Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 54

Phiên bản Dịch · 1494 chữ

Tại bệnh viện, nó đang đứng ngồi k yên, nó lo cho Hùng,lo anh sẽ gặp chuyện j, nó sẽ k tha thứ ình.h thì cả bố anh Nguyễn Bá,Lâm, Nhi, Tuấn, Minh đều có mặt tại đó.

-cậu ngồi xuống đi, làm như vậy làm tớ càng lo hơn ý. Hùng sẽ k sao mà. Nhi nhắc nó

-đúng đấy, thằng đó sẽ k sao đâu, nó cao số lắm. Lâm nói

-ừ. Em bình tĩnh đi. Tuấn nói

-làm sao em bình tĩnh được, anh ấy đang nằm trong đó là vì em, sao em có thể bình tĩnh như lời anh nói được. Nó hoảng loạn

-Cậu, ngồi nghỉ tý đi, tối đến h cậu đã ăn j đâu. Để tớ đi mua cại j cho cậu ăn.Minh an ủi

-tớ k muốn ăn. Nó nói

-Mỹ Anh à...

-ở đây ai là người thân của bệnh nhân Nguyễn Bá Hùng. 1 cô y tá bước ra

-vâng, là tôi ạ. Ông Bá đứng dậy nói

-bệnh nhân mất máu quá nhiều, chúng tôi cần 1 lượng máu nhất định, nhưng hiện h nhóm máu A trong bệnh viện đã hết, ông có thể hiến máu k? cô nói tiếp

-nhưng...nhưng tôi k cùng nhóm máu với nó. Ông Bá lắp bắp

-để tôi, tôi thuộc nhóm máu mà cô cần, tôi sẽ hiến máu cho anh ấy. nó lên tiếng

-Mỹ Anh! Minh quát rồi kéo nó lại nói

-cậu làm sao thế? Cậu vừa mới ra viện, h mà hiến máu cậu sẽ rất yêu, cậu l thể làm như thế được.

-k. tớ quyết định rồi. vì tớ mà anh ta phải như thế. Cho dù hiến máu hay hiến cả thân mình tớ cũng chấo nhận. nó nói

-nhưng Mỹ Anh à...

-tớ đã quyết, k ai thay đổi được cả.

Nói rồi nó bỏ đi rôi kí tên vào để hiến máu. Còn Minh đứng đó mà ngẩn ngơ

-cậu...cậu đã thay đổi rồi.Minh tự nghĩ

Rồi ca phẫu thuật cũng diễn ra thành công ngoài sức tưởng tượng, Hùng được cứu sống, nó cảm thấy nhẹ nhõm hẳn.

Rồi từg ngày trôi qua, nó cứ thường thường đến bệnh viện chăm sóc cho Hùng, khiến Minh phải phát ghen. 1 ngày 24 h thì nó ở bệnh viện đến 20h,có khi cả đêm ở đó luôn.nó mong Hùng sẽ sớm bình phục

-thôi, tôi có phải con nít nữa đâu mà cô cứ bón cho tôi như thế? Hùng túc trong khi nó đang bón những thìa cháo cho anh.

-nhưng h anh là người bệng,k được vận động nhiều, bồi bổ niều mới lại sức, chóng khỏe. nó nói

-xin cô đây. Mấy ngày nằm viện cô tống cho tôi bao nhiêu thứ làm người tôi mập ú lên rồi. này- Hùng dơ áo lên- mập chết, thế này còn gọi j là body 8 múi, á nhầm 6 múi nữa. hùng nói

-béo cũng được, mập cũng được, chứ j đâu. Mập cho nó cute.nó cười hiền

-có mà khu teo á chứ cu te cái nỗi j. hùng nhăn mặt

-thôi, không đùa nữa, ăn đi.nó nghiêm túc lại

-thôi,tôi xin cô đó,đừng bắt tôi ăn nữa mà. Hùng năn nỉ

-ăn đi, nếu k ăn đừng trách tôi.nó dơ nắm đấm lên

-á, thôi thì tôi ăn. Hùng ngậm ngùi chua xót,ăn tiếp bát cháo

-à mà, cô ở đây suốt thế Minh k nói j sao?? Hùng hỏi tiếp

-ờ. K nói j đâu. Cậu ấy hiểu mà. Nó cười trừ rồi gãi đầu

Dù nó nói như thế chứ Hùng biết chắc là Minh chẳng ưa j để cho nó chăm sóc anh như vậy.nhưng nó cứng đầu mà, việc j nó quyết làm là phải làm bằng được, kể cả làm mất lòng người mình yêu nó cũng không thay đổi.

Cái việc nó thường xuyên đễn bệnh viện chăm sóc cho Hùng đã dần trỏ thành thói quen. Cứ sang dậy sớm nấu cháo đưa đến cho anh, ở đó nói chuyện với anh cả buổi. trưa lại thì về nhà ăn cơm rồi đem cơm xuống. chiều chiều lại dẫn anh đi dạo, nói chuyện phiếm. tối thì tận 10h mới về nhà. Dường như Hùng k còn muốn xa nó tý nào, cái cử chỉ tận tình,thân mật của nó cứ quanh quẩn đầu cậu mãi, nêncho du người đã bình phục trở lại, cậu vẫn cố ý ở trong viện để được nhìn và nói chuyện với nó.còn Minh, cậu tức lắm, vốn dĩ đã ghét Hùng rồi, h nó lại còn quan tâm Hùng hơn cậu nữa. nhiều hôm đến rủ nó đi chơi, nó phán cho 1 câu xanh rờn

-tớ bận chăm sóc Hùng rồi.xin lỗi cậu nhé

-bộ nhà anh ta k có người làm hay sao mà cậu phải bỏ công ra chăm sóc anh ta làm cái quái j. Minh quát lên

-nhưng anh ấy bị như thế cũng là vì tớ. nó nói

-cậu thấy có lỗi với anh ta thì cậu đã hiến máu cho rồi còn đòi hỏi j nữa. tớ thật sự không chấp nhận được

-tớ xin lỗi Thiên Minh.

-nếu ngươi nằm đó là tớ cậu có như thế k?? Minh hỏi lại

-tớ…tớ...

-cậu k nói được chứ j? hiểu rồi.

Nói rồi cậu ta bỏ đi luôn. Ghen cũng đúng thôi, người yêu sừng sừng ra đó mà lại tỏ ý chăm sóc với 1 ng con trai khác hỏi thằng cha nào mà không ghen chứ.

Rồi 1 buổi chiều,Minh đến nhà nó chơi, nhưng ng làm bảo nó đến bệnh viện. lòng tự trọng sự ghen tuông khiến cậu k chịu được nữa=> phóng xe đến bệnh viện. gặp nó đang hí hửng cầm bao hoa quả trên tay, khiến cậu càng tức hơn

-Mỹ Anh, chúng ta nói chuyện chút. Minh nói to.

-chuyện j thế. H tớ đang bận, khi khác nhé

-bận, lúc nào cậu cũng kêu bận. cậu k giành 1 chút thời gian cho tớ được hay sao. Minh quát lên

-ờ. Vậy thì 1 lát thôi nhé. Nó nhân nhượng

Lại 1 cái ghế đá, cả 2 ngồi xuống Minh n0í với nó

-cậu sao thế? Đã gần 1 tháng nay cậu k gọi điện cho tớ, k nhắn tin cho tớ cũng k thèm bỏ 1 ít thời gian đi chơi cùng với tớ, cậu sao vậy?

-cậu k thấy đó sao? Hùng đang còn nằm trong đó, làm sao tớ có thể...

-cậu thôi ngay được rồi đấy. cậu k đến anh ta cũng có chết được hay k. bố mẹ anh ta đâu mà để cậu ở đó mãi thế. Cậu òn còn có tớ, còn phải chăm sóc cho sức khỏe của mình nữa.cậu k thấy mệt hay sao? Minh quát lên

-tớ xin lỗi, nhưng tớ thấy rất áy náy, tớ k thể bở mặc anh ấy trong đây 1 mình được. tớ cũng rơi vào trường hợp như anh ấy,nhưng tớ có cậu giúp đỡ, nhưng anh ấy k có ai cả. bố mẹ suốt ngày đi làm. Ng giúp việc...

-thôi. Cậu k cần nói nữa. h tớ cũng biết tình cảm cậu giành cho tớ ntn rồi. cậu k còn như trước, cậu thay đổi quá nhiều cả vẻ ngoài lẫn tình cảm

Nói rồi, Minh bỏ đi với hằn học để lại nó với khuôn mặt buồn xị như đưa đám

Đứng trên tầng Hùng đã thấy hết mọi chuyện, anh k muốn làm kẻ thứ 3 nhưg h đây chính anh đã phá hủy lời nói đó. Chia cắt tình cảm của nó và Minh, anh cũng buốn,nhưng anh ích kỉ, k muốn xa nó. Và rồi h đây, cả 3 người cũng phải gáh lấy những đau buồn, bắt buộc 1 ng phải ra đi, hi sinh hạnh phúc cho người kia, để mọi chuyện thật ổn thỏa.

Nói chuyện với Minh xong, nó k còn đủ sức để lên nhìn mặt Hùng nữa nên nó quyết định đi về. dạo bước trên con phố nhỏ, nó thấy lòng mình như dao cắt, có lẽ Minh nói đúng. Nó k còn gìanh tình cảm nhiều cho cậu nữa. nhưng thật ra, nó yêu ai. Hùng hay Minh? Cả 2 đều tốt vói nó, cả 2 đều rất yêu nó, nhưng nó là 1 con ngốc, k biết mình có tình cảm với ai để khiến cả 2 chàng trai đều phải đau khổ. Phố vắng, tâm hồn nó cũng vắng. lang thang dưới con phố nhỏ, nó chợt đứng khựng lại, 1 chiếc xe ôtô phóng nhanh đến phía nó, rồi dừng lại "két".=> nó bị bắt cóc. Nói đến võ công, để đánh lại nó thì số người chỉ tính vằng trên đầu ngón tay, nhưng nó bị bắt cóc do quá sơ hở để rồi bị bịt thuốc mê.

Bạn đang đọc Perfect Game - Trò Chơi Hoàn Hảo của HuNuLaTui
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.