Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CAITLYN

2842 chữ

CAITLYN

CẢNH SÁT TRƯỞNG PILTOVER.

“Người thợ săn xuất sắc nhất phải có thể suy nghĩ như con mồi.”

~ Caitlyn

Nhân viên trị an xuất sắc nhất Piltover, Caitlyn, cũng đồng thời là hy vọng dọn sạch các nhân tố phạm pháp đang lẩn lút khỏi thành phố. Cô thường bắt cặp với Vi, đóng vai trò một đối trọng bình tĩnh trước tính nết hơi nóng nảy của bạn đồng nghiệp. Dù sở hữu khẩu súng trường ma kỹ độc nhất vô nhị, vũ khí mạnh nhất của Caitlyn lại là trí tuệ siêu phàm, cho phép cô đặt những cái bẫy tinh vi bắt giữ bất kỳ kẻ phá luật nào đủ ngu ngốc để ra tay trong Thành Phố Tân Tiến.

Điều tra viên quyết đoán và tài năng Caitlyn là một trong các cảnh trưởng của Thành Phố Tân Tiến Piltover. Một cô gái cực kỳ thông minh có tinh thần công lý mạnh mẽ và tấm lòng tận tụy với luật pháp. Trang bị khẩu súng trường hextech kỳ diệu, Caitlyn là một thợ săn kiên nhẫn, điềm xấu cho lũ tội phạm trong toàn thành phố.

Sinh ra trong một gia đình tạo tác gia hextech giàu có và nhiều sức ảnh hưởng, Caitlyn sớm lĩnh hội vẻ duyên dáng của đời sống thành thị, nhưng cô lại thích dành thời gian ở những vùng hoang dã phía nam hơn. Giỏi hòa nhập với giới thượng lưu tại Thành Phố Tân Tiến, cũng như theo dấu hươu nai giữa cánh rừng bùn lầy, phần lớn tuổi thơ Caitlyn nằm bên ngoài những cánh cửa của Piltover. Cô có thể xác định hành tung của một con chim đang bay, hay bắn trúng mắt một con thỏ rừng từ cách xa ba trăm thước bằng khẩu hỏa mai liên hoàn Bilgewater của cha.

Tuy nhiên, tài sản lớn nhất Caitlyn lại là trí thông minh và sẵn lòng học hỏi từ cha mẹ, những người đã dạy cô phải trái đúng sai. Tài năng công nghệ giúp gia đình cô giàu có, nhưng mẹ cô luôn cảnh báo về những cám dỗ của Piltover, về cách những hứa hẹn hào nhoáng của nó làm chai sạn cả những trái tim tử tế nhất. Caitlyn chẳng để tâm nhiều đến lời răn dạy của mẹ, bởi với cô Piltover là thành phố của cái đẹp, một chốn trật tư để cô tận hưởng sau mỗi chuyến đi tới nơi hoang vu.

Tất cả đã thay đổi vào một Ngày Tiến Bộ, năm năm sau.

Caitlyn trở về nhà sau một hành trình dài trong rừng rậm, và thấy ngôi nhà trống rỗng vì bị cướp phá. Tất cả gia nhân đã chết, còn cha mẹ thì mất tích không dấu vết. Cô dọn dẹp lại nhà cửa trước khi ngay lập tức bắt tay vào tìm kiếm hai người.

Truy lùng con mồi không muốn bị tìm thấy trong khuôn khổ thành phố chật hẹp rất khác so với săn bắn giữa miền hoang, nhưng cuối cùng Caitlyn cũng lần ra từng kẻ đã xâm phạm nhà cô. Không tên nào biết danh tính thực của người đã thuê chúng, mà chỉ hành động theo lệnh một kẻ giấu mặt với ký tự đầu là “C.” Dấu vết dẫn Caitlyn tới một phòng thí nghiệm hextech bí mật, nơi cha mẹ cô bị buộc phải làm cho một gia tộc đối địch để giữ mạng. Caitlyn giải cứu hai người, còn các cảnh vệ, dựa theo thông tin từ Caitlyn, đã bắt viên tộc trưởng đứng sau vụ bắt cóc. Cô trở về nhà cùng cha mẹ và bắt đầu xây dựng lại cuộc sống, nhưng có gì đó bên trong Caitlyn đã thay đổi.

Cô thấy Piltover có thể là một nơi nguy hiểm, nơi lòng tham và cuồng vọng cũng đáng sợ như một con thú bị dồn vào đường cùng. Trong suốt cuộc điều tra, Caitlyn đã nhìn thấu qua vẻ ngoài khoa học tiến bộ của thành phố. Cô đã thấy những con người cần giúp đỡ, rất nhiều linh hồn lạc lối và đơn độc. Và cô biết mình có thể giúp họ. Dù yêu mến cha mẹ, Caitlyn không hề muốn theo chân họ làm tạo tác gia, cô phải tìm cách mưu sinh giữa chốn đô thị phức tạp này. Cô tự biến mình thành điều tra viên không chính thức, tận dụng kỹ năng của một thợ săn siêu phàm để tìm kiếm người mất tích và thu hồi tài sản bị trộm cắp.

Nhân sinh nhật thứ hai mươi mốt, cha mẹ Caitlyn tặng cô khẩu súng trường hextech được chế tạo tinh xảo. Một thứ vũ khí thật đẹp, với những viên đạn đặc biệt cho phép phát bắn có độ chính xác cao hơn bất kỳ khẩu súng nào cô từng sở hữu. Nó cũng được biến đổi để bắn ra nhiều loại đạn dược khác nhau, và luôn đi cùng Caitlyn mỗi khi cô nhận một vụ án.

Caitlyn nắm rõ đường ngang ngõ tắt ở Piltover không khác gì lối mòn trong khu rừng thời thơ bé, và biến nó thành lợi thế trong một nghề nghiệp giúp cô liên hệ được với đủ loại tầng lớp xã hội. Chính nghề nghiệp này đã đưa Caitlyn tiếp cận vô số vụ việc kỳ lạ, trực tiếp dạy cho cô sự nguy hiểm khi phát triển ma kỹ hay hóa kỹ mà không kiểm soát. Vài năm tiếp theo, cô nhanh chóng nổi tiếng là một người trợ giúp đắc lực trong cả việc công lẫn tư.

Một vụ án đặc biệt nghiêm trọng dính líu đến thiết bị hextech thất lạc và một loạt vụ bắt cóc trẻ em khiến Caitlyn phải cộng tác chặt chẽ với một nhân viên của Cục Cảnh Vệ Piltover; người, giống cô, cũng ham thích những kỳ án. Caitlyn không chịu từ bỏ, dù mỗi ngày trôi qua dấu vết lại nhạt dần đi. Cô theo đuổi nó như sói đói theo mồi, và cuối cùng đã phá giải vụ việc. Caitlyn và viên cảnh vệ giải cứu được lũ trẻ sau khi giao chiến với một đám quái nhân làm việc cho một hóa-sư mất trí phát khùng vì thuốc do chính mình pha chế. Khi hai người cùng uống mừng, viên cảnh vệ đề nghị cô làm cảnh trưởng. Mới đầu, Caitlyn từ chối, song rốt cuộc cô nhận ra, với tất cả nguồn lực của Cục Cảnh Vệ, rất có thể cô sẽ tiến gần hơn tới việc khám phá chân tướng của “C” thần bí, người nhúng tay vào vụ tấn công gia đình cô mà cô vẫn chưa hiểu rõ được.

Caitlyn giờ là một sĩ quan cấp cao trong hàng ngũ Cảnh vệ Piltover để giữ gìn trật tự trong Thành Phố Tân Tiến – đặc biệt là trong những khu vực mà các tạo tác gia hextech nhiệt tâm quá mức đến nỗi vượt qua ranh giới chấp nhận được. Mới đây, cô hợp tác với một tân binh vừa tuyển mộ từ Zaun, cô nàng máu nóng Vi. Một cặp đôi không cân xứng, nhưng lại tỏ ra vô cùng hiệu quả, đã trở thành chủ đề cho hàng đống tin đồn lẫn suy đoán giữa các cảnh vệ đồng nghiệp và những kẻ bị họ tống vào sau song sắt.

KHAO KHÁT SĂN LÙNG

Ba hồi chuông sau khi Cổng Mặt Trời đóng lại, Piltover vẫn tràn đầy sức sống – thứ sức sống hiện đang cản đường cô. Caitlyn lao vun vút xuống theo Chính Lộ Trăng Khuyết, luồn lách giữa đám người ăn chơi lúc nửa đêm đang thơ thẩn dạo quanh những quán rượu và hộp đêm thời thượng. Các cửa hàng ăn tối đã vắng khách, cũng như các nhà hát gần đó trong Lối Vòm Lôi Cuốn, nên con phố này sắp đông nghẹt người. Nếu không sớm bắt được Devaki, họ sẽ để hắn chuồn mất.

“Cô thấy hắn không?” Mohan gọi với lên từ phía sau.

“Nếu thấy, tôi đã cho hắn một viên đạn rồi!”

Khẩu súng trường hextech vắt qua vai Caitlyn đã được nạp đạn và sẵn sàng bắn, nhưng cô cần một mục tiêu, và Devaki thì lẹ như quỷ vậy. Hắn đã cướp ba công xưởng của gia tộc (họ biết thế) trong năm tuần vừa rồi, và Caitlyn ghim hắn cho hai vụ khác nữa. Biết được có chuyện lớn đang diễn ra, cô và Mohan đã liên tục cảnh giới một trong các công xưởng của Nhà Morichi, và tất nhiên, Devaki lộ mặt. Họ thậm chí không biết điều đó cho đến khi những người thắp đèn đi khắp phố làm công việc của mình, và trong ánh sáng rực rỡ, Caitlyn nhìn thấy hình phản chiếu của hắn trên cửa kính quán rượu bên kia đường. Đúng lúc đó, Devaki cũng nhìn thấy cô, hắn đứng dựng lên như một con chuột cầu cảng bị giật mình.

Caitlyn phanh lại ở ngã tư kế. Ngọn lửa bị giam trong lồng đèn trên đầu tắm ánh sáng hổ phách ấm áp lên hàng tá người đang nhìn cô ngạc nhiên. Đôi mắt lam nhạt của cô lướt từ người này sang người khác, tìm kiếm bóng hình đặc trưng của Devaki.

Một cậu trai trẻ băng qua con phố hướng về phía cô, má đỏ ửng vì những trò tiêu khiển ban đêm. Cậu vẫy tay.

“Cô đang tìm người chạy trốn hả?” cậu hỏi. “Một gã đội cái mũ lớn?”“Đúng,” Caitlyn nói. “Cậu đã thấy hắn? Hắn đi lối nào?”

Cậu trai chỉ sang trái và nói. “Theo đường này, nhanh như gió.”

Cô ngó theo hướng nhìn của cậu và thấy những người đi xem hát đang vui vẻ ùa ra khỏi Lối Vòm Lôi Cuốn, một kiến trúc vòm làm từ kính màu và cột sắt. Họ hòa cùng những chủ quầy hàng đang bán đồ giải khát và những cô gái dạo đang tìm kiếm dấu hiệu của một khách hàng giàu có. Mohan cuối cùng cũng bắt kịp cô, mồ hôi đầm đìa, thở dốc. Anh cúi xuống, chống tay lên đùi để nghỉ lấy sức. Bộ áo đồng phục xộc xệch, mũ lệch hẳn ra sau.

“Xem ra hắn định lẩn vào đám đông,” anh nói giữa mỗi lần hớp hơi.

Caitlyn dành một thoáng để nghiên cứu người giúp đỡ đầy tinh thần công dân của họ. Quần áo cậu được may đo chuẩn xác, chắc phải tốn kha khá, nhưng cổ tay áo đã sờn và khuỷu tay áo đã hơi bạc. Đôi mắt cô nheo lại khi ghi nhận những sắc màu lỗi thời và cái vòng cổ một năm nay đã không còn là mốt.

Giàu có, nhưng vận may sắp hết.

Mohan quay người về phía con phố đông đúc và nói, “Đi nào, Caitlyn! Không hắn chuồn mất giờ.”

Caitlyn khuỵu gối xuống để nhìn con phố từ một góc độ khác. Mặt sỏi trơn trượt do cơn mưa chiều tối và thường xuyên có người dẫm chân lên. Từ đó, cô thấy những vết trầy của gót ủng trên đá mà chỉ một người đang chạy mới để lại được. Nhưng không dẫn sang trái, chúng dẫn sang phải.

“Devaki trả cho cậu bao nhiêu để nói thế với chúng tôi?” Caitlyn hỏi cậu trai trẻ ăn mặc lỗi mốt. “Nếu ít hơn một kim thuật thì cậu bị lừa rồi.”

Cậu trai giơ bàn tay lên và nói, “Thực ra là năm,” trước khi quay đầu bỏ chạy vào đám đông với một tiếng cười lớn.

“Cái quái…?” Mohan nói, trong lúc đó Caitlyn lao như bay theo hướng kia. Cô đã mất nhiều giây quý giá, nhưng giờ cô biết chính xác nơi Devaki sắp đến. Cô mặc kệ Mohan phía sau, viên cộng sự của cô hơi bị yêu thích quá mức món bánh ngọt mà vợ Thanh Tra Quận làm cho sĩ quan dưới quyền chồng.

Caitlyn chạy theo một lộ trình quanh co qua thành phố, dọc những con hẻm vắng người lại qua và những lối đi ngoằn ngoèo giữa đầu hồi những nhà kho cao lớn xây bằng gạch. Cô băng qua những con phố nhộn nhịp, làm vang lên tiếng kêu khó chịu từ những người bị cô đẩy khỏi đường. Càng tới gần hẻm núi vĩ đại chia đôi Piltover, phố xá càng hẹp lại, nhưng cô dám cá mình biết đường ngang ngõ tắt ở Piltover rõ hơn Devaki. Sau một tá lần rẽ ngoặt, cô xuất hiện trên một con đường bằng đá cuội nhấp nhô men theo rìa lởm chởm của vách núi. Được dân địa phương gọi là Phố Rơi nhờ cỗ máy tải chạy bằng ma kỹ lực hoạt động lúc tối muộn ở cuối đường, nó chìm sâu trong bóng tối.

Cabin khung sắt chưa mở, tấm lưới mắt hình thoi vẫn im lìm đóng chặt. Một nhóm mười lăm người Zaun, phần lớn đã say túy lúy, đang tụ tập quanh quầy vé. Không ai trong số họ là kẻ Caitlyn đang tìm. Cô quay lại và thu mình, đặt nòng súng lên một thùng hàng mang dấu Nhà Medarda. Đồ ăn trộm, chẳng nghi ngờ gì nữa, nhưng cô không có thời gian kiểm tra.

Caitlyn lấy ngón tay gạt chốt khẩu súng trường lên. Tiếng ngân nhẹ phát ra trong khóa nòng khi cô chuẩn bị sẵn sàng cho một phát bắn. Cô đặt báng súng thật chắc lên vai và thở chậm đi. Má cô ép lên lớp vỏ hồ đào, một mắt nhắm lại ngắm qua thấu kính pha lê.

Cô không phải đợi lâu.

Devaki lao ra từ một góc, cái áo khoác dài bay phần phật phía sau, cùng cái bóng cao cao của chiếc mũ. Chẳng có vẻ gì vội vã, tất nhiên, hắn tin mình đã cắt đuôi được những kẻ đuổi theo. Hắn giữ chắc một hộp nặng bọc đồng thau ở các góc trong bàn tay có móng vuốt kim loại; một thứ thô thiển mà Vi bảo hắn đã thực hiện tại một phòng nâng cấp không-hỏi-nhiều ở Zaun khi còn trẻ tuổi ngông cuồng.

Caitlyn nhắm thẳng vào thứ quái gở chạy bằng hơi nước kia, rồi bóp cò. Chớp sáng màu đỏ cam nhá lên từ nòng súng và bàn tay của Devaki biến mất trong một vụ nổ nhỏ. Hắn gục xuống, gào lớn, chiếc mũ đổ nhào khỏi đầu khi cái hộp rơi trên mặt đất. Devaki ngước lên, mắt mở to vì đau đớn và ngạc nhiên khi thấy Caitlyn. Hắn quay lưng bỏ chạy, nhưng Caitlyn chỉ chờ có thế. Cô lên đạn, kéo cò lần nữa.

Lần này, tia sáng bắn trúng phía sau Devaki, tỏa ra thành một tấm lưới năng lượng chằng chịt. Devaki uốn cong lưng, ngã nhào, nằm co quắp. Caitlyn thu súng lại và khoác lên vai khi cô bước lại chỗ hắn. Hiệu ứng của lưới điện tử đã nhạt bớt, nhưng hắn sẽ không đứng dậy được sớm đâu. Caitlyn cúi xuống nhặt lấy cái hộp hắn đánh rơi và lắc đầu, bật ra một âm thanh chế nhạo.

“L-l-l… làm cách nào?” Devaki lắp bắp trong cơn đau tức đang bao trùm cơ thể.

“Làm cách nào ta biết nơi ngươi sẽ đến ư?” Devaki hỏi.

Devaki gật đầu, cử động thật gượng gạo và gắng sức.

“Những vụ cướp trước đây của ngươi tự thân chúng chẳng có ý nghĩa gì, nhưng khi ta coi chúng như một phần của âm mưu to lớn hơn, thì dường như người đang tập hợp các thành phần để tạo ra một phiên bản của Hỏa Mai Ma Chất Vishlaa,” Caitlyn nói.

Cô quỳ xuống bên cạnh Devaki để đặt một bàn tay lên thân hình cứng đờ của hắn.

“Như chúng ta đều biết, thứ vũ khí đó là trái pháp luật vì nó quá nguy hiểm, đúng không? Không người nào ở Piltover dám chạm vào loại đồ bị cấm ấy, nhưng sẽ có ai đó ở Noxus chăng? Chúng sẽ trả giá hời cho nó, ta nghĩ thế. Nơi duy nhất ngươi có thể kiếm được một thứ như vậy trong thành phố là qua một trong những tay buôn lậu ít tiếng tăm ở Zaun. Đây là con đường nhanh nhất đi xuống Zaun vẫn hoạt động lúc khuya thế này. Một khi ta đã biết ngươi sẽ không ẩn nấp trong Piltover, tất cả những gì ta cần làm là tới máy tải trước ngươi và đợi. Rồi ngươi và ta sẽ có một cuộc trò chuyện thật dài, và ngươi sẽ nói cho ta biết ngươi đang làm cho ai.”

Devaki không trả lời, và Caitlyn mỉm cười khi cô vỗ lên thân hình đang nằm sõng soài của hắn.

“Mũ đẹp đấy,” cô nói.

Bạn đang đọc Những Mẫu Truyện Huyền Thoại của Riots Game
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DươnggiaĐạithiếu
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.