Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kế Hoạch (1)

Tiểu thuyết gốc · 1129 chữ

Phi Cơ mang số hiệu KZ005 liên tục bay suốt 2 ngày không hề dừng lại, dù đã có kính cường lực chống gió nhưng Sở Hiên vẫn thấy lạnh lẽo đến tận xương tủy hít thở không thông, hắn thì thào:"Không khí quá loãng, dù có kính cường lực nhưng vẫn rất lạnh lẽo, chắc khoảng 18 độ, nếu bay liên tục thì toàn thân phi công có thể nhiễm phong hàn, việc này ảnh hưởng không nhỏ đến việc điều khiển phi cơ, có lẽ mình cần phải thiết kế lại điểm này".

Bên cạnh hắn, Hàn Long củng hơi run rẩy nhưng ánh mắt vẫn tỏ vẻ kiên định, vì lí do thiếu dưỡng khí nên cả hai rất ít khi nói chuyện với nhau.

Vài tiếng sau, Sở Hiên nhìn xuống, lúc này đã có một căn biệt thự ở giữa thành Vân Linh, thành Vân Linh là tòa thành trung tâm của tỉnh Vân Nam, nơi đây luôn diễn ra các cuộc họp hội nghị cấp cao của cán bộ thành phố Vân Linh và các huyện gần đó.

Trong thành, có một sân trường cực kì rộng rãi dùng để phi cơ đáp xuống, lúc này một người lính lao ra, giơ lá cờ nhỏ trong tay biểu thị ý đáp xuống nơi chỉ định.

Viên phi công nhìn thấy cảnh bên dưới nở nụ cười nhẹ, y là người của Nam Kinh nên chứng kiến cảnh Sở Hiên dùng trí tuệ của mình mà tạo ra các loại đồ vật thần kì như phi cơ, pháo, súng, quạt máy, điện, tủ lạnh, máy giặt, nồi cơm điện, ôtô,... chính bản thân y cũng cực kì hâm mộ Sở Hiên, y lấy đó làm tấm gương, thần tượng của cả cuộc đời y.

Viên phi công cảm thấy cực kì tự hào khi là một người dân của Đại Hoa, đột nhiên y nghĩ đến Kozen, càng nghĩ y càng cảm thấy chán ghét cái quốc gia này, chính là vì quốc gia mạt hạn, đê tiện này mà Đại Hoa bao đời nay không tiến đến phía Nam được, Kozen như là một bức tường thép không cách nào vượt qua.

Viên phi công chăm chú điều khiển phi cơ từ từ hạ cánh, vài phút sau phi cơ hạ cánh an toàn, người lính cầm lá cờ nhỏ cũng chạy tới giơ tay lên trán hô to:"Chào thiếu tướng Sở Hiên, thiếu tướng Hàn Long, Đại Tướng Bàng Hải đã đợi sẵn trong phòng họp, mời hai vị nhanh chóng tiến đến tham dự cuộc họp".

Hàn Long gật gật đầu, chậm rãi đi vào biệt thự, Sở Hiên nhìn căn biệt thự xa hoa, nghĩ nghĩ một hơi rồi cũng đi theo Hàn Long.

Canh gác ở hai bên cánh cổng biệt thự là hai người lính mặc quân phục xanh đậm, dù trên lưng có đeo súng hỏa mai nhưng thần sắc nghiêm nghị, không có nửa điểm buông lỏng.

Sở Hiên nhìn vậy cũng gật đầu, không nói gì nữa mà tiến vào.

Rất nhanh đã tới phòng họp, căn phòng này rất rộng rãi, hai hàng ghế đều được trải đều quanh một chiếc bàn, ở giữa là một cái bục có gắn một tấm bản đồ Kozen trên đó được bút chì khoanh chi chít các hình tròn hay kì hiệu khác nhau.

Sở Hiên tiến vào cũng không gây nên sự chú ý gì, trong phòng họp tổng cộng có 8 vị thiếu tướng thêm cả hắn và Hàn Long là 10 vị, 2 vị trung tướng và vị Đại Tướng duy nhất của Đại Thanh- Bàng Hải.

Bàng Hải nhìn qua chỉ khoảng 40 tuổi nhưng mang theo một khí chất đặc biệt của quân nhân, sát khí trên người rất nồng đậm, rất nhiều huân chương chiến công hiển hanh của y được treo trên ngực, điều này càng tăng thêm sự oai phong của y.

Bàng Hải nhìn thoáng qua Sở Hiên, nhàn nhạt nói:"Tất cả các vị đều đã có mặt ở đây rồi, vậy thì cuộc họp xin chính thức bất đầu".

"Trước tiên hoàng đế vừa cấp cho chiến dịch lần này 500 khẩu pháo 20 mm, 60 vạn binh sĩ đã trải qua huấn luyện có thể dùng hỏa mai, 50 chiếc phi cơ KOZ đời mới nhất có thể lắp súng máy 12,7 mm".

"Với hỏa lực như vầy đủ để tiến đánh cả thế giới chứ đừng nói một cái quốc gia cổ như Kozen".

"Cái quốc gia này mãi mà Đại Hoa chúng ta không tiến đánh vào được, nay đã có trang thiết bị hiện đại thì bệ hạ mới quyết tâm mở chiến dịch lần này".

Cả đám đều nhao nhao gật đầu đồng ý, xác thực là Kozen quá nhỏ bé, nhiêu đây là quá đủ để tiến đánh cái quốc gia phía Nam này rồi.

Một vị Thiếu Tướng đứng dậy nói:"Thưa Đại Tướng, Kozen chỉ nhờ có rừng rậm chằng chịt và khí hậu nóng bức mới khiến dân tộc Đại Hán chúng ta không quen thích ứng, đây cũng chính là bất lợi bao đời nay của dân tộc ta mỗi khi tiến đánh Kozen".

Bàng Hải gật đầu nói:"Xác thực là như vậy, nhưng ngươi cứ yên tâm, theo ta được biết Kozen hiện nay chia làm 4 thế lực, một là Nguyễn Long ở miền Trung, Nguyễn Hải ở Miền Bắc, Nguyễn Bình ở Miền Nam, ngoài ra còn có tên bất tài vô dụng Nguyễn Ảnh, chỉ cần chiêu dụ tên lưu vong này làm tay sai cho chúng ta thì chiến dịch này càng thêm dễ dàng".

Cả đám đều đồng tình gật đầu đồng ý.

Lúc này, Sở Hiên đứng lên nói:"Việc chiêu dụ tên lưu vong này cứ giao cho tại hạ, mặt khác binh sĩ, quân nhu, lương thảo cũng cần phải mau chóng chuyển đến huyện Lai Sơn".

Sở Hiên từ từ tiến đến bản đồ, càm bút chì khoanh một hình tròn ở huyện Lai Sơn rồi nói:

"Lai Sơn vốn là của Kozen, thế nhưng ở đây chỉ có các dân tộc miền núi sinh sống, họ không hề thuần phục Kozen mà tập hợp nhau tạo thành các bộ lạc, chúng ta chỉ cần chậm rãi chiêu dụ bọn họ, ban cho họ chút lợi lọc là ổn thỏa".

"Vả lại, nơi đây rừng núi rất nhiều, là nơi lý tưởng để tập kết quân đội trong yên lặng, tránh tai mắt của Nguyễn Hải".

Bàng Hải gật gật đầu, ánh mắt tỏ vẻ tán thưởng nói:"Cuộc họp dừng ở đây, 1 tuần sau bắt đầu thực hiện chiến dịch, toàn quân tập kết đến huyện Lai Sơn".

Bạn đang đọc Nô Dịch Vũ Trụ sáng tác bởi thaynhonn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thaynhonn
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.