Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 19

Phiên bản Dịch · 2090 chữ

câu thì Phong đã hôn cô rồi, anh hôn cô dịu dàng đầy tình yêu, cô mở lòng mình ra đón nhận nó, cô cảm thấy có vị ngọt trên đôi môi của mình, anh buông môi ra, anh nhìn Hương mà như muốn tan vào trong mắt cô, anh thì thầm vào tai cô, anh bảo:

_Đêm nay em ở đây với anh nhé..!!

Hương nghe anh nói mà đỏ mặt, cả người cô run lên, cô bảo:

_Tôi…!!

Hương chưa nói hết câu thì Phong trừng mắt lên nhìn, Hương hốt quá nói trớ đi:

_Em… em còn phải về..!!

Anh cười hỏi:

_Em còn muốn về đâu nữa, anh đã xin phép mẹ Thu cho em ở đây với anh rồi, vì chuyện của chúng mình anh cũng nó ẹ biết rồi…!!

Hương lo lắng hỏi:

_Anh đã nói ẹ rồi ư, thế này mẹ sẽ giận em mất..!!

Anh trấn an Hương:

_Đừng lo, vì mẹ hiểu cho em mà, mẹ còn trách anh, sao không nói cho bà biết sớm có phải bà đỡ lo cho chúng ta hơn không…??

Nghe Phong nói thế Hương cũng yên tâm được phần nào.

Phong bảo:

_Em cũng mệt nên đi tắm rửa đi, anh sẽ cho người mang thức ăn lên…!!

Hương còn ngập ngừng hỏi:

_ Nhưng em không có quần áo nên ………!!

Cô đỏ mặt không nói tiếp.

Phong cười bảo:

_Anh đã mang lo hết quần áo cho em rồi, vì em phải về đây sống với anh mà…!!

Anh nháy mắt với cô làm cho Hương đỏ mặt, cô lúng túng cầm bộ quần áo mà anh đã để sẵn ở đấy đi vào phòng tắm.

Bữa ăn diễn ra trong không khí hạnh phúc trong ánh nến và tiếng nhạc du dương, cô mặc cái váy màu hồng dài, trông đẹp như một như một thiên thần, Phong ngây ra mà ngắm, anh hạnh phúc quá, Hương ăn rất ít, vì cô cũng rất mệt nên muốn đi ngủ sớm.

Hương bảo Phong:

_Anh ngủ xô pha nhé, em sẽ chiếm cái giường…!!

Phong thấy thế bảo:

_ Không phải chúng ta là vợ chồng à, sao anh lại phải ngủ xô pha…??

Hương bảo:

_Em không cần biết, chúc anh ngủ ngon…!!

Phong tiu ngỉu nhưng cũng đành vậy, chuyện này thì cũng nên từ từ, anh không nên ép cô

_Chúc em ngủ ngon..!!

Cô cứ tưởng mình sẽ ngủ ngon nhưng cái trán của cô nó đau nhức quá, làm cho cô không ngủ được, cũng chỉ tại cái tên kia, vì hắn mà mình ra nông nỗi này, cô lấy tay sờ lên hình như nó hơi sưng lên thì phải.

Cô ngồi dậy, đi ra phòng khách, cô cần tìm ình một quả trứng để lăn trán cho nó bớt đau và bớt xưng.

Phong không ngủ được, anh tự chế giễu bản thân mình, không ngờ có vợ mà phải ngủ ở ghế xô pha.

Thoáng thấy bóng dáng thướt tha của Hương trong chiếc váy dài đi ra, anh đứng dậy, anh

hỏi:

_Em bị sao thế…??

Hương bực mình bảo:

_ Nhờ anh mà em mới bị xưng hết cả trán lên thế này rồi..!!

Anh xót xa nói:

_Em cứ quay về giường đi, để anh đi lấy trứng cho..!!

Hương không nói gì bỏ đi về phòng mình.

Phong mang trứng đến, anh bảo:

_Để anh lăn cho, anh xin lỗi, tất cả là tại anh..!!

Hương định mắng cho anh một trận nhưng mà thấy anh lo lắng ình như thế này, Hương lại thôi.

Vừa lau cho Hương, anh vừa xót xa hỏi:

_Em không sao chứ…!!

Hương nhẹ nhàng nói:

_Em không sao…!!

Lăn được một lúc thì Hương bảo:

_Thôi anh đi ngủ đi, em không sao đâu mà, em thấy đỡ hơn rồi..!!

Phong vẫn chưa hết lo lắng nên nói:

_Em cứ ngủ đi, anh ngồi đây một lúc thì cũng đi ngủ…!!

Hương nằm xuống đắp chăn lên mình, cô cố ngủ nhưng mà thấy Phong cứ nhìn mình thì làm sao mà ngủ được, Hương bảo Phong:

_Anh về chỗ mình mà ngủ đi, em cần ngủ mà anh cứ nhìn thế thì làm sao mà em ngủ được….!!

Phong trêu cô:

_Hay anh làm cho em xúc động quá nên mất ngủ chứ gì…??

Hương phùng má lên bảo:

_Ai bảo anh thế….??

Phong nheo nheo mắt hỏi:

_Thế vì sao anh lại không thể ngồi đây…!!

Hương ngập ngừng không biết nói gì:

_Tại vì….!!

Phong hỏi dồn:

_Vì sao…..??

Hương bí quá nên nói:

_Ai mà biết…….!!

Nói xong cô đắp chăn kín đầu, Phong cười, anh định đi nhưng Hương dở chăn ra, cô le lưỡi trêu anh, Phong không ngờ cô vợ của mình trẻ con và dễ thương quá, anh hạnh phúc, nhưng mà nếu đi ngủ như thế này thì hơi chán thì phải, cô ấy muốn đùa ư, thì ta đùa nào.

Anh lật cái chăn của Hương lên, anh chọc lét cho cô cười toáng lên còn chưa hết anh ôm cứng lấy cô, khi cả hai mặt đối mặt, môi đối môi ở trên giường, tim cả hai đều đập rất nhanh, Phong cố kiêm chế mình, anh định ngồi dậy nhưng trời ạ cái váy của cô ấy đã bị tuột xuống ngang ngực rồi, anh không còn biết gì nữa, anh hôn lên môi cô, nụ hôn miệt mà kéo dài, rồi lên tai cô, lên khắp mặt của cô, mắt anh nhìn lên mắt cô, anh nói thì thầm vào tai cô, anh nói trong hơi thở:

_ Anh xin lỗi nhưng anh không dừng lại được…!!


Sáng mai Hương giật mình thức dậy, cô thấy người mình hơi lạnh, vội quơ tay sang bên cạnh để lấy cái chăn, nhưng mà cái mà Hương sờ vào là cơ thể ấm nóng của ai đó bên cạnh, cô giật mình nhìn sang thì thấy Phong đang ngủ rất ngon và môi anh nở một nụ cười rất hạnh phúc, Hương nhớ lại buổi tối hôm qua mà đỏ

mặt, cô bối dối không ngờ mình….

Cô khẽ khàng bỏ cánh tay của anh ra khỏi ngưởi mình rồi bước xuống giường, nhưng tay Phong vẫn nắm lấy tay Hương, trong mơ anh gọi tên cô:

_ Hương…!!

Hương mỉm cười sung sướng, nhìn nắng đã lên bên ngoài cửa sổ, một ngày mai hạnh phúc đã tới, cô mỉm cười và say đắm ngắm Phong ngủ, cô thì thầm:

_Em yêu anh…!!

Không biết anh có nghe thấy không nhưng tay anh khẽ bóp nhẹ vào tay Hương và anh khẽ cười, cô đỏ mặt vì bị bắt quả tang, đang định bỏ chạy thì anh ôm ghì ngay lấy, anh đè lên cô và bảo:

_Em nói thật chứ, em bảo "Em yêu anh" đúng không..??

Hương ngượng ngùng nói:

_Vâng…!!

Anh hạnh phúc nhưng vẫn ghen anh hỏi:

_Em yêu Huy hay yêu Phong..??

Hương buồn cười hỏi:

_Anh là Huy hay là Phong..??

Phong tức mình hỏi:

_Em hỏi anh sao em lại hỏi anh..??

Hương trêu:

_Ngay cả anh mà cũng không biết mình là ai thì làm sao mà em biết…??

Anh lại chọc lét cho cô cười, nhìn cô như thế này, anh đỏ mặt, anh hôn cô say đắm, anh ghì chặt lấy người cô và bảo:

_Chúng ta sẽ sống hạnh phúc như thế này mãi nhé…!!

_Vâng…!!

Phong đi đón ba chồng Hương, anh đã đưa cô về nhà bà Thu, bà nhìn con gái khuôn mặt đỏ hồng, bà phì cười, xem ra con nhỏ này đang hạnh phúc lắm đây, bà trách nhẹ Hương:

_Con giỏi lắm, chuyện như thế mà mày dám dấu mẹ hả…??

Hương hối lỗi nói:

_Con xin lỗi, con …….!!

Bà Thu ôn tồn bà bảo:

_ Mẹ không trách con, nhưng con cũng nên san sẻ ẹ, sao lại dấu ở cả trong lòng, làm như thế không phải là đau khổ lắm hay sao, con không tin mẹ hả, hay mẹ không đáng tin cậy là người bạn để có thể cho con gửi gắm tâm sự …??

Hương cuống lên bảo:

_ Mẹ đừng trách con mà, con hứa từ sau có gì con sẽ nói ẹ biết, mẹ đừng giận con mẹ nhé…..!!

Hai mẹ con còn đang nói chuyện thì Phong đã đưa ông Tài tới nơi, và cả con Hoa nữa.

Hoa vừa nhìn thấy Hương là nó òa ra khóc, nó tức giận, nó bảo Hương:

_Con kia, mày có biết là vì mày mà tao đau buồn lắm không hả, tao không biết mày chết ở xó xỉnh nào rồi, sao mày không nói cho bạn bè mày biết là mày đã đi đâu hả…??

Hương cũng khóc, cô bảo:

_Tao xin lỗi, tao không muốn làm phiền mày thôi…!!

Ông Tài nhìn Hương đầy thương yêu, con dâu của ông càng ngày càng xinh đẹp ra, nhưng ông cũng hơi buồn vì nó gầy hơn trước nhiều, chắc là do nó phải lo lắng và suy nghĩ nhiều, nghĩ lại thì tất cả cũng tại cái thằng con trai

của ông, nếu không phải vì nó thì con Hương nó đâu ra nông nỗi kia, cũng may bây giờ mọi chuyện đã ổn thỏa, mà cái thằng con trai của ông bây giờ yêu con Hương mê mệt thì phải, nghe cái giọng nó khi ông bảo là đồng ý cho nó ly hôn là nó hét toáng lên là ông biết, ày chết, có cô vợ như thế này mà lại đi hành hạ người ta, xem ra bây giờ anh chàng sợ rồi thì phải, ông cười.

Hương nhìn ông Tài mà nước mắt rơi, ông bước đến chỗ Hương, ông cũng rơm rớm nước mắt, ông nói:

_Con ngốc lắm biết không, sao tự nhiên lại bỏ nhà ra đi hả, mặc xác cái thằng kia, nó có đối xử với con thế nào thì có bố đây mà sao con lại bỏ đi mà không nói gì cho bố cả, bố đã cho người đi tìm con suốt, con trốn kỹ quá làm cho bố tìm mãi mà không thấy, bây giờ thì đừng có đi nữa nhé, về với bố đi con…!!

Hương lau nước mắt, môi cô run run bảo:

_Con cũng không biết nữa bố ạ, có khi con không về đâu…!!

Phong còn cất cái xe nên lên nhà sau, anh vừa mới bước vào tiền sảnh nghe Hương nói vậy, anh vội chạy vào, và nắm tay Hương thật chặt, anh hỏi:

_Sao em lại không về, em còn đi đâu nữa…??

Anh khổ sở nói tiếp:

_ Hay là em lại giận anh chuyện gì à, anh xin em đấy về với anh nhé, đừng bỏ đi nữa, nếu không anh sẽ đau tim mà chết mất, anh xin em mà, về đi…!!

Ông Tài, bà Thu và cả Hoa nữa, họ buồn cười khi nghe cái giọng trẻ con của Phong, không ngờ anh chàng này mà cũng biết năn nỉ vợ đấy, giá mà anh ta làm như thế này sớm hơn có phải là hay không, đúng là tên ngốc.

Ông Tài hài lòng, và sung sướng, bây giờ thì ông có thể vui mừng mà cười được rồi, ông không còn phải trằn trọc cả đêm để lo cho hạnh phúc của thằng con trai ông nữa, mà chúng nó nên mau sinh cháu cho ông đi, ông đã từng này tuổi còn gì, mà cả cái thằng Phong nữa nó đã bước sang cái tuổi 30 rồi, lẽ nào chúng nó lại để cho ông lo lắng nữa hay sao, các con à, mau làm lành và mau sinh cháu cho bố nhờ, cứ cái kiểu này, thì ông sẽ chết già mất, ông muốn có cháu cho vui cửa vui nhà, chứ có mỗi mình ông và mấy người làm trong cái căn biệt thự ấy, ông sợ mình sẽ ra đi mà không có ai biết, nghĩ thế nên ông bảo:

_Hương à con có thể vì bố mà tha cho thằng kia được không, nó đã biết nó sai, và ngu ngốc rồi, con cứ từ mà hành nó cho bõ ghét, nhưng mà đừng bỏ nó và về nhà với bố nhé…!!

Phong được ý nói luôn:

_Bố nói đúng đấy em, em còn phải hành

Bạn đang đọc Nước Mắt Sao Bắc Cực của s2kute
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.