Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

9.1

Phiên bản Dịch · 2146 chữ

Doãn Thắng Nam ngồi ở trên giường, cả người được bao bọc bởi chăn, cô cũng không có thói quen ngủ mà không mặc đồ, mà một người nếu không có thói quen ngủ không mặc đồ, lại cởi sạch quần áo nằm ở trên giường chỉ còn lại một khả năng, chính là vừa mới làm tình xong.

Đúng vậy, cô vừa mới cùng Viên Khải trên giường.

Cứ nghĩ đến sẽ có bốn ngày không thấy hắn nhưng qua hai ngày liền đột nhiên xuất hiện ở trước cửa nhà cô, khiến cô có loại kinh hỉ cùng cảm động thúc đẩy không khống chế được, chắc là có thể lý giải, cho nên hiện tại cô mới có thể trần truồng nằm ở trên giường.

Nhưng là trừ lần đó ra, hết thảy hành vi, cử chỉ, hiện tượng khác như thế nào lý giải?

Cao trào run rẩy tựa hồ còn chưa bình phục, hắn đã xoay người xuống giường.

Cô mệt mỏi vặn xoắn hai tay, trong khoảng thời gian ngắn vẫn chưa phát hiện hắn có gì không thích hợp, mang theo ý cười nhu hoà, nhìn về phía hắn thông báo. “Em yêu anh.” Cô nói. “Mỗi người phụ nữ lên giường cùng tôi đều nói như vậy.” Cảm giác mệt mỏi làm cho cô trong khoảng thời gian ngắn không nghe rõ lời hắn nói, cho dù là nghe rõ, cô cũng nghĩ là chính mình nghe lầm. “Cái gì?” Cô hỏi. “Mỗi một nữ nhân cùng tôi trên giường đều sẽ nói cô ta yêu tôi.” Giống như cảnh tỉnh, dần dần lâm vào mê man thần trí ở trong nháy mắt hoàn toàn thanh tỉnh lại, kéo chăn chặt lại, cô theo trên giường ngồi dậy, nhìn không chuyển mắt nhìn hắn, thế này mới phát hiện ánh mắt của hắn lãnh liệt làm người ta run lên, biểu tình vô tình làm cho người ta sợ hãi. “Viên Khải? Có phải hay không đã xảy ra chuyện gì?” Cô bất an nhìn hắn.

Hắn quay đầu cùng cô đối diện, xả một chút mỉm cười ở bên môi. “Không có việc gì, chính là đột nhiên phát hiện đối với cô đã chán ngấy.” Hắn nói nhẹ nhàng bâng quơ, tựa như đang nói hôm nay thời tiết rất đẹp giống nhau.

Doãn ThắngNamkinh ngạc nhìn hắn, cả người cứng ngắc. Hắn nói những lời này là ý tứ gì? Chán ngấy?

Không để ý vẻ ngốc nghếch của cô, hắn xoay người đi giày, hết thảy chuẩn bị sắp xếp, hắn thẳng khởi thắt lưng đi hướng cửa phòng. “Chờ một chút.” Cô rốt cục tìm được thanh âm mở miệng kêu lên.

Hắn quay đầu xem cô, trên mặt mang theo biểu tình cô từng thấy khi hắn cùng với nữ nhân khác chia tay, lạnh lùng cùng vô tình. “Vì sao?” Cô biết chính mình không nên hỏi, hỏi sẽ chỉ làm chính mình càng khó xem mà thôi, cũng không thể thay đổi chuyện hắn đã quyết định vứt bỏ cô, nhưng cô vẫn nhịn không được muốn biết vì sao,cô rốt cuộc làm sai cái gì? “Tôi chán cô, lý do này còn chưa đủ sao?” Hắn nhíu mày, cười lạnh. (Sabj: Viên ca, e ở đây nè, đến với e đinhảy choi choi) “Không có khả năng!” “Nguyên lai cô có bao nhiêu phần tin tưởng, tôi cũng không biết.” Hắn nói lý rõ ràng có châm chọc. “Em muốn nghe nguyên nhân chân chính, anh từng chân chính thích em không phải sao?” Cô theo dõi hắn hỏi, cảm thấy hành vi hiện tại của mình thực buồn cười lại thật đáng buồn, nhưng không cách nào ngăn cản mình. “Cô dựa vào cái gì nói tôi chân chính thích cô?” Hắn hỏi lại, trên mặt biểu tình hoàn toàn là đùa cợt. (Sabj: * đập bàn, có e làm chứng, ca dám bật e ko?…Viên ca: nói nữa ta bảo hana quăng vào lò bát quái đấy…Sabj: bịt miệng chạy) “Anh dẫn em đi gặp mẹ anh, làm cho em biết rất nhiều về chuyện nhà anh, thậm chí muốn Tiểu Đào cùng Tần Lan giúp anh xoay hình tượng, hết thảy chẳng lẽ đều là giả?” “Cô có biết muốn diễn ra diễn, chỉ có nam nữ nhân vật chính là không đủ.” Hắn nhìn cô thong thả nói. “Diễn…… Diễn?” “Cô đã muốn biết nguyên nhân như vậy, tôi thành thật nói cho cô, tiếp cận cô là có âm mưu, mục đích là cho biểu muội Lí Nhược Như của tôi căn dặn, bằng không cô nghĩ đến cô, cả người chỉ có chút tiền, là nữ nam nhân không có nửa điểm nữ tính, hấp dẫn được ánh mắt của tôi? Thưởng thức của tôi không kém như vậy!” Trong phòng một mảnh hít thở không thông trầm mặc. “Tôi đã biết, cám ơn anh đã trả lời thật lòng như thế, phiền toái anh lúc đi anh đóng cửa giúp tôi.” Doãn ThắngNam bỗng nhiên mở miệng, ngữ khí cùng trên mặt biểu tình bình tĩnh, hoàn toàn nhìn không ra tâm tình của cô giờ phút này.

Cô phản ứng bình tĩnh làm cho Viên Khải nháy mắt cắn chặt răng, gân xanh ở hai thái dương ẩn ẩn hiện lên. Hắn xoay người, đi nhanh về hướng cửa, sau đó mở cửa, bước ra đi, lại hung hăng đóng sầm môn rời đi. (Sabj: aizzz, sao ko có đoạn hất tóc tiêu sái của e, hay e thêm vào nhớ) “Hừ!” Khi hắn đóng sầm cửa trong nháy mắt, Doãn Thắng Nam ở trong phòng, hừ lạnh ra tiếng.

Cô còn tưởng rằng sau khi có thân mật quan hệ, hết thảy lại trở nên rất tốt – khá lắm đại đầu quỷ!

Hỗn đản thêm ba cấp, cũng dám nói những lời đả thương người như vậy, nếu không phải cô hiểu hắn thì đúng là phiền muốn chết a!

Vì muốn đòi lại công bằng cho em họ ư? Thật sự là nói dối không chớp mắt, nhưng đã quên ngay từ đầu hắn căn bản là không biết cô từng sửa đổi tên, mà em họ hắn đề cập em rể họ chỉ nhớ rõ một nữ nhân tên là Doãn Chiêu Nhi, hắn như thế nào tìm tới Doãn ThắngNam là cô? Càng miễn bàn cơ hội tiếp cận hắn là do cô tìm đến, mà không phải hắn tạo nên, thật sự là ngu ngốc.

Hừ hừ hừ, không quan hệ, nếu hắn dễ dàng như vậy có thể đem cảm tình bọn họ thật vất vả mới thành lập lên chặt đứt, cô sẽ cho hắn vừa ý, dù sao hiện tại cô có tiền, một trăm ngàn kia cô không cần trả lại cho hắn đâu, thế nhưng nói cô cả người chỉ hơi có vị của tiền mà không có vị của nữ nhân!

Đáng giận! Đáng giận! Đáng giận! Thật sự là đại hỗn đản đáng giận!

Giận nhất là, cô vừa mới thông báo cho hắn, a – thật sự là tức chết cô!

Hừ, quyết định, cô muốn tìm nơi để giải sầu, có lẽ Khẩn Đinh chính là lựa chọn tốt nhất, tóm lại chính là không ở nơi có khả năng sẽ nhìn thấy tên hỗn đản kia, hoặc nghe được thanh âm của hắn là được rồi. {hana: Khẩn Đinh là một thành phố đẹp của trung quốc, có bộ phim, Khẩn Đinh tình yêu của tôi ấy, lúc đầu tưởng tên nhân vật là Khẩn Đinh, ai ngờ là tình yêu bắt đầu từ Khẩn Đinh} Đã quyết đinh, cô lập tức rời giường, lên mạng tìm thông tin du lịch trong nước, sau đó kiên quyết đăng ký.

Thật tốt, cô đã quên mình có bao nhiêu lâu không ra ngoài đi du lịch.

Lúc này vui chơi một chút thật vui đi. ……….

Phúc chiếu song tới, họa vô đơn chí. {hana: câu này có nghĩa là số quá đen} Giận không thể át rời đi chỗ ở của Doãn Thắng Nam, Viên Khải định đến chỗ dừng xe, khi thấy được nhựa đường trên đường dãy số biển số xe, chỉ biết xe của mình bị tha điếu, hắn phẫn nộ mắng một câu mà khi qua tuổi thanh thiếu niên sẽ không nói.

Làm!

Vì chuyện của Ái Bồi, hắn làm việc liên tục trong ba ngày hai đêm, mà ba ngày hai đêm này thời gian ngủ không vượt qua năm giờ. Hắn mệt thảm, mệt tễ, nhưng chỉ cần nhớ đến khi trở về có lý do có thể ở lại nhà cô, hơn nữa thuận lợi thậm chí còn có thể sở hữu giường của cô, hắn mệt mỏi liền nhất thời biến mất thành vô hình.

Về nhà tắm rửa trước, sắp xếp hết thảy khi chuẩn bị xuất môn, chuông cửa lại vang lên.

Là ai thần như vậy, hắn mới bước vào cửa mười phút mà thôi, nhưng lại nhanh như vậy tìm tới cửa?

Mở cửa, người đứng ngoài cửa là em họ của hắn Lí Nhược Như, một người hắn thế nào cũng không nghĩ đến, nhưng điều hắn không tưởng được là thứ cô ta mang đến kia!

Đó là ảnh chụp Doãn Thắng Nam cùng Trương Văn Thịnh ở chung, bọn họ sóng vai mà đi, đến bàn ăn cơm, nhìn vào tấm hình giống như thấy được Trương Văn Thịnh hai tay đặt ở trên vai cô, giống như cúi đầu hôn môi của cô.

Nói là giống như, một người đàn ông như vậy gần sát mặt một người phụ nữ, trừ bỏ hôn môi còn có thể có cái gì? Đáng tiếc ảnh chụp này góc độ không đúng, không có thể chiếu ra khuôn mặt của hai người bọn họ, nhưng, cũng đã trọn đủ.

Doãn ThắngNamtrừ bỏ phản bội tình cảm của hắn, thế nhưng làm hắn giận nhất là, cô là người thứ ba trong cuộc hôn nhân của người khác.

Lửa giận giống như núi lửa bùng nổ, nháy mắt tức càng không thể vãn hồi.

Bằng tốc độ nhanh nhất đi vào nhà cô, muốn hướng cô khởi binh vấn tội, dục hỏa so với lửa giận sớm từng bước không khống chế được, cùng với cô trên giường, sau đó…… Phát hiện cô cũng không phải xử nữ.

Kỳ thật hắn chưa từng nghĩ tới vợ của mình nhất định phải là xử nữ mới được, dù sao hắn cũng không phải xử nam. Nhưng tại đây tình huống phát hiện cô không phải xử nữ, có thể gọi hắn không miên man suy nghĩ sao?

Doãn Thắng Nam cùng Trương Văn Thịnh, Trương Văn Thịnh cùng Doãn Thắng Nam, rốt cuộc hai người bọn họ như vậy lén lút qua lại bao nhiêu lâu, mà trình độ thân mật lại…… “Chết tiệt! Viên Khải, người đàn ông chỉ là người thay thế, ngươi còn muốn làm gì đây? Trong nháy mắt cửa vừa đóng, liền tỏ vẻ đã muốn cùng cô nhất đao lưỡng đoạn, một khi đã như vậy, ngươi còn muốn chuyện này để làm gì? Trước kia khi ngươi cùng nữ nhân khác chia tay, cho tới bây giờ cũng không từng nghĩ nhiều quá đến các nàng một giây.” Đúng vậy, giống các nàng cái loại nữ nhân này chính là như vậy, nhìn thấy nam nhân có tiền, cũng không quản đối phương kết hôn hay chưa, trước bắt lấy nói sau, cho dù không bắt đến, còn có kế tiếp, ùn ùn kế tiếp nam nhân có tiền cho các nàng đùa bỡn, mà hắn, chỉ cần làm hài lòng bọn họ là quá đủ rồi.

Em yêu anh. Câu này tột cùng là yêu ngữ hay ma rủa?

Với dĩ vãng của hắn mà nói, nó là một câu ma rủa đơn thuần, chỉ cần có người mở miệng nói với hắn, người đó tất sẽ chịu tan nát cõi lòng quả đắng, nhưng chẳng bao lâu sau, hắn đem nó lầm rằng yêu ngữ, còn lòng tràn đầy chờ mong?

Bất quá kết quả lại chứng minh ma rủa chung quy chỉ có thể là ma rủa.

Lạnh lùng hừ cười một tiếng, hắn đi bộ qua đường tắt đi ra khu dân cư, đi vào ven đường lớn gọi tắc xi về nhà.

Ngày mai – không, chính xác mà nói hẳn là hôm nay, hôm nay là thứ Bảy không cần đi làm, vừa lúc có thể có thể ngủ bù cho hai ngày ba đêm không ngủ quá năm giờ.

Hắn hy vọng khi tỉnh lại, có thể rũ bỏ được mỏi mệt về thể xác cùng tinh thần, cùng…..

Cô.
Bạn đang đọc Nữ Nam Nhân – Doãn Thắng Nam của Kim Huyên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 70

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.