Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 33

Phiên bản Dịch · 1077 chữ

Thư kí ngồi bên ngoài gặp Hoàng Thiên chỉ gật đầu nhẹ cho có lệ rồi bỏ mặc đám tiểu quỷ này muốn vào đâu thì vào

Đứng trước cửa, Hoàng Thiên nhanh chóng buông tay Thanh Thanh ra. Nhỏ cúi xuống nhìn bàn tay trống rỗng của mình, trong lòng có chút thương tổn. Có một lời khuyên chân thành gởi đến Hoàng Thiên, về tới nhà là cậu tiêu chắc rồi

Cánh cửa từ từ mở ra, một người đàn ông trung niên 45t đang ghi ghi kí kí mấy cái hợp đồng gì đó. Bọn này lại rón rén rón rén đi vào như một kẻ trộm, thật ra là không muốn làm phiền người đàn ông này. Nhưng Tiểu Anh lại khác, cô từ từ lại gần người đó, đứng ở phía sau rồi ôm chầm lấy cổ ông ta. Tiểu Anh không biết rằng Thiên Ân đang ghen, dù là ghen vs người bác ruột của bạn gái

_Bác Thiên Kỳ, lâu ngày không gặp nhớ bác chết đi được

Tiểu Anh không phải chỉ ôm cổ thôi đâu, cô còn kiss nhẹ vào má của Thiên Kỳ nữa chứ. Còn người bác kia thì dịu dàng xoa đầu cô, sao đó lại la lên tống cổ Tiểu Anh lại chổ bọn nhóc kia. Con người hai mặt a

Thiên Kỳ đi tới đi lui trước mặt bọn trẻ, cố ra vẻ trầm tư suy nghĩ rồi đột ngột khựng lại, trừng mắt nhìn chúng

_Từ lúc (Tiểu Anh) đến nước này chẳng có đứa nào đến thăm hỏi ta cả. Tự dưng hơn 3 tháng sau đến đây làm gì - Thiên Kỳ nhíu mày nói

_Bác cao cao tại thượng thế này, không nên trách trẻ nhỏ như tụi cháu chứ - Giọng này của Hoàng Thiên, cậu đưa đôi mắt long lanh ngây thơ nhìn người bác của mình

Tiểu Anh thì hành động khác hơn em trai nhiều, cô chạy lại tiếp tục đu bám Thiên Kỳ, gương mặt lại tươi cười hớn hở vô cùng. Khỏi nói cũng biết lại nịnh nọt dỗ dành người bác rồi

_Bác thương cháu nhất mà, bác không được giận, mau già lắm đó

Tiểu Anh dùng ngón trỏ vuốt vuốt chân mày đang nhíu lại của Thiên Kỳ, đôi môi cô vẫn trưng ra bộ mặt cười trừ. Coi như vấn đề không chịu lại chào hỏi, người bác này đã bỏ qua rồi.

Hai đứa cháu này từ nhỏ tới lớn vẫn luôn đeo bám Thiên Kỳ vô cùng, làm nũng vô cùng. Người bác này đương nhiên rất cưng chiều hai cháu, chỉ là có chút không ưa Hoàng Anh (Cha Tiểu Anh vs Hoàng Thiên). Hoàng Anh chính là tên cướp Tiểu Thiên (Mẹ hai đứa) - cũng là em gái yêu quý của Thiên Kỳ. Nghĩ thử xem hai anh em sống với nhau 15 năm, đùng một cái ở đâu lòi ra Hoàng Anh cướp em gái mình đi, Thiên Kỳ không thể không ghi hận sao

Hận. Ừ, ghi hận. Thiên Ân cũng đang ghi hận. Người con gái mà anh yêu thương đang "đeo bám" một người đàn ông mà. Dù là ruột thịt cũng không tha

Vậy mà trên gương mặt Tiểu Anh vẫn rất vui vẻ, cô đưa tay giới thiệu từng người cho bác Thiên Kỳ

_Đây là Lâm Thanh Thanh, là cháu gái của chú Lâm Hàn gì đó đó

Thiên Kỳ cốc vào đầu cô một cái rõ to

_Lâm Hàn gì đó cái đầu cháu. Đã không nhớ thì đừng có mà nói chớ

Tiểu Anh phồng má chu môi tỏ vẻ đáng thương, cô buông tha người chú mà chạy lại đám nhóc kia. Dám bắt nạt cô, nghỉ chơi luôn

Vì bác Thiên Kỳ ở phía trước nên sẽ không biết chuyện gì diễn ra sau lưng tụi này. Thiên Ân vòng qua chạm tay vào lưng Tiểu Anh. Sau đó, sau đó rất tốt. Tiểu Anh cũng đặt tay lên lưng Thiên Ân, và còn nhéo anh một phát coi như cảnh báo. Bởi vậy bác cháu nhà này dã man như nhau

Hoàng Thiên ngây thơ không có để ý chuyện hai đứa kia cho lắm, cậu thay lời Tiểu Anh giới thiệu đến Thiên Ân. Cho dù đã là bạn thân một năm nhưng Hoàng Thiên chưa dắt anh đến đây một lần. Dù sao thì cũng có phải cháu dâu đâu mà đi gặp mặt người nhà. Bây giờ giới thiệu cũng chỉ là sẵn tiện mà thôi à

_Còn đây là Thiên Ân, bạn tốt của cháu

Thái độ của bác Thiên Kỳ thân thiện vô cùng, bởi vậy mà không thèm đếm xỉa với Thiên Ân tí nào, chỉ thăm hỏi cháu gái Thanh Thanh thôi

_Cháu đúng là lớn thật đấy. Nhớ khi xưa gặp cháu lúc 5t chỉ bé xíu chừng này mày bây giờ đã lớn đến thế kia. Càng lớn lại càng xinh đẹp hẳn ra... (và tùm lum tà la những lời lảm nhảm mà tác giả không kể hết)

Đám trẻ gật gù theo kiểu buồn ngủ khi nghe lời bác Thiên Kỳ nói. Chào hỏi thì đã chào hỏi rồi, bây giờ bọn này đang định tẩu thoát đến nơi mình muốn. Ngồi ở đây nghe bác Thiên Kỳ nói chán chết luôn á

_A... Tụi cháu còn phải đi thăm bác gái nữa. Không phiền bác làm việc. Tụi cháu đi đây

vèo - Thiên Kỳ đứng ngơ ngác một mình. Cái đám nhóc kia đi đâu hết rồi, người bác này còn chưa hỏi thăm được bao nhiêu câu mà...

Tụi này đi gặp một người phụ nữ tên Tuyết Phương (38t) là vợ của Thiên Kỳ. Bà là thiết kế thời trang, bọn nhóc này đi lại đây để lấy một số sản phẩm chưa được tung ra thị trường, người bác này cũng hào phóng lắm. Đặc biệt đối với các bạn trẻ xinh đẹp mặc đồ của bà, Tuyết Phương càng cảm thấy vui hơn rất nhiều. Cho nên cả 4 đứa có một buổi chọn đồ vui vẻ

Dù là bác Thiên Kỳ hay Tuyết Phương, tụi này vẫn không nói cho ai biết Tiểu Anh & Thiên Ân, Hoàng Thiên & Thanh Thanh đang quen nhau. Thiên Ân đương nhiên rất giận dỗi mà cả Thanh Thanh cũng giận dỗi

Cái đám này càng lúc càng tùm lum mà

Bạn đang đọc Nhóc Con, Em Chẳng Bao Giờ Chịu Nghe Lời của Mary Minhol
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.