục Vô Song, " Thì ra cô ấy là lớp trưởng lớp mình, mình cũng thật là, có vậy mà không nhớ nữa.

Vân Thiên mỉm cười, "À, ra là chuyện này, cậu yên tâm đi mai mình sẽ đi học lại, tiện thể mình cũng cảm ơn cậu nhé, mà sao bạn biết nhà mình vậy?".

"À thì mình có tra địa chỉ của bạn trên sổ đầu bài lớp đó, xong việc rồi mình cũng về đây, tạm biệt".

Vô Song mỉm cười xong lên xe đi ngay.

Nhìn về chỗ Vô Song đã đi từ lâu, Vân Thiên thầm nghĩ"Cô bạn lớp trưởng này xinh ghê, mình chấm cô ấy rồi".

Vân Thiên về nhà, vì bây giờ cậu đã là luyện khí tầng 1 nên cậu rất khỏe, trong cơ thể hắn đã có một tia linh lực, đừng xem thường tia linh lực này bởi nó là khoảng cách giữa Phàm Nhân và Tu Chân Giả, nó là một ranh giới từ xưa đến nay không thể phá vỡ.

Tiếp tục tu luyện, thấm thoát đã sang hôm sau, Vân Thiên thở ra một ngụm khí, đây là những chất độc hại trong cơ thể đã được luyện hóa thả ra ngoài dưới dạng khí.

Tu vi đã tăng lên luyện khí tầng 3, nhờ việc công pháp trong quyển sách cổ có rất nhiều hiệu quả, đồng thời nhờ việc đã lên luyện khí tầng 1, có linh lực trong cơ thể nên việc tu luyện được tăng lên nhanh chóng nhưng đây chỉ là hiệu quả do đã đột phá từ Phàm Nhân lên tu chân giả nên mới được như vậy.

Đến Luyện khí tầng 3, Vân Thiên đã mơ hồ thấy được linh khí trôi nổi trong không khí, ngoài ra bên cạnh còn những chất độc hại màu đen ngòm.

"Đúng là thành phố, xe máy quá nhiều dẫn đến việc ô nhiễm, không biết qua vài năm nữa liệu trong không khí có hoàn toàm bị ô nhiễm không đây, mình phải tìm chỗ tu luyện khác nếu không thì hấp thụ quá nhiều chất ô nhiễm sẽ ảnh hưởng đến căn cơ, gây khó khăn cho việc tu luyện sau này".

Nói xong, Vân Thiên đi ra ngoài tìm một chỗ trống vắng, đi suốt 2 tiếng mới tìm được một chỗ ở ngoại ô thành phố, ở đây chỉ toàn là rừng và hồ nước, không khí rất trong lành có lợi cho việc tu luyện rất nhiều.

Lý Vân Thiên tìm một chỗ trống vắng ngồi xuống, bắt đầu tu luyện, đọc hai câu khẩu quyết để tập trung linh khí nhanh là : " Gian hiét ti sa, mô nô xa ki qua na đi, HỢP"

Lập tức, linh khí từ khắp nơi trong rừng hội tụ rồi ào ào hướng vào cơ thể của Vân Thiên, từng lỗ chân lông của hắn mở rộng ra tham lam hút linh khí vào.

2 tiếng sau, linh khí xung quanh đã dần cạn kiệt, Lý Vân Thiên cũng không tu luyện nữa, đứng dậy gãi gãi đầu" Linh khí trên trái đất đúng là ít đến thảm hại đi, cứ như vậy đến ngày tháng nào mình mới có thể lên Trúc Cơ Kỳ đây".

Cũng khó trách Vân Thiên buồn bực như vậy, dùng công pháp đỉnh cấp tu luyện mà suốt 2 tiếng đồng hồ chỉ được 1/20 của Luyện Khí Tầng 3. Đang lúc buồn bực thì Vân Thiên chợt nhớ ra trên sách cổ có một Tụ Linh Trận dùng tu vi nào cũng có thể bố trí được, trận này có thể tập hợp linh khí khắp nơi đổ dồn vào trong trận, chỉ có điều nguyên liệu bố trí trận càng cao cấp thì càng tập hợp linh khí trên phạm vi rộng hơn và nhiều hơn, tuy nhiên hiện giờ có một vấn đề cực lớn không có cách giải là: Tiền đâu??????????????

- Chán nản, Vân Thiên tự hỏi chẳng lẽ mình chỉ có thể tu luyện đến đây thôi sao?

Chỉ một cái Tụ Linh Trận mà nguyên liệu tính sơ sơ cũng tốn 500 triệu rồi, số tiền này hắn kiếm cả đời cũng không đủ.

Hết cách, Lý Vân Thiên chỉ đành trở về đi ngũ một giấc cho quên chuyện phiền não.

6h sáng hôm sau, Vân Thiên chợt nhớ ra là mình đã bỏ học gần cả tuần rồi, bất chợt hắn đổ mồ hôi lạnh, xuống giường chuẩn bị đi học.

Vào lớp, mọi người trố mắt nhìn hắn, chỉ trỏ bàn tán xôn xao, cũng dễ hiểu thôi vì làm gì có học sinh bình thường nào mà nghỉ gần cả tuần không một cú điện thoại xin phép, mà nghiêm trọng hơn là hắn mới nhập học đầu năm lớp 10, thông thường bất kể là ai khi lần đầu chuyển sang cấp 3 đầu năm đều lạ lẫm, bỡ ngỡ, trừ khi là bọn lưu bang và học sinh cá biệt thôi.

6h55, Lục Vô Song vào lớp, nhìn hắn rồi cũng không nói gì đi về chỗ ngồi, nàng giận cũng phải thôi vì Vô Song đã đến tận nhà kêu hắn đi học mà hắn vẫn cứ tiếp tục nghĩ, còn không viết giấy xin nghỉ nữa chứ, làm lớp bị trừ cực nhiều điểm.

Tan học, Lý Vân Thiên ra về, hắn cũng cảm thấy hơi nản vì trong lớp ai cũng lạnh nhạt với hắn.

Bất chợt một bàn tay vỗ vai hắn, do đã là tu chân giả nên hắn cảm ứng được rồi nghiêng người né trách, Trần Thành Đạt suýt ngã, phải mất vài giây mới ổn định lại cơ thể.

Trần Thành Đạt mở to mắt, lộ vẻ không thể tin nổi, bản thân là cao thủ đánh nhau từ hồi cấp 2 nên cử động vô cùng nhanh nhạy vậy mà Vân Thiên lại tránh được cái vỗ vai của hắn.

Bạn đang đọc Phàm Nhân Tu Tiên Ở Đô Thị sáng tác bởi thaynhonn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thaynhonn
Thời gian
Lượt đọc 51

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.