Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 42

Phiên bản Dịch · 686 chữ

-anh Lâm à, thằng đó đã khai ra người sai nó làm chuyện đó rồi. đen gọi cho Lâm

-vậy à.nói nó là đứa nào??? Lâm sốt sắng

-hình như tên Linh thì phải. con nhỏ đó học trường anh đấy. đen nói tiếp

-Linh??? Linh nào nhỉ.- lâm vuốt cằm suy nghĩ Thôi thanks mày nhé.

-vâng ạ. Tút...tút...

-thằng Đen nói là Linh đứng sau vụ này. Bọn em nghĩ là ai - Lâm quay sang nói với cả 3

-Linh, chẳng lẽ lại là cô ta. Nhi thốt lên

-là ai hả Nhi??? Cả 3 đồng thanh

-là con nhỏ học cùng lớp em.nó không có cảm tình với Mỹ Anh, vả lại, chắc hôm anh Tuấn đi cùng Mỹ Anh nên nó ghen đấy. nhi nói tiếp

-cậu có chắc chắn là cô ta khôg?? Mỹ Anh hỏi

-tớ tin tớ nghĩ đúng.

-vậy h làm thế nào???chúng ta sẽ làm j với cô ta. Tuấn hỏi

-chuyện này cho Mỹ Anh quyết định. Lâm nói tiếp

-đúng đấy, Mỹ Anh, cậu sẽ làm j với con nhỏ đó?? Nhi hỏi

-tôi sẽ tự lo. Cám ơn mọi người đã giúp đỡ.


Tại sân thượng trường TK:

-cô gọi tôi ra đây có chuyện j??? linh hỏi nó

-không có chuyện tôi có rảnh đâu mà gọi cô ra cho tốn clo. Nó đá đểu

-vậy có chuyện j nói nhanh. Linh nói tiếp

Nó lại gần Linh và nói-cái chuyện cô ghép ảnh tôi biết cô làm. Lần sau thì kiếm chuyện j nó độc đáo tý. Cô nghĩ ai cũng ngu như cô là không biết ảnh đó là ảnh ghép sao???

-cô...ai nói với cô cái đó là do tôi làm. Bẳng chứng đâu???

-tôi k cần biết, và cũng k muốn để tâm. Nhưng cô nên nhớ Mai Mỹ Anh k chịu để cho cô xỉ nhục như vậy đâu. Muốn yêu thì tự tìm cách mà giành lấy,cần đếch j mà phải chơi cái trò hèn hạ như vậy. nếu tôi mà còn 1tin đồn nào liên quan đến tôithif tôi sẽ nghĩ ngay đến cô, và nên nhớ, tôi sẽ khôg tha cho những kẻ xúc phạm đến danh dự của tôi đâu. Cô hỉu chứ.- nó dằn mặt

-cô...cô k đánh tôi sao??? Linh lắp bắp

-tôi k rảnh mà đánh cô. Chỉ tội bẩn tay.

-tôi xin lỗi. tha lỗi cho tôi, tôi hứa sẽ k làm như vậy nữa. linh ăn năn

-quá muộn rồi.

-cô...xin cô đừng nới chuyện này cho cả trường biết. tôi k muốn mọi người...

-yên tâm, tôi k muốn làm to chuyện, và cũng k chơi lại cô đâu mà lo.

-...

Nó ''hùng dũng'' bước về lớp và tiếp tục thực hiện việc tiếp theo: ngủ.

Thời gian trôi qua, thế mà ngày nó mất tất cả cũng gần được 1 năm rồi.nhiều đêm gặp ác mộng, những cảnh tượng của ngày bố nó mất cứ thỉnh thảong gieo vào đầu nó. Mất mẹ, mất cẩnh, mất tất cả, nước mắt nó cứ ròng ròng. Nhưng chợt tỉnh dậy, mới biết đó là giấc mơ. Nó tự hứa với lòng mình 1 lần nữa,nó phải giành lại tất cả, giành lại những thứ thuộc về nó.

Dạo này, công ty có nhiều hợp đồng lớn,nó cùng cả phòng tích cực làm việc để sớm có sản phẩm để ra mắt. nó cũng được tuyên dương nhiều lần. dần dần nó tự hào về thành tích của mình.

Còn về đôi Lâm - Nhi, 2 người này tình cảm lắm, đi đâu cũng có nhau(tất nhiên rồi), đi cùng cả hội mà làm như khôg gian chỉ giành ỗi mình họ vậy nên cứ thoải mái mà tình cảm khiến cho Tuấn phát ghen. Nhắc đến mới nhớ, Tuấn vẫn chưa tìm được người yêu. Nói là phát ghen trước những hành động của Lâm và Nhi chứ miệng anh nói "quyết không yêu cho gái nó thèm". ờ, cũng đúng, đường đường là 1hot boy mà không yêu thì tội nghiệp í ss hám trai, mất đi 1 idol.


Bạn đang đọc Perfect Game - Trò Chơi Hoàn Hảo của HuNuLaTui
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.