Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ hoàng sàn catwalk (26)

Phiên bản Dịch · 2312 chữ

Chương 355: Nữ hoàng sàn catwalk (26)

Sau khi buổi trình diễn kết thúc, Lâm Đạm phủ thêm áo choàng, đi tới sau sân khấu, ngưng mắt nhìn đôi cánh đen treo trên tường. Chúng vô cùng to lớn, sau khi mở ra dài đến sáu mét, có sáu cánh nhỏ, một đôi hướng lên trên, một đôi ở giữa, một đôi rủ xuống, nhìn thoáng qua phảng phất đây là một thánh vật thất lạc tại phàm trần, tràn đầy khí tức thần bí.

Rất nhiều người mẫu đứng bên cạnh nó check-in, còn có người định tháo nó xuống thử đeo một chút.

Lâm Đạm lẳng lặng ngưng mắt nhìn nó, vẻ mặt nghiêm nghị.

Auston đi tới bên người cô, thấp giọng hỏi: "Nó đẹp không?"

"Đẹp." Lâm Đạm gật đầu.

"Mỗi một chiếc lông chim của nó đều do tôi tự tay gắn lên, khi tôi chế tạo nó, trong đầu tôi chỉ nghĩ tới em." Auston nghiêm túc nói.

Nếu không phải người hiểu y, nhất định sẽ cho rằng y đang tỏ tình, nhưng Lâm Đạm không nghĩ như vậy. Y chỉ coi cô thành suối nguồn linh cảm, sở dĩ không tự chủ dung nhập hình ảnh của cô vào trong tác phẩm của mình thôi. Cô nhìn chằm chằm đôi cánh kia, hai mắt đen nhánh tràn đầy ngọn lửa mang tên dã tâm.

Auston nhìn cô một cái thật sâu, tiếp tục nói: "Cảm giác bay lượn thế nào?"

"Rất sung sướng," Lâm Đạm quay lại nhìn y, từng câu từng chữ: "Cho nên tôi muốn xem thử một chút, tôi cuối cùng có thể bay bao cao, bao xa, tôi muốn tới đỉnh núi chưa từng ai đến được nhìn một chút." Trước lúc này, trái tim cô một mực bị cô khóa trong một nhà tù lạnh băng, bị đủ loại giới hạn và nguyên tắc cô tự đặt cho mình xiềng xích. Cô không biết mùi vị phóng túng, càng không hiểu cảm giác tiêu dao là thế nào, nhưng lần này, cô muốn thử sống ra một nhân sinh khác, cô muốn thưởng thức mùi vị của tự do.

Auston trầm thấp cười, nói một cách chắc chắn: "Em có thể, em nhất định sẽ đứng trên đỉnh cao nhất. Biết không thân ái, tôi sẽ ở dưới nâng đỡ em."

"Cảm ơn anh Dodge." Lâm Đạm nói ra lời này từ trong thâm tâm, sau đó chủ động ôm Auston.

Auston nhẹ nhàng vỗ lưng cô, trong đôi mắt xanh thâm thúy tràn đầy vui sướng và thỏa mãn. Mỗi buổi trình diễn của y đều không gì sánh kịp, theo lý mà nói, y hẳn sớm quen với cảm giác thành công mới đúng, song không biết tại sao, khi y ôm Lâm Đạm, y bỗng cảm thấy buổi trình diễn hôm nay là buổi trình diễn tốt nhất trong đời y. Không, có lẽ sẽ còn có buổi trình diễn tốt hơn, thậm chí càng nhiều buổi trình diễn khác, chỉ cần Lâm Đạm có thể từ đầu đến cuối bầu bạn bên người y.

Lâm Đạm rất nhanh rời khỏi vòng ôm của Auston, đi tới phòng thay đồ, lúc đi ngang qua chỗ phỏng vấn nhìn thấy Baird bị một đám phóng viên vây trong hành lang, không tiến lên được bước nào. Hắn mới là siêu sao chân chính của ngày hôm nay, cho dù Lâm Đạm cũng không thể đoạt đi hào quang của hắn. Nói thật, ba bài hát hắn biểu diễn êm tai cực kỳ, bài thứ nhất sục sôi, bài thứ hai mập mờ, bài thứ ba nhiệt liệt, đều là kiệt tác có thể rung động lòng người. Nếu không phải Lâm Đạm đang trong trạng thái làm việc, cô nhất định sẽ dừng lại vỗ tay cho hắn.

Baird cũng phát hiện cô, lập tức đẩy phóng viên bên người ra, định đến gần cô, nhưng chiếc nhẫn kim cương to đeo trên tay hắn bị những người này chú ý, lại vây hắn càng chặt hơn. Cho dù Baird thân cao 1m9, cũng đừng hòng chạy khỏi vòng vây của họ.

"Ngài Adams, vì sao ngón áp út tay trái của ngài lại đeo nhẫn kim cương, có phải ngài sắp kết thúc cuộc sống độc thân?" Những người này hùng hổ dọa người hỏi.

"Không, tôi vẫn còn độc thân, chiếc nhẫn này có ý nghĩa rất đặc thù với tôi. Tôi hi vọng trong tương lai không xa, tôi có thể kết thúc trạng thái độc thân này." Baird vừa đi vừa trả lời vấn đề, giáo dưỡng tốt đẹp khiến hắn không thể làm lơ các phòng viên, cho dù hắn bây giờ hận không thể mọc ra đôi cánh bay tới bên người Lâm Đạm.

"Ba bài hát kia ngài viết tặng ai?"

"Chuyện này chẳng lẽ còn không rõ sao? Lady của tôi là một nữ thần phương Đông." Thời điểm trả lời vấn đề này, Baird nhìn chằm chằm Lâm Đạm. Hắn không cách nào lập tức đi tới bên người cô, đành dứt khoát đứng tại chỗ bất động. Hắn quá rõ tính cách mình tệ hại nhường nào, một khi rời khỏi ánh hào quang sân khấu, hắn không có can đảm hướng Lâm Đạm thổ lộ lời yêu.

Nhìn phóng viên vây quanh, đôi mắt tím của hắn không khỏi sáng lên một chút, giọng điệu nóng nảy được kiên nhẫn thay thế: "Mọi người còn muốn hỏi cái gì? Nói trước, chỉ có thể hỏi vấn đề liên quan tới đời sống tình cảm của tôi, các vấn đề liên quan tới tác phẩm và sự nghiệp tôi không trả lời."

Các phóng viên: "..." Ngài có phải nói ngược rồi không thưa ngài Adams?

Baird dùng hành động thực tế nói cho họ rằng mình không hề ngược: "Không sai, chính là vấn đề tình cảm, hỏi đi, tôi sẽ nghiêm túc trả lời."

Hắn không chớp mắt nhìn chằm chằm Lâm Đạm, trong mắt chứa đầy khát vọng và khẩn cầu.

Lâm Đạm vốn định lặng lẽ rời đi chẳng biết tại sao đứng chôn chân tại chỗ. Cô kéo lại áo choàng hơi mở, dùng ánh mắt nghiêm túc nhìn lại người đàn ông cực kỳ tuấn mỹ cũng cực kỳ ngượng ngùng này. Từ khi quen biết tới giờ, hắn chưa từng yêu cầu cô cái gì quá đáng, cho nên nếu như hắn chỉ hi vọng cô có thể ở lại thôi, vậy cô liền ở lại.

Thấy Lâm Đạm cách mình tương đối xa, song chưa từng rời khỏi. nội tâm sốt ruột vô cùng của Baird khôi phục bình tĩnh như kỳ tích. Hắn vuốt ve trái tim, đầu lưỡi nếm ra chút vị ngọt, không nhịn được thúc giục: "Hỏi đi, qua hôm nay liền không còn cơ hội nữa."

Các phóng viên như bừng tỉnh từ trong mộng, vội vàng mở miệng: "Xin hỏi ngài Adams, lần này ngài nghiêm túc sao?"

"Vô cùng nghiêm túc."

"Ngài và Lâm Đạm đã tiến triển tới mức độ nào?"

"Trước mắt tôi chỉ tương tư đơn phương mà thôi, cho nên tôi chủ động tìm ngài Connor, đưa lời thỉnh cầu hợp tác với ngài ấy. Tôi hi vọng có thể bày tỏ cõi lòng mình trên sân khấu, tôi hi vọng cô ấy có thể cho tôi cơ hội theo đuổi." Tầm mắt hắn vượt qua mọi người dính vào Lâm Đạm, trong mắt đong đầy thâm tình.

Lâm Đạm không được tự nhiên dời tầm mắt, nhưng lại rất nhanh nhìn thẳng trở về, cô vốn muốn trốn tránh, nhưng bất thình lình, cô ý thức được làm vậy đối với Baird mà nói là một kiểu tổn thương. Quả nhiên, ánh mắt ảm đạm đi vì cô trốn tránh của Baird lại bởi vì cô nhìn lại lần nữa mà vui mừng, nội tâm hắn hoàn toàn hướng cô rộng mở, không chút che giấu.

Lâm Đạm lòng tràn đầy không biết làm sao, nhưng lại không có cách nào với hắn.

"Ngài Adams, nếu theo đuổi thành công, ngài sẽ cầu hôn Lâm Đạm sao?" Phóng viên không chút kiêng kỵ đào bát quái.

"Nếu cô ấy nguyện ý, tôi bây giờ có thể hướng cô ấy cầu hôn." Baird vô cùng nghiêm túc nói.

Các phóng viên càng kích động, nói thẳng: "Người hâm mộ của ngài tựa hồ rất mâu thuẫn với cô ấy, ngài chuẩn bị xử lý thế nào?"

"Người tôi yêu vĩnh viễn quan trọng nhất, tôi sẽ không tiếc hết thảy bảo vệ cô ấy." Baird ánh mắt kiên định nhìn Lâm Đạm.

Lâm Đạm che mặt than thở, lại không biết mình để lộ hai lỗ tai đỏ bừng.

Baird không nhịn được khẽ cười, trong mắt giống như có vì sao lấp lánh.

"Ngài Adams, gia tộc của ngài cho phép ngài kết hôn với một người mẫu nội y sao? Hơn nữa cô ấy còn mang huyết thống phương Đông."

Biểu tình mềm mại của Baird nháy mắt thay thế bởi lạnh lùng cứng rắn, hắn nói rõ ràng: "Tôi là gia chủ của gia tộc Adams, quyết định của tôi là quyết định của cả gia tộc. Bất kể người tôi yêu làm nghề gì, có huyết thống thế nào, cô ấy trong tim tôi vĩnh viễn là người cao quý nhất."

Lâm Đạm buông xuống bàn tay che mặt, lần đầu nghiêm túc nhìn người đàn ông tuấn mỹ này. Hóa ra ngượng ngùng xấu hổ chỉ là trạng thái khi hắn đối diện mình mới có, hắn chân chính lại cường thế thế này. Cô nhìn hắn nhìn đến mức lâm vào mê hoặc, Auston từ phía sau đi tới, đẩy cô vào phòng thay đồ: "Nhanh thay quần áo đi, tiệc mừng chỉ chờ mỗi em."

Sau buổi trình diễn thời trang cả của A.C và của các thương hiệu khác đều có tiệc mừng, đến đúng giờ là một loại lễ phép. Lâm Đạm khẽ mỉm cười với Baird liền rời đi, cô đã hiểu tâm ý của hắn, nhưng hiện tại, cô muốn đặt trọng tâm cuộc sống trên công việc, huống chi cô cũng không quá hiểu biết người đàn ông này, sao có thể tùy tiện tiếp nhận sự theo đuổi của hắn chứ?

Lâm Đạm đi rồi, Baird lập tức kết thúc phỏng vấn. Các phóng viên bắt được rất nhiều tin tức hot hòn họt hài lòng bỏ qua cho hắn, vội vã trở về đăng bài.

Trong yến hội, Lâm Đạm được Auston vững vàng giữ bên người, y dẫn cô kết giao với các nhân vật quan trọng trong giới thời trang, giới thiệu hết thảy tổng thanh tra nghệ thuật của các thương hiệu Lam Huyết, hơn nữa không ngừng giúp cô tranh thủ cơ hội đi catwalk hoặc làm người phát ngôn. Y hoàn toàn quên mình là cha đỡ đầu giới thời trang, mà không phải người đại diện của Lâm Đạm, sự cưng chiều của y với Lâm Đạm hoàn toàn không chút kiêng kỵ.

Baird bị y gạt ở ngoài vòng giao tế, chỉ có thể không xa không gần nhìn Lâm Đạm chăm chú, yên lặng đi theo cô lượn vòng quanh. Lâm Đạm trong lúc vô tình liếc bàn ăn một cái, hắn sẽ gắp một chút thức ăn còn ấm, đưa tới bên tay cô. Nếu ly rượu của cô đã uống sạch, hắn sẽ tìm phục vụ, vì cô cầm tới một ly mới, còn thấp giọng dặn cô uống ít một chút. Hắn không có cách nào gia nhập cuộc nói chuyện của họ, bởi vì hắn không biết chút nào về giới thời trang, nhưng cảm giác tồn tại của hắn luôn hiện hữu.

Hai vệ sĩ phụ trách bảo vệ Baird ngồi trong góc vừa uống rượu vang vừa nói chuyện phiếm, một người trong đó đụng bả vai bạn mình, thấp giọng nói: "Ông xem, dáng vẻ nửa bước không rời Lâm Đạm của boss trông khác gì cún con không?"

"Boss? Cún con?" Vệ sĩ còn lại nhìn kỹ Baird một cái, phát hiện đôi mắt nhìn Lâm Đạm chăm chú của hắn ướt nhẹp, tràn đầy khát vọng, không khỏi bật cười: "Ông bạn hình dung quá thích hợp! Há há há há! Nếu Lâm Đạm nhìn boss lâu một tí, boss nhất định sẽ vui vẻ tới vẫy đuôi!"

Hai người vỗ đùi đét một cái cười như điên, chọc cho khách khứa bên cạnh liên tục ghé mắt.

Yến hội cuối cùng cũng kết thúc, Lâm Đạm kéo tay Auston đi ra khỏi khách sạn. Cô là chủ diễn, Auston là nhà thiết kế, về tình về lý cô hôm nay đều nên đảm nhiệm vị trí bạn gái y. Nhưng, vừa rời khỏi tầm mắt của khách mời, cô lập tức buông tay y ra, lễ phép nói: "Ngài Dodge, hẹn gặp lại, chúc ngài buổi tối tốt lành."

Một chiếc Rolls Royce chậm rãi đi về phía cô, cửa kính xe kéo xuống, Baird khẩn trương nói: "Lâm, tôi có thể đưa em về sao?"

"Không được, cảm ơn, cũng xin chúc anh một buổi tối tốt lành." Lâm Đạm mỉm cười khoát tay, sau đó leo lên chiếc xe Ford đậu trong xó xỉnh của Bolsa.

Auston và Baird chỉ có thể trơ mắt nhìn cô đi xa, một màn này bị paparazzi thủ ở cửa khách sạn chụp lại. Anh ta vốn tưởng tối này có thể theo dõi được cảnh hẹn hò của Lâm Đạm và hai thiên chi kiêu tử, không ngờ tính cách của cô còn cứng hơn phong cách đi catwalk, hoàn toàn không bị hai người đả động.

Bạn đang đọc Nữ Phụ Không Lẫn Vào của Phong Lưu Thư Ngốc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dngoc0168
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 404

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.