Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CASSIOPEIA

2672 chữ

CASSIOPEIA

XÀ NỮ.

"Có những bí mật còn sắc hơn dao..."

~ Cassiopeia

Cassiopeia là một sinh vật đáng sợ có thể thao túng kẻ khác theo ý mình. Là con út, và cũng là người xinh đẹp nhất trong gia tộc Du Couteau của Noxus ả đã thâm nhập vào hầm mộ sâu thẳm dưới lòng Shurima để tìm kiếm thứ sức mạnh cổ xưa. Tại đó ả bị một thủ vệ lăng mộ cắn, tiêm vào nọc độc biến ả thành một loài nửa người nửa rắn. Xảo quyệt và mau lẹ, Cassiopeia giờ trườn trong màn đêm, hóa đá kẻ địch bằng ánh nhìn kinh hoàng của ả.

Là đứa con út của Đại Tướng Du Couteau, Cassiopeia được sinh ra trong nhung lụa và đặc quyền giữa các gia tộc cao quý ở Noxus. Ngay từ nhỏ, cô đã bộc lộ một đầu óc sắc sảo và trí thông minh nhạy bén, và dù cô chị Katarina lớn lên dưới sự dạy dỗ của cha, Cassiopeia lại thường chỉ theo bước mẹ mình, Soreana.

Là một anh hùng trong cuộc viễn chinh Shurima của Noxus, Đại Tướng Du Couteau đã đưa cả gia đình ông đến nơi đó, xây dựng cơ ngơi của họ ở gần tòa thị chính của thành phố duyên hải Urzeris. Bao quanh là những cư dân khác lạ nơi vùng đất mới, Cassiopeia luôn theo sát mẹ mình, học hỏi nhiều điều về chính trị, ngoại giao, và cách tạo ra ảnh hưởng ngầm. Khi dần lớn lên, Cassiopeia lại dần không thể không nhận ra một mối lo ngại ẩn giấu nơi Soreana, một thứ vượt ngoài biên giới của đế chế...

Một ngày, đột nhiên, Soreana gục ngã ngay trong dinh thự gia đình mình—chiếc lược chải tóc của bà bị bôi một thứ độc dược ăn mòn bởi ai đó, và nó khiến bà cận kề cái chết. Đại Tướng Du Couteau biết rõ cách thức ám sát này, vì thế nên ông đã đuổi hết các gia nô đi, chỉ để lại người vợ và hai đứa con gái lại trong căn nhà trống rỗng.

Vẫn chỉ là một đứa trẻ, Cassiopeia luôn kề cận mẹ mình trên giường bệnh. Dù Soreana phải mất nhiều tháng trời để hồi phục, mối liên kết giữa họ lại ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Khi đại tướng được hiệu triệu về Noxus để chuẩn bị cho một cuộc viễn chinh đến Ionia, ông đã dẫn Katarina theo bên mình, nhưng Cassiopeia thì vẫn ở lại Urzeris. Nhẹ nhõm, Soreana thú nhận với con gái rằng bà thuộc một giáo hội bí mật, được biết đến với cái tên “Hoa Hồng Đen”. Cùng nhau, họ đã thao túng đế chế trong nhiều thế kỉ, và giờ đây họ đang chuẩn bị lan tỏa sự ảnh hưởng của mình vào Shurima.

Giờ đã tự do khỏi cặp mắt dòm ngó của chồng, kế hoạch thực sự của Soreana đã có thể bắt đầu.

Dần dần, dưới sự giáo huấn của mẹ, Cassiopeia trở thành một thiếu nữ với sắc đẹp tuyệt trần, thông minh và sắc sảo, nhưng lại không hề có chút thương cảm. Cô chỉ xem những kẻ xung quanh mình chỉ như những công cụ để đạt được mục tiêu, và rồi nhanh chóng ném họ sang bên.

Dù chỉ mới chớm trưởng thành, cô đã được tuyển mộ vào Hoa Hồng Đen bằng cách săn đuổi và loại trừ những kẻ đã cố tình ám sát mẹ mình. Cô khiến cho cả Soreana phải ngạc nhiên bởi tốc độ và sự hiệu quả của cô, không hề để lại một chút dấu vết nào. Chỉ khi đó, Cassiopeia mới được cung cấp thông tin mật về kế hoạch của giáo hội đối với Shurima. Dùng nguồn kinh phí khổng lồ từ gia đình mình, cô bắt đầu hàng loạt những chuyến thám hiểm vào sâu trong sa mạc rộng lớn, đánh cắp những cổ vật dưới sự giúp sức của cô nàng lính đánh thuê mang tên Sivir.

Những nỗ lực của cô lại càng phải cấp bách hơn nữa khi thông tin được đưa về Urzeris từ thủ phủ. Đại Tướng Boram Darkwill đã bị lật đổ bởi Jericho Swain, và một số các nhà quý tộc đã chọn cách ủng hộ cuộc lật đổ này… trong đó có Du Couteau.

Nổi giận và kinh tởm hành động phản bội của chồng mình, và sợ hãi rằng tất cả những thành viên còn lại của Hoa Hồng Đen sẽ bị đưa vào hiểm nguy, Soreana dần trở nên tuyệt vọng. Bà hạ lệnh cho Cassiopeia đi tìm nguồn sức mạnh thần thánh đã đưa Shurima lên đỉnh thống trị nhiều thế kỷ về trước. Cassiopeia thề rằng cô sẽ quay về với một thứ vũ khí sẵn sàng cho cuộc chiến tranh ngầm sắp tới, hoặc không quay về nữa.

Hoàn thành lời nguyện thề đó đã khiến cô mãi mãi đổi thay. Khi khai quật hầm mộ của một Thể Thăng Hoa thần bí, cô đã nhận ra rằng đó chính là nguồn sức mạnh mà cô đã tìm kiếm bấy lâu, và dự định sẽ thủ tiêu tất cả những nhân chứng đi cùng cô trước khi đoạt lấy nó. Sivir là người đầu tiên gục xuống trước lưỡi kiếm của Cassiopeia, nhưng rồi một thạch vệ binh cổ đại bỗng thức giấc, và cắm phập chiếc răng nanh của nó vào da thịt cô.

Bị khuất phục bởi thứ chất độc thần bí, nhưng người lính được thuê đã đưa cô về với sa mạc, họ la hét khi thấy cơ thể cô biến dạng, trở thành một sinh vật lạ lùng và không thể diễn tả bằng lời...

Cassiopeia tự nhốt mình trong căn hầm bỏ hoang của dinh thự Urzeris, và chịu đựng những nỗi đau khôn xiết của quá trình biến chuyển. Đứa con gái thông minh và xinh đẹp của Soreana Du Couteau đã chết, và thay vào đó là một sinh vật hình rắn gớm ghiếc, luẩn quẩn trong bóng tối, phun nọc độc chết người, và nghiền nát sỏi đá dễ dàng như những mảnh thủy tinh vậy.

Cô khóc lóc và rên xiết trong nhiều tuần, cho cuộc đời đã mất của mình… cho đến ngày cô không thể khóc nữa. Cô tự kéo mình dậy khỏi vực sâu tuyệt vọng, và quyết tâm chấp nhận—thậm chí một ngày nào đó là tận hưởng?—số phận mới của mình. Đó không phải là một thể thăng hoa mà cô mong chờ, nhưng Cassiopeia đã nắm trong tay quyền năng ma thuật của những vị cựu thần Shurima. Cô mang nó đến và phục vụ Hoa Hồng Đen theo đúng như kế hoạch của mẹ con cô, và cô cảm nhận được thứ quyền năng đó đang dần nảy nở trong cô, ngày qua ngày.

Nhưng để phục vụ điều gì, thì kể cả cô cũng không thể đoán được.

LỘT DA

Cassiopeia tựa lưng vào rìa gác mái và nhìn xuống những con hẻm ngoằn ngoèo cùng những đường phố đông đúc của Noxus. Chẳng ngại gì không khí lạnh buổi đêm ả mặc áo ngắn bằng lụa trong mờ, làm lộ ra phần hông nơi làn da mềm mại chuyển dần thành lớp vảy bóng bẩy của loài rắn.

Mùi thịt nướng thoảng qua nơi ẩn nấp của Cassiopiea, nhưng nó không át nổi mùi hôi thối của hàng ngàn con người đang sống chen chúc với nhau. Miệng ả bỏng cháy khi nọc độc hòa lẫn vào nước miếng. Ả uốn cong cái đuôi chắc khỏe đập vỡ thanh chắn, khiến mảnh vụn rơi rào rào xuống con phố bên dưới.

Chuột chạy tứ tán khỏi đống đá đang trút xuống. Đám trẻ lang thang dơ dáy lao vọt qua góc phố khi những người đội mũ trùm thì thầm trong bóng tối và những tên lính lực lưỡng lảo đảo bước ra bước vô quán rượu. Tất cả đều rõ ràng với con thú săn mồi rình rập phía trên.

Cassiopeia lướt bàn tay đầy móng vuốt lên lớp vảy, hình dạng trông như rắn của ả bị màn đêm phủ lấp. Những ngày này ả chỉ xuất hiện khi mặt trời đã khuất dạng. Ả từng là một kẻ đầy quyền lực ở Noxus: chỉ cần một ý thích mơ hồ của ả cũng đủ để đám thích khách ra tay, bọn lính tráng phun ra đủ loại bí mật tăm tối nhất, và lũ tướng lĩnh răm rắp làm theo lời ả khuyên để mong được bảo trợ. Cassiopeia thở dài. Ả không còn tầm ảnh hưởng trong xã hội Noxus nữa, kể từ khi ả biến thành hình dạng quái gở này.

Trở về từ Shurima, Cassiopeia đã náu mình trong hầm mộ của gia tộc, kinh hoàng trước sự biến đổi thảm khốc. Ả ở một mình nhiều tuần trong căn hầm lạnh lẽo ẩm thấp đó, ghê tởm cơ thể trông như rắn độc và than khóc cho cuộc đời quý tộc đã mất đi. Cuối cùng, một ham muốn săn lùng chiếm trọn lấy ả, và ả lẻn ra ngoài lang thang trong thành phố khi đêm xuống, lúc gia đình ả đã ngủ say.

Cassiopeia nén cơn mộng tưởng lại khi một tên lính vạm vỡ mang bộ giáp da loạng choạng bước ra khỏi quán rượu, đồ uống vẫn cầm trên tay. Đây rồi; đây là kẻ ả đang chờ đợi. Ả theo dấu hắn từ trên cao, lẳng lặng bám sau hắn qua những bức tường lũy và cổng vòm, đến một sân nhỏ trống không. Hoàn hảo. Cassiopeia trườn qua mái nhà lân cận, mắt sáng lên niềm hưng phấn của thú săn mồi.

Người ả đổ bóng lên tên lính. Hắn quay lại, thách thức trong cơn say:

“Ta biết ngươi ở đó! Lộ mặt đi!” hắn rống lên.

Đuôi Cassiopeia cuộn lại chờ đợi. Cái lưỡi chẻ thò ra nếm không khí. Ả hít một hơi đầy lồng ngực mùi máu ngọt ngào của gã kia, rồi thở ra thỏa mãn.

“Mặt đối mặt đánh cùng ta đi!” hắn hét lớn. “Đừng có rình rập như mấy con thú thế nữa.”

Cassiopeia rít lên giận dữ. Đúng lúc tên lính ngẩng lên ả lao vọt sang phía đối diện của sân, đáp xuống ngay phía trên hắn, vẫn giữ mình khuất khỏi tầm nhìn.

“Ngươi thấy mình tốt hơn một con thú, đúng không?” ả nói.

Tên lính quay ngoắt lại, cố gắng định hướng nơi phát ra giọng nói.

“Làm sao ngươi sang bên đó nhanh thế được?” âm điệu run rẩy đã làm lộ ra sự can đảm giả tạo của hắn.

“Thú vật cũng chẳng là gì với sự dã man của ngươi,” Cassiopeia nói.

Nghẹn thở, hắn chạy quanh tìm kiếm đường thoát. Hắn dộng nắm đấm vào từng cánh cửa, nhưng cái nào cũng cài chặt then. Cassiopeia tưởng tượng cảnh trí óc hắn quay cuồng cố tìm ra ai đang săn đuổi hắn, và lý do tại sao.

Tuốt kiếm khỏi vỏ, hắn quay lại chỗ cũ, không chắc nên chĩa mũi nhọn về đâu. “Ngươi không muốn gây với ta đâu. Ta đã hạ những kẻ thù đáng sợ hơn ngươi nhiều.”

“Không chỉ kẻ thù đâu,” Cassiopeia đáp lại. “Ta đã thấy những việc ngươi làm. Ngươi không phải là kẻ duy nhất rình mò trong bóng tối.”

Ả phun ra một bãi độc đúng lúc hắn quay đầu về phía có tiếng nói. Gã đàn ông hú lên đau đớn, những cái lỗ to bằng đồng xu xuyên qua lớp giáp, vào đến tận da hắn. Ả khẽ hít vào mùi vị dễ chịu của da thịt bốc cháy.

Gã đàn ông vung kiếm. “Ngươi là ai? Vì sao ngươi làm thế?”

“Ta đã theo dõi ngươi,” Cassiopeia đáp. “Ta biết ngươi là ai, ngươi làm gì…”

“Ta làm gì thì đâu có liên quan đến ngươi.”

“Ta biết ngươi sát hại trẻ con để đổi lấy thịt rồng. Làm ăn cũng lãi lắm đấy.”

Tên lính cố dùng kiếm nảy cánh cửa sổ gần đó, nhưng chúng cũng được cài then chặt chẽ.

“Rồi có ba cô phục vụ,” Cassiopeia nói. “Sarmela, Elmin, và Lyx. Họ được tìm thấy trên sông ngày hôm qua. Không ai nhận ra nổi khuôn mặt họ sau những gì ngươi đã làm với họ.”

Ả thích thú với ý nghĩ được cắm ngập móng vuốt vào người hắn.

Gã đàn ông cố lấy lại thế đứng. “Ngươi không thể chiến đấu với ta trong bóng tối. Lộ mặt đi!”

“Được thôi,” Cassiopeia nói.

Ả trườn xuống sân và đứng thẳng người lên. Đôi mắt gã đàn ông mở to sợ hãi, tay hắn run rẩy. Cao vượt hơn hẳn tên lính ả nheo mắt nhìn chằm chằm vào hắn.

“Quái vật!” hắn hét lên.

“Quái vật,” Cassiopeia thì thầm. “Không phải cái tên tệ nhất ta từng được gọi.”

Ả uốn mình sang trái và quật đuôi vào chân hắn, nhẹ nhàng hất hắn ngã xuống đất.

Cuộn đuôi quanh ngực tên lính ả xiết chặt hơn, chặt hơn, cảm nhận trái tim hắn đang đập thình thịch. Ả nghe tiếng xương gãy. Ả cố chống lại thôi thúc bẻ gãy hắn hoàn toàn và thả ra. Hắn với lấy thanh kiếm, nắm chặt nó trong tuyệt vọng. Ả thấy thật thích thú khi nhìn hắn run rẩy.

Vòng quấn chầm chậm thắt chắt. Hắn bắt gặp ánh nhìn của ả và từ từ nhận ra.

“Ta biết ngươi. Quý Cô Cassiopeia1” hắn nói. “Nhìn ngươi kìa!”

Chống tay xuống đất, hắn gượng đứng dậy cùng với thanh kiếm.

“Truy đuổi những kẻ say xỉn như ta khắp thành phố bẩn thỉu này, phải không?” Gã đàn ông nhổ ra một ngụm máu. “Sa đọa nhiều quá nhỉ?”

Ả rít lên, để lộ những cái răng nanh vàng khè.

Cassiopeia nhìn thẳng vào mắt gã đàn ông, trói buộc hắn trong cái lạnh đến thấu tim. Ả thét lên, trút ra toàn bộ sự giận dữ; những cuồng nộ về nỗi bất công ả phải gánh chịu, những căm tức khi mất đi cuộc sống cao quý, những phẫn uất của tham vọng thất bại. Ả dồn tất cả vào tiếng than vãn đau đầu nhức óc.

Trong lúc đó, cơn thịnh nộ được thay thế bằng niềm vui. Cứ như ả đang trôi bồng bềnh giữa sự vĩ đại vĩnh hằng. Từng thớ thịt trong ả ngập tràn sức mạnh cổ xưa.

Ánh sáng lục bảo rực cháy trong đôi mắt Cassiopeia. Cơn hoảng loạn cuối cùng của gã đàn ông được phác họa qua những hình bóng khi hắn bị hóa đá từ trong ra ngoài. Cái nhìn đông lại, tiếng kêu hoảng sợ bị bóp nghẹt khi lời nguyền chuyển hóa cơ thể hắn thành đá.

Cassiopeia trườn quanh và nhẹ nhàng mơn trớn gò má rắn đanh của bức tượng. Lớp da đã cứng lại thành một thứ khiến người ta liên tưởng đến lòng sông khô cạn.

“Trước đây, ta phải thao túng, hối lộ, hoặc không thì... thuyết phục người khác thực hiện âm mưu của mình,” ả tự nhủ. “Nhưng giờ... giờ ta chỉ cần lấy thứ mình muốn thôi.”

Ả quất đuôi về phía trước, đập nát bức tượng. Ả mỉm cười, mắt lấp lánh, như thể nó vỡ tan thành ngàn mảnh bụi đất và đá cuội.

Cassiopeia đứng thẳng lưng tự hào khi xem xét tác phẩm của mình. Cuộc đời quý tộc của ả đã chấm dứt, đúng thế, nhưng chưa bao giờ ả thấy thứ sức mạnh vô bờ bến chảy qua huyết quản. Ả leo lại lên mái nhà, tâm trí tràn ngập những ý tưởng.

Nạn nhân tiếp theo sẽ mang đến cho ả thử thách còn lớn hơn nhiều.

Bạn đang đọc Những Mẫu Truyện Huyền Thoại của Riots Game
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DươnggiaĐạithiếu
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.