Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CHƯƠNG 27

Phiên bản Dịch · 1989 chữ

“Phi Nhi, em thật là đẹp.” Anh đưa mắt nhìn chốc lát, rồi cúi đầu ngậm đầu nhũ hoa lộ ra bên ngoài không khí, dùng bàn tay mua chuộc hai nhũ hoa, mút đỉnh núi tuyết căng lên như hai quả mâm xôi đỏ hồng.

“Á... ừ...” Cảm giác kích thích mãnh liệt xoay chuyển nhanh chóng trong đầu óc của cô, khiến Lục Phi không tự chủ được ôm lấy chôn đầu cô vào ngực anh, thân thể khẽ co lại, tự động đưa nhũ hoa vào trong miệng anh.

Đầu lưỡi nóng của anh nhẹ nhàng đánh vòng trên môi hồng, hai bàn tay xoa nắn bầu nhũ hoa non mềm.

“Á... á...” Lục Phi thở gấp lại càng thêm kịch liệt.

Bỗng dưng hai tay Ôn Thiếu Nhiên nâng cái mông của cô lên, một tay ôm lấy cô, để cho hai chân cô vòng chắc qua cánh tay của mình, chậm rãi đi về phía giường lớn.

Sau khi đặt cô lên trên giường, anh lập tức trút bỏ quần áo trên người mình, lại tháo quần áo còn dư lại trên người của cô ra, không bao lâu, hai người trần trụi lập tức ôm chặt lấy nhau.

“Ôi...” Nhiệt độ ấm áp thoải mái khiến Lục Phi không nhịn được thốt ra tiếng rên rỉ thỏa mãn, ngón chân cũng bởi vì cảm giác khoan khoái dễ chịu mà co rút mãnh liệt, “Á....”

Ôn Thiếu Nhiên đè cô dưới thân thể mình, cúi người thay phiên liếm láp ở trên hai nhũ hoa trắng noãn, đầu nhũ hoa mềm mại bởi vì được anh yêu thương mà trở nên căng cứng sáng bóng, vì có thể dụ ra tình triều trong cơ thể cô, anh càng thêm ra sức mút nhũ hoa non mềm vào, còn bất chợt dùng răng gặm nhẹ, đưa đến cho cô một hồi run rẫy, tiếng ngân nga rên rĩ không ngừng bật ra khỏi miệng cô.

“Ừ, á....” Ngực bị anh đùa bỡn trở nên sưng lên khó chịu, Lục Phi không tự chủ được giãy dụa thân thể mềm mại, muốn thoát khỏi cái nóng ran trong cơ thể.

“Thiếu Nhiên, nóng...” Môi dưới của cô khẽ rên, mềm mại dưới chân đang kề sát vật nam tính thẳng đứng của anh, liếm láp nhẹ nhàng chậm chạp.

Động tác này của cô không thể nghi ngờ đã cổ vũ lửa dục đang thiêu đốt anh, ngón tay thon dài chui vào giữa chân của cô, miệng huyệt đã ướt đẫm làm ướt cả ga giường.

“Ngoan, đừng nóng vội.” Ôn Thiếu Nhiên nhẹ giọng trấn an cô đang nóng nẩy, khẽ đặt một nụ hôn xuống mí mắt cô.

“Ừ....” Hai chân cô kẹp chặt, đem hai tay anh vây giữa hai chân, không tự chủ mà ma sát qua lại, để hóa giải ngứa ngấy trong cơ thể, nhìn thấy dáng vẻ ngốc nghếch nảy nở của cô, anh cười nhẹ, ngón tay càng thêm suồng sã phác thảo bốn phía trong chỗ kín mềm mại.

“Ừ, á... không... thật khó chịu...” Lục Phi nhỏ giọng khóc sụt sùi, giữ hai đùi trống không không thể lấp đầy, anh còn trêu chọc huyệt hoa đã sớm ướt đẫm của cô, quả thật chính là thêm dầu vào lửa, làm cho cô không thể chịu nổi sự hành hạ của tình dục.

Ngón tay của anh nhẹ nhàng quyến rũ miệng huyệt hoa, chính là không tiến vào âm đạo mê người, cảm giác gãi không đúng chỗ ngứa như vậy càng khiến thân thể mềm mại của Lục Phi trở nên căng thẳng, thân thể cô giống như là có ý thức, nâng cái môi lên nghênh hợp với ngón tay dài của anh, làm cho ngón tay anh trượt vào trong huyệt hoa.

“Thiếu Nhiên...” Lục Phi mềm mại đáng yêu thét lên khiến Ôn Thiếu Nhiên không cản được hấp dẫn, trượt vào âm đạo ướt át này.

“Trời ạ, Phi Nhi, cái yêu tinh nhỏ của em muốn lấy mạng anh.” Anh không nhịn được lại đút vào, lấy ra rất nhiều mật dịch, mà gương mặt cô bị dục vọng làm cho khờ đi nhuộm đỏ rất kiều diễm, còn có vẻ quyến rũ gợi cảm mê người, gần như khiến anh cầm lòng không được.

“Á... á..”

Anh cúi đầu hôn môi đỏ mọng sưng tấy của cô, hai đầu lưỡi dây dưa, trao nụ hôn sâu, khiến cho nước miếng hai người chảy từ khóe miệng xuống, hình ảnh cực kỳ dâm đãng, ngón tay anh chui vào bên trong hoa huyệt càng đút vào càng nhanh hơn, còn bất chợt véo nhẹ đài hoa non nớt, đưa đến cho cô từng trận run rẩy, “Ôi...”

Đột nhiên anh lấy thân ra, lúc môi lưỡi rời đi còn vẽ ra một dòng tơ bạc dâm đãng, đầu lưỡi mềm mại của cô vươn ra, không nở để anh rời đi, anh cúi người, một tay nâng cái mông căng tràn có tính đàn hồi của cô lên cao, một tay vạch hai cánh hoa non mềm đỏ tươi ra, há miệng ngậm lấy.

“Á...” Khoái cảm mãnh liệt truyền từ chân lên, khiến Lục Phi thét ra tiếng chói tai, đôi tay níu chặt lấy ga giường, thân thể đi về phía trước, nghênh hợp với môi nóng bỏng của anh, “Không... em không được...”

Trong nháy mắt thủy triều chảy ra ồ ạt, Ôn Thiếu Nhiên đói khát vui vẻ nuốt chất mật kia, đầu lưỡi nóng ướt xâm nhập trong huyệt mềm, qua lại ra vào, thỉnh thoảng ma sát Nhục bích (thịt dư) non mềm, hồi lâu sau, anh chậm rãi lui ra bên ngoài huyệt, hàm răng nhẹ nhàng gặm cắn cánh hoa, khiến cho cô run rẩy từng trận.

“Không...” Kích thích mãnh liệt như vậy khiến Lục Phi mất khống chế, cô thét lên tiếng thét chói tai, âm thanh cũng trở nên hơi khàn khàn, tay của cô chen vào trong vật đen, nâng thân lên hùa theo môi lưỡi nóng bỏng của anh, làm cho anh có thể giày vò bốn phía càng thêm suồng sã.

“Á... ” Cao triều che mất toàn bộ ý thức của cô, cái miệng nhỏ nhắn ngâm nga, thân thể trần trụi mềm mại mồ hôi chảy đầm đìa.

Ôn Thiếu Nhiên chậm rãi rời khỏi miệng hoa huyệt, đưa tay ôm lấy cô, để cho cô dạng chân trên bụng của mình, cúi đầu lần nữa ngậm vành tai đỏ hồng.

“Thoải mái sao?” Lòng bàn tay rắn chắc của Ôn Thiếu Nhiên cầm một bên đẫy đà lên, dịu dàng xoa bóp, cho đến khi cô đắm chìm trong tình triều nhạy cảm thân thể lại động tình, cái miệng nhỏ ngọt ngào mềm mại phát ra tiếng ừ... “Ừ... á...”

Quyến rũ như vậy làm cho dục vọng anh sôi trào càng thêm mãnh liệt, một tay anh đỡ vật to lớn cứng rắn lên, từ từ xâm nhập vào hoa huyệt ướt át.

“Ừ...” Hai tay của cô nắm chặt bờ vai của anh, trong nháy mắt khe đỏ mềm mại xoắn chặt vật phái nam của anh.

Ôn Thiếu Nhiên căn bản cũng không cho cô bất kỳ thời gian nào để thích ứng, ngay lập tức bắt đầu chuyển động mãnh liệt.

“Á... ừ... chậm một chút...” Lục Phi không theo kịp những ra vào nhanh chóng của anh, chỉ có thể nũng nịu cầu xin.

Ôn Thiếu Nhiên đã bị dục vọng thúc đẩy nên nghe những lời kia của cô, anh ngược lại càng thêm điên cuồng đong đưa dùng hết sức lực đi vào cái nơi gầy hẹp, đem dục vọng của bản thân mình một lần lại một lần đính vào chỗ sâu nhất trong hoa huyệt, hoa huyệt mềm mại tràn ra càng ngày càng nhiều mùi tình ái ngai ngái, làm dịu đi khúc thịt đang sưng tấy.

Một lần lại một lần, lửa nóng căng cứng ra vào trong hoa huyệt của cô, mỗi lần ma sát đều mang đến khoái cảm mãnh liệt, khiến hai thân thể quấn quít cùng lúc có được vui vẻ lớn lao.

“A, Phi Phi, em thật giỏi!” Anh đè cô ngã xuống giường, bàn tay nắm hai chân trắng nõn của cô móc ngang hông mình, đong đưa càng thêm điên cuồng.

Lục Phi giống như cảm nhận được sự điên cuồng của anh, ôm cổ của anh, chủ động đem đầu lưỡi nóng như lửa của mình quấn lấy khoang miệng của anh.

“Ừ, Thiếu Nhiên, em yêu anh...” Lúc đưa đầu lưỡi vào trong khoang miệng anh cũng là lúc cô thâm tình bày tỏ tình cảm.

Ôn Thiếu Nhiên nghe cô nói như thế, trái tim chợt buộc chặt, dùng sức ôm lấy cô, vật cứng rắn xông vào càng sâu hơn, không hề cố kỵ yêu cô.

Hai chân Lục Phi cuộn chặt lấy anh, cái mông ngọt ngào bị lòng bàn tay anh bưng lấy, eo ếch run động càng lúc càng nhanh, rốt cuộc sau nhiều lần ra vào mãnh liệt, anh hôn cô thật sâu, một dòng điện chảy qua sống lưng anh, phóng thẳng vào trong cơ thể cô.

“Đó, Phi Nhi...”

“Á, Thiếu Nhiên...”

Phòng ngủ to lớn tràn ngậm tư vị tình dục, hai thân thể trần trụi nhiệt tình giao hoan, tạo thành một bức tranh dâm đãng.

“Phi Nhi, anh yêu em.” Ôn Thiếu Nhiên nằm ở trên giường, gắt gao giữ chặt Lục Phi, kìm lòng không được mà thổ lộ tình yêu với cô.

“Thiếu Nhiên, em cũng yêu anh.” Lục Phi xấu hổ dựa vào lồng ngực của anh, nhỏ giọng đáp lại anh.

Ôn Thiếu Nhiên nghe được đáp án của cô, tâm tình không nhịn được mà tung bay.

“Phi Nhi, thật xin lỗi, anh không nên chưa tìm hiểu rõ vấn đề lập tức làm chuyện tổn thương đến em.” Anh cầm tay của cô, đặt lên khóe miệng hôn một cái, “Anh bị đố kị làm cho điên rồi, mới có thể mất trí, cho là em và chuyện giao dịch buôn bán đám cưới kia, tất cả là chơi đùa, từ trước đến giờ em luôn dè dặt, ngày đó gặp em chủ động ôm Lục Hằng, còn tưởng rằng em yêu người khác, em không biết anh bị đả kích bao nhiêu, bởi vì cho tới bây giờ em chưa từng chủ động ôm anh, cho nên nhìn thấy một màn kia, anh đã giận đến sắp điên lên.”

“Thiếu Nhiên, trừ anh ra, em không có thương ai cả.” Lục Phi nghiêm túc nói: “Thật vất vả lắm em mới có thể dựa vào gần anh như vậy, sẽ không ngu ngốc chạy đi yêu người khác.”

Nghe được câu này, Ôn Thiếu Nhiên chợt nhớ tới lời Lục Hằng từng nói với anh, nói cô đã thích anh từ hồi nhỏ, thích thật lâu, nhưng anh không có bất kỳ ấn tượng nào với cô khi còn bé, bọn họ gặp nhau chưa?

“Phi Nhi, khi còn bé chúng ta đã gặp nhau chưa?” Đột nhiên anh toát ra một câu hỏi như vậy, khiến Lục Phi ứng phó không kịp.

“Lục Phi trầm mặt hồi lâu, “Gặp rồi.”

“Lúc nào?” Ôn Thiếu Nhiên rất tò mò.

“Tự anh nghĩ đi.” Lục Phi cười đến vô cùng nghịch ngợm, “Nếu như không nhớ ra được, em sẽ tức giận đó.”

“Anh sẽ nhớ ra.” Ôn Thiếu Nhiên bảo đảm với cô, rất sợ cô sẽ lại giận anh.

Nghe được giọng nói lo lắng của anh, Lục Phi cười một tiếng, cảm thấy anh như vậy thật đáng yêu, đôi tay không tự chủ ôm sát hông của anh để cho mình dựa vào anh gần hơn, gần hơn....

Bạn đang đọc Ông Xã Chớ Làm Loạn của Lương Hải Yến
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.