Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Điên cuồng trong phòng thay đồ

Phiên bản Dịch · 2477 chữ

Nhưng bất luận Giản Vũ San hận cỡ nào thì sự xuất hiện của Hạ Nghiên Lạc vẫn thu hút được toàn bộ ánh nhìn của mọi người.

Dường như toàn bộ khán giả ở đây đều khóa trụ Hạ Nghiên Lạc, thợ chụp ảnh càng thêm hưng phấn không ngừng chụp những bức ảnh rồi chỉ nhanh chóng muốn rửa chúng.

Bởi vì JoJo mời không ít nhà thiết kế nước ngoài cho nên rất nhiều nhà thiết kế ngồi ở hàng ghế đầu đều chủ động bắt chuyện với Hoắc Tĩnh Nhiễm, hỏi cô sáng tạo như thế nào mà ra được hiệu quả ánh sáng như vậy, còn có cô mời được mẫu ở đâu ra vậy, sao cô ấy lại đẹp vậy.

Trên weibo độ nóng lại càng tăng cao.

Trước đây khi Hạ Nghiên Lạc biến mất rất nhiều người cho rằng cô vì những tin xấu kia mà trốn chạy, nhưng cũng không có cách nào ngăn được không ít đám đàn ông rú rú trong nhà suốt ngày trộm in những bức ảnh không rõ của cô ngày ngày đem ra ngắm.

Mà bây giờ cô lại một lần nữa xuất hiện trước giới truyền thông, đã thế còn mặc trang phục của Hoắc Tĩnh Nhiễm, nhất thời độ nóng lại tăng thêm một bậc nữa.

Trên mạng có hai luồng ý kiến, một nửa cho rằng cuộc sống của cô loạn như vậy thì sẽ có ảnh hưởng không tốt đến toàn bộ khán giả.

Một nửa cho rằng đó là những chuyện đã xảy ra từ nhiều năm trước, hơn nữa làm người mẫu, ca sĩ chỉ cần đẹp, hát hay là được, cuộc sống riêng tư của người ta thế nào thì kệ người ta!

Có điều, bất luận là ý kiến gì thì những gì liên quan đến Hạ Nghiên Lạc đều lên top hot rồi, ngày cả Nhiễm Khắc Ký của Hoắc Tĩnh Nhiễm cũng leo lên vị trí tìm kiếm top 5.

Giản Vũ San lướt điện thoại biểu hiện trên mặt càng lúc càng khó coi.

Cô ta thấy người mẫu cuối cùng của Nhiễm Khắc Ký trình diễn xong thì Kiều Dịch Dương tâm trạng vẫn còn đang rất hoảng hốt. Cô ta không thể chịu được nữa!

Cô ta đứng dậy, hướng về phía hậu đài!

Lúc này Hạ Nghiên Lạc đã lùi vào trong hướng về phòng nghỉ riêng của mình.

Vừa mới mở cửa đi vào Giản Vũ San đã đến.

Cô ta nhanh chóng đẩy cửa, bước vào, cười lạnh: “Không ngờ cô thế mà vẫn dám xuất hiện!”

Hạ Nghiên Lạc hỏi ngược lại: “Tại sao tôi không dám?”

Nói xong trong lòng cô vui vẻ nói: “Giản Vũ San sao cô lại đến đây, chỗ này dường như không phù hợp với cô? Hay cũng có thể nói cô bây giờ ngay cả đại diện sản phẩm cũng không có chỉ đành nhập cuộc cướp bát cơm của chúng tôi thôi? Vậy thì có nhà thiết kế nào mời cô làm người mẫu không?”

Sắc mặt Giản Vũ San biến đổi, nhưng vẫn nỗ lực thẳng lưng ưỡn ngực nói: “Cô biết được gì chứ, tôi đến cùng Dịch Dương!”

Hóa ra Kiều Dịch Dương cũng đến!

Trong lòng Hạ Nghiên Lạc thoắt cái nóng lên, xem ra Giản Vũ San đang bấu víu vào Kiều Dịch Dương, vừa rồi thấy cô biểu diễn khẳng định là không chịu đựng nổi nên mới tìm cô gây phiền phức?

Nhưng, thế cũng tốt…

Hạ Nghiên Lạc chầm chậm tháo dây buộc tóc ra, lạnh nhạt nói: “Nói ra thì vừa nãy Dịch Dương còn hẹn tôi xong việc cùng anh ấy về nhà! San San nếu cô không có xe chúng tôi có thể cho cô đi nhờ!”

“Cô nói cái gì?” Lồng ngực Giản Vũ San căng cứng lên.

“Tôi lần trước không phải đã nói với cô rồi sao?” Hạ Nghiên Lạc vờ như không biết xấu hổ nói: “Tôi cảm thấy anh ấy mấy năm nay sống cũng không tốt lắm, dự định bù đắp cho anh ấy, sau này sẽ vui vẻ sống cùng anh ấy!”

“Cô…” Giản Vũ San mở to mắt dường như thật sự không dám tin Hạ Nghiên Lạc sẽ có phản ứng như vậy, rất lâu sau cô ta mới ý thức được bản thân mình đến đây là vì cái gì.

Cô ta lặng lẽ mở bút ghi âm trong túi, đi đến trước mặt Hạ Nghiên Lạc: “Hạ Nghiên Lạc thực ra cô cơ bản không yêu anh ấy, cô dây dưa với anh ấy có phải là vì tức giận với tôi không?”

Hạ Nghiên Lạc cong môi: “San San, cô thật thông minh, đúng tôi là vì giận cô! Nhưng tôi sao mà không yêu anh ấy được? Lúc đầu tôi và anh ấy rất tốt cô cũng nhìn ra, trong lòng cô có đố kỵ! Anh ấy đối với tôi tốt như vậy mà mấy năm này chỉ là đi nhầm hướng thôi. Nếu anh ấy bằng lòng quay đầu tôi sẽ cho anh ấy cơ hội! Cô xem chúng tôi ngày bên nhau, mãi mãi không chia cắt!”

Sắc mặt Giản Vũ San lại thay đổi, cho ta cho rằng Hạ Nghiên Lạc nói không yêu rồi sẽ nói chủ yếu là vì đả kích báo thù, cô ta có thể đưa cho Kiều Dịch Dương nghe, nhưng…

Mà lúc này điện thoại của Giản Vũ San vang lên, cô ta thấy người gọi đến là Jenny vội nhận điện thoại. Cũng không biết Jenny nói gì cô ta ừ một tiếng rồi rời đi.

Hạ Nghiên Lạc thấy cô ta rời đi muốn đi ra khóa cửa, nhưng vừa mới chạm vào cửa một cái cô đã bị người nào đó nắm lấy cổ tay, tiếp đó áp vào trong.

Cô đâm vào một bộ ngực rộng lớn, người đàn ông khóa lấy eo cô, tay nắm vào nắm đấm rồi trực tiếp khóa cửa lại.

Tiếp đó nghênh đón Hạ Nghiên Lạc là nụ hôn trời đất xoay chuyển.

Chỉ trong tích tắc Hạ Nghiên Lạc đã biết là ai, ngoài Hoắc Khải Quân ra thì còn có ai dám làm vậy nữa?

Có điều tên khốn này một câu cũng không nói đã hôn cô như điên thế này!

Cô đang muốn hỏi anh thì anh đã nhân cơ hội ấy mở răng cô ra, sau đó điên cuồng mà chiếm giữ.

Cô do trọng tâm không ổn bất giác đưa tay ra nắm lấy áo sơ mi của anh, anh đã ôm eo cô lên nhấc Hạ Nghiên Lạc khỏi mặt đất, chỉ xoay mòng một cái cô cũng không biết người mình đang ở đâu, chỉ biết sau lưng đã là góc tưởng rồi.

Điểm không giống là nụ hôn này dường như giống với nụ hôn bảy năm về trước.

Bá đạo không cho cô bất kỳ khoảng không nào để thở, dường như muốn hút hết không khí của cô.

Trong lòng Hạ Nghiên Lạc nghi hoặc đưa tay ra đẩy nhưng lại bị Hoắc Khải Quân đưa một tay ra giữa chặt lấy, đưa lên đỉnh đầu.

Anh giống như điên mà hôn cô, dùng hơi thở của mình chiếm đoạt cả thế giới của cô.

Toàn thân cô hoàn toàn không thể động đậy, bị anh khóa chặt dường như giống con dê nằm trên bàn mổ.

Cô nghe thấy hơi thở của anh nặng nề, cách lớp áo mỏng trái tim của anh đập dữ dội giống như gõ lên người cô. Trong phòng lửa nóng làm cô đỏ mặt tim đập chân run.

Tay của Hoắc Khải Quân lần theo đường váy bên eo của Hạ Nghiên Lạc sau đó càng dễ dàng di chuyển đến giữa hai chân cô.

Cô hơi hoảng hốt, có chút kháng cự nhưng dưới xúc cảm như thế này toàn thân bất giác cũng vì thế mà mềm đi.

Anh rốt cuộc sao vậy? Hạ Nghiên Lạc bắt đầu giãy dụa, lúc cô chuyển động thân thể bị một vật cứng vào đó đang đâm vào người, cô nhất thời giống như bị anh cố định cơ thể, không dám động đậy.

Nhưng cơ bản không buông tha cho cô, anh chạm vào quần lót của cô sau đó cho tay vào trong, ngón tay đã chạm vào chỗ mềm mại nhất của cô.

“A…” môi của Hạ Nghiên Lạc liên tục bị bịt lại, chỉ có thể phát ra tiếng hừ từ mũi.

Mà sự kháng cự của cô lúc này đối với Hoắc Khải Quân trước mặt chỉ như muối bỏ bể, ngược lại càng khiến máu trong người anh sục sôi hơn.

Ngón tay của anh nhẹ nhàng đi vào nơi tư mật của cô, tiếp đó bức ép đầu lưỡi cô cùng anh triền miên.

Dần dần ngón tay của anh đã hơn ướt rồi, anh thu tay về tháo thắt lưng da của mình.

m thanh của kim loại vang lên rõ ràng bên tai khiến Hạ Nghiên Lạc đột nhiên phản ứng lại.

Anh điên rồi, anh thế mà lại muốn ở đây cùng cô…

Vậy là cô nhân cơ hội anh kéo hóa nhấc chân muốn chạy nhưng cơ thể đã bị Hoắc Khải Quân giữ chặt.

Anh nhấc cô lên căn góc độ của tường rồi tiến vào.

"A!" Hạ Nghiên Lạc hét lên, sợ mình bị trượt xuống nên không thể không vòng tay qua cổ Hoắc Khải Quân.

Anh cũng ôm cô thật chặt và liên tục ra vào trong cơ thể cô.

Cảm giác được cô ôm chặt anh cảm thấy trong lòng mình ngọn lửa cháy càng lớn cuối cùng cũng bùng nổ.

Hoắc Khải Quân thì thầm bên tai Hạ Nghiên Lạc: "Lạc Lạc, em là của anh, em không được phép yêu người khác, cho dù có nghĩ.cũng không được!" anh nhấn mạnh từng chữ mang theo hơi thở nặng nề.

Anh vừa mới xem phần catwalk của cô, cho đến khi cô rời sân khấu thì trong đầu anh đều là hình ảnh cô biểu diễn, tâm trạng cực kỳ kích động.

Rõ ràng chỉ một lát là nhìn thấy cô nhưng Hoắc Khải Quân cảm giác cũng không đợi được vì vậy anh bèn ra sau sân khấu tìm Hạ Nghiên Lạc.

Nào biết anh đến phòng thay đồ của cô lại phát hiện cửa chưa khóa bên trong còn truyền ra một đoạn đối thoại.

Chuyện trước đây Hạ Nghiên Lạc và Kiều Dịch Dương yêu nhau Hoắc Khải Quân ít nhiều cũng biết một chút. Quá khứ cũng qua rồi mà cô giờ cũng không gặp Kiều Dịch Dương nữa cho nên anh cũng không nghĩ nhiều.

Nhưng vừa nãy, anh tận tai nghe cô nói rằng cô yêu người đàn ông đó và sẽ ở bên người đàn ông đó mãi mãi!

Hoắc Khải Quân chỉ cảm giác trong tích tắc cả người giống như bị điên, khó chịu như đoạt mạng.

Cô ấy là người vợ mà anh sắp cưới về nhà. Làm sao cô ấy có thể yêu người khác? Cho dù là tức giận hay nghĩ đến cũng không được!

Nghĩ đến đây Hoắc Khải Quân đột nhiên dùng lực, liên tục đâm vào nơi sâu nhất của Hạ Nghiên Lạc, đồng tử của anh khóa chặt trên người cô: "Lạc Lạc em chỉ có thể ở bên cạnh anh!"

Hạ Nghiên Lạc ngẩn ra, tức thì phản ứng lại.

Cho nên vừa rồi anh nghe thấy cuộc nói chuyện giữa cô và Giản Vũ San? Cho rằng cô đối với Kiều Dịch Dương lưu luyến không quên?

Cô đang muốn nói Hoắc Khải Quân đã đổi thế mới.

Vốn dĩ muốn giải thích một chút nhưng họng lại bị chặn lại. Hạ Nghiên Lạc bị Hoắc Khải Quân công kích hoàn toàn không có sức lực, chỉ vô lực dựa vào lòng anh cho đến khi...

Cửa đột nhiên vang lên một tiếng sau đó truyền đến tiếng nói: "Nghiên Lạc!"

Đồng tử Hoắc Khải Quân chau lại, Kiều Dịch Dương sao lại âm hồn bất tán thế này?

Xem ra nếu không cho anh ta xem vài màn đặc sắc thì anh ta mới hết thèm khát Hạ Nghiên Lạc.

Chỉ là bây giờ có chút xấu hổ Hoắc Khải Quân tất nhiên sẽ không làm vậy. Anh càng không muốn để người phụ nữ của mình kêu lên những tiếng hét diễm lệ bị người đàn ông khác nhìn thấy.

Vậy là anh tiếp tục ôm Hạ Nghiên Lạc, động tác cũng dịu dàng đi nhiều.

Anh hôn cô thuận thế ép cánh môi cô xuống, anh nghe thấy tiếng thở của cô. Nghĩ đến Kiều Dịch Dương bên ngoài chủ định đã nằm trong vị trí thất bại anh mới thấy tâm trạng như sóng nước cuồn cuộn của mình bình phục rất nhiều.

Trong phòng nhiệt độ càng ngày càng cao, Hạ Nghiên Lạc lúc bắt đầu còn nghĩ lung tung được nhưng dần dần dường như cũng hóa thành nước trước thế tiến công của Hoắc Khải Quân.

Mà lúc này ngoài cửa lại vang lên một tiếng.

"Nghiên Lạc anh vào nhé!" Kiều Dịch Dương nói.

Nói xong anh chuyển động tay nắm cửa đi vào.

Hạ Nghiên Lạc đột nhiên mở to mắt, cô sao lại quên lúc đầu đang khóa cửa thì Giản Vũ San đi vào quá nhanh nên cô chưa kịp rút chìa khoá.

Mà Hoắc Khải Quân phản ứng càng nhanh, lúc Kiều Dịch Dương văn ổ khoá anh ôm chặt lấy Hạ Nghiên Lạc đưa cô ra phía sau chỗ treo trang phục. Trang phục rất cao mà lại toàn là lễ phục chấm đất, không ít bộ còn thêm đuôi váy dài hai mét nên hoàn toàn có thể che chắn hai người.

Hoắc Khải Quân nhìn Hạ Nghiên Lạc lắc đầu ám thì cô không phải sợ sau đó đem cả người cô giấu trong lòng anh.

Kiều Dịch Dương đi đến giữa phòng nhưng không thấy gì.

Anh bất giác chau mày: "Nghiên Lạc, em đâu rồi?"

Anh thấy Giản Vũ San rời chỗ ngồi đã lâu không quay lại nên có chút cảnh giác. Sợ Giản Vũ San đi tìm Hạ Nghiên Lạc gây phiền phức nên mới qua đây tìm cô.

Trong phòng từ đầu đến cuối là một hàng quần áo, có mấy bộ hình như là Hạ Nghiên Lạc đã mặc vì đi catwalk xong thì thay để ở đây. Kiều Dịch Dương bèn đi vào dự định xem một chút.

- Like và Bình luận để mình có động lực lên chương nào!

- Đẩy Kim Phiếu hoặc Donate mình sẽ bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Nhất Niệm Tình Thâm của Mộ Hàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SongTuDong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 129

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.