Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bắt Kẻ Gian Dâm

Phiên bản Dịch · 3509 chữ

"Các vị, thật vui mừng mọi người có thể tới tham gia sinh nhật của tôi, dưới đây hoan nghênh một vài khách quý mời tới biểu diễn hôm nay." Tiệc sinh nhật lần này là tiệc sinh nhật đầu tiên Lý Như Tuyết tổ chức sau khi đi tới thành phố S.

Lần sinh nhật trước bởi vì mới vừa đến nơi này không lâu, chỉ có vài người thân cùng nhau trải qua với cô, hôm nay cô đã thích ứng cuộc sống ở nơi này, vì bồi thường Lý Như Tuyết, Lý Vạn Sơn bàn bạc với ông nội của Lý Như Tuyết tổ chức bữa tiệc hôm nay, thậm chí vì để cho Lý Như Tuyết một ngạc nhiên vui mừng, đã mời minh tinh nghệ sĩ tới làm khách quý biểu diễn.

Theo tiếng nói của Lý Như Tuyết vừa ngừng, ánh đèn của phòng khách đột nhiên theo âm nhạc thay đổi mà tối xuống, ở bên trong âm u này một bóng dáng cũng di chuyển bên cạnh Lý Như Tuyết, ở trong lúc lơ đãng hai ly rượu đặt trên bàn bên cạnh Lý Như Tuyết trong nháy mắt đổi vị trí từng cái. Người này nắm bắt thời cơ rất tốt, động tác cũng rất nhanh, chỉ có mấy giây đã đổi xong hai ly rượu. Bây giờ dựa vào ly rượu trong tay Lý Như Tuyết kia chính là ly rượu cô mới vừa để xuống.

"Sinh nhật vui vẻ, không ngờ cậu lại có thể mời được Chu thiên vương. Chu Điền Hoàn là thần tượng của tớ." Lý Như Tuyết nghe được giọng nói bên cạnh, quay đầu lại chú ý tới không biết khi nào một người bạn mà Lý Mạn Dao dẫn theo đã tới đến bên cạnh cô, trong giọng nói mang theo vài phần hài lòng, "Đây là ngạc nhiên vui mừng mà ông nội cho tớ, tớ cũng không thể ngờ là Chu thiên vương. Cheers" Vừa nói xong vừa tiện tay cầm ly rượu mới đặt xuống mấy giây đụng đối phương một cái.

"Cheers" Thấy Lý Như Tuyết hoàn toàn không có bất kỳ phòng bị nào uống vào rượu bỏ thêm thuốc, đối phương hơi cúi đầu.

"Mai Lan, đầu của tớ có chút choáng, có phải là uống nhiều rồi hay không, cơ thể buồn ngủ quá, rất muốn ngủ. Cậu giúp tớ lên tiếng chào hỏi với Lý Như Tuyết, tớ vẫn là rời đi trước thì hơn." Từ sau khi phát hiện Mạn Dao đã uống hết cả ly rượu vào, Mai Lan đứng ở bên cạnh chờ Mạn Dao phát tác hiệu lực của thuốc, có điều chỗ Mạn Dao dường như không có bất kỳ phản ứng nào, vẫn là vẻ mặt sáng láng đứng ở chỗ này nói chuyện phiếm với cô.

Có phải là mình bỏ thiếu thuốc hay không, hay là thuốc này có vấn đề, lúc trước cũng chưa hỏi rõ ràng công hiệu thuốc này rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, dù sao cũng không thể mất đi hiệu lực vào lúc này. Cũng may, Mai Lan nghe được Mạn Dao nói ra đầu choáng váng, thở dài, xem ra dược hiệu không có vấn đề gì, chẳng qua loại thuốc này phát tác chậm hơn một chút so với mình nghĩ.

"Mạn Dao, cậu xem biểu diễn giờ mới bắt đầu, nếu cậu nói rời đi, mấy người bạn kia của cậu cũng không tiện tiếp tục ở lại đây. Cậu đã choáng váng đầu, không bằng tớ đưa cậu lên phòng khách trên lầu nghỉ ngơi một chút. Đợi đến khi biểu diễn kết thúc, cậu khỏe hơn một chút, tớ lại đưa cậu trở về." Mai Lan dựa theo kế hoạch nói ra lời kịch đã sớm chuẩn bị kỹ càng. Bên này dược lực đã phát tác, Mạn Dao đầu óc không tỉnh táo đương nhiên không có sức lực để phản bác lời Mai Lan nói, cả người cô nhũn ra cứ như vậy bị Mai Lan dìu đi về phía trên lầu.

Vị trí Mạn Dao và Mai Lan đứng vốn chính là một góc nhỏ, những người khác ở đấy bị Chu Thiên vương trước mặt biểu diễn hấp dẫn toàn bộ ánh mắt, đâu có người chú ý tới bóng dáng Mạn Dao và Mai Lan rời đi. "Mạn Dao, cậu ở chỗ này nghỉ ngơi, tớ đi lấy cho cậu một chút thuốc trước. Cậu uống thuốc rồi, ngủ một giấc thật ngon là tốt."

Đỡ Mạn Dao đến căn phòng đã sớm chuẩn bị xong, nhìn Mạn Dao xụi lơ ở trên giường, Mai Lan hơi cúi đầu xuống nhẹ giọng mở miệng ở bên tai Mạn Dao, thấy đối phương hoàn toàn không có bất kỳ phản ứng nào, giống như đã ngủ rồi, mới cất bước rời đi, khép hờ cửa lại. Bên này, Lý Mạn Dao đã giải quyết, hiện tại phải làm chính là đi gọi điện thoại cho người chờ đợi ở lầu một, thông báo cậu ta tới đây, thuận tiện chính thức trình diễn màn kịch hay này. Lại nói cũng là tiện nghi thằng nhóc kia, mặc dù Lý Mạn Dao giả dối, thế nhưng gương mặt vóc người cũng rất là phát triển, lần này cũng đã để cho thằng nhóc kia hưởng chỗ tốt, không biết phá trinh thiếu nữ lúc ngủ mê man có thể cảm thấy đau đớn hay không?

"Đã sắp xếp xong xuôi, cậu tìm một cơ hội đi lên nhanh chóng một chút, cửa không có khóa, cậu đẩy cửa là có thể đi vào, tôi cho cậu thời gian nửa tiếng, sau đó hiệu lực thuốc của con nhỏ kia cũng sắp tỉnh, cậu cứ đi làm dựa theo trong kế hoạch." Sau khi gọi xong điện thoại Mai Lan xoay người rời đi từ cầu thang mặt hông, trở lại phòng khách náo nhiệt lầu một. Nhưng không phát hiện vào lúc chân trước cô rời đi, có hai người đi lặng lẽ đi tới, mà cửa phòng cô vừa mới khép hờ cũng không tiếng động mở ra.

"Thật không ngờ, họ lại lòng dạ ác độc như vậy, cũng may mà chúng ta đã sớm chuẩn bị mới nhìn thấu quỷ kế của bọn họ." Lý Như Tuyết này đã ngủ mê mang, Mạn Dao và mấy người vội vã đi ra ngoài. Vốn cho rằng đây chỉ là thuốc gây ngủ, có thể khiến người ta ngủ mê man, nhưng bây giờ nhìn hiệu lực thuốc phát tác Lý Như Tuyết thần trí không rõ, sắc mặt đỏ ửng, Mạn Dao mới phát hiện ra những người này còn ác độc hơn so với trong tưởng tượng của mình. Có điều như vậy cũng tốt, càng làm cho họ mua dây buộc mình, nếu như chỉ là thuốc ngủ mê man, một lát chàng trai vào cửa thấy là Lý Như Tuyết, có lẽ còn có thể trở thành chính nhân quân tử, nhưng bây giờ biến thành loại thuốc thúc tình này, cô thật sự muốn xem chàng trai kia thấy người đẹp quần áo xốc xếch còn có thể ngồi trong lòng mà vẫn không loạn hay không.

Phòng khách lầu một, nam sinh để điện thoại xuống, bèn lập tức chạy tới phía lầu hai. Đi tới căn phòng hẹn sẵn ở lầu hai, bước chân nam sinh lại ngừng lại, có chút chần chờ không biết là có nên đẩy ra cánh cửa trước mắt hay không. Tuy gia thế Lý Mạn Dao cũng không rõ ràng, nhưng nhìn tài xế đưa cô tới mỗi ngày cũng biết tuyệt đối không phải gia đình bình thường, không phải người cậu ta có thể trêu chọc.

Lúc đầu, Mai Lan và Lý Như Tuyết tới tìm mình, phản ứng đầu tiên của nam sinh chính là từ chối, có thể dựa vào thành tích thi đậu trường học này, nam sinh cũng không phải một người hồ đồ, làm chuyện này tuy nói là nhất thời sảng khoái, nhưng kế tiếp đợi đến khi Lý Mạn Dao tỉnh táo lại, cậu sẽ phải đối mặt sự trả thù của Lý Mạn Dao, cho dù cậu không quan tâm loại trả thù đó, nhưng mà cậu không thể bỏ mặc người nhà của mình. Nếu như có thể lựa chọn thì nam sinh cũng không muốn tham gia loại tranh giành giữa đại tiểu thư gia đình có tiền này, chỉ là muốn có được cam kết trong miệng Mai Lan, rốt cuộc mình thỏa hiệp, chỉ cần làm xong chuyện này, những chuyện khác sẽ không có bất kỳ quan hệ gì với cậu. Những gia đình có tiền kia coi trọng nhất nề nếp gia đình, gây ra chuyện như vậy, nếu như cẩn thận trù hoạch, đạt được báo đáp mà cậu nghĩ cũng không dám nghĩ.

Đứng ở cửa, nam sinh nghĩ đến chuyện kế tiếp, đẩy ra cửa phòng khép hờ, lại bị hết thảy trước mắt nhìn thấy làm cho khiếp sợ sửng sờ ở nơi đó.

Loại thuốc kia tuy nói là Lý Như Tuyết chuẩn bị, nhưng phản ứng là vẻ gì thì Lý Như Tuyết cũng không rõ ràng, trong cơ thể của cô thật giống như có con kiến đang cắn mình, thân thể càng ngày càng nóng, không tự chủ được cởi ra nút cài trên quần áo, xé rách váy trên người. Váy này là đặc biệt đặc làm vì tiệc sinh nhật lần này, khóa kéo ở vị trí phía sau, Lý Như Tuyết mơ màng vốn không thể mở, chỉ có thể không ngừng xé rách, vốn chính là kiểu dáng áo cúp ngực, khiến bây giờ cả bộ ngực đều lộ ra ngoài.

Tuy rằng nam sinh từng xem phim A, nhưng lại chưa từng xem người thật biểu diễn, cho dù người phát sinh biến hóa hiện ra ở trước mặt mình, phản ứng đầu tiên của bản thân hẳn là rời khỏi nơi này, nhưng đối mặt loại cám dỗ này, nam sinh hoàn toàn không di chuyển được bước chân. Cả người Lý Như Tuyết nóng ran, thấy phía trước xuất hiện bóng dáng, vừa kéo váy trên người, vừa đi tới chỗ nam sinh kia, đầu lưỡi liếm liếm đôi môi đỏ hồng, hai mắt mê ly đắm đuối đưa tình nhìn nam sinh.

So với Lý Mạn Dao, nam sinh thích Lý Như Tuyết trước mắt hơn, lúc đầu đồng ý chuyện này có một phần rất lớn chính là bởi vì sự khẩn cầu của Lý Như Tuyết. Nếu không phải là Lý Mạn Dao kia ép người quá đáng, dieenddafnleequysddoon Như Tuyết cũng sẽ không vì tự vệ mà có kế hoạch này. Lúc trước Mai Lan nói kế hoạch với cô, bao nhiêu lần mặt mày Như Tuyết biểu lộ ra đau khổ, muốn nói lại thôi. Nam sinh biết những chuyện này đều là kế hoạch của Mai Lan, Như Tuyết cũng chỉ là không có sức ngăn cản.

Nhưng trước mắt rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao người trước mắt đổi thành Như Tuyết, nữ thần trong cảm nhận của cậu. Cảm thấy hai tay trắng noãn của Như Tuyết hoạt động ở trên người của mình, cả thân thể dựa vào trong ngực của mình, đôi tay nam sinh không tự chủ được ôm Như Tuyết vào trong ngực, đôi tay tiếp xúc đến lưng tuyết trắng như bạch ngọc của Như Tuyết, cả người run lên cứng ngắc một lúc. Đây là cái gì, Như Tuyết vừa tiếp xúc với cái đó chỉ cảm thấy trên người mát mẻ rất… cực kỳ nhiều, thấy tay của đối phương dừng ở phần lưng không nhúc nhích, Như Tuyết trực tiếp kéo tay của đối phương xuống, đặt vào bộ ngực cao ngất của cô. Lúc cảm thấy da thịt tiếp xúc cái loại lạnh lẽo đó, Như Tuyết không nhịn được, a rên rỉ ra tiếng.

Một động tác này của Như Tuyết và tiếng rên rỉ mất hồn tận xương cuối cùng trở thành một cọng rơm cuối cùng áp đảo lạc đà, hoàn toàn khiến nam sinh hóa thân thành sói, đôi tay dùng sức kéo. Sức tay nam sinh mạnh hơn rất nhiều so với Như Tuyết, chỉ nghe được xoạt một tiếng, váy trên người Như Tuyết trực tiếp tuột đến vị trí eo, cả phần trên đều lộ rõ ở trong mắt của chàng trai. Thời điểm đôi mắt chàng trai chứng kiến được cảnh đẹp này giống như bốc lên lửa, trực tiếp cúi đầu cố định đôi môi Như Tuyết, đôi tay giày vò ở trên bộ ngực sữa của Như Tuyết, động tác chàng trai là thô lỗ, bộ ngực biến đổi đủ loại hình dáng theo động tác của cậu.

Loại thô lỗ này cũng không làm cho Như Tuyết cảm thấy đau đớn, ngược lại khiến cho cô cảm thấy sảng khoái trước nay chưa từng có, có thứ gì đó chảy ra từ trong cơ thể cô. Đầu lưỡi của chàng trai không có bất kỳ cản trở nào liền tiến vào khoang miệng của Như Tuyết, và đầu lưỡi trực tiếp tiến lên nghênh đón vui chơi nô đùa, đôi môi quấn quít trao đổi nước miếng lẫn nhau, chảy ra từ khóe miệng của hai người. Đè cả người Như Tuyết xuống giường, chàng trai mút cổ Như Tuyết, mút ra dấu vết một màu đỏ phảng phất như tuyên bố chủ quyền ở nơi đó vậy. Tay và môi của chàng trai cùng nhau đi xuống, đôi môi từ cổ dời đến đẫy đà cao ngất, trực tiếp há miệng ngậm lấy một điểm đỏ bừng mềm mại, đầu lưỡi say sưa khều ép chen lấn, đầu lưỡi linh hoạt khiến anh đào đỏ này bị kích thích lập tức dựng đứng lên, chàng trai thấy thế ý đồ xấu dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng khẽ cắn, đột nhiên xuất hiện đau nhói, khiến Như Tuyết a kêu thét một tiếng.

Bị kích thích như vậy, Như Tuyết cũng không chịu bị động, đôi tay lôi xé quần áo của chàng trai, chàng trai nâng người lên, Như Tuyết nắm lấy kéo dây lưng của chàng trai ra, tiếp đó quần dài bị lột xuống, lửa nóng của chàng trai đã sớm căng lên trực tiếp bật ra ngoài. Đây là cái gì, thoạt nhìn thật xấu, Như Tuyết mơ màng lần đầu tiên thấy loại vật này, tò mò nắm nó trong tay. Sinh mạng bị tay nhỏ bé nhẵn mềm nắm chặt như vậy, chàng trai hít vào một hơi khí lạnh, lấy tay phủ lên phía trên tay cô gái, khống chế tiết tấu hai tay của cô gái, xoa nắn nơi đó của cậu. Cùng với từng đợt sảng khoái kia, chàng trai cảm thấy nơi đó của mình đã căng đến cực hạn, mới buông tay Như Tuyết ra, lại lần nữa đẩy Như Tuyết nhào tới trên giường, lần này tay phải trực tiếp chen vào nơi riêng tư của Như Tuyết.

Như Tuyết còn là xử nữ, cho dù hiệu quả xuân dược đã phát tác, bị vật lạ tiến vào thân thể vẫn cảm giác đói khát đến đau đớn, hét thảm mấy tiếng. Mấy tiếng kêu thảm thiết này càng ngày càng kích thích chàng trai, chàng trai đã không kịp đợi để Như Tuyết thích ứng nhỏ hẹp của cô, lại luồn ngón tay thứ hai vào. Sau khi hai ngón tay đâm rút mấy lần ở trong cơ thể Như Tuyết, cảm thấy nơi đó ướt át, cầm phần đứng thẳng tắp trực tiếp nhắm ngay nơi đó của Như Tuyết, chỉ nghe được xì một tiếng ngay cả gốc đã vọt vào.

Đau đớn xé rách như thế khiến Như Tuyết tạm thời tỉnh táo lại từ trong hiệu lực của thuốc, nhìn mặt mũi người đè ở trên người mình, Như Tuyết thét chói tai thành tiếng, thân thể không ngừng giãy giụa. Chàng trai cảm thấy Như Tuyết giãy giụa, trong mắt cũng thoáng qua vẻ kinh hoảng sợ hãi, nhưng Như Tuyết hoảng sợ giãy giụa, cũng làm cho nơi đó của cô sít chặt, chàng trai vẫn còn ở trong cơ thể cô sung sướng đê mê giống như lên thiên đường. Chuyện đã đến tình hình này, chàng trai đã không có cơ hội thu tay lại, trực tiếp ngăn lại Như Tuyết muốn thét chói tai, đôi tay di chuyển ở vị trí quan trọng của Như Tuyết. Như Tuyết chỉ do đau đớn mới tạm thời tỉnh táo, hiệu lực của thuốc cũng chưa có tan đi, bị chàng trai vừa kích thích như vậy, rất nhanh lại bị lạc ở trong loại khoái cảm này, đong đưa thân thể theo tiết tấu của chàng trai......

Vốn dựa theo kế hoạch phải là đi cùng Như Tuyết tới lầu hai vạch trần chân tướng, nhưng trước mắt thời gian đã tới, lại không tìm được bóng dáng của Như Tuyết, Mai Lan hỏi thăm hai người bạn của Như Tuyết, toàn bộ đều không biết cô ấy đi nơi nào. Chuyện đã tiến triển đến bây giờ, cho dù không tìm được Như Tuyết, Mai Lan cũng sẽ không từ bỏ như thế. Cũng may mà Như Tuyết đã nói toàn bộ kế hoạch cho cô, cô biết sắp xếp sau đó, cũng có thể bảo đảm Như Tuyết không ở đây, chuyện cũng sẽ không xảy ra biến đổi.

"Học trưởng Âu Dương, em có vài lời muốn nói với anh, anh có thể đến bên này một lát hay không?" Âu Dương Vũ chính là người chứng kiến phát hiện chân tướng trong kế hoạch. Bên này, Âu Dương Vũ nghe được lời Mai Lan nói ngược lại không có gì bất ngờ, anh cũng muốn nói một số chuyện với Mai Lan. Nhìn Mai Lan và Âu Dương Vũ rời đi, một người bạn của Như Tuyết vốn đã sắp xếp xong đột nhiên mở miệng, cổ vũ mấy người thích náo nhiệt ở đây đi xem một chút hai người muốn nói điều riêng tư bí mật gì.

Âu Dương Vũ là đối tượng rất nhiều nữ sinh ái mộ ở trường học bọn họ, ở đây đã có nhiều nữ sinh rất có cảm tình đối với Âu Dương Vũ, trước đó chuyện Mai Lan cũng theo đuổi Âu Dương Vũ loan truyền xôn xao trong trường học, gần đây trong khoảng thời gian này, Mai Lan dường như đã nhận rõ thân phận không xuất hiện ở bên cạnh Âu Dương Vũ nữa, nhưng hôm nay lại có một màn như vậy, nữ sinh có suy nghĩ với Âu Dương Vũ đều rất muốn biết tiếp đó sẽ xảy ra cái gì.

Dẫn Âu Dương Vũ đến bên cạnh căn phòng kia ở lầu hai, Mai Lan vừa mới dừng lại bước chân, căn phòng này vốn là căn đầu tiên bố trí ở bên phải cầu thang, Mai Lan dừng ở chỗ này cũng không dẫn tới Âu Dương Vũ nghi ngờ.

"Nói đi, chuyện gì? Còn có hôm nay em đúng là chị em tình thâm, đứng ở bên Lý Mạn Dao, có phải anh cho tiền không đủ nhiều hay không, em cần bao nhiêu, viết con số." Âu Dương Vũ dừng lại bước chân, mặt âm trầm trút ra bất mãn trong lòng.

"Học trưởng Âu Dương, anh hiểu lầm em rồi, hôm nay em làm như vậy là có nguyên nhân. Học trưởng Âu Dương, anh nghe em giải thích." Khóa cửa căn phòng này nhìn từ bên ngoài y như là có thể khóa lại, trên thực tế lại hỏng rồi, chuyện này chỉ có hai người Mai Lan và Lý Như Tuyết biết được, chính là sợ nam sinh trong phòng bị sắc đẹp mê hoặc, khóa cửa lại, khiến bọn họ không cách nào tiếp tục nữa. Mà bây giờ dựa vào phía sau cánh cửa này, khuôn mặt Mai Lan oan ức, muốn mở miệng giải thích, người lại càng ngày càng lui về phía sau, mà Âu Dương Vũ thấy Mai Lan lui về phía sau cũng bước theo mấy bước về trước.

Người ở chỗ tay vịn cầu thang thấy chính là Âu Dương Vũ từng bước từng bước ép sát, mà Mai Lan liên tục lùi về phía sau. Thấy vị trí lui gần được rồi, Mai Lan sử dụng sức lực toàn thân tông mạnh về sau, chỉ nghe được cửa kia rầm một tiếng bị đụng mở, Mai Lan trực tiếp ngã trên sàn căn phòng, bóng dáng quấn quít trong phòng cũng liền xuất hiện ở trong ánh mắt của Âu Dương Vũ.

Bạn đang đọc Nữ Phụ Báo Thù của Phòng Tuyết Phiêu Nhứ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.