Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 6

Phiên bản Dịch · 530 chữ

- tôi k tin, m.n đi đi. Tôi k mún nghe chuyện j nữa. đi đi. Nó quát lên trong khi mẹ nó, a nó, s Ly ra sức an ủi nó

- Mỹ Anh à.. đồng thanh.

- Đi ra.. nó quát

Rồi tất cả m.n ra ngoài, để lại nó trong phòng 1 mình. Nó suy nghĩ: "tại sao? Tạo sao lại như thế, bố l thể như thế đc. Tất cả chỉ là giấc mơ thôi, đúng k??? mình chỉ đang nằm mơ thôi mà. Bố biết mình yếu đuối, bố k để mình lạc lõng trên thế giới này đâu. Bố ơi, bố đâu rồi. con chẳng thấy cái j cả, bố trở về đi mà.". ôm mặt mà khóc, rồi thiếp đi.

Rồi khi tỉnh dậy, nó cố gắng xuống giường để đi dạo. nhưng mắt k thấy j khiến nó k thể đi đc, ngay lúc đó, a nó bc vào , đỡ nó.

- e đi đâu à. A dẫn đi??? A ân cần

- e mún đi dạo 1 chút, e dẫn e đi đi.

- ừ. Để e dẫn đi.

Rồi a dìu nó đi dạo quanh bệnh viện, tuy k nhìn đc nhưng nó cũng cảm nhận thấy gió đang lướt qua sờ lên mái tóc mềm mại của nó, tiếng ve kêu râm ran làm tâm hồn nó khá vui vẻ( tg cho thời gian trôi qua nhanh1 tháng. Hè. Thông cảm nhé)

- e có mún ngồi chút ? đi từ lúc nãy cũng mệt rồi. a ns khi thấy nó dừng lại nghe tiếng ve kêu.

- ừ.

Rồi a lại dìu nó lại ghế đá gần đó.

- e ngồi đây, k đc đi đâu. A đi mua cho e nc hoa quả nhé. A ns nhẹ

- ừ.

Nó trả lời gọn lẹ rồi thả hồn mình vào tiếng ve râm ran trong bệnh viện.

Từ xa xa, có 1 ng đang nhìn nó, chắc cậu đang suy nghĩ ng con gái đang ngồi trên chiếc ghế đá đó trông rất quen. Tính tò mò khiến cậu tiến lại gần nó,. Chợt nhận ra ng con gái đó chính là ng mà cậu gặp bên hồ bơi nhà cậu vào tối hôm đó( pít ai chưa???). dũng cảm, cậu đến gần bắt chuyện vs nó.

- chào. Sao cô lại ở đây???

- ai đó??? Nó hỏi lại

- cô k nhớ tôi sao??? Cậu hỏi tiếp

- a là ai, tôi k nhìn thấy a sao pít a là ai

- K nhìn thấy. cậu thốt lên. Rồi hua tay trc mặt nó nhưng chẳng thấy nó có biểu hiện j.

- …

- Mắt cô... sao thế??? Cậu hỏi tiếp

- Mắt tôi, k thấy j nữa. nhưng mà a là ai???

- Tôi ư??? Tôi là Hoàng Thiên Minh, ng mà cô gặp ở biệt thự nhà họ Hàng ngày hôm trc

- Hoàng Thiên Minh, nghe tên rất quen, hình như tôi có biết a.

- ừ. Cũng biết sơ sơ thôi. nhưng cô có thể ns cho tôi bít sao cô lại trở nên như thế này k???

- tôi..

Bạn đang đọc Perfect Game - Trò Chơi Hoàn Hảo của HuNuLaTui
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.