Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ace ra khơi! Ước hẹn ba năm!

Tiểu thuyết gốc · 2367 chữ

Xuân tới đông đi, hoa tàn rồi nở, bất tri bất giác Trần Phong đã đến thế giới này được bảy năm. Ngày này, khí trời quang đãng, vạn dặm không mây, hôm nay chính là ngày đặc biệt.

Tại phía bờ biển có mười mấy bóng người đứng, trong đó có cả gia đình sơn tặc Dadan, chỉ là đoàn người không có trưởng thôn, chưởng quỹ quán rượu Maggie của làng cối xay gió (thôn Foosha).

Trần Phong và Luffy đứng hàng trước nhất tại đoàn người, bọn hắn đều đang nhìn một thiếu niên có đốm tàng nhang trên mặt, đội chiếc mũ cam, mặc áo sơ mi vàng hở ngực và đeo dây lưng màu cam. Nhìn qua thì thấy được thân hình cao ráo và cơ bắp của cậu thiếu niên này.

Thiếu niên đang đứng trên chiếc thuyền gỗ nhỏ đó hiển nhiên là Ace. Ngày hôm nay đánh dấu một sự kiện trọng đại, Ace vừa tròn 17 tuổi, vì vậy bây giờ cậu chuẩn bị ra khơi.

Trước đó bốn người Trần Phong cùng ước định năm 17 tuổi sẽ ra biển làm hải tặc, mà Sabo hôm nay cũng là 17 tuổi, chỉ là mấy năm trước cậu bị cha mình cưỡng ép bắt về nhà. Khi ấy Trần Phong không ngăn cản, bởi vì đây là con đường vận mệnh thuộc về Sabo, với lại hắn không muốn tình tiết cốt truyện xảy ra biến hóa, trước khi kịch bản truyện bắt đầu.

Sau khi Luffy cùng Ace nghe tin Sabo bỏ mình thì hai người đều vô cùng bi thương một thời gian dài, Trần Phong cũng không giải thích nhiều là Sabo vẫn còn sống, chỉ có như vậy mới có thể khiến mọi người yên lặng trở nên mạnh mẽ.

Cũng từ khi Trần Phong hoàn thành nhiệm vụ kết nghĩa anh em với Luffy, Ace và Sabo thì hệ thống cũng khóa lại, bảo trì không hoạt động, trước đó còn thông báo cho hắn biết hệ thống sẽ mở ra đến lúc cốt truyện bắt đầu, may mắn trong thời gian hệ thống bảo trì hắn vẫn giữ nguyên sức mạnh bản thân, không phải vậy hắn cũng không biết phải giải thích như thế nào với người khác.

Trần Phong mặc dù 20 tuổi rồi, đáng lẽ phải ra biển vào ba năm trước, nhưng hắn đã hứa với Luffy, lời hứa ấy còn là điều hắn mong muốn. Phải suy nghĩ kĩ mấy ngày hắn mới đưa ra quyết định như thế, tương lai làm phó thuyền trưởng băng hải tặc Mũ Rơm của Luffy.

Bởi vì nhiệm vị chính tuyến hệ thống giao cho Trần Phong quá khó khăn, cho nên hắn mới muốn dựa vào hào quang nhân vật chính để bảo vệ an toàn tính mạng, hoàn thành nhiệm vụ. Ngoài ra có một nguyên nhân nữa khiến hắn quyết định như vậy, hắn quả thật muốn ở bên cạnh vui vui vẻ vẻ chung sống cùng với người anh em Luffy trước mắt, hắn rất cô đơn, hắn không muốn trải qua cảm giác này giống kiếp trước nữa.

“Bảo trọng nha, Ace” Luffy vẫy tay chào Ace nói.

“Ace, yên tâm đi đi, anh sẽ chiếu cố tốt, ba năm sau chúng ta gặp nhau!” Trần Phong có chút xúc động nói lời từ biệt với Ace, trong vài năm qua, Ace cùng Luffy đã cho hắn biết anh em là cái gì, đồng bạn là cái gì.

Trải qua bảy năm quen biết anh em Luffy, nếu bây giờ được ở lại thế giới này, có thể hắn lập tức đồng ý chung sống vui vẻ qua ngày với Luffy, dù cho không có sức mạnh tối thượng của hệ thống, không có bất tử bất diệt vượt qua quy tắc thời gian, dù cho mọi thứ như thế nào, nhưng không có cảm giác của cuộc sống, nhân sinh còn ý nghĩa gì nữa.

Ace khẽ cười nhìn Luffy và Trần Phong nói: “Ừm, gặp lại hai người sau! Luffy, Trần Phong, ta ra biển trước” Cậu đã chờ ngày này quá lâu rồi.

Luffy nghe thấy Ace trả lời thì gật đầu, hứng phấn: “Ba năm sau bọn em sẽ trở nên mạnh hơn, đúng không Trần Phong”.

Hai người Ace cùng Trần Phong nhìn nhau, sau đó Ace lướt qua một lượt mọi người trong thôn, ghi nhớ trong đầu. Cậu hướng mắt về phía xa xa trên biển xanh, ngẩng lên bầu trời nhìn thứ gì đó, trùng hợp hai người Luffy và Trần Phong cũng đều nhìn trên bầu trời xanh bao la.

“Chúc may mắn, Ace!”

“Bảo trọng!”

“Đừng để bị cảm đấy!”

Giọng nói của những người quen biết Ace xúc động lần lượt vang lên, hầu hết đây đều là người quan trọng với Ace.

“Các người cứ chờ đấy, ta sẽ nổi tiếng sớm thôi!” Nhe răng cười, Ace phất tay tạm biệt tất cả mọi người, khởi hành.

Ace, con trai của vua hải tặc, đã lớn lên một cách bí mật, và cậu ta đã lặng lẽ ra đi từ một cái vịnh gần núi Colubo (Corvo).

Nhìn thấy bóng người Ace dần biến mất trên biển xanh, mọi người trên vịnh lục tục ra về, lúc sau chỉ còn hai người Luffy và Trần Phong đứng đó.

“Trần Phong, không biết Sabo nhìn thấy Ace ra biển có cao hứng như chúng ta không?” Luffy nhìn chằm chằm vào bầu trời nói.

“Ừ, Sabo vẫn luôn âm thầm ở bên cạnh chúng ta” Trần Phong suy tư một chút, thâm tình nói một câu với Luffy, sau đó hắn vỗ vỗ bả vai cậu: “Đi thôi, thừa dịp còn có ba năm chúng ta hãy chăm chỉ luyện tập, đổi lấy sức mạnh cường đại hơn nữa”.

Trong mấy năm qua, Trần Phong bởi vì hệ thống bị khóa lại cho nên không thể thông qua nó để có sức mạnh tăng đột biến kinh khủng như lúc đầu.

Luyện tập bảy năm, chạy bộ hít đất cùng với chiến đấu, cho đến giờ hắn chỉ cảm thấy mình tăng có chút ít khí lực, kinh nghiệm chiến đấu vì toàn đánh với dã thú, nói chung sức mạnh tăng không được bao nhiêu. Thế mới biết hệ thống bá đạo cỡ nào, sức mạnh bản thân chỉ mới vài ngày từ người thường đã tăng lên cấp bậc mãnh nhân, thậm chí cao hơn.

Ngoài ra Trần Phong còn thường xuyên luyện tập huy đao Sát Lục kiếm, việc sử dụng xuyên suốt bảy năm thanh kiếm ấy đối với hắn vô cùng quen thuộc, nhưng mà hắn không biết cũng không có kiếm kỹ nào cả, chuyện này khiến thanh kiếm cầm trong tay hắn trừ cứng rắn quỷ dị thì không khác kiếm thường bao nhiêu.

Trái ác quỷ thời không Trần Phong chưa từng sử dụng năng lực của nó, có thể nói thực lực của hắn trong trạng thái toàn thịnh mà không dùng thời không trái cây, theo trong hải quân bản bộ chính là trung sĩ, khá yếu ớt.

Gần đây hắn lĩnh ngộ ra một chút kiếm kỹ, nếu không phải chút lĩnh ngộ này chỉ sợ Trần Phong hắn có khả năng thua Luffy. Mà cũng nhờ vậy hắn mới biết một phần năng lực của Sát Lục kiếm.

Thanh kiếm kì quái có xuất xứ không rõ, đến hệ thống còn không phán định được này, có thể tăng độ sắc bén, bền chắc và cấp bậc, đều dựa vào mức sát khí có trên thân kiếm nó. Lúc phát hiện ra bí mật thanh kiếm, Trần Phong vô cùng mừng rỡ.

Kiếp trước từng đọc qua tiểu thuyết mạng, hắn đương nhiên biết sát khí ở đây nghĩa là gì, chỉ là muốn tích tụ sát khí lên Sát Lục kiếm không phải dễ.

Sát khí có thể hiểu là một loại khí tức khi giết một số lượng người nhất định sẽ sinh ra, trải qua thời gian dài tích tụ mà hình thành nên. Những người có sát khí dày đặc đều có thể lợi dụng nó để tấn công tinh thần người khác, tương đối giống Haki Haoshoku, nhưng mà sát khí cũng không phải Haki Haoshoku, nó có nhiều điểm khác biệt so với loại Haki Haoshoku, Haki chỉ nằm trong tay kẻ được chọn.

Về phần Luffy, bảy năm luyện tập cực kỳ siêng năng, hiện giờ thực lực không khác nguyên tác là mấy, dù sao cậu vẫn không thể đánh bại được Trần Phong.

Thực lực của Trần Phong không yếu, nhưng ở giới hải tặc này, thứ gì có thể thiếu chứ cường giả không bao giờ thiếu. Bây giờ hắn phải trở nên mạnh mẽ trước khi ra khơi, bởi vì không có sức mạnh hắn không thể làm việc tùy ý tự nhiên.

Muốn tăng lên sức mạnh một cách rõ rệt, hắn đã nghĩ ra một cách hiệu quả và an toàn. Vào ngoại ô thành phố, chiến đấu với nhiều băng hải tặc, tội phạm ở nơi nguy hiểm đấy.

Trở lại hiện tại, Trần Phong cùng Luffy đi về nhà Dadan, sau một hồi suy nghĩ kĩ, hắn nói với Luffy: “Luffy, em hãy luyện tập thật nhiều, nhất định ba năm sau sẽ càng mạnh hơn!”

“Hì, em biết, em nhất định sẽ mạnh mẽ, dù sao em chính là người phải trở thành Vua hải tặc mà!” Luffy đắc ý vẫy tay trả lời.

Trần Phong nghe thấy Luffy nói, cười nói: “Được rồi, anh tin tưởng em Luffy, mà anh định rời khỏi một đoạn thời gian luyện tập, tự em phải cố gắng rồi. Cũng đừng lo cho anh, ba năm sau chúng ta gặp lại nhau ở thôn Foosha, đến lúc đó đừng khiến anh thất vọng nha”.

“Tốt, ba năm sau chúng ta tới tỷ thí một chút, khi ấy anh không nên chạy trốn đó, anh đã đồng ý lên thuyền em, cùng nhau ra biển” Luffy không chút nghĩ ngợi vui vẻ nói.

Từ biệt Luffy, Trần Phong chạy về phía núi rác, đi thẳng một mạch vào trong ngoại ô thành phố. Đến trước cửa thành ngăn cách giữa núi rác và ngoại ô thành phố, hắn nhìn thấy vài tên thủ vệ.

Sau khi núi rác bị đốt, giới quý tộc Thiên Long Nhân rời đi, mọi người sinh sống tại núi rác xuất hiện, những đống rác, đồ vật bẩn thỉu hay sương mù lại xuất hiện, cuộc sống của người ở chỗ này trở lại như cũ.

Trần Phong không để ý hiện trạng của núi rác, lúc này hắn nhanh tay xuất thủ, sau vài quyền thì đám lính canh gác chưa kịp phản ứng đã bị đánh ngất. Nhân lúc hắn chạy thật nhanh vào trong ngoại ô thành phố vương quốc Goa.

Vài tháng sau.

Vương quốc Goa, nơi được coi là đẹp nhất biển Đông. Nơi đây được chia ra làm bốn khu vực chính, miền thượng nơi có lâu đài hoàng tộc, gia đình hoàng gia và giới quý tộc sống ở đây. Trung tâm thành phố cư dân ở đây đều là người giàu có. Ngoại ô thành phố là nơi tập trung của các thành phần tội phạm và du côn.

Ở một khu nhà ba tầng hơi cũ, đây là trụ sở chính của băng tội phạm Hỏa Diễm, một nhóm côn đồ mới nổi từ ba tháng trước, sức mạnh lão đại của nhóm này nghe đồn vô cùng kinh khủng. Tầng một khu nhà trụ sở là nơi thị vệ canh gác đi lại, tầng hai bàn bạc ăn uống, tầng ba là chỗ ở riêng của lão đại tổ chức.

Tại tầng ba tòa nhà, một thanh niên tầm hai mươi tuổi ngồi trên một cái ghế, cửa phòng có hai người đứng canh phòng, ở bên cạnh thanh niên là một người đàn ông trung niên. Thanh niên nhìn chằm chằm vào tờ báo đang cầm trên tay, mở to mắt ra, miệng lẩm bẩm nhỏ: “Xem ra Ace bắt đầu nổi danh rồi, mình không được kém Ace!”

Cùng lúc đó, đứng trước cửa căn phòng gỗ thô sơ là một cậu nhóc mười bốn tuổi đội chiếc mũ rơm, đằng xa có một người nào đó cầm tờ báo khẩn trương chạy đến chỗ cậu bé mũ rơm.

“Luffy! Xem tờ báo này, nhìn này!”

“Gì vậy?” Luffy tò mò cầm lấy tờ báo người kia đưa cho, nhìn vào tờ giấy báo.

Nhìn thấy nội dung tờ báo ghi, Luffy hớn hở nói: “Tuyệt quá! Anh Ace đã nổi tiếng rồi! Anh ấy có tàu và thuyền viên của riêng mình!”

Luffy càng nói càng hưng phấn, theo đó là một quyết tâm tận đáy lòng: “Tuyệt quá, Ace thật tuyệt! Nhưng em sẽ vượt qua!”.

Thời gian thấm thoát đi qua, chớp mắt đã là ba năm sau.

Vương quốc Goa, ở một khu biệt thự to giữa thành phố ngoại ô.

Tầng ba căn biệt thự là nơi rất xa hoa lộng lẫy, bốn góc phòng đứng nghiêm chỉnh một vài nam nhân lực lưỡng. Giữa phòng có một bộ ghế mộc khắc họa hình hỏa diễm, một thanh niên trạc tuổi hai mươi ba nằm trên ghế, thanh niên mặc áo sơ mi trắng cùng chiếc quần short dài đến đầu gối.

Người thanh niên đang nằm ghế kia dĩ nhiên chính là Trần Phong, hắn chờ đợi cái ngày hôm nay đến sốt ruột lộn máu rồi, ngày mà ước định với Luffy đến, ngày mà hắn ra khơi, ngày mà kịch bản cốt truyện bắt đầu và cũng là ngày hệ thống khởi động.

Từ từ đứng dậy khỏi ghế dài, Trần Phong hít một hơi thật sâu như để khắc tâm những thứ trước mắt, hắn bình tĩnh đi ra khỏi phòng.

Một ngày này, đánh dấu sự khởi đầu của hai huyền thoại, nhiệt huyết cùng mạo hiểm xuất hiện, hành trình bắt đầu.

Bạn đang đọc One Piece Chi Tối Cường Hải Tặc sáng tác bởi CổThánhDịch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CổThánhDịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 93

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.