Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 4

Phiên bản Dịch · 3806 chữ

---------------------

Chap 9:

Sáng hôm sau...

- ông chủ xuống ăn sáng..

- ông chủ?

- Sao thế nhỉ?

Nó gọi mà ko thấy hắn xuống liền đi lên phòng gõ cửa cũng ko thấy ai mở cửa vào thì thấy hắn đang nằm ngủ trên giường..nó lắc đầu cầm chăn giật mạnh do chăn bị hắn nằm qua mà sức nó có hạn nên nó bị giật lại xuống

Cảnh là nó nằm úp trên lưng hắn...

- ôi trời sao tim mình đập nhanh vậy nè?

- Cô ko biết đứng dậy nữa hả?

Nó giật mình nhanh chóng bước dậy...

- a mau dậy ăn sáng đi học nè..

hắn quay mặt lại nhìn nó..đầy quyến rũ...

- nhìn cô hôm nay xinh lạ thường..

- mặt nó ửng đỏ..: a điên à? rồi bước nhanh đi thì bị hắn kéo lại ngã xuống giường hắn đè qua trên..

- a a làm cái gì vậy?

- cô nghĩ tôi sẽ làm gì? hắn cười nửa miệng

- a..nó vùng vẫy thoát ra nhưng thật khổ cho nó hắn nhẹ nhàng hôn nó..nó thấy người nóng ran lên...người như bị đóng băng..nhận nụ hôn ngọt ngào lãng mạn của hắn...

- thấy thế nào? hắn buông nó ra nhìn nó trìu mến..

- nó chớp chớp mắt..mặt thì vẫn đỏ như vậy..mau chóng đẩy hắn ra và chạy đi luôn..tắp đít chạy nhanh ko là chết vì ánh nhìn kinh khủng của hắn..

hắn nhìn theo nó cười ha hả...tay sờ lại môi của mình...

- haha..cô ko biết hôn à?nhưng mà tim tôi cũng đập loạn nhịp đấy...cô sẽ ko thoát khỏi tôi đâu...

khi hắn vừa bước xuống nhà thì thấy nó cắp lấy cái balo chạy nhanh ra khỏi cửa..

- cô đi đâu đấy?

- tôi đi học trước...bữa sáng tôi để ở trên bàn ấy

rồi nó chạy nhanh ra ngoài còn hắn nhìn theo cái dáng nhỏ nhắn của nó mà cười thầm

tại trường..

khi nó vừa bước chân đến cổng trường

- ê con kia...tiếng 1 người con gái

nó quay mặt lại thì ra đó là vân anh..và mấy con bạn của vân anh

- bạn gọi tôi làm gì? tôi ko rảnh.

Rồi nó bước đi thật nhanh nhưng vân anh chạy lẹ tới chỗ nó cầm tóc nó lôi đi...nó la hét ầm ĩ nhưng chẳng ai dám làm gì cả nhưng mọi người vẫn có lương tâm đã có người gọi cho hắn và báo cáo tình hình vừa rồi vì bọn họ yêu quý nó mà.hè hè

Sau khi nghe tin hắn 1 mạch chạy xe thật nhanh đến trường mà luôn miệng lẩm bẩm

- con bé này lại dám đi học 1 mình nữa...ko biết có sao ko nữa?

đến cổng trường hắn gặp được người báo cho hắn và hắn lần theo lối của người đó chỉ thì đến được 1 ngõ tối ko người qua lại...trước đó nó đã được 2 con bạn vân anh giữ 2 bên và con vân anh đang giáo huấn nó..

- các người muốn gì?thả tôi ra mau

- bốp!bốp! mày câm ngay..haha

vân anh vừa cười vừa tát cho nó vì đau quá nên nước mắt nó lại rơi..

- nước mắt cá xấu à? mày tưởng mày dùng nước mắt mà cướp được huỳnh anh của tao à?

- Tôi đã nói là tôi ko yêu a ta...tôi chỉ là..

Bốp! lại 1 cái tát nữa cho nó..

- ai cho mày biện minh? tao nói thì mày phải nghe vì mày mà tao bị tát bị huỳnh anh tát thì hôm nay mày phải chịu gấp đôi...

- cô dám làm thế sao? hắn bước đến...cười nửa miệng

- haha.cuối cùng thì anh cũng đã đến ..

- cô nói thế là sao? hắn nghiêng đầu

- haha...tôi chờ a đến mà..vở kịch bắt đầu...

vân anh quay sang phía nó và

bốp.bốp.bốp...3 cái tát liên tiếp cho nó , nó bị chảy máu mồm

- cô bị điên sao?

Vừa nói hắn vừa chạy đến phía nó nhưng đành phải khựng lại khi nhìn thấy vân anh đang dí dao vào mặt nó..

- cô làm gì vậy?

- haha.nếu a dám tiến lại đây thì e sẽ rạch mặt nó ra..

- cô dám à?

Bụp...vân anh thụi mạnh vào bụng nó làm nó thiếp đi..

- thư.. thư.hắn lo lắng gọi nó

- a khỏi gọi..mang nước ra đây...

vân anh hất nước lên mặt nó làm nó tỉnh lại..

- thư cô có sao ko?

- Nó lờ mờ nhìn về phía hắn: tôi ko sao..

- Ko sao à? vân anh lại tát nó và đạp vào người nó ko thương tiếc

Tự nhiên điện thoại của hắn reo lên...

- đưa điện thoại đây! vân anh hét lên..

- vừa tiến lại gần vân anh hắn vừa nói: tại sao cô phải làm như vậy chứ?

- Vì e yêu anh thôi..

- Yêu ư? yêu mà làm ntn à?

- A khỏi nói nhiều mau đưa điện thoại đây..

Hắn từ từ đưa điện thoại lên cho vân anh..khi vân anh vừa cầm vào điện thoại thì hắn dành lấy con dao trên tay vân anh...2 người dằng co nhau thì

- a.....

Tay hắn bị 1 vết cắt của dao..thấy máu chảy nhiều quá vân anh run lên và chạy đi... 2 con bạn thấy thế thì vứt nó ở đấy chạy biến ngay làm nó lăn ra đất.

Hắn đi đến bên nó

- thư? thư? tỉnh dậy đi.

máu chảy nhiều quá nhưng hắn vẫn cố gắng bế nó đến bệnh viện

- bác sĩ cô ấy có sao ko ạ.

- Ko sao đâu.cô ấy cần nghỉ ngơi nhiều chỉ là bị sơ sướt bên ngoài thôi mà..còn a phải cẩn thận vết cắt hơi sâu đấy..

- Dạ.cảm ơn bác sĩ ạ...

Rồi hắn chạy 1 mạch vào phòng nó đang nằm thì thấy nó đang cười rồi thế thì hắn đỡ lo

- nãy cô ngất làm tôi sợ quá...

- hì hì.tôi ko sao rồi..a có bị làm sao ko?

- À..ko sao..tôi vẫn lành lặn bt..cô khỏi lo.

- Nhưng sao mặt a tái mét vậy nè..

- Thì lo cho cô đó...

- Hì hì.cảm ơn a !...

- À cô ăn gì ko để tôi đi mua...

Vậy là nó liệt kê 1 đống thức ăn ra để mặc cho hắn 1 mình đi mua về haha...đang đau mà lại còn phải làm chắc mệt lắm nhỉ?

Nó đang ăn táo thì bác sĩ vô..

- bác sĩ..nó mỉm cười nhìn bác sĩ

- ừ..tình trạng cô khá tốt rồi chiều nay có thể ra viện đấy..

- thật ko ạ? Cảm ơn bác sĩ...

- à.đúng rồi a là chồng kiểu gì ấy mà lại để cho vợ bị đánh ntn?

- Dạ? nó ngơ ngác nhìn sang hắn còn hắn chỉ cúi đầu cười thầm...

- Dạ chúng tôi bị cướp..hắn nhanh nhảu lên tiếng

- Bác sĩ: ra thế..vậy vết thương của cậu đỡ nhiều chưa?

- Nó quay sang nhìn hắn còn hắn đứng bật dậy khoác tay qua vai bác sĩ và kéo ông ra ngoài: có phải ông đang có bệnh nhân ko?

Khi hắn quay trở lại phòng thì nhận được ánh mắt kinh khủng của nó..

- thật ra là... hắn định biện minh nhưng

- để tôi nói trước...tôi vs a là vợ chồng khi nào vậy?

- à thì...

- ai cho anh quyền làm thế hả>tôi còn chưa có chồng mà a...

- thôi bớt giận tôi nói thế thì mới có thể đưa cô nhập viện được chứ?

- Được rồi bỏ qua..lần sau còn nữa tôi giết a đấy..sao a bị thương mà ko nói vs tôi..

- Bị thương? à tôi chỉ bị chày sước nhẹ thôi mà..

- Tôi ko tin bác sĩ nãy còn nói a cẩn thận..

- Tôi ko sao thật mà nhưng nó đã kịp cầm lấy tay hắn kéo lại phía mình và kiểm tra ..: a bị ntn mà còn bảo ko sao? nó nhìn hắn vẻ đầy lo lắng...

- Tôi ko sao mà đỡ nhiều rồi...

- Thật ko?

- Thật...nhìn cô buồn cười quá!

- A thật là...

1 lúc sau có cả đống người đến thăm nó là các phan hâm mộ mang đủ mọi thứ đến luôn...hỏi han chăm sóc nó nhiệt tình..

Nhưng sau khi nó nói cho mọi người biết là hắn cũng bị thương thì mọi người lại bâu kín lấy hắn làm cho hắn ngạt thở gần chết...còn nó thì ngồi trên giường ăn bimbim ngon lành...

Tối hôm đấy sau khi hắn đưa nó đi ăn tối về do nó bị thương nên hắn phải chiều nó vì lỗi là do hắn mà ra mà nhỉ? điện thoại hắn reo vang...

- alo...

- con trai à?

- Dạ bố ạ..có chuyện gì ko bố?

- Con ra quán cà fê nc vs bố ít nha..

- Vâng ạ con ra ngay..

Tại quán cà fê:

2 người đàn ông 1 trẻ 1 trung niên đang ngồi vs nhau..

- bố gọi con có chuyện gì ko ạ?

- vài ngày nữa là bố mẹ sang mĩ làm 1 dự án phải vài năm nữa mới về được

- sao nhanh vậy ạ?

- ừ..thì con cũng sắp ra trường rồi bố muốn con mau chóng hoàn thành 2 sứ mệnh..

- sứ mệnh? gì vậy bố?

- đầu tiên con phải lấy vợ..sau đó là tiếp quản sự nghiệp của bố..

- haha..con còn trẻ mà bố lấy vợ? con chưa nghĩ đến đâu...

- thì ít ra con cũng phải có đối tượng rồi chứ?nếu ko có bố mẹ sẽ gt cho con 1 người..

- dạ..thôi ko cần đâu bố con có đối tượng rồi ạ..

- thật à? vậy thì ngày mai dẫn đến gặp bố nha...

- hả? gặp mặt nhanh vậy...

- ko nhanh đâu...con nhớ đấy bây h bố về đây..bố sẽ chờ con dâu tương lại của bố là người ntn?

Kết thúc cuộc trò truyện mà hắn cứ bứt dứt mãi tìm về nhà cũng đã khuya rồi thấy phòng nó vẫn sáng thì tiến lại gần định gõ cửa nhưng thôi..vừa quay mặt đi thì cánh cửa vội mở..

- sao a lại ở đây?

- À..tôi..tôi có chuyện muốn nói vs cô..

- Chuyện gì mà h này nói vậy? thôi a vào phòng đi..

Sau khi vào phòng nó thì nhảy lên giường ôm gấu bông còn hắn thì cũng ngồi xuống bên cạnh nó...

- a có chuyện gì vậy?

- à..mà sao lúc nãy cô biết tôi mà mở cửa?

- tôi..à...

- có phải nhớ tôi ko? hắn nhìn nó nghịch ngợm

- nó véo hắn 1 cái cười tinh nghịch : a nằm mơ à? mau nói chuyện của anh đi..

- à chuyện là tôi muốn nhờ cô làm 1 việc..

- việc gì? có thưởng ko?

- Có thưởng hậu hĩnh cơ..

- Thật ko?mà chuyện gì vậy?

- Cô ...cô...

- Nói nhanh đi...

- Cô có thể làm ny tôi ko..

Nó 2 mắt tròn xoe nhìn hắn ngạc nhiên: a..a..nói gì cơ?a đang đùa tôi phải ko? nó lại nhoẻn miệng cười..

- Ko là thật đấy...tôi ko đùa đâu..hắn nhìn nó nghiêm nghị,...

- A bị điên à? có biết bao người xinh xắn hơn tôi..tài giỏi hơn tôi...mà sao a lại bảo tôi yêu a..a có vấn đề à?

- Trước kia thì có nhưng bây h thì time ko cho phép...nếu cô ko muốn thì có thể làm ny hờ thôi cũng được..

- Nó nhăn chán: ny hờ?

- ừ..là giả bộ đấy..

- à..nhưng sao phải giả bộ?

hắn kể hết cho nó nghe về mọi chuyện

- chưa là ny a mà đã bị oánh ntn rồi được thưởng hậu hĩnh mà cũng bị oánh hậu hĩnh lắm ấy..

- tôi sẽ bảo vệ cho cô...

- tôi có tin đực a ko đây?

- Thế cô ko nhớ ai đưa cô vào bệnh viện à?

- Còn 1 lần nữa chắc tôi chết quá..

- Thôi mà chỉ 1 lần gặp mặt thôi mà...hắn năn nỉ nó...

Nhìn bộ mặt đáng yêu thì nó ko thể thoát khỏi nhìn hắn cười

- tôi đồng ý..

hắn nhìn nó cười tươi rói như hoa nhấc bổng nó lên nhưng rôi lại bị ngã xuống do tay bị đau hắn nằm lăn ra giường quằn quại..nó thấy thế thì lo lắng

- a a có sao ko? ngồi sát sạt bên hắn..

hắn bật giậy ôm chầm lấy nó và kéo nó xuống vậy là 2 đứa vật lộn nhau 1 lúc rồi ai về phòng người ấy..rất vui vẻ...

Chap 10:

SÁNG HÔM SAU:

Sau khi bước xuống nhà thì ko thấy nó đâu chỉ thấy có tờ giấy trên bàn ăn

- a ăn sáng rồi đi học trước đi.tôi đi thăm bà lâu rồi ko vào chắc bà lo cho tôi lắm..chúc a ngày tốt lành ny hờ trịnh kim thư

khi nó vừa bước từ cổng bệnh viện ra thì 1 chiếc xe đỗ kịt trước mặt..cánh cửa tự nhiên mở ra trong xe hắn thò đầu ra..

- a..a chưa đi học à? nó ngạc nhiên

- hắn cười nhẹ: ny ơi? lên xe đi..

nó mỉm cười thật tươi rồi bước lên xe..

- trông a vui nhỉ>?

- e cũng vui mà...

- ừ..tôi vui..bà tôi sắp được ra viện rồi..

- thế à? hắn chỉ nói thế rồi ko nói gì nữa 2 đứa cứ im lặng đi đến trường.ko biết là vì sao.

Hôm nay điều đặc biệt là nó ko đi theo sau hắn nữa mà là khoác tay hắn đi do hắn bắt ép đó...đi qua dòng người la hét ầm ĩ chỉ muốn thủng màng nhĩ nên hắn cố gắng bước đi thật nhanh..

Trong h học hắn có tin nhắn là số lạ hẹn gặp nhau ở sau trường...

Ra chơi hắn đi nhanh đến chỗ đó..để lại nó ở trong lớp..nên nó cũng chán mà đi xuống canteen..

Khi hắn vừa đi đến nơi thì thấy vân anh đứng đó..

- cô tìm tôi làm gì?

- Vân anh chạy lại ôm lấy hắn: a có sao ko? e xl xl a nhiều..

Nó vừa đi qua cầm lon nước cho hắn thấy thế thì lại bỏ đi thật nhanh..

Trong khi đó hắn đẩy vân anh ra: cô làm như thế còn chưa đủ sao? tôi ko còn yêu cô nữa..cô tránh xa tôi ra.nếu cô còn dám như thế nữa thì đừng trách tôi..

- tại sao chứ? e yêu a mà

- tôi ko muốn nghe bất cứ lời nào của cô nữa...hãy rời bỏ tôi đi..tôi ko hợp vs cô đâu

- vậy a vs con osin kia hợp nhau hả?

- tôi ko muốn nc nhiều vs cô..bây h cô ấy là ny của tôi..chào cô.

.vậy là hắn bước đi..khi nhìn thấy cảnh đó nó bước đi thật lẹ thì nhìn thấy 1 tên con trai đang đứng trên thành bể bơi nó tiến lại gần thì ra đó là thắng...

- a làm gì ở đây?

- Tôi chờ e

- Chờ tôi?

- Đúng..

Thắng quay lại ôm chầm lấy nó làm nó giật mình ko biết phản ứng gì cả..thì thật chớ trêu hắn đứng phía sau đã nhìn thấy hết rồi..

Nó vùng vằng

- a bỏ tôi ra..a bị điên à?

- Ko a yêu e..

- Sau khi nghe câu đó nó càng bất ngờ..

- Thật đấy a yêu e a yêu e thư à? làm ny a nha?

- Nó đẩy thắng ra và nhìn thẳng vào mắt thắng..: tôi ..tôi đã có ny rồi..

- Huỳnh anh ư?

- Đúng thế..nó khẳng định chắc nịch

Thắng nhìn nó và hôn nó nó tránh né..hắn từ nãy đã chứng kiến tất cả định bỏ đi nhưng may mắn hắn vẫn đứng đó chứng kiến khi thấy tình hình ko ổn thì hắn chạy lại.dật lấy tay nó làm nó giật minh

- Huỳnh anh..a ta..

- e khỏi phải nói..

rồi hắn đấm cho thắng 1 phát...làm máu mồm thắng chảy ra

- tao sẽ ko cho mày cướp thư của tao đâu..

thắng nhìn hắn bằng ánh mắt tức tưởi và xông vào 2 người oánh nhau đến rơi xuống bể bơi vẫn đánh nhau..

nó thì đứng trên bờ 1 câu ..2 câu..

- huỳnh a..cố lên....cát thắng cố lên..2 người cố lên..như xem phim trưởng cứ bên kia đấm 1 quả thì nó lại nghiêng sang bên bị đấm..1 lúc sau thì cả 2 đều mệt..nó kéo hắn lên...rồi lại cầm cái cây khều khều vào áo thắng kéo thắng lên..

- a thắng à..e cảm ơn anh về tình cảm mà anh đã dành cho em nhưng mà tình cảm là thứ ko thể ép buộc được a hiểu mà đúng ko? hãy hiểu cho bọn e nha..

rồi nó kiễng chân lên hôn nhẹ lên má thắng trước sự ngỡ ngàng của cả 2 thằng..làm thắng đơ luôn..nó nhìn thắng cười rồi cầm tay hắn bước đi.hắn tức tối

- e..làm gì thế? sao lại hôn nó..ai cho phép e làm thế..a..

chưa kịp nói hết câu thì nó đã đặt lên môi hắn 1 nụ hôn..nhẹ nhàng thôi..nhìn hắn cười rồi bước đi trước làm hắn ngây ngô rồi tỉnh lại và chạy theo nó...

- sao e lại làm thế..

- tập kịch mà...

- thế ko phải e thích a rồi hôn a à?

- Ko phải

Hắn đứng lại tức tối..nhưng rồi lại nở nụ cười bước đi thật nhanh

Còn về phía nó thì cũng cảm thấy bản thân mình lạ nó chỉ nghĩ làm như thế chỉ là để công bằng thôi..nhưng sao cảm giác hôn hắn và thắng lại khác nhau đến thế có phải chăng là hôn khác chỗ ko? nhưng sao nó hôn thắng hôn má mà hôn hắn lại hôn vào môi hay mặt 2 người này lệch nhau nên nhắm đích bị trượt nhưng ko phải đâu là do trái tim nó mách bảo chỗ hôn đấy..trái tim nó đập nhanh hơn khi hôn hắn còn thắng thì bình thường chẳng có cảm giác gì..vậy là nó đã có 1 chút g ì đó vs hắn rồi...

TỐI HÔM ĐÓ

Sau khi hắn cho người trang điểm thật đẹp cho nó xong thì hắn cùng nó đến nhà của bố hắn...khi vừa đến nơi hắn chạy sang mở cửa xe cho nó..nó bước ra khoác tay vs hắn rồi bước vào trong nhà thực sự thì ngôi nhà này còn đẹp hơn cả nhà của hắn to hơn lộng lẫy hơn ko biết nhà hắn làm nghề cướp nhà băng hay buôn ma túy hay sao mà có nhà đẹp như vậy nhưng ý nghĩ đó chợt vụt tắt khi nó nhìn thấy bố mẹ của hắn 1 người đàn ông trung niên rất đẹp trai và nghiêm nghị..1 người phụ nữ rất hiền hậu nhân từ..nhìn khuôn mặt rất chi là phúc hậu.,..

- các con đến rồi à? bố mẹ hắn lên tiếng

- dạ...hắn thưa...

- cháu chào 2 bác ạ...

- bố mẹ hắn nhìn nó 1 lượt từ trên xuống dưới ngật đầu: các con ngồi đi...

không khí căng thẳng hẳn đi..

- chắc cháu cũng biết ta gọi cháu đến đây là để làm gì rồi chứ? mẹ hắn lên tiếng

- dạ..cháu đã nghe a ta à nhầm a huỳnh anh nói rồi ạ..

- hắn bây h mới lên tiếng: mẹ ơi cho con xin chút gì làm niềm tin đi ạ.

- À mẹ quên mất...lấy cho tôi 2 ly trà ..

Người làm đặt 2 ly trà xuống trước mặt 2 đứa..hắn thì cười tươi nhìn bố mẹ còn nó thì run hết cả người và vì ko biết uống trà...nó lấy tay véo hắn 1 cái hắn đau điếng mà cũng ko dám làm gì..bây h bố hắn mới lên tiếng

- cháu là con cái nhà ai mà xinh đẹp ntn?

- Hắn nhanh nhảu: bố..có cần tra khảo thế ko?

- Bố hắn nhìn hắn trách móc còn nó thì ko sao nói toẹt ra ai bảo hôm nay a đi ôm vân anh a coi tôi là cái gì

- Ko sao ạ..cháu mồ côi từ nhỏ hiện đang ở vs bà ngoại ạ..

- Bố hắn ngạc nhiên: vậy nhà cháu ở đâu? bà cháu làm gì?

- Hắn chưa kịp nói gì thì nó đã bô bô: dạ bà cháu hiện đang bị bệnh ở bệnh viện và bà cháu làm osin cho a huỳnh anh..cháu thì khỏi nhắc đến luôn..đi làm thuê làm mướn linh tinh thui ạ

Mặc kệ từng đường nhìn sắc lém khéo ý hay ko cũng đều bị nó gạt qua và nó nói tuột hết ra..sau khi nói xong nó thấy thật thoải mái..và đang lấy lại tinh thần để xem phản ứng của bố mẹ hắn ...hắn thì đang cúi gằm mặt xuống chẳng biết làm gì nữa?

- hahahahaha...tiếng cười của bố hắn làm ko khí bớt căng thẳng hẳn

- hắn nhanh nhảu: bố..con...

- thôi con đừng lóng ngóng thế..con trai bố làm tốt lắm..

2 đứa tròn mắt nhìn nhau

- bố hắn lại lên tiếng: bố cũng dự định tìm cho con 1 người vợ như vậy..nhưng ko ngờ con làm tốt lắm gia đình chúng ta giàu có nên lấy về một người vợ ntn sẽ ko bị quan tâm chú ý ko bị soi mói ko bị gặp nguy hiểm...con làm tốt lắm..

- mẹ hắn lại lên tiếng: mẹ đồng ý 2 con dọn về đây ở chung vs bố mẹ luôn khi nào bố mẹ làm xong dự án này thì các con tổ chức đám cưới luôn nhưng bây h sống chúng luôn cũng được..quyết định vậy đi..mai chuyển đến nhá...

- mẹ ơi nhưng mà..hắn đứng dậy nhăn nhó...nhưng bố mẹ đã đi mất..

Nó đứng bật dậy:- a nghĩ sao đây? a hại tôi rồi..

- hắn nhăn nhó nhìn nó: cũng ko sao mà 2 ngày nữa bố mẹ a đi mĩ rồi

- nhưng là 2 ngày tôi phải sống vs anh đấy...cùng chăn cùng giường cùng gối,..chết mất..nó tức giận bỏ về nhà...

- còn hắn nhìn theo nó rồi mỉm cười : ý tôi cũng muốn thế mà..

XEM PHẦN 5

Bạn đang đọc Osin Đặc Biệt của Không rõ tác giả
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.