Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tập 13 Chương 1: TRẬN VÂY HÃM (Phần 4)

Phiên bản Dịch · 2412 chữ

Trong cuộc họp chiến thuật, một vài người đã từng nói rằng họ xác định được một con quỷ trông giống như Jaldabaoth, nhưng khi Neia nói rằng họ phải chắc chắn, người đó ngay lập tức nói rằng họ chắc hẳn đã nhầm lẫn. Từ tâm trạng trong không khí, rõ ràng là mọi người hiện diện đó – ngoại trừ Neia – có kế hoạch lôi kéo Sorcerer King vào cuộc chiến bằng việc lan truyền những báo cáo giả về sự hiện diện của Jaldabaoth.

Họ có thể xem thường undead, nhưng nói dối một vị vua của một đất nước nghĩa là họ đã không có sự ngay thẳng. Thậm chí nếu bị ép vào một tình thế nghặt nghèo, sẽ có đúng không nếu thể hiện sự quyết tâm của họ với người đáng được tôn trọng?

“Trong trường hợp đó, các ngươi làm gì với những động thái của bán nhân tộc?”

“À, vâng, những bán nhân tộc trước đây đang đứng rất đông ở cổng tây, nhưng hiện giờ chúng đã chia lực lượng và chuyển một phần đội quân đến cổng hướng đông. Chúng thần tin rằng chúng đang chuẩn bị đầy đủ cho cuộc công thành.”

“Nói đến điều đó, có lẽ đã đủ thời gian cho bọn chúng xây dựng những vũ khí công thành rồi đúng không? Hừm, đó chắc hẳn là một điều tốt. Sau cùng, kẻ địch không cố gắng để các ngươi chết đói.”

Neia không thể nói rằng đó là điều tốt hay xấu, nhưng họ sẽ không có giải pháp nào nếu bán nhân tộc để cho bọn họ chết đói.

Nếu những bán nhân loại tấn công, vậy thì họ sẽ nhanh chóng bị tiêu diệt vì lợi thế sức mạnh quân sự vượt trội. Tuy nhiên, nếu bọn họ chiến đấu từ đằng sau sự bảo vệ của những bức tường thành phố, đó sẽ không phải là một trận chiến quá chênh lệch. Dĩ nhiên, điều đó chỉ là chuyển từ “cực kỳ tồi tệ” thành “khá là tệ”.

“Dĩ nhiên, đó cũng có thể bởi vì thật sự bán nhân tộc không nhận ra được tình hình về tiếp tế của chúng ta. Lại nữa, đúng hơn là bọn chúng đơn giản không quan tâm về một thành phố nhỏ như thế này.”

“Chà, bán nhân tộc đã chinh phục dãy pháo đài chúng ta thấy khi chúng ta tiến vào Thánh Quốc, vậy nên sẽ hợp lý nếu giữ một thành phố nhỏ như thế này chỉ để mức độ ưu tiên thấp… nếu các ngươi tạo cho chúng nhiều khó khăn khi phòng thủ và khiến chúng cảm thấy một cuộc công thành thì bất lợi với bọn chúng, bọn chúng sẽ rút ra khỏi cuộc chiến. Sau đó các ngươi sẽ phải đối mặt với một cuộc chiến khó khăn hơn trước mặt.”

Nó có vẻ như Sorcerer King tin rằng họ sẽ chiến thắng trận chiến không thể thắng trước khi trận chiến thực sự bắt đầu.

“Bệ Hạ, thần có thể hỏi về quan điểm của ngài về tình hình sẽ tiến triển như thế nào được không?”

“ Tiến triển trong tương lai, hừm. Thành thật ta cũng không biết. Đúng ra, người ta có thể nói rằng các ngươi sẽ thua khi bị ép vào một trận vây hãm công thành như thế này. Những cuộc vây hãm thông thường diễn ra với tâm lý là quân tiếp viện sẽ đến. Hay cũng có thể lúc quân địch đang dưới một điều kiện bất lợi như kiểu thời gian bị giới hạn. Tuy nhiên, chúng ta đơn giản là đang phòng thủ thành phố này trong lãnh thổ của kẻ địch, vậy nên cơ hội chiến thắng của chúng ta vô cùng nhỏ.”

“Tuy nhiên, chúng ta đã thành công gửi những quý tộc chúng ta thả ra đến phía nam trước, vậy nên không thể nói chắc chắn rằng sẽ không có tiếp viện tới.”

Neia tuy nói những lời đó, nhưng trong thâm tâm cô biết rằng cô không nên chờ đợi rằng sẽ có quân tiếp viện.

Đội quân miền nam sẽ cần phải đột phá qua hàng ngũ quân đội của bán nhân tộc chắn giữa họ và khu vực của Neia, và thậm chí nếu họ làm được điều đó, vẫn còn một đội quân 40.000 tên bán nhân tộc ở đây.

Những trận chiến lập đi lập lại sẽ rút cạn sức mạnh chiến đấu của họ. Từ bỏ 10.000 người trong thành phố này sẽ là một lựa chọn khôn ngoan hơn.

“Điều đó sẽ tốt…”

Có vẻ như Sorcerer King cũng không tin vào nó trong phút chốc.

Nhưng đó là điều duy nhất có thể dự đoán. Với hoàn cảnh này, người có thể xoay chuyển cục diện mà không hy sinh bất kỳ ai –

Neia xua đi những suy nghĩa và ngẩng đầu lên.

“Bệ Hạ ở đây là để chiến đấu với Jaldabaoth, vậy nên tiêu tốn mana của ngài vào những chuyện khác và làm giảm cơ hội chiến thắng của ngài là không thể chấp nhận.”

“… Ta sẽ mất một lúc để thi triển lại phép dịch chuyển mà ta đã dùng với những tên Orc, nhưng ta vẫn có thể thực hiện phép thỉnh thoảng ta vẫn dùng để quay lại vương quốc Sorcerous nhiều lần. Đưa theo một đống người với ta cũng sẽ không là vấn đề… nhưng ta đoán là người không thể quyết định được ai sẽ được đưa đi, và ngươi sẽ không đi.”

“Thần vô cùng biết ơn Bệ Hạ đã hiểu cho.”

Có lẽ nó sẽ tốt hơn là đề nghị Sorcerer King đưa Thái Tủ Caspond đi và chạy trốn, nhưng làm vậy cũng có cái khó riêng của nó.

Khi một vị vua của một đất nước khác sẵn sàng tự dấn thân vào nguy hiểm để đối mặt một con quỷ đáng sợ, có một thành viên của gia đình hoàng gia của chính đất nước đó lại không biết xấu hổ cầu xin ai đó đưa họ trốn khỏi chiến trường là một điều vô cùng hổ thẹn.

Trong khi Neia đang cân nhắc đến những thông tin này, Sorcerer King quay mặt lại nhìn vào cô lần đầu tiên kể từ lúc cô bước vào phòng.

Điểm sáng đỏ trong hốc mắt trống rỗng nhìn thẳng vào Neia. Trước đây nó đã từng khiến cô sợ hãi, Neia đã quen dần với chúng, và cô đã cảm thấy như rằng chúng khá là quyến rũ.

“Đây là những gì ta nghĩ, cô Baraja. Chúng sẽ đã kết thúc sự đối đầu với lực lượng kẻ thù bởi vì sự ngu ngốc của những chỉ huy quân Giải Phóng. Tình huống như hiện tại không thể thay đổi gì được chỉ bới một sự nổ lực của một hộ vệ. Thế còn việc tập trung đến an toàn cá nhân ngươi thay vì toàn bộ cục diện thì sao? Ngươi hiểu rằng đất nước của ta sẽ chấp nhận lòng trung thành của người, nếu ngươi sẵn lòng trao nó?Từ việc ngươi được đào tạo như là một thánh hiệp sĩ, ta nhất định sẽ có thể rèn luyện cho người đầy đủ với tài năng của mình trong đất nước của ta.”

Neia bối rối, và không biết phải trả lời như thế nào.

Trong khi cô cảm thấy biết ơn Sorcerer King đã lo lắng cho cô, cô run rẩy trong sợ hãi khi xem xét đến việc cô có thể mất những gì nếu cô chấp nhận đề nghị của Sorerer King.

Sự cống hiến của cha mẹ cô với đất nước này.

Tình yêu của cô với quê hương.

Cô có thể sẽ không bao giờ quay lại đất nước cô sinh ra.

Có nhiều kỷ niệm với nhiều người bạn cô có.

Nhiều vòng tròn quay cuồng trước mắt Neia, và cứ cái này biến mất thì một cái khác lại xuất hiện, nhưng giữa chúng có một cái gì đó không hề tan vỡ, và nó còn lại đến cuối cùng – nói cách khác, thứ quan trọng nhất.

Cô là một thành viên của hội thánh hiệp sĩ.

Trong khi cô vẫn chưa biết được công lý đích thực là gì, chỉ có một thứ duy nhất Neia có thể nói trong khi ưỡn ngực ra và ngẩng cao đầu.

“Thần vô cùng tạ ơn ân huệ của Bệ Hạ, nhưng là một công dân của Thánh Quốc, thần cảm thấy thần có trọng trách cứu thật nhiều người dân trong khả năng của thần. Đó là bởi vì cứu vớt những người không ai giúp đỡ — cứu những người đang chịu đau khổ.”

Sorcerer King bất chợt dừng cử động, như thể ông ấy bị đóng băng tại chỗ.

“…Hừm.”

Sorcerer King lẩm bẩm một mình và rồi ông ấy gãi cằm.

Có vẻ như những lời của Neia đã tác động đến ông ấy, bởi vì ông ấy lại nhìn vào Neia một lần nữa.

Rõ ràng đó chỉ là điều bình thường, nhưng Neia không thể không cảm thấy có một chút buồn.

“Nếu ta không nhầm thì được nghe nói rằng khi bán nhân tộc tấn công, ngươi sẽ ở vị trí ngay trên những bức tường gần cổng tây, phía bên trái thành phố đúng không? Đó là một vị trí rất nguy hiểm, và nếu trông chờ ta đến cứu ngươi thì sẽ là một sai lầm, ngươi biết chứ?”

“Thần biết rất rõ.”

Neia có kỹ năng của một cung thủ, và được bố trí ở ngay tiền tuyến, không nghi ngờ rằng cô sẽ bị giết trong trận chiến. Tuy nhiên, cô đã sẵn sàng cho cái chết của mình, vì thế cô sẽ dấn thân vào chiến trường.

Cắn chặt môi, cô nhìn thẳng vào đôi mắt của Sorcerer King.

“Ah, Đôi mắt của cô ta. Ta thích ánh mắt ấy.”

Sorcerer King tự lẩm bẩm với bản thân khiến Neia cảm thấy đỏ mặt. Trong khi Sorcerer King không có ý gì khác khi nói những câu đó, nó tác động đến cô khi nghe thấy như thể ông ấy nói ông thích cô.

“Nếu như vậy, ta sẽ cho ngươi mượn vài thứ, cô Baraja. Vui lòng hãy sử dụng chúng cho tốt.”

Với một tiếng đon, có gì đó to lớn bất ngờ xuất hiện từ hư không. Cô đã nghĩ nó tương tự như khi Sorcerer King rút ra cây cung ở trong xe, nhưng ma thuật thật sự là thứ bất ngờ.

Neia thấy những vật phẩm ma thuật – bộ giáp – thứ được rút ra từ hư không.Đó là một bô giáp trong như một cái mai màu xanh – đó là bộ giáp mà Grand King Buser đã mặc trước đây.

“Đây, đây là –“

“Bộ giáp này chắn hẳn sẽ hữu dụng, ta cho rằng nó sẽ đảm bảo cho sự an toàn của người.”

Bộ giáp này quá lớn với Neia – và trông có vẻ như nó sẽ không thể vừa với bất kỳ con người nào. Tuy nhiên, từ những gì Neia biết về những bộ giáp được yểm phép, sẽ không có vấn đề gì nếu cô thử mặc nó.

Những bộ áo giáp bình thường sẽ cần đến tay nghề của một thợ rèn để phù hợp với kích cỡ người mặc. Tuy nhiên, cũng có giới hạn cho việc đó. Một bộ giáp lớn như bộ này thì không hề đơn giản để chỉnh kích cỡ vừa vặn.

Tuy nhiên, với giáp ma thuật là một chuyện khác. Bất kỳ ai cũng có thể mặc nó bất kể giới tính hay chủng tộc, miễn là không bị sự hạn chế đặc biệt nào để sử dụng. Trong khi sẽ không có sự thay đổi nào quá lớn, bộ giáp sẽ tự động điều chỉnh để phù hợp với kích cỡ người mặc.

Thậm chí một tên khổng lồ còn có thể mặc vừa một bộ giáp có kích cỡ không lớn hơn ngón tay cái, nhưng độ bền của giáp ma thuật thì đa dạng tùy theo chất liệu làm nên nó và chất lượng chế tạo. Áo giáp kích cỡ bằng chiếc nhẫn sẽ dễ bị phá hủy nếu phải chịu đựng những đòn tấn công bằng phép, axít hay đòn tấn công phân tích trang bị, và điều đó sẽ là giảm đáng kể sức mạnh đã được yểm lên nó.

Không có bữa trưa nào là miễn phí, và con đường dễ dàng thì rất hiếm. Tuy vậy, giáp của Buser chắc chắn ra khá cứng cáp, từ kích cỡ nó thậm chí lúc chưa được ai mặc.

“Thêm nữa, ta sẽ cho ngươi mượn thêm ba thứ nữa.” Sorcerer King tự tay trao nó cho Neia những vật phẩm đó.

“Một vương miệng, găng tay, và một vòng cổ. Có bất kỳ thứ nào mà ngươi đã có rồi không?”

“Không, không hề. Từ đầu thần đã không có một vật phẩm ma thuật nào cả ạ.”

“Thật tốt khi nghe điều đó. Bây giờ, ta sẽ giải thích ngắn gọn cách sử dụng những vật phẩm này.”

Như cái tên, Vương Miện của Ý Chí Sắt, bảo vệ tâm trí chống lại những đòn tấn công tinh thần như quyến rũ, sợ hãi, và những thứ khác. Tuy nhiên, trong khi vương miệng đề kháng được những đòn tấn công ma thuật, nó chỉ có thể tăng cường khả năng đề kháng của người mặc chống lại những đòn tấn công từ khả năng đặc biệt. Còn một điều khác cô phải lưu ý rằng vương miện cũng sẽ ngăn những ma thuật có hiệu quả tích cực.

Găng tay có tên là Găng Tay của Cung Thủ. Trong tất cả những phép trên thế giới này, chỉ có vài loại chỉ có thể sử dụng được bởi những người sỡ hữu kỹ năng bắn cung, đó là lý do Sorcerer King tạo ra vật phẩm này. (ý là ổng thích sưu tầm đồ hiếm). Tuy nhiên, Sorcerer King đã bỏ đi những phép đó sau khi tạo ra vật phẩm này, và vậy nên găng tay này vô dụng với ông. Chúng chỉ làm kho đồ của ông thêm chật.

Bạn đang đọc Overlord của Maruyama Kugane
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi detuyetlong11
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 117

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.