Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kế hoạch chiếm tiện nghi

Tiểu thuyết gốc · 922 chữ

Được tiếp ý kiến, Nguyệt Dạ phi thân như bay đến Tam Vương Phủ, chưa đầy một canh giờ hắn đã xuất hiện trong sân, còn nghe thấy lời ca ai đó ngân nga gì mà sao không thấy nhau, người thương đã thương mình mà người không thương cứ theo ta cả một đời, blah,blah, hình như là tiếng của tiểu tử thối kia.

Nguyệt Dạ hiên ngang đi đến đạp tung cửa phòng của Tú Lan làm nàng đang nhảy hát như điên cũng giật mình đến rớt cả cằm.

Gifiiiiiiii, cái tên Kỹ nam sao lại đến đây, đừng nói lại giở chứng biến thái rồi abcxyz trước mặt nàng bắt nàng xem nhé, bà đây vẫn còn hãi, không muốn hãi thêm đâu, chân tay để đúng kiểu con khỉ, miệng thì run run : “ Ngươi… ngươi… đến đây làm cái gì… ta với ngươi không thù không oán, đừng có mà động thủ!”

Nguyệt Dạ thấy nàng run như cầy sấy thì thấy tức không thôi, rõ hôm trước thì ôm hắn rồi hôn hắn thắm thiết, giờ lại còn giả bộ sợ hắn, sao lúc hôn hắn lại không sợ thế này đi, rồi gằn từng tiếng : “ Hừ, ta đến để…”

Chưa nói hết câu thì đã bị giọng la toáng của Tú Lan chặn, nàng vừa hét vừa ném đồ đạc : “ Bớ người ta, trộm đến nhà, trộm muốn giết người, bớ người ta!”

Mọi người trong viện nghe thấy liền đổ xô nhau ra, chuẩn bị đánh trộm, chỉ kịp nhìn thấy cái bóng đen, nhoáy cái đã chẳng thấy đâu, làm mọi người sợ hú vía, là người hay là ma vậy trời.

Sau hôm đó, Quách tổng quản báo cho Tam Vương Gia Kỷ Nguyên Hàn, làm mấy vị phu nhân của hắn ồn ào không thôi, nhưng cũng làm hắn thận trọng, người kia nghe vẻ thân thủ rất tốt, sợ không đơn giản là chỉ là trộm, liền tăng người canh gác, phòng bị.

Nguyệt Dạ mấy hôm không đạt được ý định vì canh phòng cẩn thận, cái tên tiểu tử thối kia vừa thấy hắn đã hô lên, làm hắn tức chết mà, mấy hôm liền không ngủ được làm hắn nghĩ ra diệu kế.

Ba hôm sau, Tú Lan đang chẻ củi ở sân sau vừa không quên chửi thầm mấy vị thê thiếp của Kỷ Nguyên Hàn, đang lầm bầm chửi thì Lý đại ca gọi, nghĩ chắc sắp tới giờ cơm, liền ngẩng đầu cười. Nàng vừa ngẩng đầu lên thì cười không có nổi, mắt trố hết cả lên vì đằng sau Lý đại ca còn có một người khác, cái người nàng chỉ muốn chém chết ngay lập tức. Người đó chính là Nguyệt Dạ đang ung dung đi tới, mặt còn cười hì hì. Người khác nhìn thì thấy hắn rất thân thiện nhưng thực ra đó là ánh mắt chuẩn bị giết người, chuẩn bị giết người đó, Tú Lan nuốt nước bọt, hắn không phải định giết mình chứ.

Lý đại ca vẫn không nhận ra sự khác thường giữa hai người, liền hăng hái giới thiệu : “ Tú Lan, đây là Dạ Tử, người mới đến, hắn sẽ cùng đệ chẻ củi, đun nước, đệ sẽ đỡ mệt hơn, cái này là ý của Vương gia, vương gia áy náy ngươi từ chuyện kia, rồi lại tiếp tục bị bắt cóc, còn suýt bị giết nên sắp xếp thêm người cho làm việc cùng ngươi, à, hắn sẽ ở cùng phòng ngươi luôn nhé, dù sao phòng cũng rộng mà, hắn cao to thế này, cũng bảo vệ được cho ngươi luôn, tránh ngươi lại bị bắt cóc!”

Tú Lan nuốt nước bọt, đại ca à, cái tên đó là hắn chứ là ai, ta ở gần hắn mới nguy hiểm, đã vậy hắn lại còn bẩn nữa, ta không muốn đâu : “ Lý đại ca, ta nói không cần có được không?”

Lý đại ca chưa kịp nói đã bị một giọng nói lạnh lung chen ngang, sặc mùi uy hiếp : “ Ngươi không cần thử xem!!”

Tú Lan run người, ôi đệt, số tôi coi như xong : “ Cần…cần là được chứ gì… ngươi làm gì mà căng.”

Lý Chủy thấy hơi căng thẳng, vội giảng hòa : “ ha ha, Tú đệ tuổi nhỏ, không hiểu chiện,ngươi đừng chấp nhặt hắn, từ giờ hắn và ngươi cùng phòng thì nên hòa thuận, đệ đệ ta tính khá trẻ con nên nhờ ngươi chăm sóc hắn nhé, ta đi trước đây.”

Nguyệt Dạ cười cười, giọng điệu hết sức chân thành khiến Tú Lan rợn lông gáy : “ Đương nhiên rồi, Lý đại ca yên tâm, ta sẽ hảo hảo chiếu cố hắn.”

Lý Chủy rời đi làm Tú Lan hơi ghê, tên này làm ơn đừng tự nhiên giở chứng thần kinh, Nam Mô A Dì đà phật phù hộ con thoát được kiếp này. Tú Lan vênh mặt, dù sao cũng là đất của nàng, nàng lại phải sợ hắn sao, người ta nói chó cậy gần nhà gà cậy gần chuống, nàng không tin không thoát được hắn : “ Ngươi tới đây làm gì? Định làm gì ta, tốt nhất ta nói ngươi đừng có động vào ta, ngươi mà động vào ta , ta sẽ hô lên cho mọi người biết ngươi là tên kỹ nam đáng chết dám bắt cóc ta!”

Bạn đang đọc Oan Gia Nô Tài sáng tác bởi LanTangzee
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LanTangzee
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.