Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 762 chữ

Hắn đuổi theo cô, chặn lại. Cô giờ vô cùng bối rối, trong đầu chỉ toàn những hình ảnh khi nãy.

"Tiểu Nguyệt, nghe tôi giải thích, chỉ là trò chơi thôi..."

Cô hít một hơi thật sâu rồi trả lời hắn"Nên là tôi chỉ giống như thứ đồ chơi thôi nhỉ...?"

"Không...không phải như vậy..."

"Mà là chính xác như vậy...anh nghĩ nụ hôn đầu của tôi đơn giản chỉ vậy sao?"

"Tiểu Nguyệt..."

"Có lẽ với những đứa con gái khác cũng vậy nhỉ...haha..con người anh không biết xấu hổ vậy à..?"

"TRƯƠNG TIỂU NGUYỆT!!!"

"..." Cô không dám nói gì nữa, chỉ biết quay mặt đi.

"Tôi...." Hình như có gì đó khiến hắn khó mở lời, hắn bỗng dang tay ôm trọn cô vào lòng. Cô bất ngờ, chỉ đứng bất động cho hắn ôm vậy. Cô có thể cảm nhận hơi thở với nhịp tim đập của hắn. Không hiểu sao tay cô lại đưa lên định ôm hắn.

"Tôi đối với em là thật lòng!" Hắn ghé vào vành tai còn hơi đỏ của cô nói. Cô nghe hắn nói trong lòng có một cảm giác muốn thời gian ngưng đọng nhưng lại kéo tay hắn ra, cô chạy đi rồi lẩn vào trong đám người chật chội để hắn không thể tìm ra.

Cô trở về kí túc xá tắm rửa rồi nằm lên giường, mắt cứ nhìn lên trần nhà suy nghĩ không biết hắn đã về nhà chưa, hắn còn ở đó sao, mình có quá đáng quá không...? Lúc này điện thoại của cô reo lên, một dãy số lạ hiện lên màn hình, cô ấn vào nút nghe.

"Alo..."

"Tiểu Nguyệt..." đầu dây bên kia là một giọng nam, cô nhận ra ngay đó là hắn, vội vàng dập máy, tắt nguồn. Cả ngày nay cô đã quá mệt mỏi rồi, cô cần được nghỉ ngơi. Đôi mắt cô dần khép lại, cô chỉ muốn buông bỏ mọi thứ và chìm vào giấc ngủ.

    Sáng sớm hôm sau, khi mặt trời vừa ló dạn, tia nắng mới lọt qua khe cửa sổ đánh thức cô. Cô lấy một tay che mặt rồi từ từ mở mắt, nhìn ra ngoài, bầu trời trong xanh cùng những áng mây. Có vẻ hôm nay nhiệt độ sẽ ấm hơn. Cô vươn vai, ra khỏi giường, cô vệ sinh cá nhân, thay quần áo, mọi việc đã xong hết rồi. Cô liếc nhìn chiếc đồng hồ treo trên tường.



    “Còn sớm quá, chợp mắt thêm một lúc chắc không sao đâu.”



    Cô cứ ngủ say cho đến khi có một cơn gió bay vào cửa sổ cuốn theo một chiếc lá rơi lên mặt cô làm cô khó chịu, cô ngồi dậy nhìn đồng hồ lần nữa.



     “AAA...Chết rồi, trễ giờ rồi, sao mình lại quên vậy chứ.”



    Cô vội vã xách cặp chạy đến trường. May mắn là khi cô đến cũng là lúc vào học. Cô mệt mỏi gục đầu xuống bàn, thấy vậy Lý Thanh mới cúi đầu xuống hỏi nhỏ.



    “Ê mắm...nay bị tào tháo rượt hay gì mà lại tới muộn vậy.”



    “Rượt cái đầu cậu, tôi ngủ quên có một chút thôi, đừng có linh tinh cô tới rồi kìa”



    “Xì...tưởng có gì thú vị mới hóng, ai dè bị cậu phũ luôn. Plè”



    “Chào các em, hôm nay lớp ta đón chào một thành viên mới.”



    Nghe vậy cả lớp xì xào bàn tán, còn cô thì chẳng quan tâm gì, chỉ chống cằm mà nhìn ra cửa sổ.



    “Là trai hay gái vậy cô?”



    “Đến từ đâu vậy cô?”



    “Học lực, gia cảnh thế nào ạ?”



    Giáo viên gõ chiếc thước xuống bàn. “Các em đoán xem. Mời em vào.”



    Từ ngoài cửa, một chàng trai dáng vẻ thư sinh cao ráo, anh tú bước vào, anh ta chỉ liếc mắt một cái là có thể giết chết bao cô gái. Dù vậy nhưng cô cũng chẳng thèm nhìn anh ta. Lý Thanh mới gõ bút xuống bàn cô nhưng mắt vẫn hướng về anh ta.



    “Nè nè, liếc nhìn cậu ấy chút đi. Lâu lâu mới được thấy tai đẹp mà cậu lại bỏ lỡ vậy sao.”



    “Haizz...! Xem nam nhân nào hôm nay được mến mộ vậy.”



    Cô trợn tròn mắt nhìn, anh ta là...

LẢM NHẢM(AD): ĐOÁN XEM LÀ AI NÈO . TỚ SẮP THI XONG RỒI CÁC TỀNH ÊU Ạ. CÒN MỌI NGỪI THÌ SAO NÈ, CÓ MONG CHỜ “Oan gia, tôi yêu em!” CÓ THÊM NHIỀU ĐIỀU THÚ DZỊ HÔNG. CHỜ NHÉ:))))))!

Bạn đang đọc Oan Gia, Tôi Yêu Em sáng tác bởi ManLyLy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ManLyLy
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.