Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giấc Mơ Của Anh

Tiểu thuyết gốc · 566 chữ

ĐÃ BAO GIỜ EM CẢM THẤY NHỚ DA DIẾT MỘT AI ĐÓ NHƯNG KHÔNG THỂ HÌNH DUNG RA DÙ CHỈ LÀ MỘT CÁI TÊN?!

Câu chuyện sẽ chẳng bắt đầu nếu không có giấc mơ đó, một giấc mơ chân thực và kéo dài như cả một CUỘC ĐỜI! Trong giấc mơ ANH thấy một CẬU BÉ được chào đời lúc gần nửa đêm, ở một vị trí * NGƯỜI XEM *.

Toàn cảnh sẽ chẳng có gì thú vị cho đến khi lên 7 tuổi, cậu bé đó gặp được " em " tại ngọn đồi bằng phẳng, khá thấp sau nhà vào một buổi chiều tà. Lúc đó "em" cũng chỉ khoảng 7-8 tuổi đang ngồi chơi dưới một cái cây tán lá to nhất, rộng nhất tản ra che phủ quá nửa ngọn đồi. Rồi cậu bé đó rất nhanh liền làm quen với "em" và trở thành một đôi "thanh mai trúc mã". Chớp nhoáng đã 10 năm qua đi. Một ngày nọ, vẫn chỗ hẹn cũ vào giữa trưa hè tháng 7, "em" ngồi đợi cậu nhưng không thể thấy nữa.. Bởi vì vài hôm trước đó gia đình cậu đã chuyển đi đến 1 nơi khác để sinh sống. Do lớn lên có quá nhiều lạc thú, dần dà cậu bé cũng trở nên vô tâm với "em" nên khi rời đi cậu cũng chẳng hề thông báo với em trước. Năm 20 tuổi, biến cố lớn trong gia đình cậu khiến mỗi người mỗi ngả. Nó phải tự thân bước ra xã hội này để sinh tồn với đôi tay chẳng hề có một chút kĩ năng sống! Thực sự, nỗ lực của Nó phi thường lớn... Nhưng! Mọi thứ dường như chưa từng như mong đợi, sự thật luôn phũ phàng. Năm 29 tuổi, không sự nghiệp, không vợ con và màn đêm buông xuống trên cái ngõ nhỏ dẫn lối về cái phòng trọ tồi tàn của nó. Nó nằm đó, trong căn phòng chết tiệt và lại nghĩ đến những ngày tháng tươi đẹp ngày còn nhỏ. Bất chợt nó nghĩ đến "em"! Nó như tìm lại được chút gì đó vui vẻ nhất vậy. Và rồi nó quyết định quay về nơi xưa đã từng để tìm lại "em". Trên con đường mòn quê cũ, cảnh vật vẫn vậy, dường như không thay đổi quá nhiều, nó cảm nhận được chút gì đó ấm áp, môi khẽ mỉm cười. Nó tìm đến ngọn đồi nơi xưa gặp "em" và bao kỉ niệm đó. Chiếc cây với tán lá to nhất, rộng nhất che phủ quá nửa ngọn đồi vẫn sừng sững nơi đó, chỉ là.. không còn hình bóng "em". Nó im lặng ngồi xuống bên cạnh gốc cây, ngắm hoàng hôn đang dần dần buông xuống nơi xa ấy... Cậu ngủ thiếp đi với hai hàng lệ chưa khô còn trên má cho đến tận nửa đêm. Một vệt sáng bay ngang trời khiến cậu choàng tỉnh dậy... Bất chợt cỏ cây xung quanh như bừng sáng, có linh... Đâu đó ngân lên âm thanh êm dịu của "em" ngày nào cùng với tiếng khóc xé tan màn đêm:" Vì sao cậu đi mà không nói với tớ, tớ hận cậu! "...

Mọi thứ dần dần chìm vào bóng tối, một màu đen cho đến khi Anh tỉnh dậy cùng với đôi mi rưng nước mắt...

Bạn đang đọc Những Giấc Mơ Lạ Kỳ sáng tác bởi Renie
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Renie
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.